Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 173: Sợ Địa Cung, sợ Thiên Cung



Bầu không khí xung quanh vốn đã căng thẳng lắm rồi, nay Đầu Trâu không chút kiêng kỵ nào bộc phát ra sát khí. Chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.

Trong đầu đám cường giả các thế lực xung quanh đều có cùng một lời đánh giá:" Mấy tên điên."

" Ai..."

Lão già dẫn đầu Linh Dược học viện trong lòng thầm thở dài.

Năm nào cũng vậy, Địa Cung và Thiên Cung dẫn người đến bí cảnh này đột phá số lượng vô cùng ít. Thế nhưng mỗi lần xuất hiện, chính là gà bay chó chạy.

Người Thiên Cung đối xử với các thế lực xung quanh còn ôn hoà một chút, ít ra Thiên Cung còn đề ra sách lược thống trị.

Mặt ngoài luôn luôn giữ hoà khí với các đỉnh cấp thế lực. Chỉ cần các thế lực xung quanh ngoan ngoãn biết điều, chỗ tốt để Thiên Cung lấy trước, vậy thì phần còn lại, bọn hắn sẽ vứt cho các thế lực xung quanh.

Còn Địa Cung thì hành xử khác hoàn toàn. Căn bản chẳng cần biết ngươi là ai, chỉ cần là đối thủ hay kẻ địch, cứ việc tìm cách giết ngươi trước tính sau.

Thiên tài địa bảo hay chỗ tốt gì gì đó, cũng không có chân để chạy đâu mà sợ. Giết sạch các ngươi rồi, tất cả chỗ tốt đó đều thuộc về ta. Căn bản là một người nuốt hết, ngay cả xương cũng không thèm cho.

" Các ngươi chú ý cho ta. Sau khi vào bí cảnh gặp người Địa Cung, thì chạy càng xa càng tốt."

Khẽ thở dài một hơi, lão già bình tĩnh dặn dò đám thế hệ trẻ Linh Dược học viện.

Linh Dược học viện vốn không chủ tu sát phạt. Lấy luyện đan, luyện dược làm chủ.

Thế nên cường giả bên trong học viện thực lực là vô cùng yếu ớt. Mỗi một tên cường giả ở bên trong học viện được bồi dưỡng ra, tốn kém gấp ba lần các thế lực bên ngoài.

Thiệt một người, là hao tốn tài nguyên bấy nhiêu. Thế nên nội dung của Linh Dược học viện ở bên trong bí cảnh, không phải tu luyện làm chủ, mà là bảo mệnh làm chủ.

" Hồng lão, người của Địa Cung thật đáng sợ đến thế sao? Bọn hắn khi vào trong bí cảnh thực lực đều ngang như ta mà thôi?"

Đằng sau lão già, một tên thiếu niên tò mò hỏi lại, vẻ mặt hiển nhiên không tin.

Ba tên nam, nữ nhân phía sau hắn cũng đồng dạng ánh mắt tò mò hỏi lại. Hiếu kỳ nhìn về phía đám người Cao Lãng toả ra sát khí.

Lão già im lặng nhìn tên thiếu niên ấy, trong lòng ngầm thở dài, có chút buồn bã.

Xem ra lần này đi vào bí cảnh, Linh Dược học viện là phải tổn thất vài người a.

" Ngươi muốn chết, thì cứ việc ở lại nhìn xem bọn hắn rốt cuộc... Có đáng sợ hay không?"

Hắn nhẹ nhàng lắc đầu nói, ánh mắt nhìn về xa xăm, hiển nhiên trong lòng đã có tư tưởng bồi dưỡng lứa thế hệ trẻ mới.

" Kia là người Địa Cung? Ta nhìn có chút yếu đuối." Bên trong đám thế hệ trẻ Doanh Gia, một tên thiếu niên khẽ nói.

" Ngu xuẩn. Đó là vì ngươi chưa biết được sự đáng sợ của bọn hắn." Dẫn đầu đám thế hệ trẻ Doanh Gia, tên cường giả khẽ quát.

" Ta không tin bọn hắn còn hiếu chiến hơn Doanh Gia chúng ta." Tên thiếu niên phản bác lại.

" Nhiệm vụ lần này của các ngươi chính là phải đột phá Linh Đan Cảnh, chứ không phải là chiến đấu." Tên cường giả dẫn đầu tức giận dặn dò lại thiếu niên đó.

Trong lòng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

" Biết rồi." Tên thiếu niên ỉu xìu đáp lại.

Chỉ là hắn có nghe vào hay không, thì không được biết.

Tên cường giả dẫn đầu âm thầm thở dài, trong lòng cũng có tư tưởng giống lão già Linh Dược học viện đó.

Ném tên thiếu niên này đi, bồi dưỡng tên khác.

Bên trong các thế lực xung quanh, hầu như các cường giả dẫn đầu của bọn hắn đều âm thầm căn dặn thế hệ trẻ bọn hắn tránh xa người Địa Cung, chỉ chú tâm vào việc đột phá mà thôi.

Trong đám thế hệ trẻ, có kẻ nghiêm túc vâng lời, có kẻ coi thường bỏ mặc ngoài tai, có kẻ ghi nhớ trong lòng nâng cao cảnh giác ứng biến theo tình huống,... Mỗi người một tâm tư khác nhau, vô cùng phức tạp.

Đầu Trâu từ lúc toả ra sát khí đến bây giờ, sát khí trên người hắn vốn không những không giảm dần đi, mà chỉ có càng ngày càng tăng thêm, khiến các thế lực xung quanh càng thêm áp lực.

Thế nhưng dù là như thế, lại không có một ai dám tiến lên cắt đứt sát khí của Đầu Trâu, vì sợ hắn chém chết.

Thực lực của Đầu Trâu là mạnh nhất trong đám người, Nguyên Anh Cảnh thất trọng. Thực lực đám cường giả xung quanh, cao nhất cũng chỉ là ba đại tông môn, tổng 6 tên Nguyên Anh Cảnh nhị trọng.

Ai dám lên cảnh hắn không cho phát tiết sát khí nữa?

Trong lòng đám cường giả khi đó, đều không ai nghĩ Đầu Trâu tức giận vì bọn hắn.

Trong đầu ai cũng nghĩ, hắn loại trừ mình ra.

Nguyên nhân Đầu Trâu tức giận lâu như vậy, là do đến bây giờ, người của Thiên Cung vẫn chưa xuất hiện.

Làm lỡ thời gian bồi dưỡng người Địa Cung của bọn hắn.

Đúng. Chính là như vậy.

(ー_ー゛)

......

Từ sáng sớm đến tận lúc giữa trưa, bầu không khí xung quanh có chút oi bức, lại thêm thời gian dài cảm thụ sát khí của Đầu Trâu.

Đám thế hệ trẻ của các thế lực xung quanh tưởng như không chịu đựng nổi. Thì sát khí đấy lập tức bị quấy phá.

Bên ngoài toà Phủ đệ, bộc phát ra một luồng khí thế vô cùng to lớn, áp chế vào bên trong, phá tan bầu không khí xung quanh.

Ầm...

" Ha ha ha ~... Các vị, đến sớm a. Ta căn bản không bao giờ đi sớm như vậy, toàn đúng giờ mới đến."

Một giọng nói vui vẻ từ bên ngoài vang lên, sau đó dần tiến vào bên trong.

Cao Lãng theo tầm mắt nhìn ra bên ngoài cửa. Có hai bóng người đi vào bên trong.

Một người dáng vẻ cân đối, trên người trang phục áo choàng màu trắng, bên trên đeo một chiếc mặt nạ hình đầu rồng xanh.

Người còn lại thân hình thấp hơn một chút, đồng dạng trang phục áo choàng trắng, bên trên đeo mặt nạ Thiên Binh.

Cấp bậc phân cấp của Thiên Cung, khác so với Địa Cung.

Tuy nhiên vẫn có hai cấp bậc vòng ngoài là không thay đổi.

Thực lực Linh Hải Cảnh, ở Thiên Cung gọi là Thiên Binh

Thực lực Linh Đan Cảnh, ở Thiên Cung gọi là Thiên Tướng.

Bên trên Thiên Cung, ở vòng trong Nguyên Anh Cảnh thực lực. Phân biệt gồm có Tứ Thiên Vương và Tứ Thánh Thú.

" Thanh Long đại nhân bây giờ mới đến a. Thật đúng lúc, vừa kịp đến giờ."

" Không sai, không sai. Thanh Long đại nhân quả là người của công việc, quả thật vừa đúng lúc a."

Khác với Đầu Trâu xuất hiện từ nãy giờ không ai bắt chuyện với hắn. Thanh Long vừa xuất hiện, đám cường giả các thế lực xung quanh lập tức điên cuồng chào hỏi.

Trong lòng mắng tổ tông nhà hắn mười mấy lần, bên ngoài vẫn duy trì mỉm cười, thậm chí là nịnh nọt.

Nếu người Thiên Cung còn không sớm xuất hiện, Đầu Trâu có lẽ đem nơi đây huyết tẩy luôn mất.

Thanh Long vừa xuất hiện, Đầu Trâu bình tĩnh đứng dậy, bộ bàn trà của hắn cũng bị thu vào trong không gian giới chỉ.

Trên tay xuất hiện một nửa mảnh chìa khoá lơ lửng bàn tay hắn. Lạnh lùng nhìn Thanh Long không nói một lời.

Đám cường giả xung quanh nhìn thấy không thích hợp, vội vàng im lặng lùi về khu vực của mình, dõi mắt nhìn tình thế diễn biến của hai thế lực đỉnh cấp.

Thanh Long ánh mắt hài hước nhìn Đầu Trâu, trên tay hắn khẽ xuất hiện một nửa chìa khoá còn lại. Chậm rãi tiến bước vào phía hắn.

Nhìn thấy hai mảnh chìa khoá trên tay hai người, đám cường giả xung quanh ánh mắt lộ vẻ hưng phấn, âm thầm nuốt nước bọt. Vội vàng thu tầm mắt về.

Đồ tuy tốt, nhưng bọn hắn không có gan cướp lấy.

Bước chậm đến khoảng cách còn ba mét với Đầu Trâu, Thanh Long liền dừng lại. Đảo mắt nhìn mọi người xung quanh, nghiêm túc nói:

" Các vị. Quy củ cũ, người bên trong sống chết do trời định. Sau khi ra ngoài không quản như nào, tuyệt đối không được trả thù."

Thanh Long vừa dứt lời, đám thế hệ trẻ vẻ mặt có chút căng thẳng, cảnh giác nhìn về phía đối thủ.

Duy chỉ có đám cường giả dẫn đầu thì duy trì im lặng. Quy củ này, bọn hắn đã sớm biết.

" Tốt."

Nhìn thấy không có ai phản đối, Thanh Long hài lòng gật đầu nói. Quay lại nhìn Đầu Trâu, bàn tay cầm chìa khoá từ từ đưa ra.

Bên kia Đầu Trâu cũng giống như vậy, cánh tay cầm chìa khoá từ từ đưa về phía Thanh Long.

Vù... Vù...

Hai mảnh chìa khoá giống như bản thân có lực hút vậy, lơ lửng trên không trung, nhanh chóng bay về phía nhau.

Keng...

Vụt.

Hai mảnh chìa khóa vừa chạm vào nhau, lập tức tạo nên một tiếng vang thanh thúy. Sau đó liền biến mất một cách quỷ dị.

Ầm... Ầm...

Bên dưới sàn nhà, chỗ chìa khoá biến mất lập tức bị nứt toác ra, tạo thành một cái động sâu không thấy đáy.

Vụt...

Xoẹt... Xoẹt.

Sau đó từ cái động phun ra một chùm sáng màu đen, tạo thành một cái cột nằm ở giữa trung tâm cái lỗ đen đó.

Loé...

Tấm viên đá màu đen khắc hình con rồng màu vàng Đầu Trâu đưa cho Cao Lãng lúc trước nhẹ nhàng sáng lên, như có một lực hút nhè nhẹ kéo hắn vào trong cái cột màu đen đó.

Cao Lãng nhớ ra, lúc trước Đầu Trâu có bảo hắn, đây chính là chìa khoá để đi vào bí cảnh a.

" Đầu Trâu đại nhân?" Cao Lãng cẩn thận hỏi hắn.

Đầu Trâu lạnh nhạt quay đầu nhìn Cao Lãng, nhẹ giọng nói:

" Đi vào đi. Thử nghiệm bên trong bí cảnh ta đều nói hết với các ngươi cả rồi. Chỉ nhớ cho ta một điều. Trước khi đi ra nhất định phải giết tên thiếu niên đó."

Nói xong ánh mắt đưa qua nhìn về phía tên thiếu niên đeo mặt nạ Thiên Binh của Thiên Cung.

" Tốt."

Cao Lãng nghiêm túc gật đầu, liền cùng đám người Vân Hi và A Lôi đi vào bên trong.

Xung quanh bọn hắn, đám thế hệ trẻ liên tục bám sát nhau tiến vào bên trong.

Bí cảnh này không phải đi một mình, mà đây vốn là bí cảnh đồng đội. Nó sẽ truyền tống ngẫu nhiên từng vị trí, đồng thời cũng sẽ chọn đồng đội ngẫu nhiên cho ngươi.

Tuy nhiên nếu ngươi đứng sát nhau, tỉ lệ những người đứng sát nhau thành đồng đội sẽ cao hơn những người khác.

Trước khi tên thiếu niên đeo mặt nạ Thiên Binh vào trong. Thanh Long cũng chặn hắn bên ngoài, khẽ dặn dò hắn:

" Ngươi chỉ có một mình còn bên Địa Cung có tới ba người. Tuyệt đối không thể đánh chính diện. Sau khi vào trong giết chết đồng đội của mình để tránh vướng tay chân, sau đó từ trong bóng tối tìm tên lạc đàn mà giết trước."

" Phải. Thanh Long đại nhân."

Tên thiếu niên đeo mặt nạ Thiên Binh đáp, liền đi vào bên trong bí cảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.