Cung yến, tiến hành thật sự thuận lợi.
Cốc Vân cảm thấy thực thích ý, bởi vì Bùi Nhược Thần hôm nay đối đãi nàng thực không tệ, ít nhất nàng nhìn thấy niềm hâm mộ và đố kỵ trong mắt các phu nhân tiểu thư khác.
Lòng hư vinh lập tức được thỏa mãn!
Lại thêm, Liên Phi đối nàng phá lệ thân cận, hiện tại còn mời nàng cùng đi dạo trong Liên Viên, đây chính là vinh dự hiếm có.
Chậm rãi bước đi trong Liên Viên, Cốc Vân nhìn những đình thai lầu các lịch sự tao nhã, khẽ thán phục: “Quý phi nương nương thật sự là hảo phúc khí, có thể được Hoàng Thượng sủng ái như thế!”
“Ta thấy ngươi cũng không kém a, Bùi Nhược Thần thoạt nhìn đối với ngươi cũng là sủng ái có thêm a.
Ta nha, tuy rằng Hoàng Thượng thực sủng ta, nhưng trong hoàng cung này có ba ngàn mỹ nhân chia xẻ tình yêu của Hoàng Thượng, còn trong hậu viện của Bùi Nhược Thần lại chỉ có một mình ngươi mà thôi.”
Nghe vậy, Cốc Vân khẽ cười lên, phi tử trong cung xác thực có một mặt đau thương, nàng bởi vậy mới không muốn tiến cung.
Ngự Liên nhìn cái bụng đã to lên của Cốc Vân, khẽ thở dài, “Cốc muội muội, ta thấy ngươi nay sống rất tốt, thực thay ngươi cao hứng.
Nguyên vốn không nên nói những lời này, bất quá, ta thấy ngươi nay toàn tâm toàn ý thay Bùi Nhược Thần dưỡng dục đứa nhỏ, lại cảm thấy hẳn nên nói tỉnh ngươi.”
Cốc Vân trong lòng căng thẳng, “Quý phi nương nương có gì cứ việc nói, Cốc Vân chăm chú lắng nghe.”
“Ai… thật ra, cũng không nên trách Bùi công tử, hẳn là nên trách vị muội muội không hiểu chuyện của ta, ngươi cũng biết… Vị muội muội kia của ta, thanh danh vốn không tốt.
Sau khi bị Nam Cung Tẫn hưu, tính tình đại biến.
Gần đây Hộ Quốc tướng quân vì nể mặt mũi của ta và Hoàng Thượng nên mới muốn đón nàng ta về lại tướng quân phủ.
Ngươi đoán xem nàng làm thế nào! Nàng cư nhiên nhiều lần cự tuyệt! Cung yến lần trước, ta định tận tình khuyên nhủ nàng ấy, nhưng ngươi biết không, nàng cư nhiên cùng Bùi công tử xuất nhập hoàng cung, điều này mà để những người khác nhìn thấy thì thế nào? Không những không cho Hộ Quốc tướng quân mặt mũi, còn làm mất mặt ta.
Không biết việc này, Bùi công tử có nói với ngươi không?” Ngự Liên tinh tế đánh giá sắc mặt Cốc Vân, khi thấy mặt mày Cốc Vân trầm xuống, trong lòng nàng không khỏi mừng thầm.
“Phu quân còn chưa nói với ta, chắc là bận quá đi! Mấy hôm trước, tranh mà Ngự phu nhân nhờ phu quân bảo quản có xảy ra vấn đề, phu quân lại bận rộn một hồi, may mà xử lý tốt.”
“A, nhờ Bùi công tử bảo quản tranh của nàng ta? Sao lại tìm Bùi công tử a? Ta nghĩ, nàng ta nếu tìm Hộ Quốc tướng quân hẳn là càng ổn.
Nói thế nào, hộ vệ trong phủ tướng quân cũng nhiều hơn so với Bùi phủ a!”
Sắc mặt Cốc Vân càng thêm ảm đạm, Ngự Liên lại vội vàng bổ sung: “Cốc muội muội, ta nói này đó không có ý gì khác, ngươi đừng hiểu lầm, ta tin tưởng Bùi công tử không có tâm khác thường đối với ngươi, chính là muội muội ta không hiểu chuyện cho lắm.
Ta về sau chắc chắn sẽ khuyên bảo nhiều, ngươi đừng lo lắng.”
Không lo lắng? Nàng sao có thể không lo lắng? Vì tranh của Ngự Thiên Dung, hắn suýt chút nữa bắt A Hải đền mạng, nay còn đi tới đi lui với Ngự Thiên Dung? Nàng đây tính cái gì?
Nguyên bản đắc ý cùng vui mừng trong Cốc Vân đều bị Ngự Liên nói một hồi liền đánh nát, Bùi Nhược Thần sao có thể cùng một nữ nhân khác sóng vai đi lại bên ngoài? Lại là hạ đường phụ của biểu đệ nhà mình! Hắn sẽ không sợ người đời chê cười sao? Hay là nói, cho dù biết rõ, người đời cũng không dám chê cười hắn.
Hay là, dù thế nào hắn vẫn muốn cùng một chỗ với Ngự Thiên Dung?
“Cốc muội muội, ngươi làm sao vậy? Sắc mặt không tốt lắm đâu, có phải là quá mệt mỏi không? Ta triệu ngự y đến chẩn mạch cho ngươi!” Ngự Liên quan tâm nhìn Cốc Vân, còn tự tay đỡ nàng.
Cốc Vân nhược nhược cười, “Không có gì, gần đây có vẻ dễ dàng mệt rã rời, trở về nghỉ ngơi thì tốt rồi.”
“Ừm, nữ nhân khi mang thai xác thực có vẻ suy yếu, ta lúc trước khi có mang cũng như thế này! Ngươi cần phải nghỉ ngơi cho tốt, những việc nhỏ này cũng đừng quan tâm, nữ nhân a, khi có mang không thể rất thương tâm mệt nhọc.”
“Cám ơn quý phi nương nương quan tâm, ta sẽ chú ý, vậy —— ta sẽ không quấy rầy nương nương thưởng thức cảnh đêm.”
“Được rồi, sau này có rảnh thì lại cùng nhau tâm sự, ngươi phải bảo trọng a.” Ngự Liên nói xong lại xoay người dặn dò hai cung nữ phía sau, “Hai người các ngươi đỡ Bùi thiếu phu nhân đi tìm Bùi công tử, nói lại ý của ta, bảo Bùi công tử cùng thiếu phu nhân về nhà nghỉ ngơi.”
“Vâng, nương nương.”
Cốc Vân cảm kích nhìn Ngự Liên, “Cám ơn ý tốt của nương nương, mệnh phụ cáo lui.”
Ngự Liên nhìn Cốc Vân được cung nữ đỡ đi, trong mắt biểu lộ một chút ngoan độc: Ngự Thiên Dung, để xem ngươi còn có thể tiêu dao đến khi nào! Cốc gia, không phải hạng dễ chọc đâu!
“Nương nương, Hoàng Thượng sai người truyền lời, đêm nay nghỉ ngơi ở Liên Viên.”
“Ừm, ta đã biết, các ngươi đi chuẩn bị đi, chuẩn bị giống như trước kia —— không, đêm nay làm chút mới mẻ đi, các ngươi chuẩn bị cho ta một thùng gỗ lớn, ta muốn tặng cho Hoàng Thượng một màn uyên ương dục!”
“Tuân lệnh nương nương.”
Ngự Liên ngắm nghía ngón tay mình, mảnh mai ngón tay ngọc, ai mà không thương.
Nếu muốn sinh tồn trong hậu cung, phải biết được càng nhiều tiểu xảo hấp dẫn nam nhân, nhất là những thứ có thể khiến Hoàng Thượng mê luyến! Bằng không, ở nơi hậu cung có ba ngàn mỹ nhân này, chỉ bằng mỹ mạo đâu đủ để bảo trụ phú quý cho mình đâu! Hoàng Thượng là người đứng trên vạn người, hắn muốn thứ tốt gì mà không có? Cũng may giải ngữ hoa* rất ít, cho nên, nàng phải trở thành giải ngữ hoa của Hoàng Thượng, sau đó lại cho Hoàng Thượng một ít kích thích mà bất kì nam nhân nào cũng cần, vậy là đủ rồi!