Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 190: Sát khí doạ người(cầu hoa tươi)



Hai thế lực Cổ Linh học viện và Nạp Lan Gia tộc phía sau lưng hắn nhìn Lữ Báo với ánh mắt coi thường, trong lòng thầm nhổ nước bọt.

Ngươi nghĩ hai bên chúng ta là kẻ ngu?

" Haizz, xem ra vẫn là để Thanh Hoa học viện chúng ta dẫn đầu vậy."

Không thấy ai chịu tiếp nhận công việc gian khổ này, Lữ Báo lắc đầu thở dài nói, liền bước lên một bước.

Phía sau hắn ba tên học viện khác của Thành Hoa học viện đồng thời bước lên, vẻ mặt nghiêm nghị.

Hai thế lực còn lại đồng thời lùi lại một bước chân, vui vẻ nhìn Thanh Hoa học viện và Cao Lãng chiến đấu với nhau.

Đồng thời ánh mắt cũng âm thầm liếc sang bên đối phương, hiện lên vẻ đề phòng.

Chỉ cần Thanh Hoa học viện và Cao Lãng giao đấu với nhau, điều đó đồng nghĩa sẽ không còn ai ngăn cản bọn hắn đi vào bên trong căn phòng đang mở cửa kia hết.

Khi đó có lẽ, đối thủ duy nhất bọn hắn phải đối phó, chính là đồng đội tạm thời đang đứng bên cạnh đây.

Hai tên nữ tử Nạp Lan Gia tộc trong lòng lo lắng, thực lực của hai nàng e sợ là yếu nhất trong tất cả mọi người ở đây, lát nữa nếu xảy ra giao tranh, có lẽ hai nàng sẽ không thể đánh bại được Cổ Linh học viện.

Cao Lãng bàn chân bước chậm về phía trước, ánh mắt khẽ híp lại nhìn chằm chằm vào Lữ Báo, sát khí trên người dần dần tỏa ra. Luồng sát khí trên người hắn giống như thực chất lan toả ra xung quanh khiến con người ta nhìn thôi cũng phải nghẹt thở.

Tại thế giới tu luyện này, muốn trở thành cường giả, vậy thì việc giết chóc căn bản là việc không thể nào tránh khỏi. Chết chóc càng nhiều, thì mỗi người sẽ càng tự tích lũy cho mình một tia sát khí.

Thế nhưng việc vận dụng được sát khí này vào trong thực chiến và gây ảnh hưởng đến tinh thần đối thủ, thì cần phải trải qua quá trình rèn luyện và khống chế nó một cách gian khổ.

Vì bản thân Cao Lãng là người Địa Cung, trong những ngày bị Đầu Trâu nhốt trên căn phòng tầng ba của nhà trọ, tất cả bọn hắn đều được Đầu Trâu đích thân chỉ bảo dạy cách để khống chế sát khí của mình một cách tốt nhất.

Thế nên bản thân Cao Lãng, hắn vốn không giết chóc nhiều người, nhưng đã lại có thể phát tán sát khí giống như một tên ma đầu cuồng sát đồ giết cả một cái thôn làng.

Đó là vì Cao Lãng đã biết cách để khống chế sát khí một cách tốt nhất, chăm chú tập trung vào từng động tác trên cơ thể, nhìn bề ngoài tuy có vẻ đáng sợ, nhưng thực ra bên trong lại không đến mức đáng sợ được như thế.

Những tia sát khí này, mục đích là để ảnh hưởng đến tâm trạng của tám người đối diện hắn mà thôi. Dù sao một đấu tám, lại thêm tám người thuộc về ba thế lực khác nhau, mỗi thế lực lại có một điểm mạnh và điểm yếu riêng biệt.

Nếu tám người cùng liên hợp vây công, không nói sức công phá có thể gây hại cho hắn, nhưng ít nhất trong thời gian ngắn, Cao Lãng đừng hòng có thể làm gì được bọn hắn.

Hiện tại thời gian đã đủ lâu, có rất nhiều căn phòng được mở ra cùng với có những người đi vào bên trong đó tu luyện. Nếu Cao Lãng không nhanh chóng đánh bại những người này rồi vào phòng tu luyện, thì e rằng hắn sẽ phải vượt cấp chiến đấu.

Vượt hẳn một đại cảnh giới, nghe thì có vẻ dễ dàng. Nhưng xung quanh đây, những người có thể được lựa chọn đi vào bí cảnh này, người nào chẳng phải đều là tiểu thiên tài của thế lực mình cùng cảnh giới?

Nếu những người này đột phá Linh Đan Cảnh rồi giao chiến với Cao Lãng.

E sợ đây không phải là vượt một đại cảnh giới chiến đấu, mà là vượt một đại cảnh giới cùng vài tiểu cảnh giới nữa.

Những người xung quanh đây, kẻ nào chả phải vượt cấp chiến đấu? Trừ một số tên yếu ớt đi cho đủ quân số ra.

Nhìn thấy chỉ có bốn người Thanh Hoa học viện bước lên, Cao Lãng cũng không vì thế mà khinh thị, trên tay xuất hiện một thanh trường kiếm, khí thế trên người dần dần thay đổi, trở nên vô cùng sắc bén.

Lữ Báo trên tay khẽ giơ lên thanh trường kiếm đặt ngang ngực, vẻ mặt nghiêm túc, đồng thời ánh mắt ra hiệu cho ba tên học viên bên cạnh mình.

Soạt.

Trên lưỡi kiếm của hắn, xuất hiện một vòi rồng nhỏ, Lữ Báo từ từ giơ kiếm lên trời, vòi rồng dần dần hoá lớn, trở thành một con rồng nước phía trên đầu của hắn.

Phía sau Lữ Báo, một tên học viên Thanh Hoa học viên trên tay xuất hiện một thanh trường kiếm, lưỡi kiếm xuất hiện từng cơn gió mạnh mẽ, ở phía sau tiếp sức biến con rồng nước trên đầu bọn hắn càng thêm dữ tợn.

Cao Lãng tay cầm chuôi kiếm, cả người hơi hạ thấp lại một động tác rút kiếm, sau lưng hắn từng làn khói đen lao ra, ẩn ẩn bao bọc mờ nhạt xung quanh Cao Lãng.

Ào...

Con rồng nước dường như đã tích lũy đủ sức mạnh, chỉ thấy nó gào lên một tiếng, lập tức lao về phía Cao Lãng với tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Cao Lãng ánh mắt trở nên nghiêm nghị, trong lòng thầm quát:" Tới đây."

Đồng thời bước chân trở nên vững chắc hơn, không hề dừng lại lao về phía con rồng nước.

Chợt...

Con rồng nước vốn đang lao về phía Cao Lãng bỗng dưng chuyển mình, nó vòng người quay đầu lại, sau đó lao về phía đám người Thanh Hoa học viện.

" Hả?"

Không chỉ mình Cao Lãng, mà cả hai bên thế lực vốn đang xem kịch phía sau nhìn thấy động tác của con rồng nước, cả người ngơ đi một lúc, thậm chí không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Trong ánh mắt ngơ ngác của đám người, con rồng nước lao về phía đám người Thanh Hoa học viện, cuốn bọn hắn đẩy về phía sau, vượt qua hai thế lực xem kịch đằng sau, lao về phía căn phòng đang khoá cửa bên kia.

" Lữ Báo, tên khốn."

Bên trong Cổ Linh học viện, một tên nam tử tức giận quát.

Ba người còn lại chưa hiểu ra sao, chợt nhìn thấy Cao Lãng bước chân vẫn không đổi đang lao về phía bọn hắn. Lập tức tỉnh ngộ, đồng thời nhao nhao quát lên, nguyền rủa tên Lữ Báo.

Hiển nhiên Lữ Báo ngay từ đầu không hề có ý định công kích Cao Lãng, được lợi mọi người phía sau. Động tác của Lữ Báo, chỉ là động tác giả mà thôi.

Mục đích thật sự của hắn, chính là căn phòng đang khoá bên kia. Vì dù sao trên tay Lữ Báo, vốn đang cầm chiếc chìa khoá rơi ra từ con quái vật người đá cuối cùng.

Đồng thời hắn cũng khiến hai bên thế lực phía sau phải chiến đấu với Cao Lãng, kéo dài thời gian cho hắn mở cửa căn phòng.

" Các vị, tên Địa Cung này xin giao cho các vị. Ta có việc còn quan trọng hơn, xin đi trước."

Xa xa bên trong con rồng nước, vang lên giọng nói lớn của Lữ Báo vang lên, khiến hai thế lực tức cắn răng nghiến lợi.

(ー_ー゛)

Cùng lúc đó, Cao Lãng cũng chạy đến gần một tên Cổ Linh học viện, một kiếm chém ra, tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Đối với Cao Lãng, tất cả mọi người xung quanh đều là kẻ địch, đánh ai trước cũng là như nhau, thế nên hắn không chút do dự xuất kiếm.

Giết tên trước mặt đầu tiên, rồi tiếp tục giết tên phía sau. Giết đến khi nào xung quanh không còn kẻ địch nữa là được.

Tên nam tử Cổ Linh học viện bị Cao Lãng chém tới biến sắc, trên tay hắn xuất hiện một chiếc chuông đồng, bàn tay đảo liên tục, vừa gõ chuông vừa lui về phía sau.

Bên trong ống tay áo của hắn lao ra một con mãng xà đầu tam giác, sau khi chui ra nó lập tức lao về phía Cao Lãng, lộ ra cái răng nanh sắc bén đến khiếp người.

Xoẹt...

Ánh kiếm của Cao Lãng giống như một tia sáng loé lên trong màn đêm. Kiếm khí của Cao Lãng cắt đôi đầu con mãng xà đang lao tới, cùng với chiếc chuông đồng trên tay tên nam tử Cổ Linh học viện.

Sau đó kiếm khí chém lên cơ thể tên nam tử Cổ Linh học viện, tạo thành một vết kiếm chéo ngang ngực, máu tươi bắn ra.

Phụt...

Nhờ có con mãng xà cùng chiếc chuông đồng trên tay cản bớt lực chém, tên nam tử Cổ Linh học viện ngã ngửa bay về phía sau, trên ngực phun ra thấm đẫm máu tươi, thô bạo ngã xuống mặt đất.

Bên cạnh hắn tên nữ tử Cổ Linh học viện kịp phản ứng lại, trên cổ tay nàng chiếc vòng lục lạc hơi sáng lên, đồng thời trong ống tay áo của nàng bay ra hai con rết màu đỏ to bằng ngón tay, bay về phía Cao Lãng.

Phía sau nàng, hai tên nữ tử Nạp Lan Gia tộc cũng đồng thời xuất thủ, mỗi người trên tay cầm lấy thanh trường kiếm, phân biệt chém về phía Cao Lãng, trường kiếm trên tay nàng giống như u linh, mềm dẻo như tơ lụa, xuất quỷ nhập thần.

Cao Lãng đôi mắt phía sau chiếc mặt nạ hơi híp lại, trường kiếm trên tay chợt đảo ngang, chém đứt hai con rết đang lao về phía mình, đồng thời cơ thể xoay một vòng tròn, trên tay trái xuất hiện hai con dao gọt hoa quả ném về phía khuôn mặt của hai nữ tử Nạp Lan Gia tộc phía sau.

Trường kiếm các nàng tuy xuất quỷ nhập thần, khó bắt được quỹ tích. Thế nhưng Cao Lãng việc gì phải đi tìm xem lưỡi kiếm ở đâu để rồi lâm theo tiết tấu của nàng?

Lưỡi dao của Cao Lãng nhắm về phía khuôn mặt, nếu lưỡi kiếm của nàng chạm được vào người Cao Lãng, vậy phải đánh đổi chính là để lại vết thương trên khuôn mặt.

Cao Lãng là muốn xem liệu các nàng có dám đánh đổi hay không?

Vụt...

Quả nhiên không ngoài dự liệu, trường kiếm trên tay hai nàng không chút do dự chuyển về phía sau, đồng thời chém bay con dao gọt hoa quả đang lao về phía khuôn mặt nàng.

Phía trước tên nữ tử Cổ Linh học viện tiếp tục xuất thủ, trên tay nàng xuất hiện rất nhiều mũi kim châm, mỗi ngón tay một mũi kim, nối liên với dây chỉ bên trên ngón tay, chợt đảo mũi kim, vòng sang hai bên sườn, bọc lấy Cao Lãng.

Vù...

Cao Lãng cả người hạ thấp trọng tâm lùi về phía sau, đồng thời trên người hắn xuất hiện làn khói đen bao bọc xung quanh cơ thể.

Mười mũi kim bọc hai bên Cao Lãng không chút do dự lao vào bên trong làn khói.

Leng keng...

Chỉ là vừa vào bên trong, nữ tử Cổ Linh học viện biến sắc, bàn tay nắm chặt giật mạnh về phía sau.

Giật...

Mười mũi kim bên trong làn khói giống như là bị cố định luôn bên trong vậy, dù cho nàng có kéo căng sợi dây, thế nhưng mũi kim bên trong vẫn không hề lao ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.