Tam Phu Bức Tới Cửa, Phu Nhân Thỉnh Thú

Chương 353: Ba Nam Nhân Một Sàn Diễn 1





A? Nàng sẽ gả cho Bùi Nhược Thần?
“Thiên Dung, ta nói cho hai người bọn họ, ở đáy cốc, hai chúng ta bởi vì cần cứu mạng nên đã có da thịt chi thân, cho nên, ta tính cưới ngươi, vừa lúc bọn họ đến, ta liền thuận tiện nói cho bọn họ!” Bùi Nhược Thần nhìn Ngự Thiên Dung, thập phần ôn nhu cười cười.
Bùi Nhược Thần cười cực kì ôn nhu, nhưng, phía sau nụ cười kia, rõ ràng là uy hiếp, Ngự Thiên Dung thấy hết sức rõ ràng, người kia lại muốn tính kế mình, bất quá, nói chuyện này thì có tác dụng gì a? Khó hiểu!
“Thiên Dung, ta vốn là hảo tâm mời hắn, bất quá, hắn vừa mở miệng liền nói ngươi bây giờ còn là nữ nhân của hắn! Nói ngươi từng đáp ứng hắn trong vòng một năm sẽ không có quan hệ với nam tử khác!”
Ngữ khí của Bùi Nhược Thần a, người không biết sự tình sẽ thực nghĩ là hắn vì Ngự Thiên Dung bị tổn thương mà cảm thấy bất công, chỉ có Phượng Hoa và Tịch Băng Toàn đều hiểu được hắn đây là châm ngòi ly gián! Nhưng, bọn họ cũng không thể tranh cãi cái gì, bởi vì, đây là sự thật a!
Ngự Thiên Dung nghe xong, quả nhiên nhíu mày, Tịch Băng Toàn sao lại ở trước mặt người khác nói ra chuyện này? Bị Bùi tên ranh Nhược Thần này ép buộc?
“Đúng rồi, Triền Tâm Cổ Độc của ta đã được giải, ngươi không cần cố sức đi tìm thuốc giải, lo xử lý trước chuyện của chính ngươi đi!” Trầm mặc hồi lâu, Ngự Thiên Dung bỗng nhiên không đầu không đuôi nói một câu.
Ba nam nhân đều ngây ngốc, câu này là kiểu trả lời thế nào a?
Lập tức, Phượng Hoa và Tịch Băng Toàn đều lộ ra sắc mặt vui mừng, “Giải?”
Ngự Thiên Dung gật gật đầu, “Đúng vậy, ít nhiều nhờ có Bùi đại thiếu gia a, ở đáy cốc tìm được dược thảo giải độc, còn vì ta hao phí khí lực, lại kết hợp công hiệu của ôn tuyền giải độc cho ta.

Ừm, tóc này là do ngoài ý biến thành trắng, thế nào, nhìn rất đẹp đúng không?”
Ách ——
Đẹp? Ba nam nhân hai mặt nhìn nhau, không biết nên đáp lời thế nào, bất quá, nghiêm túc nhìn lại, tuy rằng tóc trắng, nhưng hợp với khuôn mặt tú lệ kia, tựa hồ thật sự rất đẹp, nhất là đôi mắt màu lam nhạt của nàng, được màu tóc trắng làm nổi bật lên, càng thêm linh động lòng người, tựa như tinh linh rơi xuống nhân gian!
Ngự Thiên Dung hì hì cười, “Được rồi, hiện tại cũng không có vấn đề gì, mọi người liền tan đi, Phượng Hoa, ngươi hiện tại tính làm hộ vệ của ta hay là vẫn làm việc tư của mình?”
Phượng Hoa đầu tiên là ngẩn ngơ, lập tức cười cười, “Đương nhiên là lấy phu nhân danh nghĩa mà làm việc.”
“Ừm, tốt lắm, vậy tiếp tục đi theo ta làm việc đi!”
“Được.”
“Bất quá, ta nói trước, ngươi nếu muốn đối phó Bùi Nhược Thần, ta sẽ không áp đặt ngăn trở, nhưng ngươi nếu còn dám lợi dụng ta để hại hắn, như vậy, đừng trách ta không khách khí!”

Phượng Hoa tựa hồ thực bất đắc dĩ gãi gãi đầu, buồn bực trả lời: “Đã biết.”
“Khoan đã, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta!” Tịch Băng Toàn gọi nàng lại, “Ngươi có phải sẽ gả cho hắn?”
Ngự Thiên Dung liếc mắt nhìn Bùi Nhược Thần một cái, lại quay sang nhìn hắn, “Đây là chuyện riêng của ta, Tịch công tử, ngươi đừng quản nhiều quá!”
“Chúng ta còn có ước định a!”
Ước định? Ngự Thiên Dung ôn hòa cười cười, “Nếu ngươi nhất định muốn ta tuân theo ước định, như vậy, để ta nói cho ngươi, ta không có làm trái, chúng ta ước định là không thể thân cận nam nhân khác, mà ta với hắn quả thật không có thân cận, thành thân cũng không nhất định phải thân cận a, có thể làm một đôi phu thê hữu danh vô thực a! Ừm… Như vậy xem ra mới có lợi cho ta nhất, ít nhất có thể giảm bớt không ít người mơ ước đâu! Đồng thời, cũng có thêm một bảo đảm!”
“Bảo đảm? Chẳng lẽ ngươi quên, hắn là người đã có thê thất! Ngươi chẳng lẽ định gả cho hắn làm thiếp?” Tịch Băng Toàn lạnh lùng nhìn Ngự Thiên Dung, nếu nàng dám trả lời là đúng, như vậy hắn nhất định không chút do dự, lập tức đem nàng cướp đi, so với việc để nàng trở thành một trong số những nữ nhân của một nam nhân khác, còn không bằng trở thành nữ nhân của hắn!
Ngự Thiên Dung chưng hửng, nhìn nhìn Bùi Nhược Thần, lẩm bẩm: “Đúng rồi, thiếu chút nữa thì quên, ngươi không nhắc, ta suýt chút nữa đã vào hang sói, lão bà kia của hắn vốn còn định giết ta, ta còn đưa đầu vào chẳng phải là thực ngốc? Ừm, xem ra là không thể gả!”
Phốc ——
Phượng Hoa và Tịch Băng Toàn đều thiếu chút nữa tức giận đến hộc máu, quên?
Loại chuyện này cũng có thể quên? Mệt nàng nói ra miệng!
Ngự Thiên Dung buồn cười nhìn bọn họ, cả một đám sao lại đều biến ngốc thành như vậy? Nàng mà gả cho Bùi Nhược Thần sao?
Vô nghĩa, hoàn toàn là không có khả năng nha! Không kể đến việc trong nhà hắn đã có một chính thất đường đường chính chính, cho dù không có, nàng cũng sẽ không gật đầu.

Trong nhà có một mẹ chồng thèm cháu trai như Bùi phu nhân, cho dù có thành thân, bà không chừng sẽ nhét thêm không biết bao nhiêu nữ nhân cho Bùi Nhược Thần để khai chi tán diệp a! Nàng ăn no rửng mỡ, không có việc gì làm, đưa đầu cho người ta khinh bỉ à? Hơn nữa, nàng và hắn lại không có tình yêu!
Bùi Nhược Thần mặt mày đầy thú vị nhìn hai nam nhân trước mặt, xem ra, không chỉ có nữ nhân động tình sẽ biến ngốc, nam nhân cũng giống vậy thôi a!
Hắn mà cưới nàng? Ai… hai tên này thế mà ngốc thật, vậy mà cũng tin lời mình nói a!
Phượng Hoa thấy một nam một nữ đều đang cười trộm, rốt cuộc vỡ lẽ, hai người bọn họ rõ ràng là diễn trò! “Bùi Nhược Thần, đồ chết tiệt!”
Bùi Nhược Thần vô tội nhún nhún vai, rất là bất đắc dĩ, “Ta chỉ là nói một chút mà thôi, lại không phải thật sự làm, sao lại mắng ta? Nếu ta thật sự làm gì nàng, ngươi nói lời này mới nghe hợp lý một chút!”
“Ngươi! Khá lắm, chúng ta chờ xem!”

“Được thôi, tùy thời phụng bồi! Bất quá, ta thật sự tò mò a, lấy tính cách của ngươi, sau khi ta kéo nàng nhảy xuống vực, ngươi hẳn là nên giận chó đánh mèo diệt toàn bộ Bùi gia, thế nào, sao ngươi không động thủ thương tổn người nào trong Bùi gia hết vậy?”
Phượng Hoa lạnh lùng cười, “Ngươi quả nhiên là người hiểu ta nhất a! Đúng vậy, ta đúng là nghĩ như vậy, bất quá, sau khi ta đến Bùi gia, gặp một người, ta liền đổi ý.

Ta nghĩ, có lẽ mạng ngươi lớn lắm, còn chưa chết được đâu, nếu ngươi có thể mang phu nhân an toàn trở về, ta sẽ bỏ qua cho bọn họ!”
“Ha ha, vậy ngươi cũng rất hiểu ta a!”
“Ha ha, như nhau, như nhau thôi!”
Hai người bọn họ đang chơi trò mê hoặc gì vậy a? Người nào ở Bùi gia có thể khiến tên yêu nghiệt Phượng Hoa này đổi ý, tò mò a! Ánh mắt Ngự Thiên Dung thay phiên đảo quanh hai người, đang định mở miệng hỏi, lại bị hai người đồng thời trừng mắt, “Ngươi câm miệng, không phải chuyện của ngươi!”
Cái quái gì thế này, đây là loại thái độ gì a? Ngự Thiên Dung thập phần bất mãn, hừ nhẹ một tiếng.
Tịch Băng Toàn vẫn luôn nhìn ba người bọn họ, có lẽ chính bọn họ không nhận ra, hắn lại cảm giác được, Ngự Thiên Dung rất thân cận bọn họ, tuy rằng không phải thực rõ ràng, nhưng khi khi đối diện bọn họ đã trở nên thực tùy ý.

Đây không phải là hiện tượng tốt a, với hắn mà nói, đây căn bản chính là nguy cơ!
Nhưng, hắn tựa hồ không có cách nào ngăn cản loại tình huống này tiếp tục.

Giờ phút này, Tịch Băng Toàn bỗng nhiên cảm giác được, ước hẹn một năm kia thật sự là quá ngắn, hơn nữa hắn lại bận rộn nhiều việc.

Tính tính ra, thời gian bọn họ ở chung cơ hồ không quá ba tháng, cứ tiếp tục như vậy, kết quả hơn phân nửa là chính mình còn chưa muốn buông tay, mà nàng đã càng thêm thân thiết với hai người kia!
Làm sao bây giờ?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong đầu Tịch Băng Toàn hiện ra hàng loạt phương pháp kéo Ngự Thiên Dung về cạnh mình, nhưng cuối cùng đều bị lần lượt phủ quyết!

Cảm nhận được hắn trầm mặc, Ngự Thiên Dung mỉm cười, “Ngươi làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là cảm thấy ngươi so với lúc ban đầu gặp nhau có chút biến hóa.”
Ngự Thiên Dung ngẩn ra, “Thật không, có cái gì biến hóa?”
“Cảm giác không còn khó gần giống như trước kia.” Khi Tịch Băng Toàn nói ra những lời này, chính hắn cũng không biết mình nên vui hay là nên sầu não.
“Hửm, phải không?” Ngự Thiên Dung trầm mặc một lát, “Có thể là do cuộc sống càng ngày càng an nhàn, người bên cạnh cũng càng ngày càng nhiều!” Cảm giác không còn cô đơn như trước, tâm tình cũng bắt đầu sáng sủa lên!
Ha ha, người bên cạnh càng ngày càng nhiều? Quả là vậy, hơn nữa, những người đó trên cơ bản đều do hắn chọn lựa cho nàng a! Thế này có tính là gieo gió gặt bão? Tịch Băng Toàn cảm thấy như mình đã tự lấy đá ném vào chân, sớm biết vậy, hắn đã tìm vài tên lão nhân đến bảo hộ nàng rồi, như vậy sẽ an toàn hơn a! Đáng giận, lúc trước vì sao hắn không nghĩ đến điểm này?
Đều là do các sát thủ trong Ảnh Các đều là người trẻ tuổi, thế hệ trước rất ít, tức chết đi được!
“Đúng rồi, Quan Thanh Thu, không, bà ngoại ngươi, bọn họ có khỏe không? Đã dàn xếp ổn thỏa chưa? Hiện đang ở đâu, về sau ta có thời gian sẽ đến thăm bà ấy.”
Tịch Băng Toàn khẽ nhìn Ngự Thiên Dung một cái, trong ánh mắt đầy tìm tòi nghiên cứu, cũng có khó hiểu, “Ngươi làm thế nào mà quen biết bà ngoại ta?” Hắn đây mà còn là lần đầu tiên gặp a! Nhưng, nghe ngữ khí của hai người, cứ như đã sớm quen biết, còn là có quan hệ không ít.
“Ha ha, chúng ta a, không thể nói cho ngươi hiểu được, dù sao chính là một mối duyên phận thực kỳ diệu khiến chúng ta có thêm một phân cảm tình với nhau! Chuyện này, ngươi không cần biết.”
Nói tương đương chưa nói, Tịch Băng Toàn trợn trắng mắt, đáy lòng tò mò càng thêm nghiêm trọng! Không được, lát nữa về phải hỏi rõ ràng, bằng không hắn sẽ nghẹn ở trong lòng, rất không thoải mái.
“Uy, ngươi còn chưa nói cho ta biết bọn họ ở đâu a!”
Tịch Băng Toàn bừng tỉnh, thần sắc ôn hòa rất nhiều, “Đã thu xếp tốt lắm, hiện đang ở ngay cách vách Tịch phủ, ta vốn định để bà ngoại ở trong Tịch phủ, bất quá, vì tránh cho một ít phiền toái không cần thiết, nên thuận theo ý của bà ngoại, dời đến láng giềng, cũng có thể thuận tiện chiếu ứng lẫn nhau.”
“Ừm, cũng tốt.

Vậy sau khi ngươi trở về, nhớ rõ thay ta nói với bà, ta đã lên miệng vực, khi nào rảnh sẽ đến thăm bà.”
“Đã biết.

Bất quá, trước hết, ngươi có phải nên giải thích với ta một chút? Vì sao lại xuất hiện ở kỹ viện?” Còn tranh giá với ta!
Không nhắc đến thì thôi, nhắc đến liền khiến Ngự Thiên Dung nổi giận, mắt lạnh đảo qua, “Đương nhiên là đi chơi, thế nào, ta không thể đi? Hay là, Tiêu Dao Hầu gia đau lòng làm lỡ cơ hội? Không thể cùng hoa khôi trao gởi tâm tình?”
“Ngươi —— ngươi đang ghen?” Tịch Băng Toàn bỗng nhiên nở nụ cười.
Ngự Thiên Dung trợn trắng mắt, “Ta còn lâu mới thèm uống dấm chua! Ta đây là tức giận… À, nhắc đến chuyện đó, ta mới nhớ tới ta có một chuyện muốn thương lượng với ngươi a!”

Tịch Băng Toàn vừa mới đắc ý chưa được bao lâu, lập tức bị ý cười âm nhu kia của Ngự Thiên Dung đánh tan, hắn có chút phòng bị nhìn nàng, “Chuyện gì?”
“Đừng khẩn trương, việc nhỏ thôi, hoàn toàn là việc nhỏ, nhất là đối với Tiêu Dao Hầu thì càng là chuyện bé nhỏ không đáng kể!”
“Nói trước một chút đi!”
Ngự Thiên Dung cười tủm tỉm nhìn hắn, “Là chuyện chia lợi nhuận buôn bán giữa chúng ta, ta thấy a, ngươi là Hầu gia, nhìn thế nào cũng không giống người thiếu bạc, nhưng mà a, ta thì không giống, ta chỉ một tiểu nữ tử, một thiếu nữ tử, muốn dưỡng gia sống tạm qua ngày đều toàn dựa vào phần lời của chuyến buôn bán này a! Hì hì…”
“Ừm, có chuyện nói thẳng đi, đối với ta không cần phải quanh co lòng vòng!” Tịch Băng Toàn đã muốn đoán được câu dưới, chính là không rõ vì sao, nguyên bản hắn đã không ngại cho nàng nhiều thêm một ít, dù là nhân lực, vật lực hay tài lực đều là hắn tự mình ra, đang yên đang lành sao lại tự dưng thay đổi?
Ngự Thiên Dung cười thập phần sáng lạn, “Ta nghĩ, về sau chia thành bảy ba đi, ta bảy ngươi ba.”
Tịch Băng Toàn đương trường rùng mình một cái, nàng bảy phần? Nhân lực, vật lực, tài lực, toàn là hắn ra a, hắn chỉ được chia ba phần, trừ đi phí tổn, liền tương đương với hắn chỉ lấy một phần! “Lý do?” Tịch Băng Toàn bình tĩnh nhìn Ngự Thiên Dung.
Nói thật, tiền quả thực không phải là vấn đề, vấn đề là nàng vì sao đột nhiên thành như vậy?
“Cũng không có gì a, ta thấy ngươi tiền nhiều dùng không hết a, nên mới nghĩ, không bằng ngươi giúp tiểu nữ tử ta thêm một ít bạc!” Ngự Thiên Dung rất là phong khinh vân đạm nói, như thể, việc chia chác kiểu này chẳng có gì là không công bằng!
Ánh mắt Bùi Nhược Thần khi nghe được bọn họ có hợp tác làm ăn liền có chút thay đổi, hắn cũng biết những cửa hàng của Ngự Thiên Dung là có người duy trì, bất quá thật không ngờ là Tịch Băng Toàn, hơn nữa, nghe ngữ khí bọn họ, tựa hồ Ngự Thiên Dung còn cùng hắn hợp tác mở không ít cửa hàng a! Nếu lợi nhuận có thể khiến Tịch Băng Toàn để mắt tới, xem ra là không thể khinh thường.

Như thế, nữ nhân trước mắt này tựa hồ còn có không ít chỗ thần bí a!
Phượng Hoa từ đầu đến cuối đều biết chuyện này, cho nên hắn rất là bội phục nhìn Ngự Thiên Dung, nữ nhân này chính là cường hãn a! Chuyện chia bảy ba như vậy mà nàng cũng không biết xấu hổ đề suất a! Người khác không biết, chứ hắn thì biết nhất thanh nhị sở, chuyện hợp tác làm ăn đó, toàn bộ nhân, tài, vật đều là do Tịch Băng Toàn ra, nữ nhân này chỉ có mỗi việc là hiến kế, nàng chỉ động động cân não, cho người ta một ít bản vẽ liền được chia ba phần, kỳ thật hoàn toàn không ít, đã vậy có thể ổn định kiếm được không ít tiền, có mệt thì chỉ Tịch Băng Toàn mệt.

Giờ còn dám nói muốn đổi thành bảy phần, quả thực chính là xem đối phương là chậu châu báu a!
Tịch Băng Toàn nhíu mày nhìn nàng một hồi, nửa ngày mới nói, “Cũng không có gì không được, bất quá, ta thấy, chia làm sáu bốn đi, nếu có lúc ngươi cần dùng gấp, ta có thể miễn phí cho ngươi một ít bạc không tính lợi tức.”
“Không được, phải là bảy ba! Không được đổi!” Ngự Thiên Dung lần này rất không dễ nói chuyện, vẻ mặt kiên quyết.
Tịch Băng Toàn buồn bực, ngươi đã có không ít tiền rồi a, hắn mỗi lần đều dùng tên nàng để dành không dưới một ngàn lượng a! Một năm qua, doanh thu của nàng chắc chắn cũng không dưới một vạn, tính thế nào, nàng cũng không nghèo a! Chẳng lẽ đã biến thành tham tiền?
“Hừ, ta thấy số tiền ngươi đi đấu giá ở thanh lâu đã tương đương doanh thu một năm của ta, thế nào, ngươi chịu bỏ tiền vào nơi đó, còn ta muốn chia nhiều hơn một chút thì không được?”
Ách —— nguyên lai vẫn là tức giận! Tịch Băng Toàn bất đắc dĩ nhìn nàng, “Ta đó là —— “
“Ngươi làm cái gì, ta mặc kệ, dù sao ta hiện tại nói chính là chuyện chia tiền lời, ngươi sảng khoái chút đi, trả lời dứt khoát đi, được hay là không? Nếu được, chúng ta về sau tiếp tục hợp tác, nếu không, chúng ta liền dừng ở đây, về sau ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta, không ai phạm ai!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.