Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 171: Say sóng



Rì rào...

Đứng trên boong tàu, Cao Lãng dựa trên thành của nó, ánh mắt nhìn về xa xăm, hưởng thụ mùi vị của gió biển.

Có thể nói, đây là lần đầu tiên. Cao Lãng được trải nghiệm cảm giác mới lạ này.

Bầu trời trong xanh, tiếng sóng vỗ rì rào bên dưới con tàu. Cùng với làn gió mát mẻ và không khí thoáng đãng vô cùng thoải mái.

Tất cả đều sẽ thật tuyệt vời nếu không...

" Oẹ ~... "

Vân Hi ngồi bên cạnh Cao Lãng điên cuồng nôn mửa.

" Phù... Oẹ ~... "

"..."

Thật mất quan điểm.

" Lãng đệ, ngươi không có cảm giác say sóng sao?"

Cố gắng xoa dịu cơn chóng mặt, Vân Hi vẻ mặt nhăn nhó hỏi.

" Không hề."

Cao Lãng bình tĩnh đáp lại.

" Ngươi nhìn A Lôi mà xem, bản thân hắn cũng không bị say sóng giống như ngươi."

" Không thể nào?"

Vân Hi một tay đỡ lấy cằm mình, vẻ mặt không cam tâm đáp:

" Khoa học đã chứng minh. Trong mười người đi biển, sẽ có ba người bị say sóng. Vừa đúng lúc ở đây chúng ta có ba người."

"..."

" Ngươi suy nghĩ nhiều. Tỉ lệ người đi biển say sóng là một phần ba. Vừa đúng lúc ở đây có ba người, ngươi là nằm trong một phần ba đấy." Cao Lãng trong lòng nhổ nước bọt đáp lại.

" Lãng đệ, ngươi và ta vốn nằm sâu trong đất liền, cả hai căn bản không hề có một chút xíu nào kinh nghiệm đi biển. Tại sao chỉ có mình ta say sóng mà các ngươi lại không bị chứ? Nói mau, rốt cuộc là ngươi có biện pháp gì?"

Vân Hi đột nhiên chuyển giọng, quát lạnh nói.

" Đi thôi A Lôi, kệ hắn."

Cao Lãng còn chẳng thèm muốn nói chuyện với Vân Hi, nhanh chóng dẫn A Lôi tránh xa ra hắn. Tiếp tục hưởng thụ phong cảnh bên ngoài con tàu.

" Ta..., Oẹ... "

Vân Hi không nhịn phát câu chửi thề, chỉ là vừa nói đến miệng, cái cảm giác ấy lại ập tới.

Vân Hi nhanh chóng lấy tay che miệng, đầu cúi gằm xuống. Một tay bám chặt thành tàu, điên cuồng nôn xuống một cái xô gỗ dưới chân hắn.

" Hả?"

Vân Hi vừa nôn xong, đầu hơi ngẩng lên. Liền nhìn thấy phía đối diện hắn là một đôi chân dài cùng chiếc đuôi váy màu hồng lưa thưa trong gió.

" Tiểu ca ca, ta có thể hỏi ngươi chút chuyện không?"

Một giọng nói trong trẻo ở phía bên vang lên, khiến Vân Hi bất giác ánh mắt từ từ lướt lên trên.

Một thiếu nữ tầm khoảng 19, 20 tuổi mặc lấy trang phục váy màu hồng phấn. Dáng người có chút uyển chuyển, nàng cười nói với Vân Hi, miệng nhỏ còn để lộ ra hai cái tiểu răng mèo trông vô cùng đáng yêu.

" Ngươi tốt, không biết ta có thể giúp gì được cho ngươi?"

Vội vàng đứng dậy chính sửa một chút dáng vẻ chật vật của mình, Vân Hi làm một động tác khách sáo nói.

" Nhị Quỷ, qua đây."

Chỉ là thiếu nữ còn chưa kịp mở miệng, phía sau Vân Hi đã vang lên giọng nói nghiêm khắc của Cao Lãng.

Vân Hi nghi ngờ quay đầu lại, Cao Lãng và A Lôi đang bước chậm về phía hắn, điệu bộ vô cùng hung hãn.

Cộp...

Đi đến phía bên cạnh Vân Hi, Cao Lãng lạnh lùng liếc sang bên thiếu nữ, lãnh đạm nói ra:

" Chúng ta chỉ mới lên tàu, không có chuyện gì để nói với ngươi cả."

Nói xong liền xoay người rời đi, một bên A Lôi liền xách Vân Hi lên, kéo hắn rời đi. Còn không cho Vân Hi thời gian kịp phản ứng.

"..."

Thiếu nữ cảm thấy vô cùng im lặng, mọi chuyện có vẻ không như nàng mong muốn a.

" Thả ta ra, các ngươi đang làm cái gì vậy?"

Bị A Lôi kéo đi một đoạn, Vân Hi nhanh chóng dãy dụa, vẻ mặt tức giận nói ra.

Không thấy ta đang được muội tử chú ý sao? Các ngươi tại sao lại đi phá hỏng chuyện tốt của ta? Các ngươi là đang ghen tị đó có biết không?

" Im lặng."

Cao Lãng ánh mắt hơi híp lại, ra hiệu cho Vân Hi yên tĩnh lại, nhỏ giọng thầm nói.

Đồng thời cánh tay ra hiệu cho A Lôi, thả Vân Hi ra.

Soạt... Bịch...

A Lôi vừa nới lỏng tay một chút, Vân Hi nhanh chóng đứng thẳng người lên, vận động cánh tay, bất mãn nói:

" Rốt cuộc là như thế nào, ta cho ngươi thời gian giải thích. Nói nhanh lên."

" Nhìn đi."

Cao Lãng không nói chuyện, ánh mắt nhìn về phía bên kia.

Vân Hi theo tầm mắt Cao Lãng nhìn sang, liền thấy thiếu nữ đi chậm đến chỗ một đám nam nữ khác, tính thêm cả nàng là bốn người tất cả.

" Thấy khí tức trên người bọn họ không?"

Cao Lãng lạnh nhạt nói.

" Tất cả đều là Linh Hải Cảnh cửu trọng."

Vân Hi nghiêm túc trầm giọng nói. Đồng thời cũng hiểu tại sao ban nãy Cao Lãng lại kêu A Lôi dắt hắn đi.

Đây đâu phải đến vì vẻ đẹp của hắn. Đây căn bản đến để tìm hiểu thông tin từ đối thủ của mình a.

" Nhìn lại dáng vẻ của ngươi xem, trên người mặc kín áo choàng đen, bên trên còn đeo mặt nạ. Ngươi tưởng bản thân ngươi có khí chất gì có thể thu hút người ta." Cao Lãng cười lạnh nói.

Vì bọn hắn đi tham gia bí cảnh mang thân phận người Địa Cung, thế nên đều mặc lấy trang phục người Địa Cung.

Duy chỉ có chiếc mặt nạ Tiểu Quỷ, vì tiện lợi hơn cho việc đeo lâu dài. Mọi người không đeo mặt nạ toàn phần, mà đều đeo mặt nạ che nửa khuôn mặt trên, kéo từ mũi bọn hắn lên trên khuôn mặt.

Hình dáng mặt nạ vẫn là cấp độ của bọn hắn. Quế Võ đeo mặt nạ Đầu Trâu, còn đám người Cao Lãng đeo mặt nạ Tiểu Quỷ.

Gọi nhau bằng tên gọi trong Địa Cung, chỉ khi không có người xung quanh, mới có thể gọi tên thật.

Vân Hi im lặng không nói chuyện, lời nói của Cao Lãng giống như nhát dao đâm vào tim hắn. Tâm hắn thật đau a...

" Oẹ..."

"..."

" Được rồi." Cao Lãng bất đắc dĩ thở dài:

" Trên tàu này phải tuyệt đối hạn chế giao tiếp với người lạ. Chuyến đi lần này là để đột phá Linh Đan Cảnh. Đối thủ của chúng ta, tất cả đều là Linh Hải Cảnh cửu trọng. Phải tuyệt đối cẩn trọng."

" Tốt."

A Lôi và Vân Hi đồng loạt gật đầu đáp lại.

Bên kia đám người.

Thiếu nữ quay lại nói chuyện với đồng bạn của mình, tâm tình không mấy vui vẻ.

" Ồ ồ..., Thiếu nữ của chúng ta bị người ta đá rồi nha. Xem ra ánh mắt thẩm mĩ của họ nhìn ngươi không tốt chút nào."

Nàng vừa đi về, lập tức bị đồng bạn của mình, một thiếu nữ váy xanh, vẻ mặt ngang tàng trêu chọc.

" Im miệng đi. Nếu ngươi giỏi vậy thì cứ việc lên bắt chuyện với bọn hắn, xem người ta có thèm quan tâm tới ngươi không?"

Thiếu nữ váy hồng phấn cười lạnh nói, không hề yếu thế một chút nào.

" Ta quan tâm đến ngươi."

Nàng vừa dứt lời, bên cạnh một tên thanh niên vẻ mặt gầy như que củi lạnh nhạt nói.

" Ta biết. Lãnh Mộc." Thiếu nữ váy hồng phấn lạnh nhạt đáp lại, ánh mắt còn không thèm nhìn tên thanh niên đó.

" Điều tra được gì không?"

Tên thanh niên trang phục màu trắng, miệng bịt một cái khăn vải lạnh lùng hỏi.

Nghe thấy thế, vẻ mặt thiếu nữ váy hồng vội chuyển sang nghiêm túc, nhẹ lắc đầu:" Bọn hắn quá cẩn thận. Ngoại trừ việc biết là người Địa Cung, còn lại không biết gì hết."

" Chuyện đó bọn ta biết. Ngươi không cần nhắc lại." Thiếu nữ váy xanh kiêu ngạo nói.

" Ngươi không thích nghe cũng không cần nghe." Thiếu nữ váy hồng phấn cười lạnh.

" Ta nghe."

" Ta biết. Lãnh Mộc."

(ー_ー゛)

......

Đám người Cao Lãng mất đi hứng thú xem biển, liền lần lượt đi vào trong boong tàu.

Vân Hi và A Lôi phân biệt quay về phòng của mình, duy chỉ Cao Lãng là đi tìm Đầu Trâu, dò hỏi thân phận đám nam nữ kia.

Con tàu này của đám người Cao Lãng đi vô cùng to lớn. Bên trong thậm chí có hơn sáu mươi cái phòng riêng. Chỉ là mỗi căn phòng, lại xây dựng khá đơn giản, không có tỉ mỉ và bắt mắt như nhà trọ.

" Là Lãnh Gia gia tộc."

Ngồi uống trà với Cao Lãng, nước trà bên trong nghiêng ngả liên tục nhưng lại không bị văng ra bên ngoài, Đầu Trâu lạnh lùng nói.

" Bí cảnh này nằm bên ngoài hải đảo. Chỉ có các đỉnh cấp thế lực biết được vị trí của nó. Lãnh Gia là nằm trong số đó, một trong Ngũ Gia."

" Sư thúc, ngài có thể nói rõ hơn cho ta về Ngũ Gia này được không?"

Cao Lãng cẩn thận hỏi.

" Ngũ Gia bao gồm năm gia tộc có lịch sử lâu đời và có sức mạnh gần như tuyệt đối cả về thực lực lẫn kinh tế trên đại lục. Mỗi một Gia Tộc trong này chỉ cần muốn, đều có thể khiến người dân trên đại lục bị ảnh hưởng nặng nề."

Đầu Trâu bình tĩnh giải thích:

" Bên trong Ngũ Gia bao gồm Triệu Gia và Lãnh Gia ở phía Đông đại lục. Nạp Lan Gia và Đổng Gia ở phía Tây đại lục. Doanh Gia ở phía Bắc đại lục. Đặc biệt là Doanh Gia, tầm ảnh hưởng ở phía Bắc đại lục chỉ dưới Băng Hoàng Tông và Cổ Linh Học Viện."

Cao Lãng âm thầm gật đầu, trong lòng suy nghĩ. Băng Hoàng Tông, một trong Tam Tông, Cổ Linh học viện, một trong Tứ Viện. Doanh Gia chỉ đứng dưới hai thế lực đó, đủ hiểu nó mạnh như thế nào.

Chợt nhớ ra cái gì đó, Cao Lãng vội hỏi:

" Đầu Trâu đại nhân, thế còn Nhất Điện thì sao?"

Đầu Trâu ánh mắt kỳ quái nhìn Cao Lãng, chợt nhẹ giọng nói ra:

" Nhất Điện. Tên gọi của nó là Bắc Băng Điện. Tầm ảnh hưởng của nó không phải là đại lục nào, mà là cả vị diện này. Thế nên không được tính vào bên trong."

" À thế à." Cao Lãng hỏi.

" À thế làm sao mà à." Đầu Trâu đáp.

"..."

" Đầu Trâu đại nhân, tại sao Lãnh Gia mạnh như thế, nhưng ta lại không thấy nó trên phía Đông đại lục."

Cao Lãng vội hỏi tiếp.

So với Triệu Gia phát triển mạnh thương nghiệp, phòng Đấu Giá còn trải dài khắp phía Đông đại lục. Lãnh Gia đơn giản quá vững vàng đi, gần như trên đại lục không hề có chút tiếng tăm gì.

" Lãnh Gia vốn là ẩn thế Tông môn, tất nhiên là sẽ không nổi tiếng như Triệu Gia rồi." Đầu Trâu lạnh nhạt nói.

" So với Triệu Gia coi trọng Thương Nghiệp, Lãnh gia còn coi trọng hơn là thực lực bản thân. Mặt ngoài Lãnh Gia có một vị Hoá Thần Cảnh, Nguyên Anh Cảnh ba mươi vị, còn ẩn giấu đằng sau thì không biết."

" Điều đáng sợ là tất cả các vị Cường Giả đó không trải dài xung quanh đại lục như Triệu Gia, mà tập trung hết tại trong một bí cảnh. Thi thoảng sẽ cho đệ tử có thiên phú trong gia tộc ra bên ngoài rèn luyện mà thôi."

" Địa bàn hoạt động của Lãnh Gia ở gần Long Hải Thành. Chúng ta là đi sớm, thế nên may mắn đi cùng với Lãnh Gia cùng một con tàu."

Các thế lực khác vì vị trí cách xa Hải Đảo, thế nên thời gian đến sẽ chậm hơn rất nhiều.

Cao Lãng âm thầm gật đầu, trong lòng vui vẻ. Tham gia bí cảnh lần này, chắc chắn sẽ rất thú vị đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.