Ngự Thiên Dung hừ lạnh một tiếng, “Ta chán ghét bị kẻ khác uy hiếp, ngươi đừng quên, chúng ta chỉ là đồng bọn hợp tác!”
Bùi Nhược Thần nghe vậy, lạnh nhạt cười, “Quên đi, giờ đừng thảo luận chuyện này, đi xem là loại người nào đang tính mưu hại Duệ Nhi đi!”
Nhắc tới Duệ Nhi, Ngự Thiên Dung không nói gì thêm nữa.
Hừ, mặc kệ là ai, nếu bị nàng tra ra được, đều phải trả giá đắt!
Không khí nặng nề vẫn bao phủ Hội Họa Viên, nơi nơi một mảnh tĩnh mịch, khiến Ngự Thiên Dung cũng dần dần khẩn trương lên, nếu đã đến, vì sao còn không ra tay?
Ngay lúc nàng sắp nhịn không nổi, rốt cuộc, một thân ảnh vội vàng đi vào Hội Họa Viên, đẩy cửa ra, trực tiếp đi tìm Hạ Duyệt, không biết nói với Hạ Duyệt cái gì, sắc mặt Hạ Duyệt liền thay đổi, lập tức dặn dò gã sai vặt vài câu liền vội vàng theo người kia rời Hội Họa Viên.
“Hiện tại, bên cạnh Duệ Nhi chỉ còn lại mỗi mình Trì Dương, xem ra, đối phương lần này rất quyết tâm, ngay cả Hạ Duyệt cũng nghĩ biện pháp điều đi! Ừm, có vẻ rất hiểu biết lực lượng trong Hội Họa Viên.” Bùi Nhược Thần ngồi bên cạnh, thản nhiên phân tích.
Ngự Thiên Dung liếc xéo hắn một cái, giờ là lúc nào chứ, còn có tâm tình tán thưởng đối phương! “Khoan đã, Phượng Hoa hẳn là phải ở nhà!”
Khóe môi Bùi Nhược Thần cong lên, gợi ra một chút cười nhạo, “Ngươi nghĩ hắn là loại người nào, sau khi ngươi chết còn có thể bình thản ung dung ở lại Hội Họa Viên, ở lại nơi tràn ngập bóng dáng của ngươi? Ta nghĩ, hắn không thích đâu.”
“Hừ, ta mà tìm được hắn, thế nào cũng sẽ tính sổ với hắn!”
Không ngoài dự đoán của Bùi Nhược Thần, sau Hạ Duyệt rời đi không lâu, bên trong Hội Họa Viên liền xuất hiện mười mấy bóng đen, bao vây tiểu viện của Duệ Nhi.
Ngự Thiên Dung lẩm nhẩm đếm số người tới, nhịn không được thấp giọng mắng: “Ti bỉ, cư nhiên phái nhiều cao thủ như vậy, còn muốn điều đi đệ nhất đại cao thủ của Hội Họa Viên!”
“Nếu không như vậy, bọn họ sẽ khó bắt được Duệ Nhi a, nếu Hạ Duyệt và Trì Dương cùng liên thủ, cho dù không đánh nổi, một người trong số họ cũng có thể mang Duệ Nhi trốn đi, chỉ có cách chừa lại một người mới có bắt được Duệ Nhi a! Hơn nữa, bọn họ hiển nhiên rất rõ ràng, Trì Dương vô luận thế nào cũng sẽ không rời Duệ Nhi, chỉ có cách nghĩ biện pháp đưa Hạ Duyệt rời đi, mà Hạ Duyệt giúp ngươi quản lý cửa hàng, muốn dụ hắn cũng dễ hơn.”
Hừ, tính kỹ lắm! Trong mắt Ngự Thiên Dung lúc này chỉ còn lãnh ý, không còn gì khác.
Mắt thấy đám người kia sắp vọt vào phòng Duệ Nhi, một thân ảnh oai hùng thoáng hiện, trường kiếm vươn thẳng, chặn lại đám người xông vào, “Không biết là người phương nào ra lệnh các ngươi tiến đến!”
“Chờ đến lúc trước khi ngươi chết, chúng ta sẽ nói cho ngươi!” Đầu lĩnh thích khách lạnh lùng trả lời.
Trì Dương giờ phút này đã không còn vẻ ôn hòa ngày thường, trở lại bản sắc sát thủ, mỗi nhát kiếm mỗi chưởng đều sát chiêu.
Trừ bỏ gã đầu lĩnh thích khách, đám còn lại đều vây lên, còn gã đầu lĩnh kia thì một mình đi về hướng phòng Duệ Nhi.
Ánh mắt Trì Dương trầm xuống, vung kiếm chém giết, đuổi theo định cản người nọ, bất quá lại bị đám thích khách phía sau dây dưa, thực rõ ràng, mục đích bọn họ chính là Duệ Nhi.
Ngự Thiên Dung càng nhìn, hàn ý trong mắt càng sâu, tiện tay bẻ mấy nhánh cây, xoát xoát bắn ra…
Đám thích khách chỉ thấy hàn quang hiện lên, sau đó bang bang phanh phanh vài tiếng, giương mắt nhìn lại đã thấy vài đồng bọn của mình đã nằm trên mặt đất.
Biến đổi lớn đột ngột khiến đám thích khách sợ hãi, công lực bực này thực rợn cả người! Hội Họa Viên khi nào có tuyệt thế cao thủ bảo hộ?
“Không biết là vị tiền bối nào, thỉnh hiện thân chỉ giáo một hai.” Đầu lĩnh thích khách tạm buông tha ý định bắt lấy tiểu hài tử, lúc này, hắn rõ ràng cảm giác được nếu mình lại đi thêm một bước vào trong, vị cao nhân âm thầm kia sẽ đánh chết chính mình.
Hắn hỏi câu này, một là tỏ vẻ tôn trọng, hai là dò hỏi người nọ có phải là bảo vệ mục tiêu mà bọn họ muốn bắt không.
Ngự Thiên Dung lạnh lùng cười, người này thật quá dối trá, cư nhiên muốn dùng quy củ giang hồ để thử mình! Ha ha, hay lắm!
“Ngươi đi xuống đi, bất quá đừng lộ ra khuôn mặt thực, để bọn họ nghĩ lầm Hội Họa Viên có một cao thủ âm thầm tùy thời bảo hộ cũng tốt lắm.”
“Không cần ngươi tới dạy ta!” Ngự Thiên Dung hung hăng trừng mắt nhìn Bùi Nhược Thần.
Người này có chỗ nào giống người chứ? Con mình sắp gặp nguy hiểm, hắn không đi thì thôi, còn ra vẻ đương nhiên kêu nàng đi!
…
Áo lam phiêu thiểm, trước mặt Trì Dương và đám thích khách đột ngột xuất hiện một nữ tử che mặt mảnh khảnh, chỉ tiếc, nàng che mặt nên không thể nhìn thấy hình dáng!
Chỉ có Trì Dương khi nhìn thấy thân ảnh kia, trong lòng rất chấn động, thân ảnh này chẳng phải là… Phu nhân! Còn có đôi mắt kia nữa, rõ ràng là phu nhân a!
Phu nhân không chết? Trong lòng Trì Dương bừng lên một cỗ kích động, bất quá hắn thực thông minh không kêu to, phu nhân che mặt xuất hiện hẳn là không muốn bị người khác nhận ra, hắn sao có thể dễ dàng kêu lên! Nhưng mà, võ công của phu nhân tốt như vậy sao?
Đầu lĩnh thích khách khi nhìn thấy quần áo người nó không gió mà bay, trong lòng rất hoảng sợ, đây chính là biểu hiện của nội lực vô cùng hùng hậu a! Nha, cư nhiên liên tiếp xuất sư bất lợi, “Xin hỏi tiền bối là?”
“Các ngươi còn không xứng biết thân phận của ta, bất quá, không biết các ngươi làm việc này là do ai sai sử, nói ra chủ mưu, ta tha mười mấy người các ngươi một mạng, không nói, giết không tha!”