- Sao đây? Em nghĩ thế thì tôi không đuổi kịp sao bang chủ
Devil&Dark ? - Hắn ôm chặt lấy eo nó từ phía sau, nhẹ nhàng phả từng hơi
thở bên tai.
Giọng nói như có ma lực khiến cho người nghe cảm thấy dễ
chịu từ tận đáy lòng, hệt như có cảm giác vừa mới thưởng thức xong một tách trà
hảo hạng.
Nó hơi khựng lại, quay ra nhìn hắn trân trân. Sao hắn có thể
di chuyển ngay sau nó mà không gây ra tiếng động nào.
- Tại sao? - Nó vẫn chưa hết ngạc nhiên mấp máy môi hỏi.
- À, cái này thì phải hỏi tài năng của bổn thiếu gia, bang
chủ đây rồi. - Hắn thản nhiên nói, nhếch môi rồi nhìn nó - Không lường được
phải không?
Chính xác là thế, nó hít thở thật sâu, lấy lại bình tĩnh đẩy
hắn ra. Bay xuống tiếp đất một cách an toàn uy nghi trên đôi giày cao gót. Hắn
cười nhẹ, bay xuống ngay cạnh nó.
- Vào trong chứ? - Hắn nhìn hang tối om, sâu hun hút nghiêm
giọng hỏi nó.
Nó không nói gì, ngang nhiên bước vào trước hắn. Đã đến đây
rồi chẳng lẽ lại không vào sao. Hỏi thừa.
- Ở đây - Hắn đặt tay lên một tảng đá nhỏ trên vách cách cửa
hang vài mét. Hai tảng đá to đột nhiên tách rời mở lối đi. Đèn được thắp sáng
rực hai hàng dọc đường vào trong.
Nó nhíu mày khó hiểu nhìn về phía hắn. Tại sao hắn biết
nhiều vậy? Hắn nhún vai tự tin.
- Em quên Kai là người bang Vũ Phong sao?
Kai.. Kai ... anh là tên khốn kiếp ăn gian. Hôm qua còn chỉ
bảo nhắc nhở làm ra vẻ tốt bụng muốn hoàn thành kế hoạch báo thù nhanh chóng,
thành công. Vậy mà ... hừm, sau khi ra khỏi khu rừng chết tiệt này thì anh cứ
chuẩn bị chết đi ..
Nó gào thét trong lòng tức giận, nguyền rủa Kai.
.........................
Một cơn gió thoảng qua khiến Kai rùng mình.
- Sao thế? - Kay đang nhâm nhi ly trà thấy Kai rùng mình lạ
liền hỏi.
- Không có gì. - Anh mỉm cười tự nhiên - Tôi đi chơi chút. Ở
lại vui vẻ hen.
- Này, cho tụi em góp vui với - Cô và nhỏ đồng thanh.
- Vào rừng. Muốn không? - Anh xoay nhẹ người lại khiêu khích
hỏi.
- Gì chứ, đi với Kai, em cảm thấy an toàn tuyệt đối - Kelly
nhanh chân chạy lên trước khoác tay Kai hí hửng.
- Ai da, ghê quá. Vậy cùng đi cho vui. Càng đồng càng vui mà
- Kay đứng lên ôm nhỏ hưởng ứng.
- Tùy - Anh nhún vui rồi đủng đỉnh đi trước.
- Đời tôi cô đơn.. Tôi cô đơn giữa đời tôi - Kin chán nản vỗ
trán đứng dậy ngân nga hát, hai cặp kia cười cười nói nói, một cặp đang "
ân ái " trong rừng, người cậu đưa đến lại bị tên lăng nhăng level max xử
lý. Giờ thật cô đơn.
...........................
- Nhanh chân lên, như vậy mà đòi thắng tôi sao? - Hắn thúc
giục
Nó vẫn còn nghi ngờ với cái chân khập khiễng của hắn, nghe
tiếng hắn giục thì chợt tỉnh lảng tránh ánh mắt sang chỗ khác, nhanh chân bước
đi.
- Chân anh? – nó nheo mắt, lạnh lùng hỏi.
- Quan tâm tôi rồi sao? – Hắn mỉm cười, cúi mặt xuống sát
mặt nó.
Mí mắt nó cụp xuống khó chụi, đẩy mạnh hắn ngã ra. Chân đang
đau, bị nó đẩy mất đà hắn ngã về phía sau. Nó cũng vô tình chẳng giúp đỡ để hắn
hít đất một cách ngon lành.
Đôi giày cộc cộc của nó vang lên ngày một gần hắn. Nó kéo
quần hắn lên xem xét lý do về dáng đi hài hước của hắn.
- Không thắng được tôi nên giở trò xàm sỡ hả? – Hắn giả làm
ánh mắt phòng bị, kéo lui áo khoác lên.
Khóe miệng no co giật đùng đùng không ngừng từ từ liếc nhìn
hắn. Hắn bảo gì cơ? Xàm sỡ sao? Tên chết tiệt hãy chết đi. Mong được bổn tiểu
thư chạm vào là vinh hạnh của nhà mi.
Hai vết bị bẫy động vật kẹp vào lằn sâu trong chân hắn, được
hắn bịt lại bằng hải miếng vải mỏng teo. Nó chẹp miệng lắc đầu, mở balo lấy
băng gạc của mình băng lại cho hắn. Chỉ có thể làm vậy, nó không mang thuốc rửa
vết thương mà ai biết trước mà mang. Đáng đời tên quỷ nhà hắn.
- Nghe danh thiên hạ đồn bang chủ Devil&Dark lạnh lùng,
tàn nhẫn, vô tâm lắm mà. Sao giờ quan tâm đối thủ trong cuộc thi đặc biệt này
vậy? Bộ yêu tôi rồi sao? – Hắn ra vẻ trầm ngâm nhìn xung quanh cong môi nói.
Nó vừa hay băng xong chân thứ hai của hắn thì dừng hẳn lại. Câu
dài nhất hắn nói mà mang hàm ý mỉa mai vậy sao? Giúp hắn rồi hắn trả ơn thế
sao? Không phải lúc nãy nó để băng ghi âm kêu cứu hắn cũng tới sao? Nó cười đầy
ẩn ý làm hắn không hiểu gì
- Yêu tôi rồi sao? – Nó vênh mặt lên lặp lại câu hỏi của
hắn.
- Cô … điên .. điên hả? Ai thèm. – Mặt hắn đỏ như gấc, hất
nó đứng dậy phi về phía trước.
Chân hắn đang bị đau, thật thuận lợi cho bổn tiểu thư quá.
Nó lộn nhào, chạy thật nhanh. Chẳng mấy đã bỏ xa hắn rồi. Nó nhếch môi đắc ý
đứng trước bức tường vừa cao vừa to có hai cốc nước hai bên.
Hang rắn khỉ gì? Đi mãi, âm thanh vang vọng thế mà chẳng
thấy rắn đâu. Chỉ có thể là ông anh độc ác của nó giở trò. Nó cúi xuống lật tờ
giấy kẹp dưới cốc lên.
- “ Uống để mở cửa “
- Phải uống thật sao? – Giọng nói của hắn ngay sau lưng làm
nó giật bắn mình. Sao hắn như ma vậy. Đi không gây ra tiếng động, quả nhiên
không thể xem thường.
Nó không màng câu hỏi mang tính tự kỉ của hắn, cầm cốc nước
lên tu một hơi cạn.
- Không sao chứ? Vậy tôi uống – Thấy nó bình thường, hắn
cũng cầm lên uống để mở cánh cửa kì quái này ra.
* Rầm *
* Rầm *
Hắn và nó lảo đảo nhanh chóng ngã sụp xuống. Ngay lúc đó, 5
bóng đen từ từ xuất hiện.
- Anh à, liều nặng lắm liệu có chết không? – một giọng nữ lo
lắng hỏi.
- Không chết đâu chỉ … - một chàng trai vuốt cằm vẻ ưu tư
suy nghĩ.
- Chỉ sao? – giọng hỗn tạp nam nữ đồng thanh.
- Xỉu chút thôi.
- Trời !!!!!!!!!!!!!!
- Hai người này đường đường là bang chủ dĩ nhiên vài liều
cỏn con không thể gục được.
- Được rồi. Mau xử lý. Kin, Kay và anh sẽ lo cho mĩ nam te
tua này. Còn hai em lo cho mĩ nữ tả tơi kia đi nhé – Kai xuất thân lộ diện ra
lệnh.
- Không vấn đề. Nhờ phước của Kai, quần áo họ thật giống rẻ
rách. Tiếc quá. Toàn đồ hiệu. – Sammy chẹp miệng tiếc rẻ.
- Thôi mau đi. Họ sẽ tỉnh dậy ngay đấy – Kin nghiêm giọng.