0o0——–0o0
Thời gian đã xoa đi chuyện cũ trong quá khứ, không ai lại bới móc những chuyện xưa ấy ra.
————–
Đoàn người của Cal đều là những kẻ còn sống sót trên tàu Titanic, vốn là hành trình đi Tennessee nháy mắt biến thành chuyến trốn chạy Tử Thần… Cùng nhau ngồi trên xe lửa ngài Andrew chỉ có thể một bên giơ Champagne một bên cười khổ: “Hiện tại toàn nước Mĩ đang tò mò khi nào thì đến phiên chúng ta chết?”
Cal giơ ly rượu lên không thèm quan tâm nói: “Nếu chúng ta không chết, bọn họ nhất định sẽ nói ‘Đây là Thượng Đế ban ân’, bất quá nếu Thượng Đế đã ban ân cho chúng ta một lần, vậy ngài ấy có thể tiếp tục ban ân nữa. Đám phóng viên này thật là có ý tứ, trên cuộc đời, ai mà không chết? Không nên nói mấy thứ nguyền rủa bậy bạ kích thích sản lượng tiêu thụ.”
“Tâm lý mà thôi, cho nên tôi đề nghị các vị nên đọc sách của ngài Freud, phi thường thú vị.” Rose khẩu vị tốt xử lý sạch phần beefsteak, sau khi nàng mang thai sức ăn cực kỳ tốt. Ngài Andrew săn sóc đem phần thịt gà salad đưa đến trước mặt Rose, nhìn nàng nhanh gọn lẹ cắn nuốt trên mặt mang theo thỏa mãn tươi cười.
“Thomas, đây là con đầu lòng của anh à?”
Andrew vui vẻ gật đầu, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng cao tròn của Rose, trong mắt tràn đầy ôn nhu: “Rose là người đầu tiên có chung lý tưởng với tôi, nàng là một cô gái cá tính, tôi hy vọng con của chúng tôi sẽ thông minh khả ái giống Rose vậy.”
Cal cười mà không nói, cái gì mà cá tính chứ, Rose tiểu thư kia tính tình nóng nảy, đàn ông bình thường đều ‘xài’ không nổi. Trong lòng Cal một lần nữa đánh giá Rose, hơn nữa dù hắn có thể thích phụ nữ, hắn tuyệt đối không tìm người con gái mỗi ngày đều giành nói với mình mà kết hôn — đương nhiên, Cal nhìn động tác giữa Andrew và Rose, xác định bọn họ mỗi ngày không đấu tới đấu lui, bọn họ hoàn toàn là một bộ dạng vợ chồng ân ái.
“Chúng tôi quyết định gọi đứa nhỏ là Benson, như cha nó hy vọng ta dành cho nó.” Rose tiểu thư vuốt ve bụng mình vẻ mặt cười đến ngọt ngào, nàng là người mẹ tốt, cho dù là người thuộc xã hội thượng lưu, Rose hoàn toàn bỏ mấy quần áo hoa lệ, từ sau khi mang thai đều mặc quần áo chất liệu thoải mái, đối với thân thể bắt đầu phù thũng của mình cũng không chút nào để ý.
“Chúc hai người được như ý.” Jack và Cal giơ ly rượu lên, bốn người nói nói cười cười suốt đường, không khí phi thường hài hòa. Thời gian đã xoa đi chuyện cũ trong quá khứ, không ai lại bới móc những chuyện quá khứ ấy ra.
Hoàn cảnh sống ở bang Tennessee so với Pittsburgh mịt mù khói đen và New York ngựa xe như nước thì thuần phác hơn nhiều, đây đó không có loại hình công nghiệp nặng, không khí tự nhiên vô cùng trong lành, hai tháng sau Rose tiểu thư hạ sinh một nhóc tì mập mạp, đáng tiếc Benson bé con không kế thừa mái tóc vàng đỏ xinh đẹp của Rose, tóc của bé là màu nâu giống bố.
Jeffrey lần đầu tiên nhìn thấy đứa bé nhỏ hơn mình, nhóc đứng trước giường Benson không ngừng nhấp nháy mắt vẻ mặt vô cùng hiếu kỳ, Cal ôm lấcậu nhóc hỏi: “Jeffrey, con muốn có em trai không?”
“Không muốn! Rất xấu, Jeffrey thích xinh đẹp như ba ba vậy!” Nhóc con thành thực biểu đạt quan điểm thẩm mỹ của mình, Cal lại cao cao nâng mày, hắn không rõ ý tứ trong lời nói của đứa con ba tuổi là Jack phi thường anh tuấn, hay chỉ đơn thuần thích những vật lóe sáng gì đó?
Cal nghĩ tháo bảo thạch trên caravat xuống lắc qua lắc lại trước mắt Jeffrey: “Đẹp mắt không?”
Jeffrey mở đôi mắt to ra lúc lắc qua lại theo bảo thạch đang lóe ra hào quang, nghe được Cal hỏi dùng sức gật đầu: “Đặc biệt đẹp mắt!”
Cal lập tức an tâm, con trai thích tiền là một chuyện tốt! Chỉ cần dẫn đường chính xác, đứa nhỏ về sau sẽ là một người thừa kế có tiềm lực phát triển! Cal tự nhẩm về vấn đề giáo dục, nụ cười nơi khóe miệng chuyển hướng về phía âm hiểm, hắn nhìn ánh mắt của Jeffrey trực tiếp xoay caravat lại, sau đó vô cùng tiếc nuối thở dài: “Jeffrey, thứ đẹp mắt này là của cha, cha tự mình kiếm tiền mua. Cho nên, về sau nếu con thích mấy thứ này thì phải học cách kiếm tiền mới được, chỉ kiếm tiền con mới có tư cách tiêu tiền hiểu chưa?”
Jeffrey nhìn chằm chằm Cal, nửa ngày sau cắn ngón tay hỏi: “Vậy Jeffrey đem quà sinh nhật tiết kiệm lại được không ạ?”
Cal xoa mái tóc ngắn của nhóc con sửa lại quan niệm đúng cho nhóc: “Cục cưng, tiền là kiếm ra, không phải tích cóp ra. Con thích đá quý sáng long lanh với vàng, nhưng nếu tích góp từng tí một tốc độ vĩnh viễn kém hơn tốc độ chúng nó tăng giá. Cho nên con muốn tốc độ kiếm tiền nhanh hơn, con phải bắt bọn nó mang về nhà.”
Jeffrey cái hiểu cái không gật đầu, Cal cũng không tiếp tục đề tài này nữa, con trai còn nhỏ, về sau có thời gian phải dạcậu nhóc biết nắm bắt cơ hội kiếm tiền, quan niệm quản lý tài sản phải bồi dưỡng từ nhỏ. Rose sinh con xong thân thể rất nhanh khôi phục khỏe mạnh, làm người ta ngạc nhiên là nàng vẫn bảo trì sức ăn vốn có nhưng rất nhanh gầy trở lại, Cal nhìn ra Rose thậm chí còn gầy hơn trước kia một ít, nàng nhìn có vẻ thon thả!
Có nữ hầu hỗ trợ chăm sóc đứa nhỏ, Rose và Andrew không cần nhọc lòng nhiều vì con, không bao lâu sau bọn họ đều tự hòa nhập vào cuộc sống mới. Ngài Andrew thế mạnh ban đầu là thiết kế máy móc, đội ngũ nghiên cứu của Cal vẫn đang đau đầu về động cơ máy bay khiến Andrew sinh ra hứng thú, anh rất nhanh chui đầu vào phòng thí nghiệm.
Rose giỏi nhất là phát hiện ra vấn đề– tiền lương giữa nam nữ không bình đẳng. Trong nhà xưởng của Cal thuê rất nhiều nữ công nhân, tại phương diện lắp ráp các vật phẩm loại nhỏ nữ tính có được ưu thế trời sinh hơn. Hơn nữa chính phủ quy định — tiền thuê công nhân cần năm mươi Cents, mà nữ công nhân chỉ cần ba mươi lăm Cents — Cal sao lại không làm chứ?
Ngay từ đầu chỉ là đưa cơm trưa tình yêu cho chồng, Rose lập tức tìm được mục tiêu mới của mình. Rose thân là con gái độc trong nhà, trước khi ngài Bukater mất, nàng chưa bao giờ lãnh chịu qua kỳ thị. Rose từ nhỏ đã nhận nền giáo dục tốt nhất, giống mấy cậu trai ưỡn ngực xuất hiện trước mặt người khác, cho dù cuối cùng ngài Bukater để lại một món nợ lớn qua đời, Rose cũng nhanh chóng tìm được hai mỏ vàng thay nàng chi trả nợ nần — dù không phải nàng cố ý lao vào.
Bởi vậy, trong cuộc đời Rose tiểu thư chưa bao giờ thể nghiệm qua nỗi thống khổ do “Tính kỳ thị” mang đến, nhưng sau khi cùng ngài Andrew kết hôn nàng phải theo chồng tham dự đủ loại yến hội khác nhau. Loại sinh hoạt này dần dần khiến Rose tiểu thư trưởng thành lên, mặc dù tính tình vẫn còn nóng nảy như trước, nhưng nàng lại dần dần hiểu ra nguyên nhân mình cảm thấy khó chịu — tính kỳ thị.
Trong xã hội thượng lưu giá trị của phụ nữ đều dựa vào đàn ông mà tồn tại, các nàng không có nhân cách độc lập, cũng không có tư tưởng độc lập, lại càng không nên có hành vi “chống lại ngược lại” — những điều này khiến Rose không chịu được, cũng là điều mà lúc nàng cùng Cal có hôn ước không thể chịu được nhất. Cho dù hiện tại ông xã Andrew hoàn toàn có thể hiểu cho Rose, hơn nữa tôn trọng tư tưởng và hành vi của nàng, nhưng Rose cũng quyết định đấu tranh với xã hội không công bằng này.
Nữ công nhân trong công tu của Cal cho Rose một cơ hội phản kháng cùng xã hội, nàng nhanh chóng sôi sục ý chí chiến đấu xác lập mục tiêu vì quyền lợi phái nữ đấu tranh, hơn nữa vì thế mà phấn đấu. Cal ngồi trong văn phòng nghe Abner báo cáo về chuyện Rose tiểu thư không ngừng thuyết phục nữ công nhân công ty hắn đấu tranh vì quyền lợi bản thân, khóe miệng dần cong lên.
“Đem vài tình huống còn lại của công ty ta tiết lộ hết cho Rose tiểu thư, giúp nàng thúc đẩy nữ công nhân đi bãi công thị uy trước cửa chính phủ bang, sau đó thông báo ngài Tom thông qua luật nam nữ bình quyền trong bang.” Cal cười đến phi thường vui sướng, thời điểm hắn luôn chờ đợi rốt cục đã đến.
Nguyên lai, ngay từ đầu Cal lựa chọn bang Tennessee là vì một mục đích sâu xa, hắn không chỉ tính toán hoàn cảnh tự nhiên và sức ảnh hưởng, hắn còn lật xem lịch sử của từng bang để có ý tưởng đầu tư. So với các bang khác mà nói, bang Tennessee có một ưu thế lịch sử — nó từng tồn tại nữ trưởng bang!
Bởi vậy, ở bang Tennessee thi hành vận động nữ quyền áp lực sẽ thấp hơn so với những địa phương khác, đương nhiên đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của Cal, cũng là một bước khó nhất. Cal luôn ưu sầu vì không biết kiếm ai lãnh đạo vận động nữ quyền, ở chính phủ New York đã lâu chứng kiến hành vi của Rose, hắn lập tức đã chọn được người — bởi vậy, người mà Cal muốn mời không phải là ngài Andrew, cho dù anh ta quả thật tài hoa hơn người.
Cal nhìn trúng lại là Rose tiểu thư, nàng là người theo chủ nghĩa nữ quyền, tính cách yêu ghét rõ ràng sớm hay muộn sẽ phụ giúp Rose tiểu thư đi theo con đường phấn đấu vì quyền lợi phụ nữ, nàng nhất định không phải một phu nhân ngu ngốc bị nhốt trong ***g ‘nhà’. Hành động hiện tại của Rose khiến Cal vô cùng vừa lòng, việc nàng làm chính là ước mơ Cal luôn tha thiết muốn thực hiện!
Nhưng hàm nghĩa sâu xa trong ý tưởng của Cal – không phải mỗi người có thể hiểu rõ, tỷ như Abner hiện tại, anh nhìn báo cáo tài chính nhịn không được đề cao âm lượng: “Cal, cậu thật sự điên rồi sao? Nếu Rose tiểu thư thành công, chúng ta mỗi tháng sẽ tổn thất mấy ngàn đôla, phí tổn một năm sẽ cao gấp mấy lần.”
Cal trấn an vỗ vai Abner, giọng hắn phi thường bình tĩnh: “Đây là chuyện sớm hay muộn, hiện tại trong một gia đình bình thường hơn một nửa phái nữ đều đến chợ tìm chút việc phụ giúp gia đình, tôi chỉ thúc đẩy tiến trình này nhanh hơn, hơn nữa không phải không có ích lợi nào — tôi muốn bang Tennessee biến thành nơi hoàn mĩ đại biểu cho sự tiên tiến nhất.”
“Cal, việc này không có ý nghĩa gì, cậu tuyệt đối không phải muốn dùng mấy thứ đó để lưu danh lịch sử, nói đi, mục đích của cậu rốt cuộc là gì?” Lucas vẫn luôn bình tĩnh hơn Abner, cho dù hiện tại trời có sập hắn cũng bình tĩnh hỏi nguyên nhân.
Cal thần bí cười cười: “Sau khi vận động nữ quyền, tôi muốn làm chuyện khác. Tôi nói muốn đem bang Tennessee tạo thành nơi toàn mĩ tiên tiến nhất, điều này không phải nói suông. Các cậu không biết hiện tại ở Tennessee tỉ lệ nhân khẩu so với ba năm trước thay đổi lớn ra sao ư?”
Lucas dừng tay đang làm việc lại, hắn đột nhiên tìm kiếm lật xem hồ sơ công ty. Cal mỉm cười ôm ngực tựa vào tường, Lucas trợn mắt đem tư liệu ném cho Abner, hắn đứng lên chống tay lên mặt bàn nghiêm túc nói: “Cal, cậu quá điên cuồng, nếu tôi đoán không sai thì chuyện này là do cậu làm, như vậy cậu có khả năng bị liệt vào phần tử cần ám sát.”
Cal tao nhã nhún vai: “Sợ cái gì chứ, các chính khách cũng vậy, chỉ cần có thể gia tăng tư bản chính trị của bọn họ, tôi tin tưởng bọn họ rất thích bị mưu sát, điều này làm cho bọn họ lưu danh sử sách.”
“… Cậu là nói, cậu muốn đẩy dời bang trưởng đi, tự mình hưởng thụ thành quả đúng không?” Abner từ trong tư liệu hiểu ra ý Cal, anh làm ra một bộ dáng đau răng thấp giọng hỏi.
Cal cười gật đầu rời khỏi văn phòng, hắn biết có Lucas và Abner hỗ trợ, những chuyện còn lại không cần hắn ra mặt, bọn họ hoàn toàn có thể an bài tốt mọi chuyện.
Mọi chuyện tiến triển quả nhiên thuận lợi như là kế hoạch của Cal, tài năng của Rose tiểu thư không thể nghi ngờ. Thời điểm cuối năm, nữ công nhân trong nhà xưởng của Cal hầu như bãi công hoàn toàn, các cô ngồi yên trước cửa văn phòng chính phủ bang, nghe Rose tiểu thư phát biểu diễn thuyết, sau đó đi theo nàng hô khẩu hiệu yêu cầu quyền lợi ngang hàng — đương nhiên, mục đích cuối cùng là muốn tiền lương bằng phái nam, nhưng bí mật này tuyệt đối không thể trực tiếp nói ra ngoài.
Hành động bãi công giằng co mấy chục ngày, ngài Tom lập tức tiếp đãi đại biểu cho phái nữ – Rose tiểu thư, sau khi trải qua cuộc nói chuyện với nhau, theo Rose thấy mọi chuyện khá là thuận lợi phát triển. Cal làm nhà xưởng đại biểu — toàn bộ các công ty nổi tiếng ở bang Tennessee đều là danh nghĩa của Cal — tiên phong tỏ vẻ bản thân thấu hiểu và đồng tình với phái nữ, hắn nhanh chóng tỏ vẻ, chỉ cần chính phủ bang thông qua nghị sự nam nữ bình quyền, hắn lập tức tăng tiền lương cho công nhân nữ.
Cal trước mặt mọi người hứa hẹn lập tức triệu hồi nhóm nữ công nhân trở về nhà xưởng, các cô đều tha thiết chờ mong chính phủ bang tích cực đáp lại. Nửa năm sau, sau khi tranh luận hồi lâu chương trình nghị sự về quyền lợi nam nữ rốt cục thông qua giai đoạn cuối cùng, nó trở thành điều khoản hợp pháp ở bang Tennessee. Làm cho cả phái nam cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, tiền lương vợ mình tăng có nghĩa tổng thu nhập gia đình tăng là một chuyện tốt, việc này chứng minh trọng trách nuôi gia đình trên lưng bọn họ thoải mái hơn không ít — tuy rằng một ngày sau mấy bà vợ om sòm vào lỗ tai bắt bọn họ chia sẻ việc nhà cũng nhiều hơn.
Cal nhanh chóng hoàn thành hứa hẹn của bản thân, ngay ngày điều luật được ban bố, Cal đã điều chỉnh tiền lương của các nữ công nhân, nâng lương tháng của các cô lên bằng các anh. Rose tiểu thư cũng thành toàn mĩ danh dấu sĩ nữ quyền, dưới sự dẫn dắt của nàng các bang khác cũng bắt đầu oanh oanh liệt liệt đấu tranh nữ quyền — đương nhiên, tuyệt đối không thuận lợi giống bang Tennessee.
Cal ngồi trong nhà chậm rãi uống hồng trà, Jack vác cây kẹp vẽ từ bên ngoài vội vã trở về, y đem theo tác phẩm hoàn thành sau cuộc vận động nữ quyền — [Đàn ông ở nhà].
“Cal, thực phấn khích phải không? Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy đàn ông từ chức ở nhà chăm con, trong nhà hoàn toàn do vợ chống đỡ, việc này lúc trước khó có thể tưởng tượng!” Jack tự hào nói, trong tranh của y xuất hiện một người đàn ông có ánh mắt ôn nhu, mang tạp dề, phía sau lưng là đứa nhỏ đang ngủ say — hình tượng vú em đúng chuẩn.
Cal nghiền ngẫm cười cười, có lẽ bộ dáng Jack chỉ mặc tạp dề sẽ phi thường không tồi…