Tám Điểm Phẩm Cách

Chương 10: Trả Hết Cho Cậu Hạ





9.

Trả hết cho cậu (Hạ) ????
Gân cánh tay của người đàn ông hằn lên, lòng bàn tay ôm sát hầu kết Bạch Bình Châu, chậm rãi trườn ra sau ve vuốt.

Vừa rồi anh nếm được vị ngọt, nên động tác lần này vừa bao dung và nhiệt tình, từng chút từng chút dán nhiệt độ hôi hổi ở lòng bàn tay lên phần gáy mềm mại, thoáng dùng sức, nhéo đến mức Bạch Bình Châu rên ra tiếng.

"Ứm...!đừng sờ, nhột."
Bạch Mãn Xuyên tỏ vẻ hài lòng, một tay khác thì chui vào trong áo người dưới thân, chậm rãi xoa nắn từ eo xuống bụng, Bạch Bình Châu bị sờ đến nóng bừng cả người, chửi rủa: "Mạ nó, không phải bảo còn mười mấy phút sao! Sao lại còn mò mẫm thế này, quần áo còn chưa cởi hết..."
Bạch Mãn Xuyên hoàn toàn không để ý tới hắn, anh vẫn rất kiên nhẫn vuốt ve, chậm rãi đẩy áo hắn lên đến trên ngực, cúi người liếm đầu v*.

Bạch Bình Châu vươn tay nắm tóc người đàn ông, nhưng khi tay hắn ôm được gáy anh, thì đầu v* bị răng nhẹ nhàng nhay cắn, đầu lưỡi còn liếm láp hai lần, bàn tay vốn cho là muốn kéo đầu người đàn ông, lại thành ra ôm đầu anh dán sát vào ngực mình, thậm chí còn kéo sát cả người anh lại.

Bạch Mãn Xuyên cắn rách da đầu v* hắn, rồi lại dùng đầu lưỡi xoa dịu, Bạch Bình Châu đau đến mức cáu tay người đàn ông, rồi lại thoải mái ngâm nga ra tiếng.

Bạch Mãn Xuyên đổi bên rồi liếm láp, Bạch Bình Châu không chịu nổi, đẩy người đàn ông ra muốn ngồi dậy, nhưng rồi lại bị đè xuống.

"Đừng nhúc nhích." Giọng trầm thấp phả ra một luồng khí nhỏ, phả đến mức đầu v* Bạch Bình Châu cứng ngắc, sức đẩy người của Bạch Bình Châu cũng yếu đi.

Hắn cảm nhận được bên dưới của mình đã nhầy nhụa từ lâu, lớp vải quần lót ẩm ướt lạnh lẽo dán chặt vào bướm nhỏ, nhớp nháp khó chịu, hắn chỉ đành kẹp hai chân mình lại để ma xát.


Bạch Mãn Xuyên liếm mút đầu v* bên kia của hắn đến sưng đỏ rồi mới chịu dừng lại, nhìn dáng vẻ lúc này của Bạch Bình Châu.

Bạch Bình Châu đang thở dốc kịch liệt, hai tay vì dùng sức mà vẽ ra đường nét rõ ràng.

Hắn ngửa đầu ra sau và phơi bày hầu kết dưới lớp da ửng đỏ mỏng manh.

Bạch Mãn Xuyên vươn tay ve vuốt quả táo ấy, một tay khác thì đưa xuống dưới thân, bắt đầu xoa nắn bướm nhỏ cách lớp quần lót.

Bướm đã sớm ướt, anh xoa vuốt không được mấy, lỗ bướm đã bắt đầu tràn nước ra ngoài, ướt đầy một tay Bạch Mãn Xuyên.

Anh kéo đồ lót người dưới thân, từ từ tách mép thịt múp míp ra, chen ngón giữa vào.

Thân thể này rất yếu ớt, đau một chút cũng không chịu được, Bạch Bình Châu chợt co người lại thành quả bóng, nhỏ giọng run run: "Ưm, đau quá...!Đừng đi vào..." Người đàn ông dừng tay lại, trong lòng Bạch Bình Châu cảm thấy không ổn, tự thấy mình sẽ bị nhét gối vào miệng, hoặc là lại bị nhéo cổ.

Đang nghĩ phải phản kháng làm sao thì Bạch Mãn Xuyên đã cúi người xuống, thả một nụ hôn vào tai hắn, dịu giọng nói: "Ừm, tôi sẽ nhẹ."
Lời này vừa xong, động tác của Bạch Mãn Xuyên nhẹ nhàng hơn nhiều, khi cả ngón chen hết được vào, Bạch Bình Châu đã bị giày vò đến toát mồ hôi toàn thân, bướm nhỏ cũng ướt đẫm nhầy nhụa, ngón tay người ấy bắt đầu rút ra đâm vào, kéo theo một vệt nước dâm, nhiễu nhão xuống giường.

Nghe được tiếng nước của mình, Bạch Bình Châu chỉ biết lấy mu bàn tay che mắt, không dám nhìn cảnh tượng lúc này.

Bạch Mãn Xuyên lại chen ngón tay thứ hai đi vào, sau khi đâm rút thì bắt đầu nhẹ ấn nhẹ chạm lên vách thịt ấm áp, ngón cái còn khẽ ve vuốt âm vật.

Anh cảm giác được bướm nhỏ ướt mem đang mút mát ngón tay mình, còn Bạch Bình Châu cũng không nhịn được mà rên rỉ.


"Ứm...!Đừng có ấn, Bạch ảnh đế..."
"A, chú Bạch..."
Vừa dứt giọng, Bạch Mãn Xuyên cố ý chen thêm ngón tay thứ ba vào, cũng banh rộng đôi chân vẫn luôn kẹp chặt ra, cửa mình hé mở, anh lại càng cắm vào sâu hơn.

Lớp màn cuối cùng cũng bị xé rách, Bạch Bình Châu chợt bật khóc.

Bây giờ hắn như đàn bà bị người ta đè lên giường đút vào âm đ*o, mà đút hắn, lại còn là papa ruột.

"Đang nghĩ gì."
Người đàn ông hỏi bên tai hắn.

"Sao tự nhiên lại nhiều nước vậy."
Đang nghĩ mẹ nó ông là papa tui! Bạch Bình Châu tức giận nghĩ, lại nức nở không nói nên lời, chỉ có thể đã nghiện còn ngại phản kháng cho có.

Bạch Mãn Xuyên rút tay ra, nhìn bướm nhỏ bị mình chịch đến mềm nhũn.

Hai mép hoa sưng tấy nở ra, chất lỏng dính dính trong suốt chảy ra ngoài.

Anh thầm nghĩ chỉ muốn chặn nó lại ngay lập tức.


Kéo khóa quần tây, anh móc dương v*t của mình, để trên mép thịt cọ xát một hồi như lần trước, Bạch Bình Châu bị làm đau, bắt đầu mềm giọng mắng: "Ứm, mẹ nó ông đừng vậy nữa! Ông, ông mau vào đi, xin ông, đừng làm tôi bị trừ điểm nữa..."
Bạch Mãn Xuyên đâm thẳng vào, nhưng cửa mình của hắn quá khít, quy đầu bị mút chặt ở đó không đi vào được.

Bạch Bình Châu đau đến phát khóc, miệng vẫn không ngừng chửi rủa: "**, mẹ bà sao ông bự dữ thế! Ông còn là người không, hay là đồ con lừa! Á, nhẹ chút...."
Bạch Mãn Xuyên đè chặt eo hắn, đong đưa từng chút từng chút.

Thấy hắn rụt người định chạy thì dùng ngón tay sờ lên âm vật ướt át, dùng nước dâm để chậm rãi cắm vào.

Bạch Bình Châu khóc thảm thiết, phía bên dưới cũng khóc không ngừng, làm quần tây của Bạch Mãn Xuyên ướt nhẹp.

dương v*t được mút mát trong hành lang thấm ướt, hàng lang thấm ướt cũng được dương v*t khám phá mở rộng, Bạch Mãn Xuyên cố định hắn trên giường rồi bắt đầu cắm vào mãnh liệt, cắm thẳng vào cơ thể vốn nên lạnh lẽo hay vốn là linh hôn nên được anh bảo vệ.

Bạch Bình Châu vừa đau vừa sướng, cào nát cái gối này lại đổi sang cáu nát cái gối khác, cuối cùng cùng bị Bạch Mãn Xuyên nắm lấy tay, cầm con chim non của mình.

Hắn chậm rãi tuốt lên tuốt xuống, nhưng lại bị người đàn ông va chạm đến mất hết sức, cả bàn tay cũng chẳng nắm gọn lại được thành nắm.

Hắn nhắm mắt thừa hoan, rồi lại được người đàn ông bế lên ngã vào bờ ngực rực lửa.

dương v*t lại dập vào thêm một chút, hắn cũng không nìn được mà rên rỉ thành tiếng, khẽ dựa vào vai người đàn ông nghẹn ngào.

"Ưm...!thật sâu, thật đầy.

Tôi không cần nữa."
"Cần."
Bạch Mãn Xuyên ôm hắn rồi đỉnh hông, biên độ dần tăng lên, anh có thể cảm nhận được nước dâm đang chảy xuống từng dòng trên quần âu của mình.


Cuối cùng Bạch Bình Châu cũng xem như từ bỏ chống cự, bắt đầu tự mình di chuyển theo tần suất ấy.

Nhưng chẳng nhích được mấy lần hắn đã mềm người ra, dựa vào cổ vai người kia thở hổn hển, nhỏ giọng nứt nở: "Mệt quá...!thật sướng..." Sau giọng lại lớn hơn: "Á...!không được, nhanh quá...!tôi không chịu được..." Nhìn bé chim non phía trước của Bạch Bình Châu bị chịch đến lắc lên lắc xuống, bắn ra một dòng tinh dịch, dương v*t Bạch Mãn Xuyên lại càng cứng hơn, tiếp tục đâm rút vào bướm nhỏ hắn của.

"Không được....!Sắp tới..." Bạch Bình Châu cắn vai người đàn ông, ngón tay bấu vào lưng anh.

Bạch Mãn Xuyên không nói một lời, lui dương v*t ra ngoài, đổi một góc độ khác mạnh mẽ thọc vào.

Lúc cao trào Bạch Bình Châu ngửa cổ, bị Bạch Mãn Xuyên cắn lên hầu kết.

Cả người hắn thoát lực, lúc này chỉ còn yết hầu và lỗ bướm vẫn tiếp tục công việc, hạ bộ gần như co thắt, từng chút từng chút tiết ra khoái cảm chết người và sự ngứa ngáy âm ỉ, toàn thân trên dưới, huyết mạch và xương cốt đều được phần tử dục vọng lắp đầy.

Hắn nhắm hai mắt, cổ họng khàn khàn, chợt gọi: "Papa..."
Bạch Mãn Xuyên giật mình, rồi bắt đầu xuất tinh trong thân thể hắn, bắn đến thật lâu.

Từng luồng từng luồng, giống như sẽ không dừng lại.

"Bình Châu..." Bắn xong, Bạch Mãn Xuyên ôm hắn, nhẹ giọng nói: "Điểm hôm nay mà tôi nợ, trả hết cho cậu."
______________________________
Rêu: Khai trương mở sòng nên 10 chương nhé ((((.

= chương 9 thượng hạ nên tính thành 2 chương, nhưng chương hạ chất lượng vcl đéy ????
Có ai bị cấn xưng hô papa ông bô hay gì đó thì góp ý rồi tui xem xét nhé, gõ caoh phutu vậy chứ cũng cấn não dữ lắm ????.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.