Hạt lão là một vị nữ tử trung niên năm nay gần bốn mươi, dung mạo trung đẳng, một thân xiêm y màu đen viền xám cấp cao của Tam Thánh Tông… Bên hông đeo rất nhiều túi nang đựng đồ vật, tựa hồ đối với dược thuật có nhiều nghiên cứu. Xem trang phục của nàng, khiến cho Ngô Minh nhớ tới Trượng Kiếm Tông Phục Linh trưởng lão.
“Chớ nói những chuyện kia, trước tiên giới thiệu cho ta vị nha đầu đẹp đẽ này.” Hạt lão hai mắt sáng lên nhìn Ngô Minh, không hề trả lời câu hỏi của Long lão.
Ngô Minh làm vãn bối, vừa bắt đầu sẽ không có đứng, thấy Hạt lão đánh giá chính mình vội vã chân thành làm phúc lễ.
“Nha đầu này nhưng là mỹ nhân rất xinh xắn. Có từng gả cho người ta?” Hạt lão lôi kéo tay Ngô Minh quay một vòng, đánh giá nàng khắp toàn thân sau tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói: “Hiếm thấy hiếm thấy, địa phương nên có thịt liền có thịt, chỗ nên hiện ra xương liền thấy xương, đây chính là đại biểu trời sinh quyến rũ chứ?”
Sau đó nàng lại rất nhanh vui vẻ nói: “Ta vẫn là lần thứ nhất xoa bóp tay nhỏ nhuyễn như thế đây. Nhìn một cái, trắng nõn nà thật nhận người yêu thích. Tông môn chúng ta khi nào có khuê nữ tốt như vậy?”
“Nói giống như trong tông môn không có mỹ nữ vậy.” Mãng lão ở bên cạnh nói thầm.
Hạt lão chống nạnh trợn mắt nói: “Nào có? Nào có? Nếu là có, A Lạc chúng ta làm sao vẫn không có tìm được khuê nữ thích hợp?”
Ngô Minh vừa nghe liền sợ hết hồn, nguyên lai vị Hạt lão này mụ của kẻ xấu xí A Lạc?
Độc Cô Mặc cùng Báo lão đã có giới thiệu sơ lược thân phận của kẻ xấu xí A Lạc cho nàng, nhưng không có nói cặn kẽ cho nàng mẫu thân của A Lạc cụ thể là ai.
Vì lẽ đó Ngô Minh hiện tại vừa nghe, nhất thời trong lòng có chút hốt hoảng.
Mãng lão rục cổ lại, cũng không lên tiếng. Hiển nhiên hắn vẫn là tương đối sợ hãi Hạt lão.
Hết cách rồi, một là người ta là nữ, hảo nam nhân không cùng nữ nhân đấu; hai là lão công người ta là một trong tam thánh; ba là Hạt lão chuyên về dùng độc, không nói độc chết ngươi, coi như hạ điểm thuốc xổ cũng phiền phức phải không?
Báo lão ở bên nói: “Vị này chính là thiếp thân nha hoàn Mặc vương tử nhà ta Chu Chỉ Nhược, hơn nữa thân phận không chỉ dừng lại tại đây.”
Hắn lời này ẩn chứa không ít ý vị. Thân phận không chỉ dừng lại tại đây thực tế nói chính là thân phận cố vấn phụ tá. Nhưng hắn tựa là cố ý muốn cho Hạt lão cho rằng Chu Chỉ Nhược không chỉ là thiếp thân nha hoàn, mà còn hầu như là trở thành thị thiếp.
Hạt lão liếc nhìn một thoáng Mặc vương tử. Mặc vương tử đứng dậy chắp tay nói: “Hạt lão, đã lâu không gặp.”
“Mặc vương tử gần đây danh tiếng không nhỏ a, ta còn muốn ở trên đường liền nghe đến ngươi kiến bia chuộc huynh chuyện tốt.” Hạt lão gật gật đầu khen ngợi nói: “Lạc nhi trước đây không lâu còn muốn nhấc đến ngươi, hi vọng tu vi võ kỹ của ngươi sẽ không hạ xuống.”
“Xấu hổ xấu hổ, trước còn muốn cùng lạc sư huynh đối diện hai chiêu. Hoàn toàn không phải là đối thủ.” Độc Cô Mặc một mặt khiêm tốn dáng vẻ.
“Các ngươi đã động thủ qua một lần?” Hạt lão cười nói: “Xem ra ngươi chỉ là hơi thổ huyết, cũng không có thương đến cái khí huyết gì. Chắc chắn không có thật sự luận bàn.”
“Là lạc sư huynh lưu thủ, nhưng tại hạ thực sự đã không phải trình độ có thể cùng lạc sư huynh luận bàn.” Độc Cô Mặc cũng không cần nịnh hót, đây chính là lời nói thật.
“Mặc vương tử không cần nhụt chí.” Mãng lão thẳng thắn sảng khoái: “Độc Cô Lạc vung lên trọng kiếm trảm mã đến, ngay cả ta đều muốn nhường hắn ba phần, huống hồ vừa bước vào tân nguyệt cảnh giới như ngươi? Tên thiên tài biến thái kia người bình thường là không đuổi kịp.”
Hạt lão cười to, một luồng từ nương khí tuôn ra: “Ồ ha ha ha. Mãng lão ngươi muốn nịnh nọt ta thì cứ nói thẳng ra là được, ở ngay trước mặt ta nói mấy lời hay về con trai ta, hẳn là muốn cầu ta mấy viên cường thận phong tinh hoàn?”
Mãng lão mặt già đỏ ửng: “Trước mặt nữ oa lão không đoan trang.”
Hạt lão căn bản không để ý tới. Hướng về Độc Cô Mặc nói: “Mặc vương tử đừng đánh xóa, chúng ta mới vừa nói đến thân phận nha đầu này. Báo lão mặc dù nói là thiếp thân nha hoàn của ngươi, nhưng ta nhìn vòng eo duyên dáng của nàng, mặt mày sáng ngời, quanh thân chỉ có một loại mị cốt tự nhiên mà thành, mà không có dính dáng tới mị thái có được sau khi mưa móc. Chín mươi chín phần trăm là chưa lấy chồng, làm sao Báo lão lấy này đến doạ ta?”
“Hạt lão thẳng thắn, tại hạ xấu hổ, xấu hổ a.” Mặc vương tử liền vội vàng khom người tạ lỗi: “Báo lão nói không ngoa, chỉ là trong đó có nội tình khác. Đợi ta chậm rãi nói đi.”
Hạt lão nói: “Không cần giảng. Liền nói nha đầu này ta mang đi ngươi có cái ý kiến gì không?”
Mặc vương tử thẳng thắn không nói hai lời, trực tiếp nói: “Nàng là cố vấn phụ tá của ta.”
“Cố vấn phụ tá?” Hạt lão nghe được lời này không khỏi giật mình.
Mặc dù lấy kinh nghiệm Hạt lão. Nữ phụ tá đã là cực kỳ hiếm thấy, nữ cố vấn càng là nghe đều chưa từng nghe nói tới.
Hơn nữa mặc dù là cố vấn, cũng cần mấy chục tuổi. Nơi nào có còn trẻ như vậy đã là cố vấn? Tuổi như vậy nhiều nhất cũng chính là lanh lợi chứ?
Hạt lão không tin nói: “Mặc vương tử vì giữ lại nha đầu này, xem ra là rất để tâm a.”
“Không có không có, tại hạ quả thật không có nói láo. Huống hồ nào dám đối với Hạt lão nói bậy đây?” Mặc vương tử nói: “Trước kiến bia chuộc huynh kế sách, không dối gạt chư vị. Chính là Chu cô nương xuất ra.”
Long lão ở bên nói giúp vào: “Hạt lão, lời ấy không giả. Tông môn lần này còn muốn cố ý phát ra triệu giản. Đây là chuyên biệt mời Chu cô nương đến tông môn nhàn tập.”
“Thực sự là nàng ra?” Hạt lão thấy hai người cũng một mặt thẳng thắn không giống giả bộ như này, nhất thời kinh ngạc nói: “Một cô gái liền có năng lực ra được mưu kế như vậy, coi quả thật không thể khinh thường.”
“Không chỉ như vậy. Kế sách còn là nàng dự đoán ra.” Báo lão ở bên bổ sung một câu.
Mãng lão ở bên càng nói thêm vào: “Tông môn xin nàng đến nhàn tập. Ai ngờ nàng không chỉ có là nhàn tập, lại còn phá đi trận pháp Nghịch Thủy Hà.”
Ngô Minh ở bên nóng ruột. Các ngươi đừng giúp ta khoác lác. Có thể vội vàng nàng cũng không có tư cách xen mồm.
Hạt lão đầy hứng thú hỏi: “Nghịch Thủy Hà trận pháp bị nàng phá? Nàng bỏ ra thời gian bao lâu để đi ra?”
“Nàng không có đi ra khỏi.”
“Không đi ra? Làm sao gọi là phá?”
Mãng lão nói: “Nàng là ở trong vòng một canh giờ, hủy đi mắt trận tinh thạch trong trận pháp, khiến cho toàn bộ trận pháp bị phá.”
Ngô Minh cố ý giả trang làm ra một bộ dáng vẻ hơi có kinh hoảng, giống như kẻ tặc bị bắt tại trận.
Long lão ở bên cười nói: “Tiểu cô nương nhà người ta thích chơi một chút, cũng có thể lượng giải, không cần lo lắng. Nhưng lần sau không thể chưa được phép liền lấy đi, nơi đó nhưng là chỗ tông môn để cho người ngoài ngắm cảnh, không phải để tiểu hài tử tùy ý hồ đồ.”
Ngô Minh vội vã nhận lỗi.
Hạt lão một lần nữa trên dưới đánh giá Ngô Minh nói: “Nàng tinh thông thuật pháp?”
“Không chỉ như vậy, vừa nãy nghiên tập sinh nước Tấn Thanh Bào Khách đám người, vẫn còn ở nơi này chơi uy phong. Kết quả gặp nàng triển khai khả năng thuật pháp, nghẹn cho bọn họ bại lui mà về.” Mãng lão chỉ tay trên đất mảnh đất trống phía xa xa còn họa chín chín tám mươi mốt cung vị đồ án: “Bên kia là Thanh Bào Khách bỏ lại tám mươi mốt xảo đếm thôi cung đồ, kết quả bị Chu cô nương phá dễ như ăn cháo.”
Hạt lão hướng về bên kia nhìn lên, nhất thời kinh hãi: “Chín chín tám mươi mốt cung vị trí suy tính?!”
Nàng có hiểu sơ về thuật pháp, biết càng nhiều ô càng khó suy tính. Chín chín tám mốt con số tự nhiên là đạt đến độ khó rất lớn, làm sao bị tiểu nha đầu này liền phá dễ như ăn cháo?
Ngô Minh gãi sau gáy cười nói: “Ha ha, khi còn bé bị cha giam ở nhà không cho phép đi ra, nhàn rỗi không chuyện gì liền chơi rất nhiều thứ này.” Ngô Minh đánh cái ha ha.
Báo lão nhưng ở bên trong lòng mềm nhũn: Nha đầu này từ thủa nhỏ liền bị nuôi nhốt, coi là thật mệnh khổ.
Hạt lão nhìn Ngô Minh, không nhịn được lại kéo lấy y phục của nàng kêu lên: “Nha đầu này thấy thế nào làm sao nhận người yêu thích, thật giống như là con gái ta thất tán nhiều năm vậy làm người ta thương yêu.”
“Ai, thật đừng nói, ta cũng có loại cảm giác này.” Báo lão gật đầu.
Ngô Minh trong lòng giật mình. Những người này đều là cấp bậc cao thủ thánh giả, quan sát tỉ mỉ, chẳng lẽ cảm giác được tiến hóa khung máy móc tư thái đặc thù?
Tiến hóa khung máy móc đều là hướng về phương hướng được người ta yêu thích mà tiến hóa, vì tranh thủ lợi ích lớn nhất cùng xác suất sinh tồn, quả thực đem DNA tối ưu hóa đến mức tận cùng.
Long lão nói: “Trời sinh quyến rũ cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi, đây chính gọi là dáng dấp vừa thấy liền mừng chứ?”
“Quyết định đi, cô nương, ngươi có muốn hay không gặp gỡ A Lạc nhà ta? A Lạc chúng ta cũng là Tam Thánh Tông trẻ tuổi đệ nhất cao thủ…” Hạt lão ô la ô la nói rồi một chuỗi dài.
Ngô Minh không nói gì.
Không hổ là hai mẹ con, lại đều nhắm vào chính mình. Người có quan hệ huyết mạch, quả nhiên trên hành vi làm việc đều rất gần gũi, liền ngay cả trên ham muốn cũng có ảnh hưởng.
Long lão cùng Mãng lão làm bộ dáng uống trà, Độc Cô Mặc cùng Báo lão lo lắng đề phòng nhìn kỹ.
Ngô Minh híp mắt cười nói: “Vị tỷ tỷ này…”
“Ai, đừng gọi ta tỷ tỷ. Tuy rằng nghe cực hài lòng, nhưng bối phận không thể loạn.” Hạt lão ôm Ngô Minh ngồi xuống, căn bản không để ý người chung quanh nói rằng: “Ngươi đến tông môn nhàn tập, là dự định học chút gì?”
Ngô Minh giả vờ vui vẻ nói: “Huyền võ! Ta phải làm thiên hạ đệ nhất cao thủ!”
“Ngươi tựa hồ nửa điểm huyền khí trụ cột cũng không có chứ?” Hạt lão ở trên cổ tay Ngô Minh sờ một cái: “Làn da của ngươi hảo trơn, nhưng đáng tiếc cũng không phải vật liệu tốt học tập huyền võ. Nhưng mà trên mặt sinh con cô gái tầm thường tất không bì kịp ngươi. Ngực đại mông vểnh chính là dạng nuôi dưỡng rất tốt…”
Ngô Minh một trán hắc tuyến.
Long lão cùng Mãng lão ở bên nghe được chỉ muốn cười.
Ngô Minh vội vã chuyển lại đề tài: “Cái khác không nói, tựa là cái đường huyền võ này thật sự không thể học?”
“Học thì vẫn có thể học, nhưng tiêu tốn tinh lực vô cùng, chỉ có thể thu được ba phần hiệu quả.” Hạt lão cũng là cái lòng nhiệt tình, giúp đỡ Ngô Minh phân tích nói: “Theo ta thấy, ngươi liền học độc thuật của ta, hay là trận pháp của Long lão. Hai thứ này chỉ cần học được một trong số đó, liền một đời cũng hưởng dụng bất tận.”
Hạt lão nói lời này cũng không đơn thuần là lòng tốt, nàng cũng cân nhắc cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt*. (*nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng; gần gũi người có thế lực nên được lợi trước)
Nếu để cho nàng theo mình học độc thuật, cùng hài tử A Lạc nhà mình tự nhiên tiếp cận không gì sánh được. Mặc dù có là cùng Long lão học trận pháp, tất nhiên muốn mượn dùng Quan Tinh các phu quân mình đến thôi diễn thuật pháp, kết quả vẫn là có thể cùng A Lạc thân cận.
Như vậy như vậy, không lo nàng không vào cuộc. Chỉ cần không bị Mặc vương tử dứt ra từ đầu, sớm muộn sẽ là người vợ của A Lạc.
Hạt lão trong lòng làm dự tính hay lắm, nhưng lại không biết Ngô Minh há lại là người sống chung tốt như vậy?
Hơn nữa dẫm vào vết xe đổ Tề phi đều bày ở nơi đó. Nhân gia là quý phi cao quý của một quốc gia, dù cho lấy địa vị cao quý một nước ra dẫn dắt, cũng không thể mua chuộc một vị mỹ nữ thành con dâu mình, huống hồ một trưởng lão Tam Thánh Tông ngươi?
Ngô Minh lúc này từ trên thân Hạt lão tránh ra, trịnh trọng hướng nàng khom người lại nói: “Đa tạ Hạt lão chỉ điểm. Có sự quan tâm của người, sự nghiệp công tử nhà ta có thể thành. Chờ thời khắc nhất thống thiên hạ, ta sẽ nghiêm túc cân nhắc cùng vị gọi A Lạc kia làm sao ở chung. Hiện tại đây… Ta muốn hỏi có thể hay không trở thành huyền võ nữ tướng?” (chưa xong còn tiếp…)