Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 155: Phiên bản nữ



Di chuyển sang bên Sảnh giao dịch, Cao Lãng đơn giản nhìn thấy thứ mà hắn đau lòng nhất.

85 điểm năng lượng.

"..."

Lướt xuống bên dưới, Cao Lãng tiếp tục xem.

Phòng vật phẩm. Tất cả những thứ như linh dược, đan dược, trận pháp, tiền bạc, tài nguyên lặt vặt đều được nằm bên trong đây.

Phòng công pháp, võ kỹ. Nơi cất chứa các công pháp, võ kỹ với đủ loại thuộc tính, vũ khí khác nhau.

Phòng binh khí. Nơi cất giữ các loại binh khí khác nhau.

Phòng trang bị, trang sức. Nơi cất giữ những món đồ trang bị trên người phần lớn có tác dụng tăng thêm thuộc tính cho người sử dụng.

Tổng thể bốn căn phòng tất cả.

Cao Lãng đơn sơ xem một lượt, hầu như không thay đổi gì nhiều, chỉ là có chút sự chênh lệch về giá cả mà thôi.

Hoàng giai năng lượng 2 con số, như 10, 20.

Huyền giai năng lượng 3 con số.

Địa giai năng lượng 4 con số.

Thiên giai năng lượng 5 con số.

Còn 6 con số năng lượng trở lên, nó đã siêu việt Thiên giai rồi.

Tuy Cao Lãng không biết mấy thứ đó nó như thế nào, nhưng ít ra Cao Lãng biết, nó hiếm đến mức toàn bộ đại lục chưa chắc đã có 1 món.

Lướt sang nhìn Sảnh tu luyện.

Trước mắt chính là hình ảnh số liệu bản thân hắn.

Ký chủ: Cao Lãng.

Cảnh giới: Linh Hải Cảnh bát trọng.

Công pháp: Thiết Binh Công( Tiểu thành); Địa Ngục Kinh( Nhập môn)

Võ kỹ:

Hấp chưởng, Xuy Phong Chưởng, Lục Điệp Chưởng, Bạt Kiếm Thuật( Đại thành)

Huyết Phán Quan, Bạt Thiệt Địa, Tiễn Đao Địa, Thiết Thụ Địa( Tiểu thành)

Thân pháp: Kim Nhạn Công, Xà Hành Độn Pháp( Đại Thành)

Vũ khí: Kim Cương Kiếm( Huyền giai); Bút Phán Quan( Thiên giai)

Xem xét toàn bộ hồi lâu, Cao Lãng sơ bộ phân loại được. Hầu hết các loại võ kỹ hắn tu luyện lâu đều là Đại thành, còn những loại võ kỹ mới tu luyện thì đều là Tiểu thành.

Xui xẻo là ở chỗ công pháp, Thiết Binh Công thì là Tiểu thành, còn Địa Ngục Kinh mới chỉ là nhập môn mà thôi.

Xem ra sau này hắn cần phải đầu tư hơn vào việc rèn luyện công pháp.

Hầu như những người tu luyện giống Cao Lãng đều bị mắc cái lỗi nhỏ sai lầm này.

Sau khi vận hành công pháp, chỉ biết sử dụng nó để hấp thu linh khí mà thôi, không hề nghĩ đến việc rèn luyện thêm để bản thân quen thuộc hơn với nó.

Thường mọi người đều chỉ nghĩ có công pháp, hấp thụ linh khí coi như là đã được rồi. Mà không biết đến, bản thân càng quen thuộc hơn với công pháp, tốc độ vận hành và hấp thu linh khí sẽ còn cao hơn rất nhiều lần.

Còn võ kỹ thì khác. Thứ này luôn dùng cho thực chiến, ở trên thế giới thực lực vi tôn này, ngày nào không xảy ra chiến đấu cơ chứ? Thế nên hầu như mọi người đều sẽ đầu tư cho thời gian võ kỹ nhiều hơn.

Chợt Cao Lãng nhìn thấy dấu cộng dùng điểm năng lượng để tăng lên cấp bậc. Ngập ngừng một chút, Cao Lãng liền ấn vào xem.

Nhập môn, 50 điểm năng lượng.

Tiểu thành, 500 điểm năng lượng.

Đại thành, 5000 điểm năng lượng.

Viên mãn, 50000 điểm năng lượng.

Siêu phàm, 500000 điểm năng lượng.

"..."

Gian thương.

Cao Lãng trong đầu điên cuồng hô.

Đây đích thị là gian thương.

Không hiểu sao Cao Lãng cảm thấy, trong lòng hắn quả thực rất đau.

Tiếp tục lướt qua Sảnh Luyện Đan, Sảnh Luyện Khí và Sảnh trận pháp. Cao Lãng chỉ nhìn qua một cái rồi rời đi.

Bên trong đơn giản chỉ là việc Cao Lãng dùng điểm năng lượng mua bản quyền luyện chế, sau đó hắn mua nguyên vật liệu chế tạo, rồi hắn tiếp tục tiêu hao điểm năng lượng để luyện chế nó. Và cuối cùng là ra sản phẩm.

Cao Lãng đơn giản cảm thấy, nó là muốn xài điểm năng lượng của hắn mà thôi.

Quy trình và mọi thứ đều rất đầy đủ, chỉ tiếc Cao Lãng quá nghèo. Nên mọi thứ đối với hắn hiện giờ chỉ có nhìn thèm thuồng chứ không thể làm gì khác được.

" Đừng có tỏ ra thèm thuồng như thế, người ta đánh giá." Tử Văn im lặng lau đi giọt nước mắt trên mặt Cao Lãng, bình tĩnh nói.

"..."

(ー_ー゛)

" Ta mẹ nó."

Cao Lãng không chịu được thô bạo một câu nói tục, bước chân nhanh chóng lùi về sau giữ một khoảng cách với Tử Văn.

" Ngươi đây là hình dạng gì?" Cao Lãng kinh ngạc hô lên.

Trước mắt hắn là một tên thiếu niên vẻ mặt và vóc dáng giống hoàn toàn bản thân Cao Lãng hắn. Nếu có khác, chỉ khác ở trang phục hiện đại hơn mà thôi.

" Ngươi không cần phải quá ngạc nhiên đến như vậy đâu?" Tử Văn cười nhạt lắc đầu nói.

" Hệ thống sau khi liên kết với ký chủ, nếu ký chủ không cài đặt hình dạng cho nó, vậy hệ thống sẽ mặc định lấy hình dạng ký chủ làm giao diện của bản thân."

" Vậy còn hình dạng cũ của ngươi đâu?" Cao Lãng thất thanh hỏi.

" Hình dạng cũ đã vốn không còn cần thiết nữa. Huống chi ta không có ý định sẽ không sử dụng nó trong một thời gian dài." Tử Văn hồi đáp.

Từ sau khi dung hợp với hệ thống, bản thân Tử Văn càng cảm nhận thấy hắn không còn quan trọng hoá mọi hình dạng nữa, rất nhạt. Trong nhận thức bản thân Tử Văn bây giờ dù là nam hay nữ cũng như nhau.

Hay là mọi sinh vật sống đều không có gì khác biệt. Phải chăng là năng lượng thể của bản thân ít hay nhiều mà thôi.

Điều này giống như cách nhìn nhận về nhan sắc của hai bên sinh vật hoàn toàn khác nhau vậy.

Một tên nam nhân nhìn nữ nhân mặc áo xanh trước mặt mình vô cùng xinh đẹp hơn là nữ nhân mặc áo đỏ bên cạnh, thế nhưng trong ánh mắt của một con mèo, chưa chắc nữ nhân mặc áo xanh đó, đã xinh đẹp hơn với nữ nhân mặc áo đỏ.

Mà là hai người trong ánh mắt nó không có điểm gì khác nhau.

Tuy nhiên bản thân dùng hình dạng nhân loại đã bao nhiêu năm, Tử Văn không có lý do gì để mà sử dụng hình dạng sinh vật khác cả.

Sau khi bỏ trốn khỏi Trung tâm sản xuất hệ thống, tuy Tử Văn đã loại bỏ và phá hoại một phần dữ liệu của hắn bên trong đó.

Nhưng hình dạng Tử Văn của hắn đã bị Trung tâm lưu lại được.

Thế nên Tử Văn cần phải sử dụng hình dạng khác với hình dạng Tử Văn cũ của mình để xoá bỏ phần lớn dấu vết bề ngoài.

Tuy nhiên có một thứ mà Tử Văn không thể xoá bỏ được, là cấu trúc gốc của hệ thống hắn. Nếu người của Trung tâm đi sâu vào điều tra, vẫn có thể phát hiện được hắn.

Cái này Tử Văn chỉ có thể tránh hạn chế gặp người của Trung tâm mà thôi.

Vì bên trong Trung tâm khi đó, với nguồn năng lượng thể to lớn, Tử Văn mới có thể trốn thoát.

Còn ở bên ngoài này, đám Người quản lý bên trong Trung tâm đều có thể vận dụng bản thể của mình với những khả năng sức mạnh vô cùng to lớn.

Tử Văn ngoài việc bó tay chịu trói ra, còn lấy cái gì đánh lại?

Dù sao khi ở bên ngoài này, hệ thống vốn chỉ là sinh vật ký sinh bên trong vật chủ.

Vật chủ chết, hệ thống chết.

Đám Người quản lý bên trong trung tâm đối phó với Cao Lãng, có lẽ chỉ cần một cái hắt hơi.

" Được rồi." Cao Lãng bất đắc dĩ giơ tay làm động tác ngưng lại, thở dài nói:" Ngươi có thể sử dụng hình dạng khác không? Mỗi lần vào trong hệ thống nhìn thấy ngươi không khác gì bản thân ta đang soi gương thế này, khiến ta có chút không thoải mái."

" Được thôi."

Tử Văn nhún vai đáp, không quan trọng nói ra.

Thế rồi, trong ánh mắt chờ mong của Cao Lãng, thân hình Tử Văn biến đổi.

Khuôn mặt trở nên thon gọn hơn một chút, yết hầu trên cổ dần biến mất, bờ vai nhỏ dần đi, trước ngực dần dần nhô ra.

Vòng eo trở nên thon gọn, bờ mông căng ra ép chặt lên trang phục. Toàn bộ cánh tay và cẳng chân đều trở nên thon gọn.

Thậm chí ngay cả bàn tay và bàn chân đều trở nên nhỏ hơn lúc ban đầu, mắt thường có thể nhìn thấy được.

Hình dạng từ một thiếu niên tuấn lãng, có chút lạnh lùng. Trải qua chút biến đổi nhỏ, trở thành một thiếu nữ xinh đẹp điện nước đầy đủ, dáng vẻ động lòng người.

Khuôn mặt có tới chín phần giống với khuôn mặt Cao Lãng. Chỉ là trở nên tinh xảo hơn mà thôi.

" Phụt..."

Cao Lãng hai tay nhanh chóng che miệng, chật vật cúi đầu xuống, hai mắt trợn lớn nhìn Tử Văn.

Bộ dáng vô cùng chật vật.

" Thế nào? Cao Lãng phiên bản nữ nha."

Tử Văn cánh tay nhẹ che lên miệng, bàn chân hơi nhếch lên, làm động tác quyến rũ cười khen nói.

" Ta phải công nhận khuôn mặt tuấn lãng của ngươi, dù là nam hay nữ, thì cũng xinh đẹp như vậy."

" Ừm..., Ừm..., Không tệ, làm rất thật, cảm xúc vô cùng tốt. Chỉ là có chút hơi lớn." Tử Văn hai tay tự cảm thụ bộ ngực mới của mình, gật đầu nhận xét.

Chợt hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt còn ngơ ngác của Cao Lãng, khanh khách cười trêu ghẹo hắn:

" Tiểu ca ca, muội muội mới của ngươi có xinh đẹp không nè? Ngươi có muốn cảm thụ một chút không?"

Nói xong còn ưỡn lên bộ ngực của mình, giơ ra kiêu ngạo nhìn Cao Lãng.

Nghe thấy lời nói của Tử Văn, thậm chí giọng nói còn chuyển sang nữ tính. Cao Lãng chợt lấy lại tinh thần, điên cuồng lắc đầu.

" Vẫn là thôi đi. Được rồi, ta không quản ngươi nữa. Được không?"

Cao Lãng nở một nụ cười vô cùng miễn cưỡng, khách khí nói ra. Chợt nhanh chóng quay đầu đi, cười nói:

" A ha ha, được rồi. Vẫn là xem nốt sảnh vui chơi nó như thế nào a."

Đánh trống lảng.

Cao Lãng là muốn đánh trống lảng đi, không muốn tiếp xúc về vấn đề tài này nữa.

Trong lòng Cao Lãng xác định, Tử Văn có bệnh.

Mà bệnh còn không nhẹ.

Hắn thật sợ.

" Tốt thôi." Tử Văn mỉm cười nói, phong tình vạn chủng.

Màn hình trên căn phòng lập tức chuyển đổi, chuyển sang dòng chữ to lớn bên trên: Sảnh vui chơi.

Cao Lãng đánh ánh mắt lên trên, lộ vẻ tò mò cùng háo hức.

Rất muốn biết bên trong có những gì. Vì lúc trước, hệ thống không hề có Sảnh vui chơi.

Chỉ là...

Cạch...

Bên trong căn phòng của Cao Lãng, một tiếng động nhỏ vang lên ở cửa phòng.

Vụt...

Hình ảnh trước mặt Cao Lãng nhanh chóng biến đổi. Hắn vừa định thần lại, đã thấy tầm mắt của mình là bên trong phòng nghỉ ngơi của hắn.

" Lãng đệ. Ngươi nghỉ chưa? Ta vào được không?"

Bên ngoài căn phòng, một giọng nói thầm thì vang lên. Là giọng nói của Vân Hi.

Hắn vừa mới từ bên ngoài đi về nhà trọ, sau khi biết tin Cao Lãng tỉnh lại, liền đi đến đây hỏi thăm hắn.

Chợt nháy mắt lấy lại tinh thần, Cao Lãng cảm thấy bất đắc dĩ.

Là vì Tử Văn cảm thấy căn phòng có tiếng động, vì đảm bảo an toàn cho hắn, liền cưỡng ép đưa Cao Lãng ra bên ngoài.

" Là Vân Hi phải không? Ngươi vào đi." Cao Lãng bình tĩnh hô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.