Cô hít thật sâu, lau sạch nước mắt, run rẩy cầm điện thoại,
gọi cho nó. Giờ này chắc nó đang ngủ say sưa rồi, nhưng không hiểu sao cô vẫn
quyết định gọi. Tình cảm giữa cô và anh nhanh chóng trong vài phút rồi dập tắt
trong vài giây.
Thật sự, cô có gì không bằng lũ lẳng lơ đó. Sao anh không
thèm để mắt đến cô. Anh cứ gieo cho cô hy vọng và hạnh phúc rồi biến mất.
I only want to die alive
Never by the hands of a broken heart
I don't wanna hear you lie tonight
Now that I've become who I really am
- Alo - giọng ngái ngủ của nó vang lên.
- Jasmin à... Tui ... tui - cô nấc lên từng tiếng nghẹn
ngào.
- Sao vậy? - Nghe tiếng khóc của cô , nó tỉnh hẳn.
- Tui chỉ muốn hỏi, thật sự tui có điểm nào không tốt.
- Hoàn hảo.
- Thật chứ? Vật tui ... tui có điểm nào không bằng đám
.... con gái trong ... vũ trường. - cô ấp úng.
- Lại Kai nữa hả?
- Không ... không có , tui chỉ hỏi vậy thôi.
- Tốt nhất, quên anh ấy đi. Hạnh phúc 1 đau khổ 10. - Nó
lạnh lùng, dứt khoát nói.
- Bà cũng từng yêu rồi mà.... muốn quên là quên được sao? Bà
nói nghe dễ dàng lắm vậy hả? - cô bực bội vừa khóc vừa nói.
- Kai là gió.
- Là gió sao? Không bao giờ giữ được sao? Không thể nắm bắt
được sao?
Tút ... Tút ....
Nó tắt máy trước, để lại điện thoại lên bàn. Kai khốn kiếp,
hại bạn nó điên đảo, làm nó mất cả giấc. Giờ này chắc lại cùng em nào ở vũ
trường rồi. Làm phiền cũng không hay ho gì.
Nó mở laptop xem lại camera theo dõi lúc anh xuống nhà. Từng
hành động đập vào mắt nó. Kai đáng chết đúng là biết dụ dỗ con gái mà, làm cho người
ta mê hoặc vui vẻ chốc lát trên mây trên gió rồi kéo người ta xuống mấy tầng
địa ngục.
Nghĩ lại thật ra, nó cũng có tốt đẹp gì hơn anh. Nó cũng làm
Dakie phải bỏ đi , nó cũng làm Dakie phải tổn thương đó thôi. Cũng phải, Kai là anh trai mà, anh em giống nhau cấm có sai. Nó nằm phịch lên
giường, nếu một ngày Dakie nói quay trở về nhất định nó sẽ từ bỏ tất cả để đến
bên anh.
I only want to die alive
Never by the hands of a broken heart
I don't wanna hear you lie tonight
Now that I've become who I really am
Lại có người làm phiền rồi, nó ngồi dậy với điện thoại.
- Jasmin hả?
Hừm biết lại còn hỏi.
- Này, nghe anh nói không đấy? - Kai cau có.
- Nói đi - nó chán nản, lạnh lùng nói.
- Kelly ngủ chưa?
- Anh nghĩ thế nào? - nó cười nhạt hỏi lại
- Bỏ ngay kiểu hỏi xoắn với anh đi. Anh hỏi nghiêm túc đấy.
- Mau trả lời đi chứ, em .... - Anh chưa nói xong thì nó đã
tắt máy rồi.
- Con nhỏ này - Kai vỗ trán, bỏ chăn ra vùng dậy.
- Anh yêu à, có chuyện gì thế? - Mỹ Linh đứng dậy ôm chặt,
tựa đầu vào thảm lưng ấm áp, săn chắc của anh.
- Bỏ ra đi, anh bận rồi - Anh hờ hững nói.
- Cho em đi với. - Linh nũng nĩu.
- Thôi đi. - anh hất Linh ra.
- Em yêu anh đâu vì tiền mà em phải xấu hổ. Anh biết gia thế
nhà em mà. - Linh phân bua.
- Vậy vì gì? - Anh cười chễ giễu mặc áo khoác.
- Đơn giản vì em yêu anh, yêu tính cách của anh. - Linh tự
tin nói.
Anh nhún vai kéo lại khóa áo. Linh vẫn cố nhõng nhẹo.
- Đi mà Kai, em xin anh đó. Em đi với.
- Tùy em.
- Oh yeahhh đợi em nhé Kai. Nhanh thôi. - Linh vui mừng vào
phòng tắm chỉnh sửa lại ngoại hình rồi bước ra.