Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 708



Chương 708

Nhìn xe đi qua trước mặt, Liên Cẩn Hành chuyển ánh mắt, nhìn người phụ nữ dựa vào tường: “Cô không cảm thấy, thiếu tôi một lời giải thích sao?”

Vy Hiên tiến lên một bước, trịnh trọng khom lưng với anh: “Vừa nãy… thật sự cảm ơn anh.”

Ánh mắt Liên Cẩn Hành không thay đổi, nhìn cô hỏi: “Cô biết hậu quả cô làm vậy không?”

Hậu quả?

Vy Hiên ngẩng đầu, có chút không hiểu, “hậu quả” anh nói, có liên quan tới Vũ sao? Nếu không phải, cô không quan tâm.

Nhìn thấy sự hời hợt của cô, Liên Cẩn Hành không nói gì, xoay người rời đi.

“Đợi một chút!” Vy Hiên đuổi theo: “Tôi… tôi không biết nên cảm ơn anh thế nào, nếu có thời gian… có thể mời anh ăn cơm trưa không?”

Anh hẳn bị cô cản trở bữa trưa, Vy Hiên chỉ muốn thành tâm bồi thường.

“Không cần.” Anh đi về phía trước, đầu cũng không quay lại.

Lúc này, Bảo Ngọc và Trương Thanh Đình cũng đã đi ra, nhìn thấy anh, ánh mắt Trương Thanh Đình từ phức tạp chuyển sang né tránh, Liên Cẩn Hành lại vô cùng lạnh nhạt, cho dù anh cảm thấy được sự kháng cự và bài xích từ đối phương.

“Đi thôi.” Trương Thanh Đình quay đầu liền đi, nhìn ra có cảm xúc.

Nhưng Liên Cẩn Hành lại đứng yên, anh không quen nhìn bóng lưng người khác, cho nên nói: “Tôi quay về trước, chuyện sau đó có thời gian bàn tiếp.” Băng qua đường, ngồi vào Bentley đen.

Xe khởi động, lướt qua người cô đang đứng bên đường, chạy đi như bay.

Trương Thanh Đình trừng mắt, kiềm nén ngọn lửa trong lòng, giơ tay chặn một chiếc taxi, nhìn Vy Hiên qua cửa sổ, miễn cưỡng quay đầu lại kêu tài xế lái đi.

Bảo Ngọc bất đắc dĩ đi tới, ôm cánh tay Vy Hiên, gối đầu lên vai cô: “Vy Hiên, đừng để ánh mắt của đám tiện nhân đó đánh bại. Cho dù cậu có quyết định thế nào, mình cũng ủng hộ cậu! Yên tâm đi, giữa cậu và anh họ mình, mình nhất định chọn cậu!”

Lời của cô ấy làm Vy Hiên cuối cùng có chút an ủi, cô khó được ôm cô ấy thân thiết: “Bảo Ngọc, mình rất hạnh phúc khi lúc đầu không từ bỏ tình bạn của chúng ta.”

Bảo Ngọc nhíu mày: “Này, cậu lại còn có suy nghĩ như vậy? Chuyện lúc nào, sao mình không biết?”

Vy Hiên cười cười, không giải thích gì.

Trên đường xe cộ tấp nập, cô nhìn, đối với người đàn ông lạnh lùng như băng đó, vẫn là có chút xin lỗi.

***

Tập Lăng Vũ xuống lầu ăn sáng, bà cụ Tập ngồi trong phòng ăn, khuôn mặt vốn nghiêm túc, sau khi nhìn thấy cháu, lập tức cười như hoa: “Lăng Vũ à, đến đây ngồi chỗ bà.”

Tập Lăng Vũ ngồi xuống, ngước mắt thì nhìn thấy tờ báo đặt ở một bên.

Đối diện, Trình Tương nhìn chằm chằm anh, nhưng anh cũng chỉ lướt mắt bèn nghiêng đầu nói chuyện với bà cụ Tập. Trình Tương nhíu mày, bà ta cố ý để ở vị trí nổi bật đó, anh không thể không nhìn thấy!

Tập Chính Hãn là hiếu tử, nhìn thấy mẹ được dỗ vui vẻ như vậy, ánh mắt ông ta nhìn Tập Lăng Vũ cũng không còn nghiêm khắc.

Lúc này, bác sĩ gia đình tới nhà: “Bà cụ Tập, tôi đến kiểm tra sức khỏe cho bà.”

Bà cụ Tập mặt chán ghét: “Sao phải làm nhiều kiểm tra như vậy! Sức khỏe tôi rất tốt, không cần kiểm tra!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.