Tam Gia, Tôi Thích Cậu
"Tiểu Tam gia đâu."
"Đi rồi."
Trợ lý nhìn thấy Hạ Văn đi rồi, tuy mình còn muốn nhìn tiểu tỷ tỷ mặc đồ đen này, nhưng là ông chủ đi rồi, chính mình cũng không thể ở lại.
"Xin lỗi, mọi người, tôi đi trước đây, chi phí đã được thanh toán dưới tên Tiểu Tam gia rồi."
"Đi nhé"
......
"Tam gia."
Trợ lý nhìn Hạ Văn ở trước mặt, hô một tiếng liền chạy về phía hắn..
"Làm gì"
Thanh âm của Hạ Văn rất dễ nghe, giống như đàn cello trong đêm khuya.
"Anh đi như thế a."
"Thế nào, việc của gia cũng muốn quản luôn."
Hạ Văn nhíu lông mày một cái, dáng vẻ rất là đường hoàng.
"Tiểu nhân sao dám chứ ~"
"Đem lưỡi duỗi thẳng cho tôi."
"Vâng"
"Anh nói, tôi đem người phụ nữ vừa nãy kia đào đến phòng làm việc của chúng ta thế nào."
"Thì loại phụ nữ đó......"
"Loại phụ nữ nào."
Thanh âm của Hạ Văn bắt đầu trầm đi, trợ lý biết, Tiểu Tam gia là tức giận rồi.
"Ý của tôi là, cô ta người phụ nữ đó đến công ty của chúng ta khẳng định công việc sẽ rối tinh rối mù."
Trợ lý biết Tiểu Tam gia đối xử với tất cả mọi người đều bình đẳng.
Dạng lời này, thật là khát khao sống rất mạnh a ~.
"Tiễn gia về nhà."
"Gia, chúng ta về chỗ nào a."
"Cậu nói xem?"
"......"
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.