Tài Vận Trời Ban Giang Thành

Chương 76



Chương 76: Không thì cậu ở lại đi.

“Tôi bắt lực rồi.”

Lục Nguyên thở dài, nói.

Thật ra anh cũng không phải là người có lòng dạ sắt đá như vậy. Thế nhưng Lý Mộng Dao thật sự nên nễm chút đau khổ. Chuyện này đối với cô ta cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.

“Lúc trước mắt tôi mù mới đi thích cái kẻ lòng lang dạ sói, bạc tình bạc nghĩa như anh.”

Lý Mộng Dao biết chuyện này không có kết quả thì cũng không lãng phí thời gian lên người Lục Nguyên nữa.

Cô ta cầm túi xách lên rồi đi ngay.

“Bạn gì ơi, bạn chưa trả tiền cà phê.” – Phục vụ vội ngăn Lý Mộng Dao lại.

Năm mươi tệ một ly cà phê.

“Tôi không uống sao tôi phải trả tiền, để anh ta trả đi.”

 

– Lý Mộng Dao thô bạo đẩy phục vụ ra.

“Ơ, bạn ơi, tiền trà sữa bạn cũng chưa trả.”

“Trả cái gì mà trả, anh ta mời tôi. Đi mà hỏi anh ta.” – Lý Mộng Dao gắt gỏng, rồi rời khỏi quán bar.

“Không sao đâu, lát nữa tôi trả.”

Lục Nguyên cũng không đi vội. Anh chậm rãi uống cà phê, trong lòng lại không khỏi suy nghĩ, bây giờ Lý Mộng Dao kiếm đâu ra tiền đây?

Lúc đang nghĩ ngợi, một chiếc Maserati đen dừng ở cửa.

Cửa mở, một người phụ nữ có đường cong tuyệt đẹp mặc sườn xám không xẻ tà, khí chất ngời ngời đi vào, hơn nữa còn ngay lập tức bước vào hậu trường.

“Ôi, hình như người vừa nãy là bà chủ của bar Đông Ly đấy.”

“Đúng rồi. Cô ấy rất xinh, dáng người lại đẹp. Hôm

nay gặp được cô ấy trong bar là phúc được chiêm ngưỡng của mắt chúng ta đó, cô ấy không thường tới đâu.

“Hôm nay cô ấy tới có phải vì chuyện chuyển nhượng quán bar không? Tôi thấy trước cửa có dán thông báo.

“Chắc là vậy. Tôi chỉ không hiểu vì sao quán bar đang làm ăn phát đạt vậy mà cô ấy lại muốn chuyển nhượng.”

“Tôi có nghe một vài lời đồn. Người ta nói chủ quán bar này có quan hệ với tập đoàn Thánh Đường, có khi cô ấy là bồ nhí của ông chủ nơi đó. Nhưng mà cậu cũng biết rồi đó, gần đây tập đoàn Thánh Đường xuống dốc trầm trọng, chắc là bà chủ cũng bị liên lụy theo, nên không thể không bán phá giá quán bar này.”

“Ừ, có lý đó. Nghe nói tập đoàn Thánh Đường thua dưới tay một học sinh trâu bò của trường chúng mình hả?”

Đúng rồi. Tiếc là hôm đó tôi không có mặt ở hiện

trường, không thì đã có thể xem thử phong thái của cái tên vừa nhiều tiền lại còn trâu bò kia.”

Cạnh Lục Nguyên, hai học sinh nam vừa uống rượu gạo, ăn đậu phộng, vừa nói chuyện phiếm.

Sau đó hai người còn nói gì đó, nhưng Lục Nguyên cũng không nghe hết. Thế nhưng, nếu người vừa tới là bà chủ nơi đây, quán bar này cũng không tệ lắm, anh tự mua để kinh doanh cũng được.

Dù gia đình anh rất giàu, nhưng Lục Nguyên vẫn muốn mở những nơi làm ăn của riêng anh.

Miễn cho sau này lại bị Triệu Lôi cản đường.

Lục Nguyên suy nghĩ một chút rồi cũng đứng dậy, theo hướng bà chủ vừa đi mà ra đằng sau quán bar.

Mặt sau của quán bar cũng không quá rộng. Lục Nguyên nhìn một lúc, ở đây có một phòng nghỉ chung cho người làm, còn có một văn phòng. Cửa văn phòng đang đóng, nhưng Lục Nguyên cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ nâng tay đẩy cửa ra.

 

“ÁP”

Trong phòng, chủ quán bar đang thay quần áo. Cô ấy đang mặc một cái áo chui đầu, chỉ mới lọt được đỉnh đầu. Nên tuy cô ấy có mặc áo lót nhưng bộ ngực trắng bóc kia vẫn hiện ra rất rõ ràng.

Thật ra anh cũng chẳng nhìn được gì. Bà chủ vừa thấy Lục Nguyên vào, đã nhanh chóng kéo áo xuống, che kín mít.

“Cậu là ai2” – Bà chủ hơi tức giận. Tuy vậy, bà chủ này cũng không phải người thường, cô ấy đã trải qua nhiều sóng gió, mới đó đã bình tĩnh lại, rồi đánh giá Lục Nguyên: “Cậu không phải nhân viên quán bar, nhân viên muốn vào đây đều phải gõ cửa. Hơn nữa, tôi chưa từng gặp cậu. Cậu muốn gì?”

TTIÒI HỘI

Vừa rồi Lục Nguyên cứ thế mà vào, đột nhiên thấy được bộ ngực của chủ quán bar. Tuy rằng cô ấy có mặc nội y, nhưng Lục Nguyên vẫn bị kích thích.

Hơn nữa, trước giờ Lục Nguyên chưa từng có kinh nghiệm làm ăn, nên anh cũng chẳng biết nên nói thế nào.

Đúng lúc này.

“Chị Ngọc, thành thật xin lỗi chị. Là do em trông coi không tốt, để người lạ xông vào đây.” – Một nhân viên quán bar vội vã đi vào.

Hắn quay đầu nói với Lục Nguyên: “Quý khách, mời quý khách ra ngoài với tôi.”

Lục Nguyên còn chưa kịp nói gì.

“Hừ, không thì cậu ở lại cũng được.” – Bà chủ quán bar lại nói với Lục Nguyên, “Về mặt đãi ngộ, làm thêm ở đây được hai mươi tệ một giờ, cậu đang là học sinh, nên tôi trả cậu hai mươi lăm tệ một giờ. Cậu có thể

làm việc bán thời gian, khi nào rảnh thì tới đây giúp.

Kế toán sẽ trả lương cho cậu vào cuối tháng.”

Gì cơ?

Lục Nguyên vẫn chưa kịp phản ứng. Cô ấy muốn mình làm bán thời gian ở đây ư?

“Tôi là chủ quán bar này, tên là Sở Tích Ngọc. Vị này là quản lý quán bar, Vương Phương. Sau này cậu có thể gọi tôi là chị Ngọc. Cậu tên gì?” – Thái độ của Sở Tích Ngọc khá tốt, cô tiếp tục nói.

“Lục Nguyên.”

Bấy giờ, Lục Nguyên vẫn còn mơ màng.

“Lục Nguyên à? Được, vậy khi nào cậu rảnh thì đến đây. Cụ thể thế nào thì cậu có thẻ đi hỏi tiểu Vương.” – Sở Tích Ngọc nói.

Vương Phương bèn đẩy Lục Nguyên: “Tốt rồi. Lục Nguyên, đứng đờ ra đó làm gì, mau cám ơn Ngọc tỷ đi.”

 

Bấy giờ Lục Nguyên mới ngộ ra, chắc bà chủ coi mình thành học sinh đến làm thêm.

Được, làm bán thời gian thì làm bán thời gian. Quán bar này đang làm ăn tốt đẹp lại đi chuyển nhượng, nói không chừng có một số việc mà người ngoài không biết. Anh sẽ nhân cơ hội làm việc ở đây mà tìm lời giải đáp, khỏi bị biến thành con dê thế mạng, bắt đầu tiếp quản mới biết là mình bị lừa.

Sau khi Lục Nguyên đi được một lúc.

Vương Phương hơi nghi ngờ, hỏi: “Chị Ngọc, quán bar của chúng ta thiếu gì người làm, sao phải cho cậu ta làm bán thời gian?”

“Ha ha, cậu không nhìn ra ư? Lục Nguyên mặc bộ đồ cũ kĩ như thế, chắc gia cảnh cũng không tốt lắm. Nếu cậu ta đã chủ động tới tìm, chắc là cậu ta rất cần công việc này, giúp được thì cứ giúp đi. Hơn nữa, cậu ta còn có vẻ rất hồi hộp, ngại ngùng, nhìn thấy tôi thì nói cũng không ra lời, có vẻ rất thành thật.” – Sở Tích

Ngọc nói, ánh mắt cô ấy như đang hồi tưởng lại, rồi cười mà lắc đầu: “Ha ha, bây giờ càng ngày càng ít thiếu niên thành thật.”

Lục Nguyên cứ như thế mà nhận được công việc bán thời gian theo một cách cực kỳ khó hiểu.

Rời khỏi quán bar Đông Li.

Lục Nguyên tính gọi cho Chu Doãn, nhưng vừa mới lấy di động ra thì trên đó đã nảy lên một tin tức.

“Nào, tới đây nào, các chị gái xinh đẹp mời các bạn tới với thiên đường vui vẻ.”

Đúng là chương trình livestream lần trước.

Từ lần thấy Doãn Y Iivestream trong phòng ngủ, Lục Nguyên chưa từng xem thêm Iivestream nào. Dù vậy, cảm giác của việc phải giả vờ, nói thật thì Lục Nguyên thấy cũng hay.

Rốt cuộc thì thần tượng livestream đều diễn cả. Đến thì nhanh, cũng rất thẳng thắn, rất trực tiếp.

 

Tuy biết loại tin kiểu này thường chỉ là tin giật tít, nhưng Lục Nguyên vẫn bám vào xem.

Quả nhiên, vừa bám vào nó đã chuyển anh đến phòng livestream của “tiểu Chanh Chanh.”

Thật ra, cái tin đó chỉ dùng để quảng cáo cho phòng livestream này thôi.

Trong phòng, một cô bé mười tám, mười chín tuổi đang khiêu vũ. Cô bé rất đáng yêu, nhưng lại được trang điểm theo kiểu quyền rũ.

“Các bạn ơi, muốn phương thức liên lạc của streamer thì tặng thưởng nhé, cống hiến hơn mườ nghìn thì sẽ được nói chuyện trực tiếp với streamer đó.”

Y như người đang livestream vậy.

Phía dưới là một đám người thất bại mong ngóng, ngẫu nhiên sẽ có người giàu đứng ra tặng thưởng.

Mỗi khi người giàu lên tiếng, người livestream sẽ chủ

động tiếp chuyện. Còn đám thất bại kia muốn được chủ phòng đáp lời thì phải xem tâm trạng của chủ phòng ra sao đã.

Lục Nguyên thấy chán, thật ra anh cũng không thích xem phát sóng trực tiếp lắm.

Anh vừa định tắt rồi thoát khỏi đó.

Đúng lúc này.

Đột nhiên, trên màn hình hiện lên hai từ đơn bằng tiếng Anh thật lớn.

“Thời gian PK.”

3, 2, 1. Tiếng đếm ngược vang lên.

Trên màn hình di động lập tức xuất hiện một streamer khác.

Cô ta cùng xuất hiện với tiểu Chanh Chanh trên màn hình.

 

Mà phía dưới màn hình có một cái bảng, chia thành màu đỏ và màu xanh.

Màu đỏ ở dưới tiểu Chanh Chanh, thể hiện độ hot của cô ta.

Màu xanh ở dưới streamer vừa vào, thể hiện độ hot của streamer đó.

Hiện tại, vì chỉ mới bắt đầu PK, độ hot của hai người đều là .

0 Thế nên, chiều dài của cột đỏ và cột xanh là như nhau.

“Người chiến thắng khi PK, sẽ được thưởng mười vạn.

Đột nhiên, trên màn hình lại xuất hiện một hàng chữ lớn.

“Ôi, mọi người, tiền thưởng là mười vạn đó. Nhờ vào mọi người hết đó, tiểu Chanh Chanh cầu xin các anh

trai đó.”

Tháy tiền thưởng là mười vạn, mặt tiểu Chanh Chanh sáng bừng lên. Nói thật, nhìn cảnh cô gái này thấy tiền là mắt phát sáng, Lục Nguyên cực kỳ ghê tởm.

Thì ra thời gian PK là hoạt động mới nổi lên gần đây giữa các streamer.

Hoạt động này đưa ra hai streamer không liên quan gì nhau đặt cạnh nhau, rồi bắt đầu PK. Hai người cố gắng biểu diễn, còn người trong phòng sẽ thưởng cho hai người. Trong thời gian quy định, ai được thưởng nhiều hơn sẽ thắng.

Mà tiền thưởng cũng rất ngẫu nhiên, nhiều nhất là mười vạn, nhưng đương nhiên tỉ lệ có tiền thưởng mười vạn rất nhỏ. Mặt khác, cũng có thưởng một vạn tệ, một ngàn tệ, thậm chí là mười tệ, một tệ.

Mà lần PK hôm nay, may mắn thay, tiền thưởng là mười vạn tệ.

Chẳng trách tiểu Chanh Chanh lại kích động đến thé.

 

Thế nhưng Lục Nguyên vẫn không thấy thú vị.

Anh vẫn muốn rời đi.

Nhưng mà, ngay lúc đó.

“Mọi người ơi, mọi người ủng hộ cho Dao Dao đi.”

Giọng nói có vẻ quen tai.

Lục Nguyên không khỏi nhìn kĩ lại streamer vừa mới vào, cô ta lại chính là Lý Mộng Dao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.