Tất cả mọi người lắp bắp kinh hãi, thôn trưởng lo lắng nói: « Long công tử, biển này rất sâu sóng gió hiểm trở, quan trọng nhất là mấy ngày gần đây có thủy quái xuất hiện, thôn bên cạnh đã có mấy người chết và bị thương rồi… »
« Sao công tử lại muốn ra biển? » Tống Ny vốn đang ở bên cạnh giúp phụ thân sửa sang lại dụng cụ đánh cá cũng đứng dậy gấp giọng nói.
Long Phi Ly liếc nhìn Tuyền Cơ một cái, thản nhiên cười nói: « Nội tử muốn ăn chút hải sản. »
« Ôi, bạc lần trước công tử cho chúng ta có muốn mua thêm nhiều hải sản hơn nữa cũng đủ mua, phu nhân muốn ăn cái gì thì để a Ny và cha nó làm cho là được. » Thôn trưởng phu nhân cười nói.
« Phải đó, mặc dù công tử biết bơi nhưng rốt cuộc không giống chúng ta từ nhỏ lớn lên ở bờ biển, để chúng ta thu xếp thì hơn. » Một vài thôn dân cũng ngắt lời.
Ngươi không đi thì ta làm sao mà trốn được, Tuyền Cơ chớp mắt giật ống tay áo Long Phi Ly nói: « Ta muốn ăn cá ngươi tự tay bắt. »
Thanh âm uyển chuyển của nàng nhất thời truyền khắp tai mọi người.
Một vài phụ nữ cô gái nhìn chằm chằm nàng lắc đầu thầm nghĩ: « Vị phu nhân này được nuông chiều từ bé thực không hiểu chuyện, đây không phải là làm cho vị hôn phu của mình mạo hiểm sao? »
Tống Ny mặt đã muốn đỏ lên « Tỷ tỷ, tỷ như vậy sẽ hại chết Long công tử mất. »
Mọi người lập tức nói vô nói ra can ngăn làm cho Tuyền Cơ cắn môi bộ dáng ủy khuất, Long Phi Ly nhất thời trầm sắc mặt chờ cho một hán tử nói xong thì liếc mắt một cái cất cao giọng nói: « Đây là chủ ý của Long mỗ không liên quan đến ai hết. Thử hỏi trong các vị có vị nào không phải trải qua ngày đầu tiên ra biển đánh cá không? Cho tới bây giờ mới luyện thành một cái nghề để nuôi sống thê tử, Long mỗ cũng giống như mọi người, muốn vì nội tử làm chút việc. »
Có vài người đêm qua từng nhìn thấy hai người ở bờ biển ân ái triền miên, lúc này thấy hắn đối với thê tử đúng là sủng nịnh đến tận đây thêm vào đó ngữ khí của hắn mặc dù bình bình như thường nhưng nói một phen khiến mọi người đều kinh sợ, nhất thời không dám nói cái gì nữa.
« Lời dễ nghe ai mà không biết nói! Quan trọng là đừng có cậy mạnh mà hiếu thắng đi. » Một thanh niên cười lạnh nói.
Đúng là Thủy Sinh, người mà Tống Ny coi là người đánh cá giỏi nhất trong thôn.
Không ít người ở đây đã biết là Thủy Sinh tức giận. Sau khi Long Phi Ly đến đây, tâm sự Tống Ny liền hiện hết ra trên mặt, chỉ cần là nam nhân thì sao có thể không giận?
Tống Ny cả giận nói: « Thủy Sinh, anh nói chuyện thật khó nghe, còn không mau xin lỗi Long công tử đi? »
Thủy Sinh xùy nhẹ một tiếng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Phi Ly : « Người thô thiển nói không dễ nghe nhưng cũng chỉ biết ăn ngay nói thật. »
Long Phi Ly mỉm cười cũng không tức giận chỉ nói: « Việc này Long mỗ còn phải nhờ chỉ giáo nhiều hơn. »
Thủy Sinh không ngờ hắn nói như thế, nhất thời nghẹn giọng, vài thanh niên giao hảo tốt với hắn lại không kiềm chế được, một người lên tiếng: « Long công tử có dám tỷ thí với Thủy Sinh hay không, trong vòng một canh giờ xem ai bắt được nhiều cá hơn, nếu Thủy Sinh thắng thì ngài cũng đừng tiếp tục thân mật với cô nương của người ta nữa. »
Tuyền Cơ trong lòng buồn cười, tuy nói người kia của nàng có gương mặt họa thủy nhưng hình như từ đầu đến cuối hắn cũng chưa từng dây dưa với Tống Ny nha.
Thủy Sinh nhìn Tống Ny liếc mắt một cái lại nói: « Đề nghị của vị đại ca này không tệ, ta thấy không bằng như vậy đi, người nào thắng thì có thể đưa cô nương trong lòng mình đến Long hậu miếu cùng nhau mời Tía Tô nương nương chứng ước. »
Long hậu miếu? Không nghĩ tới thôn này cũng có truyền thuyết về Long hậu tía tô. Tuyền Cơ cùng Long Phi Ly nhìn nhau, Tuyền Cơ đột nhiên ngẩn ra, a, tại sao mình biết Long hậu Tía Tô? Lúc này Long Phi Ly nhẹ giọng nói bên tai nàng : « Nàng thực sự quên hết mọi việc rồi sao? »
Ánh mắt của hắn có chút ngờ vực, Tuyền Cơ hơi kinh hãi cười khổ, nàng hiện tại cũng hiểu tình trạng của mình thật rất kỳ quái, không biết có ai mất trí nhớ nửa vời giống vậy hay không?
Tống Ny dậm chân, nét mặt ửng hồng, lại nhìn phía Long Phi Ly cúi đầu thấp giọng nói: « Công tử có thể nắm chắc chứ? »
Long Phi Ly cùng Tuyền Cơ cũng không biết Đào Nguyên thôn có tập tục phàm là nam nữ trẻ tuổi đến Long hậu miếu hứa nguyện đều được Long hậu phù hộ kết thành vợ chồng. Nữ tử trong thôn này nếu chịu cùng nam tử đến nơi đó thì nghĩa là nhà trai có thể đến nhà gái đưa sính lễ đính hôn.
Thủy Sinh làm vậy là có ý định cầu hôn Tống Ny.
Long Phi Ly hơi trầm ngâm không trả lời Tống Ny, nhìn Tuyền Cơ thật sâu, liếc mắt một cái chỉ cười nói: « Được.»
Thủy Sinh cười lạnh nói: « Việc này ngài không rành nên ta chấp ngài một canh giờ. Mặt khác nếu số lượng cá chúng ta bắt bằng nhau cũng coi như Thủy Sinh ta thua. »
Hắn ỷ mình tài nghệ cao cường nên không cần chiếm tiện nghi này.
« Như vậy thì cám ơn. » Long Phi Ly thản nhiên nói.
Nhiều cô gái cười đến chọc ghẹo Tống Ny, Tống Ny thẹn thùng trốn trong lòng mẫu thân. Từ sau khi nàng gặp Long Phi Ly thì tim của nàng đã âm thầm hứa gả cho hắn, mặc dù biết hắn đã có thê tử nhưng dung mạo hắn đẹp đẽ quý phái anh tuấn lại xuất thân nhà giàu, người khác muốn làm tiểu thiếp của hắn cũng không dễ. Lúc này thấy Long Phi Ly đồng ý tỷ thí thì nghĩ rằng thì ra công tử này sớm đã có ý với mình.
Không khí trong thôn nhất thời trở nên nhộn nhịp, mọi người đều cho là rất hay. Thật ra thôn trưởng là người thành thật, không có nhiều tâm tư giống Tống Ny, từ lâu ông đã chọn Thủy Sinh làm con rể nên về việc vị Long công tử này cùng Thủy Sinh tỷ thí ông cũng không để ý nhiều đến thắng bại. Nhân cơ hội này giải quyết chuyện hôn sự của nữ nhi cũng tốt!
Long Phi Ly cười nói: « Vậy làm phiền thôn trưởng thay tại hạ chuẩn bị một ít ngư cụ. »
Tống Ny nhìn hắn liếc mắt một cái, xấu hổ nói: « Công tử để ta chuẩn bị cho. »
« Làm phiền cô nương, Long mỗ sẽ theo sau ngay. » Long Phi Ly nói xong đột nhiên kéo Tuyền Cơ trước cặp mắt ngạc nhiên của mọi người bước nhanh tới sau một khu nhà đá.