Mười ngày, đối với Ngự Thiên Dung mà nói, thật sự là dài.
Bởi vì nàng mỗi ngày thực sự chỉ học một loại.
Sau khi nhớ kỹ tâm pháp và chiêu thức, nàng tập luyện lại mấy lần, xác định mình sẽ không quên mới bắt đầu đi dạo cái động bị hồ lớn vây quanh thành tiểu đảo này…
Bất quá cũng không nhiều cơ hội đi dạo, bởi vì không biết vì sao, ngày thứ tư trời bắt đầu mưa to liên miên, nước mưa điên cuồng rơi xuống, suốt ba ngày ba đêm.
May mà trong Tuyệt Học Động có đồ ăn, có quần áo, bằng không, Ngự Thiên Dung và Bùi Nhược Thần liền thảm!
Mà Bùi Nhược Thần thì hoàn toàn đắm chìm trong võ học, trừ bỏ ăn uống tắm rửa, hoàn toàn nhập tâm vào thế giới võ học.
Hắn không để ý tới hành động của Ngự Thiên Dung, hắn chuyên chọn những chiêu thức vừa nhanh vừa độc, uy lực cường đại để học.
Chỉ là phương pháp học tập của hắn khác với Ngự Thiên Dung.
Hắn hoàn toàn thông hiểu đạo lí, từng chiêu từng thức ấn vào trong lòng, thậm chí đem vài loại võ công dung hợp lại, làm cho uy lực tăng lên gấp bội! Có thể nói là võ công trụ cột vốn đã tốt nay lại tăng lên rất nhanh.
Nếu lúc trước hắn là cao thủ đứng đầu giang hồ, như vậy trong khoảng thời gian này, hắn liền nghiễm nhiên trở thành một tuyệt đỉnh cao thủ, người trong giang hồ có thể đánh thắng hắn nay chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Phốc ——
Trong căn phòng đá của Ngự Thiên Dung bỗng truyền ra một tiếng hô thống khổ.
Bùi Nhược Thần nhíu mày lại, cất bước đi tới, đẩy cửa đá ra, ánh mắt liền bị kiềm hãm, lập tức tiến lên nâng Ngự Thiên Dung dậy.
Nhìn thấy miệng nàng chảy ra máu tươi, hắn vội vàng bắt mạch cho nàng, tức giận mắng, “Ngu ngốc!”
Ngự Thiên Dung bất đắc dĩ nhìn hắn, Bùi Nhược Thần trong lòng thở dài, đỡ nàng ngồi yên, rồi lập tức vận khí chữa thương cho nàng.
Có thể luyện công đến độ tẩu hỏa nhập ma, thật đúng là cường đại a! Đối với hắn, tuyệt đối sẽ không làm chuyện không có nắm chắc, cho dù là luyện công cũng vậy!
Ngự Thiên Dung trong lúc hôn mê cảm thấy một dòng khí ấm áp cuồn cuộn rót vào trong cơ thể của mình, nhất thời cảm giác đau đớn giảm bớt rất nhiều.
Nương theo nội lực của Bùi Nhược Thần, Ngự Thiên Dung thậm chí cảm thấy hơi thở trong cơ thể chậm rãi sinh động lên, đánh sâu vào huyền quan của nàng…
Bùi Nhược Thần đột nhiên mở mắt ra, bất khả tư nghị nhìn người trước mắt, nàng cư nhiên tiếp tục luyện công trong khi mình còn đang vận công chữa thương! Bây giờ còn đột phá thêm một chướng ngại! Xem ra, chỉ cần mình lại giúp nàng điều tức thêm một hồi, nàng có thể đột phá thêm một tầng, nội công tu vi sẽ cao hơn thêm một tầng!
Hai người đều chuyên tâm đột phá công lực, đương nhiên, trong lòng Bùi Nhược Thần nhịn không được âm thầm mắng một câu: Mẹ nó, cư nhiên có người may mắn đến vậy! Sau khi phá tan huyền quan, nội lực của nàng ít nhất sẽ tăng lên gấp đôi a! Lần này xong việc, nhất định phải đòi nàng trả lợi tức mới được!
Chỉ chừng một giây sau, trên trán Ngự Thiên Dung bắt đầu toát ra mồ hôi, Bùi Nhược Thần cũng thế, hiện giờ tình huống rất khẩn yếu, hắn thực không thể buông tay mặc kệ a! Nữ nhân này, rất đáng giận! Bản thân tự dưng không biết lúc nào đã bị lợi dụng!
Mồ hôi ngừng chảy, tinh thần Ngự Thiên Dung rung lên, tâm niệm vừa động, hơi thở trong cơ thể như được chuyển hóa, thân thể cư nhiên nhẹ lâng lâng.
Bùi Nhược Thần nhất thời mất đi chống đỡ, thiếu chút nữa cùng giường đá hôn môi, may mà hắn tay mắt lanh lẹ, ổn định chính mình, giương mắt nhìn nữ nhân hiện đang bay tới giữa không trung, trong lòng chợt buồn bực, “Ngự Thiên Dung, ngươi làm trò mê hoặc gì nữa a! Muốn chết cũng đừng ——” nửa câu sau chưng hửng đình chỉ, bởi vì hắn phát hiện cảnh giới của Ngự Thiên Dung căn bản không phải tăng lên gấp đôi, mà là gấp ba, thậm chí giờ đã là gấp bốn!
Thiên tài cho dù gặp may mắn, cũng bất quá lập tức tăng lên gấp hai lần công lực thôi, nữ nhân này cư nhiên một lần tăng đến bốn! Loại may mắn này thật quá tốt đi, khiến người ta không đỏ mắt cũng không được a!
Ngự Thiên Dung bị Bùi Nhược Thần quát một tiếng, chợt hoàn hồn, thế này mới phát hiện mình đang bay giữa không trung, hết cả hồn, công lực ngưng tụ liền tan đi, thân thể nhất thời thẳng tắp rơi xuống.
Mắt thấy mình rơi xuống đất mới tỉnh ngộ lại, vội vàng vận khí bảo vệ bản thân, thế này mới vững vàng rơi xuống đất, trừng mắt Bùi Nhược Thần, “Ngươi rống cái gì a! Tính hù chết ta sao?”
Bùi Nhược Thần lắc đầu, lại lắc đầu, bỗng nhiên rầu rĩ nói một câu, “Tại sao một thiên tài như ta cư nhiên không may mắn bằng một kẻ ngốc a?”
A? Ngự Thiên Dung há hốc mồm, hắn đang nói cái gì a?
Bùi Nhược Thần thấy đối phương căn bản còn chưa biết công lực của mình đã tăng lên mấy lần, trong lòng lại buồn bực, liếc xéo Ngự Thiên Dung một cái, “Ta là có một con mèo ngu ngốc bắt được con chuột chết, không công kiếm được món lời lớn!”
Ai a? Ngự Thiên Dung vẫn khó hiểu nhìn Bùi Nhược Thần, nàng chỉ nhớ mình đang luyện công, là loại nội công hôm trước tình cờ phát hiện, tên là Cửu Thiên Huyền Công.
Thoạt nhìn có vẻ rất mạnh, nói cái gì là khi luyện đến tầng thứ chín có thể trích hoa phi hiệp giết người, còn có thể lăng không hư bước, tư thế có thể so với sấm sét! Thế là động tậm, bắt đầu luyện, dựa vào nguyên bản trụ cột võ công, nàng rất nhanh đạt tới tầng thứ ba, đang tới tầng thứ tư thì bị vật cản… Sau đó thở không nổi liền ——
Chẳng lẽ hắn vừa mới chữa thương cho mình? Ngự Thiên Dung sắc mặt có chút quẫn bách, “Cái kia, Bùi Nhược Thần a, cám ơn ngươi giúp ta.”
Bùi Nhược Thần liếc một cái xem thường, “Hừ, không có miễn phí đâu, thêm hai bình bảo bối độc dược của Độc Quái! Phải là loại độc mà ngay cả Bách Độc Đan của hắn cũng giải không được độc, đừng cho ta thứ phẩm!”
Ách! Mới rồi còn có chút cảm kích hắn, lúc này hoàn toàn thành bọt biển! Bách Độc Đan của Độc Quái có thể giải những loại độc dược bình thường, nhưng không phải vạn năng, giống như nhẫn ngọc của Tịch Băng Toàn, có thể bảo hộ mình không chịu đại đa số độc xâm hại, nhưng cũng có những loại độc không thể phòng, bằng không, Tịch Băng Toàn lúc trước sao cứ luôn bị mình hạ độc chứ?