Cửa phòng bệnh nó mở ra, nó đã nhảy ra khỏi giường bệnh ngay sau
khi bác sĩ đi. Nó trèo lên thành cửa sổ ngồi dựa vào tường, đôi mắt ẩn chứa nổi
buồn u uất hướng xa xăm về bầu trời rộng lớn. Khuôn mặt vẫn không chút cảm xúc.
Thấy mọi người vào nó cũng chỉ liếc xe rồi quay đi. Ai cũng thấy
buồn khi nó thờ ơ với mình như vậy. Nhỏ bước đến gần nó nhẹ nhàng hỏi:
- Bà đỡ hơn chưa Jasmin.
Nó im lặng, phớt lờ của hỏi của nhỏ.
- Sao bà không trả lời tui.
- Này bà nói gì đi chứ? - nhỏ bắt đầu khó chịu
Còn nó thì vẫn ngồi đây coi mọi thứ như không khí.
- Bà .... - nhỏ chưa nói hết câu thì bị bàn tay của Kai đặt lên
ám chỉ im lặng.
Anh khẽ ôm chặt nó vào lòng. Nó không phản kháng gì, cứ từ từ
nhắm mắt lại. Bao giờ cho nó quên cái chuyện này đi đây?
- Mang thuốc đến đây - anh lạnh lùng ra lệnh.
2 cô y tá mang vài viên thuốc và một cốc nước đến. Kai cầm thuốc
và nước lên đưa cho nó. Nó vẫn không một hành động gì...
- Em phải có sức khỏe thì chúng ta mới làm được việc mà 10 năm
nay chúng ta chờ đợi chứ? Nghe anh có được không? - Kai từ tốn, dịu dàng giải
thích.
Nghe đến cụm từ 10 năm nay, mọi dây thần kinh của nó hoạt động
trở lại. Nó đưa tay cho hết chỗ thuốc vào miệng một lúc , anh đưa cốc nước cho
nó. Nhưng nó không nhận, vì chỗ thuốc trong miệng đã bị nó nuốt hết rồi.
Nó đẩy anh ra, lấy chiếc khóa chiếc xe Limous ra ngoài. Kelly
giữ tay nó lại
- Bà chưa khỏe hẳn mà, đi đâu thế?
- Về - nó thờ ơ đáp như trả lời lấy lệ.
- Vậy tôi sẽ gọi bác sĩ riêng về nhà cho bà nha... - Kelly nhíu
mày hỏi
Nó lắc đầu rồi đi thẳng.
.......................
* Biệt thự Adelia *
Mọi người trong nhà nhìn thấy nó lịch sự cúi đầu đồng thanh
chào:
- Chào tiểu thư.
Khuôn mặt nó vẫn không biểu hiện cảm xúc nào. Nó lên phòng vứt
chiếc khóa xe
trên mặt bàn , nằm phịch xuống chiếc nệm.
Reng .... Reng ... Reng
Nó với lấy chiếc điện thoại Iphone 6 mới nhất, lướt phím mở tin
nhắn :
" Anh Kai "
- Anh sẽ chuyển lịch nhập học cho em vào tuần sau thay
vì ngày mai em vội vàng
đến trường.
- Don't need.
- Sức khỏe của em không cho phép điều đó Jasmin.
- I know.
- Vậy thì hãy nghe anh đi.
- No. I don't like.
- Em nhớ uống thuốc đều đặn đấy. Tuần sau anh sẽ nhập học.
-anh bất lực, đành để
cho nó làm theo ý thích của mình
Tiện máy, nhỏ nhắn tin cho Sammy và Kelly
- Shopping?
2 nhỏ nhận được tin nhắn của nó thi vui mừng, thoăn thoắn đôi
bàn tay trên màn hình nhắn lại
- Ok. Yeahhhh. When? - Sammy/
- 5h.
- Okay. I like it ;) - Kelly.
Đặt máy trên đầu giường, nó bước vào phòng tắm, dội nước xối xả
từ đầu đến chân, nó muốn trên người nó không còn một chút nào mùi của bệnh
viện.
Nó mở tủ lấy ra một chiếc áo thun và một quần jean dài hơn
đầu gối 15cm. Mái tóc xoăn nhẹ buông thõa xuống. Lấy kính râm trên mặt bàn đeo
vào, cầm túi xách bước ra ngoài. Trông nó thật năng động và nổi bật không như
những cầu kì như mọi ngày.
- Thưa tiểu thư, cô Sammy đang đợi cô bên ngoài. – Quản gia
Kim thông báo.
Cô gật đầu rồi ra gara lấy xe. Nhỏ đã chờ sẵn trong bộ váy
liền bó sát để lộ từng đường nét chuẩn không cần chỉnh. Thấy nó ra, nhỏ vẫy tay
- Đi xe chung đi. Mà á à hôm nay Jasmin giản dị quá nha.
Nó khẽ cười. Như thế sẽ ít gây chú ý hơn.
- Ủa, mà Kelly lâu vậy trời?
- Phù phù tui nè. – Kelly tức tốc đáp đất ngay sau câu nói
của nhỏ.
- Bà tính làm siêu nhân à. – nhỏ lườm nguýt
- Ha ha nếu được. Wow ai đây ta, bộ hông phải tiểu thư
Jasmin sao? – Kelly trầm
trồ ngạc nhiên chêu đùa.
Nó cốc khẽ vào đầu Kelly rồi vào gara lấy con chiến mã của
mình phóng đi.
- Ê ê bà này kêu đi xe chung cơ mà. – nhỏ í ới gọi theo.
- Haizz, kệ đi. Mau lên không bị bỏ đó. – Kelly nói xong
cũng vào gara lấy chiến mã BMW của mình đuổi theo nó.