Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi

Chương 29: 29: Ép Hỏi




Tối nay, diễn đàn trường như bùng nổ.

Khắp diễn đàn đều là hình của Sở Viêm và Diệp Tử Yên.

Ngồi trên xe, cô đang đọc bình luận, nào là nói cô và Sở Viêm đẹp đôi, thần tiên quyến lữ các thứ
Bạch Ngôn lái xe, khẽ nhìn lướt qua, hỏi: người lúc nãy là Sở Viêm sao?”
“ A, đúng vậy”
Bạch Ngôn im lặng, không biết anh đang suy nghĩ gì.

Anh lái xe thẳng về Diệp gia.

Lúc xuống xe anh nói: “ Tiểu Yên nè, năm nay lớp 12 rồi, em có dự định ra nước ngoài học không?”
Diệp Tử Yên nghe anh hỏi vậy thì sững sốt: Kiếp trước cô cũng học tại Harvard nhưng bây giờ…bóng dáng Sở Viêm khẽ lướt qua đầu cô…cô lắc đầu, cười nói: “ Em vẫn chưa có dự định gì, dù sao đại học trong nước cũng rất tốt”
“ Được rồi, mau vào thôi không lại để chú dì đợi lâu”
“ Vâng ạ”

Giọng mẹ Diệp vang lên: “ Tiểu Yên và tiểu Ngôn về rồi sao.


mau vào rửa tay rồi ăn cơm đi con”
Ngồi vào bàn cơm, hôm nay anh cô thế nhưng không tăng ca a
Giọng ba mẹ Diệp không ngừng vang lên trên bàn cơm, hỏi han Bạch Ngôn hết chuyện này đến chuyện khác, khiến cho hai người con ruột bên cạnh cảm thấy thì kì diệu.

Mình là con ruột sao
Bỗng nhiên mẹ Diệp hỏi: “ Tiểu Ngôn con đã có bạn gái chưa?”
Bạch Ngôn cười, khóe mắt liếc cô, nói mập mờ: “ con đang đợi cô ấy ạ”
“ Vậy đã có người trong lòng rồi sao.

Àiiii, so với con thằng bất hiếu nhà dì còn kém xa a” Mẹ Diệp khẽ cảm thán
Diệp Mộ Thần đang ăn nghe mẹ mình nói liền sặc cơm: “ mẹ à, trời đánh tránh bữa ăn mà”
Mẹ Diệp lúc liền nói: “ Nếu con đưa con dâu về cho mẹ thì sẽ có chuyện này sao? con sắp thành ông già 30 tuổi rồi, mẹ nhìn còn thấy chán sao có cô gái nào chịu lấy con chứ.

Có cần mẹ đưa con đi xem mắt không?”
Diệp Tử Yên lúc này lên tiếng: “ A, anh ấy chắc là không cần rồi”
Cô quay sang nhìn anh mình cười, mấp mấy môi: đại học Bắc Kinh, em đã thấy hết
“ Tiểu Yên, anh con có bạn gái rồi sao?”
Diệp Mộ Thần ngắt ngang: “ Mau ăn cơm thôi, Bạch Ngôn còn đang ở đây mẹ còn muốn tra hỏi con đến lúc nào a”

Nghe anh nói vậy mẹ Diệp cũng buông tha cho anh.

Sau bữa cơm, tiễn Bạch Ngôn ra cửa, cô liền bị mẹ giữ lại hỏi nhỏ: “ Tiểu Yên Yên à, có phải anh con đã có đối tượng rồi không?”
“ đúng vậy.

Mẹ đừng có xếp cho anh ấy xem mắt nữa, nếu không con dâu của mẹ sẽ chạy mất nha”
Mẹ Diệp biết được đáp án liền hài lòng rời đi, bà thật sự vui vẻ a, trước đây cứ tưởng con mình giới tính không bình thường lớn tuổi như vậy rồi còn không chịu lấy vợ, giờ bà có phải chỉ cần đợi một chút liền có cháu bồng không a.
Diệp Tử Yên lên lầu, thấy anh đang dựa trước của phòng, liền không nhịn được mà cười
Diệp Mộ Thần nói: “ Em biết từ khi nào?”
“ Đợt trước nhóm chúng em được đi tham quan đại học Bắc Kinh, lúc đó em liền nhìn thấy anh ôm một cô gái nhỏ nha”
Cô sáp tới nói: “ Ca, không ngờ anh lại thích người nhỏ như vậy a”
Diệp Mộ Thần bóp trán, cầm lấy tấm thẻ đưa cho cô: “ không được nói lung tung trước mặt ba mẹ”
“ đây là phí bịt miệng sao” lúc nãy cô đã nói với mẹ rồi.

Bây giờ anh ấy mới đưa phí, nhất định từ giờ cô sẽ giữ bí mật a
“ Anh không định dắt chị dâu về ra mắt sao?”
“ cô ấy còn đang học, mẹ mà biết thì sẽ bắt anh kết hôn.

Anh muốn đợi thêm vài năm nữa”
“ chậc chậc, không ngờ anh em lại là người si tình đến vậy nha.

Được, em nhất định sẽ ủng hộ anh” Diệp Tử Yên giơ ngón tay cái khen anh
“ Bớt nói nhảm, mau vào phòng học bài đi”..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.