Tặc Đảm

Chương 412: Đi tới Thần đàn



Khi Tiêu Ngự công kích phân thân của Lưỡi Lê, Lưỡi Lê cũng xoá được của U Linh Bỉ Mông một số huyết lượng khá lớn, hắn ngay cả một cái cao cấp kỹ năng cũng chưa từng học ( sợ full bảng kỹ năng í mà – cũng như sợ full hòm đồ vậy – phải để dành chỗ để học kỹ năng cần thiết ), công kích U Linh Bỉ Mông tự nhiên sẽ so với Tiêu Ngự giết phân thân chậm hơn không ít, nhưng chính là chỉ 1 một chút đỉnh thời gian như vậy, đối với cao thủ mà nói, lại đã là trí mạng rồi.

Tiêu Ngự giết chết phân thân của Lưỡi Lê, một chiêu Đột Tiến đến gần Lưỡi Lê.

Thấy được Tiêu Ngự xông lại, Lưỡi Lê không thể không dừng tay, xoay người ứng chiến.

Không thịt được U Linh Bỉ Mông, cũng có nghĩa là Lưỡi Lê sẽ phải đồng thời đối mặt với Tiêu Ngự và U Linh Bỉ Mông giáp công, trận thi đấu đánh đến lúc này, games thủ chỉ cần có vài phần nhãn lực cũng đã thấy rõ kết quả rồi, Lưỡi Lê đã hoàn toàn rơi vào thế yếu.

Xong….rồi.., số người cược Lưỡi Lê thắng tâm đã như tro tàn, trong những người này có rất nhiều người là tới giúp vui và đặt cược, vinh quang cùng bọn họ không có quan hệ, bọn họ chỉ biết là, bọn họ đã bị mất tiền rồi.

Toàn trường đã tràn ngập tiếng thở dài.

Lưỡi Lê đã biểu hiện ra mức độ cao nhất, thắng bại là chuyện thường của nhà binh, những cao thủ cũng sẽ không vì thế mà đánh giá thấp Lưỡi Lê. Nhưng mà, có tố chất thấp trong đấu trường người cũng không ít, bọn họ cũng không phải games thủ chân chính, mà là dân cờ bạc, bọn họ cũng mặc kệ những điều này, trong mắt bọn họ chỉ có tiền.

Trên khán đài bàn tán cũng không có ảnh hưởng đến trong 2 người chiến trường, Tiêu Ngự không ngừng bức bách Lưỡi Lê, quấn lấy công kích Lưỡi Lê, cho U Linh Bỉ Mông cơ hội tạm nghỉ, chỉ cần đem U Linh Bỉ Mông giải thoát ra, hắn đã có 1 trợ lực mạnh mẽ.

Cho dù đã rơi vào thế yếu, Lưỡi Lê cũng không có vứt bỏ, như một con báo săn, tìm kiếm bất luận cái khả năng, cơ hội gì để lật ngược tình huống.

"Sao, không, còn không có." Trong con mắt Lưỡi Lê hiện lên một tia sát ý khiến cho người ta run sợ, một cái Đột Phá, đem Tiêu Ngự đánh bật ra, chủy thủ tay phải lại một cái Tấn Kích, đâm thẳng tới đầu U Linh Bỉ Mông.

U Linh Bỉ Mông vừa mới tỉnh lại. Lần thứ 2 bị Lưỡi Lê khống chế.

Không thể lại để cho Lưỡi Lê công kích U Linh Bỉ Mông. Nếu không U Linh Bỉ Mông rất nhanh sẽ phải chết. Tiêu Ngự hướng về Lưỡi Lê nhào tới.

Phản Thủ Bối Thứ!

Lưỡi Lê một cái Phản Thủ Bối Thứ tránh khỏi Tiêu Ngự công kích. Lần thứ 2 chuẩn xác đánh trúng U Linh Bỉ Mông.

U Linh Bỉ Mông huyết lượng chỉ còn lại hơn 3.000. Cũng không còn chịu được bao nhiêu lần công kích.

Ở khi Lưỡi Lê dùng Phản Thủ Bối Thứ chuẩn xác đánh trúng U Linh Bỉ Mông. Tiêu Ngự một chiêu Công Kích Tà Ác chuẩn xác đánh trúng Lưỡi Lê sau đó lại là một chiêu Bối Thứ. ( hok hủy được trạng thái Ám Ảnh Khống Chế à - =""= hủy được thì cho nó 1 hit hôn mê là xong)

Lưỡi Lê đối với công kích của Tiêu Ngự không quan tâm, chủy thủ tay phải mãnh liệt kích trúng U Linh Bỉ Mông, từng cái giá trị thương tổn từ trên đầu U Linh Bỉ Mông bay lên.

Xé Rách!

Chủy thủ của Lưỡi Lê ở trên bụng U Linh Bỉ Mông vạch ra 1 đạo lỗ hổng lớn đem U Linh Bỉ Mông giết chết.

Điểm tích lũy liên kích của Tiêu Ngự đã đến 10 điểm, một cái Mạt Hầu xuất ra.

Chủy thủ Tiêu Ngự khoảng cách yết hầu Lưỡi Lê chỉ còn vài centimet, Lưỡi Lê một cái Độn Hình, ngăn cản rớt một cái Mạt Hầu này của Tiêu Ngự, nhanh chóng né ra, cùng Tiêu Ngự mở ra khoảng cách ước chừng 3m, nhìn chằm chằm vào Tiêu Ngự, vận sức chờ phát động.

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua xác U Linh Bỉ Mông trên mặt đất, không nghĩ tới Lưỡi Lê không ngờ lại có thể ngạnh kháng công kích của mình đem U Linh Bỉ Mông tiêu diệt, nhưng Tiêu Ngự vẫn còn đang chiếm cứ ưu thế rất nhiều, máu của hắn còn những hơn 8.000, Lưỡi Lê vừa rồi đã trúng nhiều lần công kích của Tiêu Ngự như vậy, huyết lượng chỉ còn có hơn 3.000.

Nếu như U Linh Bỉ Mông kịp thời thức tỉnh, Tiêu Ngự và U Linh Bỉ Mông phối hợp, 2 đối với 1, Lưỡi Lê căn bản không còn đường sống a, mà Lưỡi Lê lại liều chết rớt gần 5.000 huyết lượng, đem U Linh Bỉ Mông giết chết.

Nếu như đem Tiêu Ngự đổi lại vị trí của Lưỡi Lê, hắn cũng rất khó như Lưỡi Lê quả quyết như vậy, quyết định dùng 5.000 huyết lượng đổi lại giết được U Linh Bỉ Mông. Nhưng Lưỡi Lê làm như vậy cũng chính là tự tạo 1 con đường mang cơ hội sống cho hắn rồi.

Đây mới là tố chất của cao thủ, khi rơi vào tuyệt cảnh cũng tuyệt đối không nhận thua, mà sẽ dùng bất cứ giá nào để tìm ra cơ hội sống sót.

Vốn đang tranh cãi ầm ĩ,cả đấu trường lại yên tĩnh trở lại, các games thủ vừa rồi bởi vì Lưỡi Lê sắp thua mà phát ra tiếng chửi mắng không nhịn được cũng có chút xấu hổ.

Lưỡi Lê từ đầu tới cuối cũng chưa có từng vứt bỏ cố gắng, lại đổi lấy bị những người này giễu cợt chửi mắng a, đây là một cái chuyện khiến người ta rất khổ tâm!

Tiêu Ngự mặc dù chiếm cứ ưu thế, nhưng Lưỡi Lê còn có 1 cơ hội đọ sức, những games thủ này đã yên tĩnh trở lại, chờ đợi kết quả của trận thi đấu.

Đây là đối thủ 1 khiến cho người ta kính trọng, nhìn vào con mắt lạnh lẽo của Lưỡi Lê, Tiêu Ngự đối với Lưỡi Lê nảy sinh sự tôn trọng tự đáy lòng, tuy nhiên hắn cũng sẽ không làm bất luận cái gì nhượng bộ.

"Đến đây đi, xem xem ai có thể mình cười phút cuối!" Tiêu Ngự đồn lực, 2 chân đột nhiên bắn đi.

Ở 1 sát na Tiêu Ngự hành động kia, Lưỡi Lê cũng động.

Tựa như 2 khối lưu tinh va chạm cùng một chỗ, Tiêu Ngự và Lưỡi Lê đều dùng hết toàn lực.

Tạc Kích

Long Tường Thuật!

Ám sát!

Từng cái ngắn gọn lưu loát, không có chút kỹ năng nào lòe loẹt, rất giản đơn nhưng cũng rất nhanh chóng mãnh liệt, trí mạng.

Sụt sụt, 2 tiếng cộng hưởng, Tiêu Ngự và Lưỡi Lê đồng thời chuẩn xác đánh trúng đối thủ, Ám Ảnh Khống Chế còn chưa có chấm dứt, tất cả kỹ năng khống chế không có hiệu quả, Tiêu Ngự và Lưỡi Lê chỉ có thể đánh giáp lá cà so đấu tiêu hao mà thôi.

Thương Tổn Nặng! ( hết tên để đặt rồi = =" đặt lung tung nó trùng nhau thì khổ - cứ nguyên văn bê vào thôi)

Tiêu Ngự một cái Thương Tổn Nặng chuẩn xác đánh trúng Lưỡi Lê, đối với Lưỡi Lê tạo thành 800 điểm thương tổn, cùng với 80 điểm xuất huyết hiệu quả.

Một cái kỹ năng công kích này làm cho Lưỡi Lê hoàn toàn rơi vào bị động, huyết lượng từng chút từng chút tụt xuống, huyết lượng của Lưỡi Lê chỉ còn lại có 1.300, mà Tiêu Ngự vẫn còn hơn 6.000 huyết lượng.

Hỏa Diễm Bạo Kích!

Lưỡi Lê chủy thủ hóa thành 1 chùm hỏa diễm nóng rực, oanh kích lên trên người Tiêu Ngự, đem Tiêu Ngự đánh bay ra ngoài.

"Có cả hiệu quả đánh bay, thương tổn công kích thật cao a!" Tiêu Ngự ngực 1 trận nóng rực đau đớn, một cái Hỏa Diễm Bạo Kích này giã rớt 2.000 lượng của Tiêu Ngự.

Thâu Tập!

Chủy thủ của Lưỡi Lê hóa thành 1 đạo vòng cung, hướng về Tiêu Ngự cắm thẳng đến.

Tiêu Ngự đang bay ngược ở giữa không trung, căn bản không có biện pháp trốn tránh, một cái Thâu Tập này trực tiếp đánh trúng Tiêu Ngự, đối với Tiêu Ngự tạo thành hơn 1.500 thương tổn.

Giờ khắc này, toàn bộ đấu trường hoàn toàn rơi vào yên tĩnh, tất cả games thủ đều ngừng hít thở, thắng bại sắp phân, rốt cuộc ai có thể mỉm cười cuối cùng? Dường như rất khó đoán trước!

Ở loại công kích cường độ cao này, kỹ năng của Tiêu Ngự và Lưỡi Lê đều đã dùng gần hết.

Cuối cùng,quyết chiến biến thành ý nghĩa đánh nhau thật sự.

Đây chính là điểm mạnh của Lưỡi Lê, một cái công kích lại tiếp tục một cái công kích, liên miên không dứt, quyết đoán sát phạt, ép tới khiến Tiêu Ngự không thở nổi.

"Vũ kỹ!"

"Hảo hảo 1200đ!" Trên khán đài một ít games thủ đối với vũ kỹ có phần hiểu rõ không nén nổi phát ra tiếng kinh hô, kỹ xảo đánh nhau của Lưỡi Lê có chút ngoài sức tưởng tượng, hiển nhiên là từ trong quân đội truyền tới, cùng những động tác võ thuật đẹp mắt trông được xài không được kia là hoàn toàn bất đồng.

Trái lại Tiêu Ngự, vũ kỹ của Tiêu Ngự không có bất luận cái gì mang tính võ thuật, hắn mượn chính là tốc độ phản ứng kinh người kia, binh đến tướng ngăn, thấy chiêu hủy chiêu.

Lưỡi Lê lên một gối, chuẩn xác đánh trúng bụng của Tiêu Ngự, Tiêu Ngự cũng không yếu thế, đánh trúng vai phải Lưỡi Lê.

Nếu như là ở trong hiện thực, Tiêu Ngự và Lưỡi Lê cận thân đánh loạn như thế, 10 cái mạng cũng không đủ dùng rồi, nhưng mà đây là trò chơi, và thực tế rất bất đồng, ở trong trò chơi cho dù bị công kích phải nơi yếu hại, chỉ cần huyết lượng không xuống đáy, sẽ không phải chết, Tiêu Ngự mới có thể ở dưới tình huống bị đánh trúng mà vẫn còn có thể đánh trả.

Lưỡi Lê đang muốn tiếp tục công kích, cánh tay trái đã bị cái vật thể sắc nhọn gì đó cứa phải, thuộc tính lập tức giảm xuống 1 mảng lớn.

"Không tốt, là chất độc."

Đối với 1 Đạo tặc mà nói, chất độc cũng là một bộ phận thực lực của Đạo tặc, Đạo tặc mà thiếu hụt chất độc thì không thể xưng là Đạo tặc được. Chất độc của Lưỡi Lê toàn bộ đã dùng lên trên người U Linh Bỉ Mông rồi, Tiêu Ngự lại vẫn còn có Cốt Long Nha! ( hok cho xài dược hoàn nên cái này chắc là phải bôi từ trước a )

Cốt Long Nha mang vào chất độc và hiệu quả nguyền rủa.

Sau khi dính nguyền rủa và chất độc, động tác của Lưỡi Lê hơi bị kiềm hãm.

Dã Tính Cuồng Nộ!

Trong vòng 2 giây miễn dịch công kích, phát động Dã Tính Xung Phong, tốc độ di chuyển +200%, đây là một cái kỹ năng trạng thái Tiêu Ngự lưu lại cuối cùng, tốc độ của Tiêu Ngự đột ngột tăng gấp 2, hướng về Lưỡi Lê nhào tới.

Xé Rách!

Tiêu Ngự chủy thủ tay phải hướng về bụng Lưỡi Lê oanh kích xuống, ra sức xé mở.

Lưỡi Lê bị đánh bay ra ngoài, một cái giá trị thương tổn từ trên đầu Lưỡi Lê bay lên.

Lưỡi Lê 2 mắt tối sầm, thân thể mất đi chống đỡ, gục xuống.

"Kết thúc rồi, đã cố gắng hết mức, nhưng vẫn là thua a." Ở khoảng khắc kia, Lưỡi Lê đột nhiên có một loại cảm giác được giải thoát vô cùng thanh thản, huyền thoại bất bại, đây là một loại kiêu hãnh, nhưng cũng không phải là một cái trách nhiệm nặng nề sao?

Toàn bộ đấu trường yên tĩnh hồi lâu, ở khoảng khắc kia, 1 huyền thoại đã hoàn toàn sụp đổ, các games thủ dâng lên một loại cảm xúc phức tạp, là nghi hoặc, hay là mơ màng? Bọn họ dường như không có cách nào tiếp nhận nổi kết quả như thế.

Sau khi im lặng hồi lâu, toàn bộ đấu trường sôi trào, có tiếng hoan hô, có tiếng chửi mắng, núi rung biển động, đứng ở tại nơi đấu trường có thể cảm nhận được chấn động đại địa.

Tiêu Ngự nhìn một chút huyết lượng của bản thân, chỉ còn lại hơn 3.000, nói cách khác Lưỡi Lê dùng 3.000 huyết lượng cuối cùng hao tổn rớt gần 5.000 huyết lượng của Tiêu Ngự.

"Ngươi là một đối thủ đáng tôn trọng, dù bại vẫn vinh!" Tiêu Ngự nhìn vào xác Lưỡi Lê khẽ nói 1 câu, quay người hướng về bên ngoài đấu trường đi đến, trận thi đấu này cuối cùng cũng kết thúc, cho dù đã phải trải qua rất nhiều khó khăn, cuối cùng cũng vẫn có thể thắng thảm, nhưng dù sao cũng là thắng, Tiêu Ngự như trút được gánh nặng, cuối cùng cũng không có phụ lòng mong đợi của bọn Phong Dã.

Đấu trường vốn ầm ĩ đã yên tĩnh trở lại, những lời này của Tiêu Ngự khiến cho những games thủ chửi mắng Lưỡi Lê kia triệt để ngậm miệng lại, Tiêu Ngự bản thân là đối thủ của Lưỡi Lê, còn không nói gì, ngươi còn có tư cách sao?

Đấu trường trong vang lên một trận vỗ tay vang dội, vô cùng đột ngột, Tiêu Ngự ngẩng đầu hướng về đài quan sát nhìn lại, là Phong Dã!

Phong Dã mỉm cười vỗ tay, làm một cái động tác tay mà chỉ có hắn và Tiêu Ngự có thể thấu hiểu. ( giơ ngón giữa chứ có gì mà bí mật )

"Làm tốt lắm!"

Thấy được Phong Dã nhắn tin đến, Tiêu Ngự mỉm cười, ánh mắt ở trên khán đài tìm tòi một chút, thấy được Triệu Lam Hinh. 2 người ăn ý mỉm cười.

So sánh với bên kia, Thứ Vũ trên khán đài lại là vẻ mặt hiu quạnh, Lưỡi Lê không ngờ lại có thể thua, điều này đối với hắn là 1 đả kích trầm trọng.

"Tiêu đại ca vạn tuế!" Chanh Reo hò nhảy nhót. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Ngay sau đó, toàn đấu trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm, tựa như muốn đem nóc đấu trường quốc gia hất tung lên vậy.

"Quá xuất sắc!"

"Chuyến này đi không uổng rồi!"

"Tiêu Ngự thật mạnh."

"Lưỡi Lê cũng không tệ a!"

Ở tòa đấu trường này, bọn họ đã được chứng kiến 1 huyền thoại chấm dứt, Tiêu Ngự từ nay sẽ đi vào thần đàn Đạo tặc. ( = = câu này ta cũng hok hiểu rõ lắm, nói là trở thành huyền thoại, hay người đứng đầu còn hiểu được, đây nó đi vào thần đàn chả biết làm cái gì nữa )

Các games thủ trên khán đài ra sức vỗ tay, đưa mắt nhìn bóng lưng Tiêu Ngự tan biến ở hành lang đấu trường.

Tiếng vỗ tay thật lâu vẫn không có dừng, tiếng vỗ tay này dành cho Tiêu Ngự, cũng là dành cho Lưỡi Lê, cho dù Lưỡi Lê từ ngôi vua của Đạo tặc đi xuống, nhưng một chút cũng không có mất thể diện, Tiêu Ngự cũng nhận được vinh hạnh thuộc về hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.