Hiện tại tinh cấp huyền khí của Ngô Minh vượt xa Ngụy Linh, hơn nữa đã trải nghiệm qua cảnh giới nguyệt giai thánh giả, tinh thần lực của nàng đã tăng lên tầm cao mới.
Ngụy linh vốn chính là có động chút tay chân đề cao tư chất nữ tương, bị ánh mắt Ngô Minh nhưng là hàng thật giá thật đâm một cái, dĩ nhiên không đứng thẳng được phải thối lui nửa bước.
Lần này, khí thế của nàng toàn bộ đều nát bét. Muốn mở miệng chửi mẹ nó, nhưng cũng bị ánh mắt Ngô Minh nhìn chằm chằm, làm sao cũng không dám mở miệng.
Thật giống như mình nếu mở miệng, đối phương sẽ không chút do dự mà đánh chết mình vậy.
Mãi đến tận lúc Ngô Minh xoay mặt đi, kế tục không tiếng động mà hướng đi trong doanh, nàng mới bớt căng thẳng.
“Người chết vì đại sự.” Thế tử xa xăm nói một câu.
Lần này là lần đầu tiên hắn không có đứng ra điều đình.
Nhưng lúc rời đi, thế tử đối với Dương tướng quân cùng Lý đạo trưởng nháy mắt.
Hai người lập tức hiểu ý, tự đi động viên Ngụy nữ tướng.
Ngô Minh nâng bao quần áo tiến vào địa phương giam giữ Sở nữ tướng, Tề Thường đã nhanh chân đuổi tới hỏi: “Tiêu cô nương, đã mời y quan, chờ một chút liền sẽ đến. Có hay không xin hắn vì Sở nữ tướng chỉnh trang lại?”
“Nếu đáp ứng những Huyền vũ binh sĩ kia rồi, ta đến giúp nàng đổi đi.” Ngô Minh chậm rãi nói rằng.
“Tề Thường, Tiêu cô nương cùng Sở nữ tướng có giao tình, cứ để cho nàng đến sắp xếp việc nhập liệm cũng được.” Thanh âm của thế tử ở phía sau vang lên: “Ngươi mang bọn thị vệ trông giữ Sở nữ tướng lại đây, tiếp nhận xử phạt.”
Tề Thường vẻ mặt buồn bã, cúi đầu nhận sai.
Thế tử thưởng phạt phân minh, tại chỗ lại sẽ chủ trách Tề Thường giáng xuống hai cấp, còn lại mỗi người có trách phạt.
Ngô Minh tiến vào gian phòng Sở nữ tướng tự sát, bên trong phòng chỉ có nàng một cái.
Mở ra cái bọc, quả nhiên là một bộ đã từng thấy, giáp trụ màu xanh lục cùng áo bào.
Nhẹ nhàng đóng kỹ cửa phòng, Ngô Minh ở trước song cửa sổ kiểm tra rồi phủ vải lên che lại.
Không gì khác, tựa là đang vì Sở nữ tướng lúc thay quần áo, không để cho người khác nhìn thấy.
Huyền vũ nữ tướng luôn luôn căm ghét nam tử tới gần người. Tự nhiên cũng không muốn sau khi chết bị nhìn thấy thân thể. Nên lúc này Ngô Minh liền tự mình động thủ vì nàng thay đổi xiêm y.
Ngô Minh đem Sở nữ tướng ngoại sam giải trừ, dựa vào ánh tà dương đã lờ mờ, đem khăn tay mang theo bên người vì nàng lau chùi.
Mang chậu đồng tới bên góc, dùng nước hỗ trợ lẫn nhau, mới lau đi phần lớn vết máu của nàng.
Ngô Minh đem một cái khăn tay Hỗ Vân Kiều mang cho mình thắt ở trên cổ của nàng, che đi vết tích tự sát.
Giúp nàng mặc vào giáp trụ màu xanh lục. Sau đó là chỉnh lý áo bào. Ngô Minh còn là lần thứ nhất hầu hạ người mặc quần áo, không nghĩ tới chính là vì một vị mỹ nữ đã chết.
Y phục cơ bản đã hoàn tất, chính đang chỉnh lý giáp trụ buộc nơi cổ tay, Ngô Minh đột nhiên cảm giác lòng bàn tay phải của nàng có chút toả nhiệt.
Hả? Ngô Minh vội vã kiểm tra.
Nàng cả người đã lạnh băng, thậm chí đã bắt đầu cứng lại, dấu hiệu sinh mệnh cũng hoàn toàn biến mất, nhưng chỗ lòng bàn tay tại sao lại có cảm giác nhiệt lượng?
Đem tay Sở nữ tướng mở ra, thình lình phát hiện lòng bàn tay có một khối tinh thạch nổi lên.
Tinh thạch màu xanh biếc, khác nào có một hồ nước màu xanh ngọc bích. Ở mặt ngoài long lanh xoay tròn.
Ngô Minh không biết, khối ngọc này chính là bản mệnh tinh thạch của huyền vũ nữ tướng!
Tinh thạch của huyền vũ binh sĩ hiển lộ ra ở trước trán, thật giống như là con mắt thứ ba. Mà tinh thạch của huyền vũ nữ tướng nhưng là ở lòng bàn tay phải, chỉ có ở thời điểm phát huy chỉ huy lực, mới sẽ trồi lên khỏi lòng bàn tay.
Ngô Minh không phải cái người đầu tiên phát hiện nữ tướng sau khi chết, bàn tay sẽ toả nhiệt.
Huyền vũ nữ tướng chết trận tương đối hiếm thấy, tuy rằng có người cảm giác nữ tướng sau khi chết, tinh thạch tựa hồ còn có phản ứng gì. Nhưng nghĩ tất cả biện pháp muốn đem tinh thạch một lần nữa lợi dụng. Cũng không làm nên chuyện gì.
Tinh thạch của huyền vũ nữ tướng đều là vật quý báu, xác thực có quân chủ phát rồ không nỡ để tinh thạch cùng nữ tướng đồng thời nhập táng. Lén lút sai người đào lên.
Đáng tiếc những viên tinh thạch đánh mất chủ nhân này, đều cứ như đã nhận chủ, lấy ra liền trở thành một khối đá cứng, thậm chí không lâu sau đó liền đánh mất hết thảy linh tính, cũng không còn cách nào lợi dụng lại được nữa.
Ngô Minh đưa tay đi sờ soạng một thoáng khối tinh thạch này.
Bỗng nhiên, Ngô Minh cảm giác túi trong mình eo truyền đến một hồi cảm giác run run.
Ngô Minh lại mau mau kiểm tra trong túi bên hông mình cái gì chính đang run lên. Kết quả phát hiện hóa ra là Bạch trưởng lão đưa cho mình [ Thương Thiên Thanh Ngọc ].
Khối tinh thạch quái lạ này đã bao nhiêu năm rồi đều không có ai khai quật ra tính năng của nó, giờ khắc này nhưng ở thời điểm một tia ánh dương quang cuối cùng này bắt đầu khẽ rung động.
Ngô Minh hơi có ngộ ra, lập tức đem Thương Thiên Thanh Ngọc cùng khối tinh thạch màu xanh lục trồi lên trong lòng bàn tay Sở nữ tướng này dính vào cùng nhau.
Sau đó liền phát sinh tình huống làm người kinh ngạc, khối tinh thạch màu xanh lục trong lòng bàn tay Sở nữ tướng này, dần dần mà đang mất đi loại cảm giác long lanh như bích thủy kia. Mắt thấy liền trở nên xám xịt.
Mà Thương Thiên Thanh Ngọc, nhưng sau khi hấp thu nguồn sức mạnh này, dần ngừng run rẩy lại, bỗng nhiên một thoáng, dính vào trong lòng bàn tay phải Ngô Minh, còn có một nguồn sức mạnh, tựa hồ muốn chui vào.
( dị thường năng lượng xâm nhập, đang trong quá trình khẩn cấp phân biệt địch ta!)
( nhận biết là một loại hệ thống trên phương diện khống chế nào đó, bước đầu phán định không có nguy hại trực tiếp, hồn thể có tiếp nhận hay không?)
Ngô Minh lăng lăng nghe âm thanh kim loại hoá nhắc nhở trong đầu.
Chẳng lẽ Sở nữ tướng phục sinh? Ngô Minh không lo được vấn đề này, trước tiên đi thăm dò xem tình huống Sở nữ tướng.
Đáng tiếc, nhưng vẫn là một thân xuyên giáp trụ bào mang màu xanh lục, một cụ thi thể anh tư hiên ngang.
Mạng người quan trọng, Ngô Minh lại thử kiểm tra một lần các loại mạch đập hô hấp của nàng, vẫn là không có bất kỳ biến hóa nào.
Người chết không thể sống lại, Ngô Minh thở dài một hơi, mặc dù là huyền bí tinh thạch, cũng không thể mang đến hiệu quả nghịch thiên a.
Nguyện Sở nữ tướng ngủ yên đi. Hơn nữa lùi một trăm bước lại nghĩ, coi như nàng thật sự hồi sinh, nhưng vẫn phải đối mặt nước Vũ hay là nước Tề. Cùng với như vậy, có thể ở yên trong giấc ngủ này chưa chắc đã không phải là một loại phương pháp giải quyết tốt.
( xin mời hồn thể xác nhận, có tiếp nhận hay không?)
Ngô Minh lúc này mới lấy lại tinh thần, nhìn lòng bàn tay phải mình đã dán vào Thương Thiên Thanh Ngọc.
Ngọc thạch ở trong ánh tà dương cuối cùng này, còn muốn đang chiếu rọi ra một loại huyễn cảnh khung trời xanh ngắt, duy nhất cùng dĩ vãng khác biệt, tựa là áp sát vào lòng bàn tay.
Tiếp nhận.
Ngô Minh vội vàng làm ra lựa chọn.
Thương Thiên Thanh Ngọc lập tức bắt đầu chuyển nhập vào lòng bàn tay Ngô Minh, chỉ thấy ngọc thạch trong tay phải theo cảm giác ngưa ngứa dần dần thấm nhập lòng bàn tay rồi biến mất, đi vào dưới da.
Ngô Minh quơ quơ tay, thật giống cùng ngày xưa không có nửa điểm khác biệt. Thương Thiên Thanh Ngọc quả thực tựa là biến mất ở trong bàn tay của mình.
( hạng mục mới đã cài đặt hoàn tất. Hệ thống thao tác hàng ngũ hoàn tất)
Trong đầu Ngô Minh xuất hiện một bộ thao tác hệ thống như Operating System* vậy. (*hệ điều hành)
Đây là tiến hóa khung máy móc cụ thể hoá hệ thống thần kinh điều khiển của huyền vũ nữ tướng đối với huyền vũ binh sĩ.
( hệ thống điều khiển đang trong quá trình phân tích học tập, tiến trình phân tích học tập 1%…)
Trong đầu lại xuất hiện một cái thanh tiến độ, tương tự với trong ngày thường tu tập võ kỹ người khác vậy.
Chờ một lát, cũng không có đạt đến 2% tiến độ.
Ngô Minh thử điều động Thương Thiên Thanh Ngọc trong bàn tay, lại không có phản ứng gì.
( chỉ tham khảo được tính chất, hệ thống điều khiển xa lạ, khuyết thiếu hệ thống lý luận, khung máy móc phân tích tiến độ học tập cực kỳ chậm.)
Bất đắc dĩ, Ngô Minh chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Có thể lúc về Tề đô, hỏi một chút những huyền vũ nữ tướng khác sẽ tốt hơn? Hoặc là tìm chút thư điển liên quan tới huyền vũ nữ tướng học tập một thoáng, có thể liền tăng nhanh được tiến độ.
Ngẫm lại tình huống bây giờ, Ngô Minh vỗ trán một cái, đột nhiên nhớ tới lời Bạch trưởng lão đã nói, Thương Thiên Thanh Ngọc không người nào có thể kích hoạt.
Không nghĩ tới, Thương Thiên Thanh Ngọc lại là cần nhờ hấp thu tinh thạch của nữ tướng đã chết đến kích hoạt!
Ngô Minh không rõ ràng, nghi thức huyền vũ nữ tướng kích hoạt tu luyện, phải tiêu hao đại lượng tinh thạch, phối hợp thân thể thiếu nữ phù hợp, mới có thể sinh ra huyền vũ nữ tướng.
Mà Thương Thiên Thanh Ngọc không có ai kích hoạt được, then chốt ở chỗ không phải là không có người phù hợp, mà là nó có đặc tính phi thường quái dị: Cần hấp thu tinh thạch của huyền vũ nữ tướng vừa mới chết trong vòng mười hai canh giờ mới có thể kích hoạt.
Đây là bởi vì Thương Thiên Thanh Ngọc cần có mức năng lượng khổng lồ để khởi động, năng lượng trong tinh thạch tầm thường kích hoạt không nổi nó, chỉ có tinh thạch của huyền vũ nữ tướng vừa mới chết, ở lúc tiêu hao một điểm linh tính cuối cùng bắn ra một nguồn năng lượng vô cùng lớn, nhưng vừa vặn có thể mang nó kích hoạt.
Chẳng lẽ ta sau này còn có thể làm huyền vũ nữ tướng? Ngô Minh có chút hưng phấn.
Cẩn thận kiểm tra công cụ hình tượng hoá năng lực huyền vũ nữ tướng, Ngô Minh không khỏi ai nha một tiếng.
Bởi vì nàng nhìn thấy hình ảnh phi thường khiến người ta cảm thấy buồn nản:
( số lượng có thể đồng thời điều khiển: Ba trăm.)
( số lượng có thể điều khiển hiện tại: 0.)
( số lượng có thể triệu hoán login*: 0.) (*thượng tuyến)
Ngoài ra, Ngô Minh thình lình phát hiện, còn có một cái số lượng trước đó có thể điều khiển: Sáu trăm.
Cái con số sáu trăm này, là một màu xám phi thường ai oán.
Đúng nha, sáu trăm tên huyền vũ binh sĩ đều tự sát…
Những người kia đều là thủ hạ của Sở nữ tướng a, vừa nãy tự sát toàn thể rồi! Ngô Minh suýt nữa ôm đầu bi thương gọi ra.
Bất quá ngẫm lại cũng là thoải mái, mặc dù là mình có thể thao tác bọn họ, bọn họ chịu không?
Mặc dù là hiện tại sáu trăm người này lập tức phục sinh, bọn họ là người quốc gia đối địch chắc chắn sẽ quyết định không chịu khuất phục dưới sự điều khiển cửa mình. Nói không chừng ở dưới sự bức bách điều khiển của mình, bồi hồi ở trung thành cùng danh dự quốc gia, bọn họ sẽ tiến thoái lưỡng nan mà lại chọn tự sát lần nữa…
Ngô Minh nhìn Sở nữ tướng yên lặng nằm trên giường, không nghĩ tới sinh mệnh huyền vũ nữ tướng của nàng, dĩ nhiên ở trên người mình tiếp tục kéo dài.
Cái này có tính là một loại hình thức sinh mệnh khác của nàng hay không?
Đáng tiếc cái này không phải ma huyễn thế giới, không có khái niệm hồn thể giải thích.
Cảm tạ ngươi, Sở nữ tướng. Ngươi từ trần, nhưng mở ra cho ta một cái cánh cửa mới. Ngô Minh không tiện mở miệng nói những câu này, chỉ có thể hít sâu một tiếng nói rằng: “Ai, ta liền đến xuất thân của ngươi đều không rõ lắm. Ngày sau nếu có duyên, sẽ đối với tộc nhân ngươi làm hết sức chiếu cố một chút.”
Ngô Minh lại vì nàng kiên trì chỉnh lý giáp trụ bào mang xong, lúc này mới mở cửa ra ngoài.
Thế tử liền dẫn người chờ ở ngoài phòng, nửa điểm ý tứ đi vào quấy rối cũng không có. Chờ Ngô Minh đi ra, lúc này mới nhìn phản ứng của nàng sắp xếp thị nữ đi vào.
“Không để cho nam tử liệm quan tài.” Ngô Minh nhắc nhở một tiếng.
“Được rồi.” Thế tử phi thường biết điều, hữu cầu tất ứng.
Trên phương diện xử sự làm người, thế tử biểu hiện mạnh hơn Ngụy Linh gấp trăm lần.
Giúp đỡ Sở nữ tướng nhập liệm xong, Ngô Minh hỏi rõ sẽ người cùng nước Vũ liên hệ, xác nhận đối phương có tiếp thu hay không sau mới làm ra sắp xếp.
Ngô Minh muốn mở miệng làm ra sắp xếp, nhưng không có hé răng.
Chính mình không hiểu chi tiết mai táng thế giới này, vẫn là giao cho người hiểu rõ làm đi. Thế tử làm người tỉ mỉ, sẽ không bạc đãi Sở nữ tướng.
Ngô Minh tự đi thu xếp, suốt đêm khởi hành về Tề đô.