Tái Hôn - Tiêu Thử Ngân Nhĩ Thang

Chương 67



Thẩm Thư cũng không biết tại sao nhiếp ảnh gia vẫn không hài lòng, rõ ràng cậu đã cố gắng phối hợp với Hàn Tử Việt đến vậy, sau đó Hàn Tử Việt còn bị đối phương mắng tới mắng lui nữa, cậu không chắc Hàn Tử Việt có tức giận hay không.

Ngoài dự kiến của Thẩm Thư, Hàn Tử Việt nghe vậy nhưng vẫn không buông cậu ra mà ngược lại còn ôm chặt hơn nữa.

"Thẩm Thư, em sợ anh sao?" Hai tay của Alpha từ phía sau vươn tới trước ôm lấy eo Thẩm Thư, nhỏ giọng hỏi bên tai cậu. 

Từ giọng điệu của Hàn Tử Việt, Thẩm Thư không thể đoán được lúc này anh đang vui hay tức giận, bởi vì động tác của Hàn Tử Việt rất cứng rắn nên cậu cũng không thể quay đầu lại xem vẻ mặt của anh.

"... Em không có, em chỉ là đang khẩn trương mà thôi, thật sự." Thẩm Thư sợ Hàn Tử Việt không tin, còn nhấn mạnh thêm một chút. 

Nhưng chỉ có Thẩm Thư mới hiểu rõ, trong lòng cậu thực ra vẫn hơi sợ Hàn Tử Việt, cho dù bây giờ Hàn Tử Việt đối với cậu rất tốt. Có điều lần này thật sự không phải bởi vì sợ hãi mà không chụp ảnh tốt, cậu chỉ là không biết phải làm thế nào mới thỏa mãn được yêu cầu của nhiếp ảnh gia. 

Thân mật? Làm người ta chỉ cần liếc mắt qua một cái cũng có thể cảm thấy bọn họ trông như đang rất hạnh phúc sao? Cậu thật sự không biết phải biểu hiện như thế nào...

Xét cho cùng, Thẩm Thư và Hàn Tử Việt thực sự không giống như một cặp chồng chồng đang yêu nhau. Không phải Hàn Tử Việt cũng không biết phải làm gì để khiến nhiếp ảnh gia kia hài lòng sao... 

Không biết vì sao, giờ phút này Omega cảm thấy trong lòng mình thật ấm ức, cũng có phải nguyên nhân là do một mình cậu đâu, tại sao Hàn Tử Việt lại tới chất vấn cậu chứ?

"..." Hàn Tử Việt im lặng đứng phía sau Thẩm Thư, không lên tiếng nữa. Hai người họ cứ như vậy ôm nhau trong studio, không một ai nói lời nào.  

Thật lâu sau, Alpha mới tiếp tục nói một câu bên tai Omega: "Không phải chúng ta đã nói rõ là sẽ đồng ý chấp nhận đối phương rồi sao?"

Cả người Thẩm Thư thoáng sửng sốt, sau đó hỏi ngược lại: "Vậy còn anh, Hàn Tử Việt, anh có thật sự chấp nhận em không?"

Giọng của Omega rất nhỏ, nếu không phải Hàn Tử Việt đang ôm cậu, hai người ở gần nhau như vậy thì có lẽ sẽ không thể nghe thấy Thẩm Thư đang nói gì.

"Anh có thể khiến bản thân toàn thân tâm ý chấp nhận em, vậy em có thể làm như vậy không?"

Một câu này, Hàn Tử Việt nói ra rất nghiêm túc, là những lời xuất phát từ tận trái tim. Hàn Tử Việt cũng không phải là một người dễ dàng hứa hẹn điều gì cả, nhưng một khi trong lòng anh đã đưa ra quyết định hay hứa hẹn cái gì thì nhất định bản thân sẽ làm được.

Anh đã rất nỗ lực để thích ứng với sự tồn tại của Thẩm Thư, thế nên anh đương nhiên cũng hy vọng Thẩm Thư có thể chấp nhận anh. Lúc hai người ngủ chung với nhau đã nói rõ chuyện này, nhưng anh không nghĩ chỉ sau một giấc ngủ dậy lại kiếm củi ba năm thiêu một giờ, Thẩm Thư lại lùi mình vào trong vỏ bọc bảo vệ không chịu ra nữa. 

Hoặc có thể không phải Thẩm Thư không cố gắng tiếp nhận anh mà là do hai người chưa từng yêu nhau, cho nên mới không làm được theo như lời của nhiếp ảnh gia nói, làm người ta nhìn vào cảm thấy bọn họ đang rất hạnh phúc.

Sau khi Hàn Tử Việt nghĩ thông suốt điểm này, sắc mặt Alpha đứng phía sau Thẩm Thư mới hòa hoãn lại.

"Đi thôi, ra ngoài nghỉ ngơi một chút đi." Nói xong, Hàn Tử Việt liền buông eo Thẩm Thư ra. Anh cũng không đợi Thẩm Thư trả lời mình. 

Nhưng Thẩm Thư còn chưa kịp thở phào một hơi thì trái tim lại rung lên, bởi vì Hàn Tử Việt nắm lấy tay cậu. Sức lực rất lớn, mặc dù không có làm đau Thẩm Thư nhưng cậu cũng không thể dễ dàng tránh thoát khỏi tay anh. 

Người này đã mạnh mẽ xông vào cuộc sống của cậu, bây giờ chẳng lẽ lại còn hiếu thắng muốn xông vào trái tim cậu luôn sao?

Thẩm Thư yên lặng đi theo sau lưng Hàn Tử Việt, nhìn bóng lưng Alpha không nói lời nào. Cậu không biết liệu tương lai mình có thể yêu Hàn Tử Việt hay không, nhưng hiện tại, cậu sẽ cố gắng hết sức toàn tâm toàn ý chấp nhận Hàn Tử Việt như lời cậu đã hứa với anh. 

Chỉ có như vậy mới có thể mang lại cho Thẩm An một cuộc sống tốt đẹp hơn, đó cũng là lý do tại sao cậu và Hàn Tử Việt lựa chọn tái hôn. Kỳ thật, cậu cũng hoàn toàn không chán ghét Hàn Tử Việt. Thẩm Thư tự nhủ trong lòng.

Trải qua cuộc nói chuyện trước khi ngủ của hai người họ, cộng với việc Hàn Tử Việt là cha của Thẩm An, Thẩm Thư cảm thấy cậu đã bắt đầu có chút thiện cảm với anh. Hàn Tử Việt là một Alpha ưu tú, chỉ cần anh nguyện ý thì rất dễ dàng có được thiện cảm của người khác. 

Sau khi rời khỏi trường quay, Hàn Tử Việt lập tức kéo Thẩm Thư vào một căn phòng nghỉ khác.

"An An và những người khác đang đợi chúng ta ở phòng nghỉ bên kia..." Thẩm Thư còn chưa kịp nói xong thì thấy Hàn Tử Việt khóa trái cửa lại.

Alpha với thân hình cao lớn tuấn mỹ dùng một tay ôm eo Thẩm Thư, ấn Omega tựa vào cửa. Những lời Thẩm Thư còn chưa nói xong lập tức bị nuốt trở lại vào họng.

"Chúng ta hoàn toàn có thể thân mật hơn, dù sao bây giờ chúng ta cũng đã là chồng chồng hợp pháp rồi, không phải sao?" Hàn Tử Việt cúi đầu thì thầm vào tai Thẩm Thư.

"Anh..." 

Hơi thở của Hàn Tử Việt phả vào tai Thẩm Thư làm cậu thoáng chút không được tự nhiên, nhưng vừa định nói gì đó thì đã bị cắt ngang. Omega mở to đôi mắt, ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm vào Alpha đang đè trên người mình. 

Hàn Tử Việt hôn cậu. 

Xúc cảm mềm mại lan tỏa trên bờ môi rồi dần truyền tới trong não, mà quanh người là hơi thở tràn ngập hương tin tức tố tuyết tùng mát lạnh của Alpha.

Sau khi Thẩm Thư phản ứng lại liền lập tức đỏ mặt, theo bản năng muốn đẩy Hàn Tử Việt ra nhưng chỉ như đom đóm rung cây, hoàn toàn không chút xi nhê. Hàn Tử Việt đè chặt người cậu, không chút nhúc nhích.

Một tay Alpha ôm eo đè cậu vào cửa, tay kia thì kiềm chế đôi tay đang vùng vẫy của Thẩm Thư. Đôi môi mềm mại chớp mắt liền bị chiếc lưỡi nóng ẩm cậy thế ép mở rồi lập tức chui vào trong miệng Thẩm Thư, mời gọi cậu cùng khiêu vũ.

Trong nháy mắt, một chút ký ức xa xăm ầm ầm nổ tung trong tâm trí Thẩm Thư... 

Dưới ánh đèn mờ ảo, căn phòng tràn ngập tín tức tố của hai người quấn lấy nhau, quần áo vương vãi trên mặt đất. Trên giường lớn lộn xộn, Omega bị Alpha đè phía dưới, khóe mắt đỏ hoe, ánh mắt ngấn nước, cảnh tượng đẹp đẽ động lòng người như vậy làm cho hô hấp của Alpha bên trên càng nặng nề hơn, động tác cũng bắt đầu trở nên thô lỗ. Nhưng Omega cũng không phản kháng gì, chỉ dán vào người Alpha bên trên, tiếng r3n rỉ trầm thấp dần dần cũng vì vậy mà trở nên lớn hơn.

Kí ức bất chợt xa xăm khiến Thẩm Thư xấu hổ đến nỗi hận không thể tìm một cái khe đất để trốn vào. Nhưng lúc này cậu đang bị Hàn Tử Việt đè hôn trên cửa, sức lực của Alpha rất lớn, cậu căn bản không thể tránh thoát, mặc dù anh không làm đau cậu chút nào.

Một lúc lâu sau, khi Thẩm Thư cảm thấy mình sắp ngạt thở đến nơi, hai chân mềm nhũn sắp đứng không vững thì Hàn Tử Việt cuối cùng cũng buông tha cho cậu.

- ---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.