Hoài Ngọc phu nhân không biết Ngự Thiên Dung tức giận, đi tản bộ với Mạc Đào xong, trở về còn muốn tìm Ngự Thiên Dung nói chuyện tâm tình!
Nha hoàn nhìn thoáng qua Hoài Ngọc phu nhân, thấp giọng nói: “Lão phu nhân, phu nhân ra ngoài còn chưa trở về.”
“Phu nhân đi đâu?”
“Phu nhân cùng Hạ quản gia đi xem cửa hàng.”
Hoài Ngọc phu nhân nghe vậy, mày nhăn lại, nàng luôn cùng hộ vệ của mình tiến tiến xuất xuất, chuyện này không tốt cho thanh danh của nàng a, huống chi, nữ tử vẫn là ở nhà tốt hơn, cả ngày xuất đầu lộ diện tuyệt không tốt.
“Bà ngoại!”
Đang nghĩ ngợi chợt nghe giọng của Duệ Nhi, Hoài Ngọc phu nhân hiền lành nhìn Duệ Nhi, “Duệ Nhi ngoan, hôm nay ra ngoài chơi vui không?”
“Dạ vui.”
Hoài Ngọc phu nhân ôm Duệ Nhi, nhìn sang Ngự Thiên Dung, “Thiên Dung, ta muốn nói chuyện với con.”
Ngự Thiên Dung nhìn bà một cái, “Cũng tốt, vừa lúc ta cũng có chuyện muốn nói với bà.”
Trong phòng khách, hạ nhân đã lui hết, Hoài Ngọc phu nhân lo lắng nhìn Ngự Thiên Dung nói: “Thiên Dung, con vẫn là bảo trì khoảng cách một chút với những hộ vệ kia của con đi! Bằng không, khiến người khác hiểu lầm sẽ không tốt lắm.”
“Chuyện của ta, ta tự có chừng mực, bà không cần lo lắng.”
“Thiên Dung a, con hãy nghe mẫu thân khuyên, cuộc sống nữ nhân luôn cần nhờ vào nam nhân, Nam Cung Tẫn hắn —— “
“Không cần nhiều lời, ta không muốn nghe chuyện của hắn, không có hứng thú lãng phí thời gian.
Mẫu thân, bà không cần nói, chuyện ta muốn nói với bà cũng là về hắn.
Ta hy vọng bà về sau đừng gọi hắn đến chỗ ở của ta, nếu bà thật muốn cùng hắn lui tới, ta sẽ cho người chuẩn bị cho bà một viện riêng, bà muốn chiêu đãi hắn thế nào đều cũng được.
Nhưng ở nơi của ta thì không được!”
“Con nói cái gì?” Hoài Ngọc phu nhân khiếp sợ nhìn Ngự Thiên Dung, ý của nàng là muốn đuổi mình đi?
Ngự Thiên Dung thản nhiên nhìn bà, “Ta không muốn lặp lại, nói thật, ta thật sự phiền chán khi hắn tới nơi này, cũng phiền chán bà ở trước mặt ta nhắc tới hắn!”
“Con —— “
“Bà là mẫu thân của Thiên Dung, ta hẳn là tôn kính bà , nhưng cũng hy vọng bà tôn trọng sự lựa chọn của ta!”
Hoài Ngọc phu nhân đau lòng nhìn Ngự Thiên Dung, thương tâm nói: “Mẫu thân là vì tốt cho con!”
“Ta tự mình biết chính mình muốn cái gì, nhưng bà không biết, cho nên, mời bà đừng lại can thiệp chuyện của ta.
Ta đã nói, ta là vì Duệ Nhi mới đón bà tới.”
Hoài Ngọc phu nhân cả người băng lãnh, nàng không hiểu nữ nhi mình sao lại trở thành như vậy? Đối với mình không chút nào cố kỵ, thậm chí muốn đuổi mình đi!
“Thiên Dung, con thật đúng là càng ngày càng khó lường!”
“Đại ca.” Hoài Ngọc phu nhân nhìn Mạc Đào, có chút thương tâm.
Ngự Thiên Dung nhìn sư phụ của mình, khẽ gật đầu chào, “Sư phụ, ngài đã đến.”
Mạc Đào trừng mắt liếc nhìn nàng một cái, “Có đứa con nào đối đãi mẫu thân mình như con sao?”
“Sư phụ, đây lời chân tình của ta, ta không thích dối trá.”
“Trăm sự hiếu làm đầu, ngay cả điểm ấy con cũng không biết?”
Ngự Thiên Dung nhìn Mạc Đào một cái, thản nhiên nói: “Sư phụ, ta hy vọng ngài đừng can thiệp gia sự nhà ta.”
“Phản, phản, con như vậy có coi như là tôn sư kính trưởng sao?”
“Ta thích kiên trì với lựa chọn của mình.
Sư phụ, thuận tiện nói một câu, nếu ngài thích mẫu thân của Thiên Dung, vậy thì, ta khuyên ngài vẫn là tính toán nhanh chóng đi, dù sao mẫu thân của Thiên Dung nay đã không còn là người của Ngự gia.”
Mạc Đào sửng sốt, sắc mặt có chút thẹn thùng, Hoài Ngọc phu nhân nghe xong cũng đỏ mặt, sẳng giọng: “Thiên Dung, con nói bậy bạ gì đó?”
“Ta không có nói bậy, chẳng lẽ mẫu thân định nói với là mẫu thân chỉ là hồng nhan tri kỷ của sư phụ? Giữa hai người không có tình yêu nam nữ, chỉ có tình bằng hữu? Mẫu thân, thừa dịp còn trẻ, sớm kết duyên với sư phụ đi!”
“Đừng nói nữa, ta ——” Hoài Ngọc phu nhân liếc nhìn Mạc Đào một cái, “Ta mặc dù rời Ngự gia, lại cũng không phải vì… Vì —— dù sao, Thiên Dung, con đừng nghĩ bậy.”
Ngự Thiên Dung nhún nhún vai, “Được rồi, tùy tiện các vị, ta chỉ là hy vọng người hữu tình sẽ trở thành thân thuộc thôi.
Về phần có được hay không vẫn là từ các vị tự mình quyết định.” Lại nhìn hai người trầm mặc một cái, “Dù sao, ta hôm nay chính là muốn nói với mẫu thân, về sau đừng động đến Nam Cung Tẫn và chuyện của ta.”
Ngự Thiên Dung rời đi phòng khách, lưu lại hai người bọn họ, Mạc Đào liếc nhìn Hoài Ngọc phu nhân, Hoài Ngọc phu nhân có chút xấu hổ nói: “Thực xin lỗi, đại ca, Thiên Dung thật hồ nháo, lại kéo cả đại ca vào.”
“Không sao đâu, Hoài Ngọc —— “
“Đúng rồi, đại ca, muội còn phải đi qua chỗ Duệ Nhi, sẽ không cùng đại ca.” Hoài Ngọc phu nhân vội vàng rời đi, lưu lại Mạc Đào mặt mày mất mát.