Nha hoàn kia trong lòng sửng sốt, có chút không yên lòng vươn tay ra, không sợ, nàng đã rửa tay rồi!
Đại phu ngửi ngửi, nhìn nàng một lần nữa, lại ngửi ngửi, “Trên tay có mùi thước nhân!”
Ô ——
Đám người ồ lên một trận, sắc mặt nha hoàn kia đại biến, “Ngươi nói dối, ta không có làm!”
“Cô nương, ta chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.”
Lưu chưởng quầy kinh ngạc nhìn nha hoàn kia, vẻ mặt thoắt một cái trở nên đau lòng nhìn nàng, “Tiểu Dư, phu nhân luôn đối đãi chúng ta không tệ, ngươi vì sao phải vu hãm phu nhân bất nghĩa?”
“Không phải ta!” Nha hoàn kia cãi lại.
Hạ Duyệt lạnh lùng nhìn nàng, “Nếu vậy, trên tay ngươi có mùi thước nhân, ngươi giải thích thế nào?”
“Ta, ta đúng là có chạm qua thước nhân, nhưng, không có hại người, hôm nay túi đựng thước nhân trong phòng bếp không cẩn thận bị người khác làm rơi vãi xuống đất, ta là hảo tâm nhặt lên, nhưng ta không có cho vào bánh của thiếu phu nhân.”
“Ồ, thật không?” Duệ Nhi mắt lạnh nhìn chằm chằm nàng, “Hôm nay, bán trong cửa hàng chúng ta không cần dùng đến thước nhân, là dùng cái gì để đựng thước nhân? Ai đụng vào? Ai chứng minh? Tiểu Dư tỷ tỷ, ta vẫn thực tôn trọng các ngươi vì đã cố gắng làm việc cho Đậu Đỏ Phường, nhưng, mẫu thân không bạc đãi các ngươi, vì sao ngươi phải làm chuyện như vậy? Ngươi làm vậy có ích lợi gì?”
“Không, không phải, thiếu gia, ta không có làm!”
“Nếu muốn người khác không biết, trừ phi chính mình đừng làm.
Tiểu Dư, ngươi đừng phủ nhận, chúng ta sớm đã biết ngươi muốn hãm hại phu nhân, chỉ chờ ngươi ra tay a!” Lưu chưởng quầy ôn hòa nói.
Khuôn mặt nha hoàn tên Tiểu Dư nhất thời không còn một chút máu, ngơ ngác nhìn chưởng quầy, thật lâu sau mới tìm lại giọng nói, “Chưởng quầy, ngài vừa mới nói cái gì?”
Lưu chưởng quầy lắc đầu thở dài, ý bảo tiểu nhị bên cạnh mình đến giải thích.
Tiểu nhị kia khinh khỉn nhìn nàng một cái, “Chưởng quầy từ sớm đã phát hiện ngươi cấu kết với người ngoài, định vu hãm tiếng xấu cho Đậu Đỏ Phường chúng ta.
Cho nên, chưởng quầy đã sớm bảo chúng ta theo dõi ngươi, thế nên…” Tiểu nhị nói tới đây, liếc nhìn Cốc Vân một cái, đằng hằng mấy tiếng mới tiếp tục nói, “Thế nên đã phát hiện ngươi đã gặp mặt nha hoàn của Bùi thiếu phu nhân, nhìn thấy ngươi nhận bạc của các nàng.
Về phần các ngươi muốn làm cái gì, hiện tại, ta nghĩ đã không cần ta phải nói.”
“Nói bậy, rõ rành là nói bậy!” Nha hoàn bên cạnh Cốc Vân lập tức phản bác, nhìn chằm chằm tiểu nhị, “Là các ngươi định hãm hại thiếu phu nhân chúng ta, nay chuyện bị bại lộ, còn định đổ nước bẩn lên người thiếu phu nhân chúng ta, thật sự là đáng giận đến cực điểm!”
Lưu chưởng quầy ôn hòa cười cười, “Không vội, nếu không có bằng chứng, chúng ta cũng không dám nói lung tung.
Ừm, ta thấy… Ta muốn hỏi một chút, thiếu phu nhân, ngươi vì sao đã ăn không ít các món bánh khác, chỉ riêng phần bánh có bỏ thêm thước nhân lại không có ăn bao nhiêu?”
Cốc Vân lập tức đỏ mắt, “Ngươi có ý gì, ngươi là nói ta mạo hiểm dùng tánh mạng đứa con trong bụng mình để nói xấu các ngươi?”
“Bùi thiếu phu nhân việc gì phải sốt ruột, chưởng quầy cũng chỉ hỏi một chút mà thôi!”
Duệ Nhi lạnh lùng nhìn Cốc Vân, “Bùi thiếu phu nhân không cần sốt ruột, tuyệt đối đừng sốt ruột, miễn cho ngài lo lắng quá độ, tổn hại thân thể, lúc đó lại oan uổng đến người của Đậu Đỏ Phường chúng ta! Duệ Nhi tuy nhỏ, nhưng, đã gặp qua không ít chuyện, chuyện lấy thân thí hiểm giống như ngài, cũng đã thấy không ít.
Lần trước, Đậu Đỏ Phường chúng ta cũng đã bị oan uổng một lần đó thôi, không, phải nói là từng có người có ý hãm hại chúng ta! Thật không thể ngờ, mẫu thân ta vừa mới đi xa, lại có người muốn đến gây sự với Đậu Đỏ Phường.
Chẳng lẽ, Bùi thiếu phu nhân cũng xem ta là một hài đồng không biết gì?”
Cốc Vân chưng hửng nhìn Duệ Nhi, nàng chưa bao giờ biết miệng lưỡi đứa nhỏ này lại nhanh nhẹn đến thế!
“Bùi phu nhân, ngài nói con dâu của ngài quan trọng, như vậy, xin hỏi, Đậu Đỏ Phường đối với mẫu tử ta mà nói thì không quan trọng sao? Ta và mẫu thân, vốn là vô y vô thế, hai người sống nương tựa lẫn nhau, mẫu thân vì ta thật vất vả mở được một cửa hàng nuôi sống chúng ta, lại bị tiểu nhân hết lần này đến lần khác tính kế.
Ta muốn hỏi, lương tâm các ngươi ở đâu? Vì sao phải bức bách ta và mẫu thân?”
Bùi phu nhân đỏ hoe mắt nhìn Duệ Nhi, đau lòng nói: “Duệ Nhi, chúng ta không có ý gây chuyện với mẫu tử con, càng không muốn hại mẫu thân của con, chỉ là muốn điều tra rõ ràng —— “
“Sự thật rành rành trước mắt, còn muốn điều tra rõ ràng? Nhân chứng, vật chứng, chúng ta đều có, nếu các ngươi muốn xé rách mặt, ta phụng bồi! Ta tuy rằng vẫn là một đứa nhỏ, nhưng cũng hiểu được thị phi trắng đen!”
Cốc Vân oán hận nhìn Duệ Nhi, “Ngươi và mẫu thân ngươi thì tính cái gì? Mẫu thân ngươi bất quá là một nữ nhân bị chồng ruồng bỏ, là một nữ nhân không biết thẹn! Ngươi cũng là một dã loại!”
“Triển thúc thúc, trước đừng động đến nàng!” Duệ Nhi thấy Triển Cảnh rút kiếm, vội vàng giữ hắn lại.
Triển Cảnh lạnh lùng nhìn Cốc Vân, hắn tuyệt không để ý trước mặt mọi người giết Cốc Vân, cũng không sợ Bùi gia trả thù.
Nhưng, thiếu gia bảo ngừng, hắn đành tạm nhẫn nhịn!
Cốc Vân thấy vậy, hét rầm lêm, “Thế nào, nàng làm được, ta không thể? Hừ, chính là một cái —— “
“Bùi thiếu phu nhân, ngươi nếu còn hồ ngôn loạn ngữ, ta không ngại để Triển thúc thúc cho ngươi một nhát kiếm thống khoái!” Duệ Nhi lạnh lùng nhìn nàng, rõ ràng nói cho các nàng, còn dám nói sẽ chết!
“Vân Nhi, con nói ít vài câu đi!” Bùi phu nhân đau lòng nhìn Duệ Nhi, “Duệ Nhi, đây là chuyện của người lớn, con vẫn là —— “
“Bùi phu nhân, ngài muốn xem chứng cớ, ta đem hết chứng cớ ra cho ngài và mọi người cùng xem!”
Hạ Duyệt từ phía sau Lưu chưởng quầy đi ra, xuất hiện trước mặt Bùi phu nhân, vẻ mặt đầy ý cười, nhưng không có nửa phần ôn nhu, dưới sự chỉ huy của hắn, chứng cớ lần lượt bày ra.
Đừng nói là người ngoài, ngay cả Bùi phu nhân, cũng rõ ràng, là chính con dâu bà muốn vu hãm người ta, chứ không phải là người ta hạ độc, nha hoàn kia thật sự là bị mua chuộc, tại sao có thể như vậy?
Vì sao lại như vậy? Bùi phu nhân nhìn Duệ Nhi, “Duệ Nhi —— “
“Bùi phu nhân, không cần nhiều lời, ta biết ngài muốn nói cái gì, muốn ta buông tha nàng đúng không?” Duệ Nhi lạnh lùng cười cười, “Có thể, chỉ cần mẫu thân của ta an toàn trở về, ta sẽ bỏ qua cho nàng, đương nhiên, ngài yên tâm, ta sẽ không để người ta thương tổn huyết mạch của Bùi gia.”
“Ngươi nói cái gì? Ta nào có hại mẫu thân ngươi, ngươi chớ ngậm máu phun người!”
“Không phải ngươi, vì sao mẫu thân ta không đi bao lâu, ngươi lại đến vu hãm chúng ta?” Duệ Nhi bình tĩnh nhìn Cốc Vân, “Ngươi dám thề độc với trời, rằng ngươi chưa từng hại mẫu thân của ta? Dám sao? Nếu dám, ta liền thừa nhận là ta oan uổng ngươi!”
“Ta, ta ——” Cốc Vân “ta” hồi lâu vẫn không dám thề, nàng đúng là đã từng hại Ngự Thiên Dung, làm sao dám thề, vạn nhất ứng nghiệm thì làm sao?
Mọi người thấy Cốc Vân không dám thề độc, đều thầm thì bàn tán xôn xao cả lên, thời đại này, lời thề rất trọng yếu, nhất là thề độc, không ai tự dưng sẽ không thề độc, bởi vì sợ bị báo ứng a!
Duệ Nhi nhìn nàng, cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên hắn đứng lên bàn, đảo mắt nhìn khách nhân trong cửa hàng, “Ta, Ngự Thiên Duệ, hôm nay muốn tuyên bố một chuyện!”
Khách hàng ai nấy đều bị thân ảnh nhỏ nhắn của hắn hấp dẫn, không biết vị thiếu chủ của Đậu Đỏ Phường có gì muốn nói.
Ánh mắt Duệ Nhi xẹt qua mọi người, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn, “Mẫu thân của ta, chính là Ngự Thiên Dung, cũng là nữ nhân bị chồng ruồng bỏ trong miệng Bùi thiếu phu nhân, chính là Hộ Quốc tướng quân khí thê mà mọi người đều biết!
Nhưng, mẫu thân của ta, chưa từng làm ra chuyện gì có lỗi với Nam Cung Tẫn! Người có lỗi với mẫu thân của ta chính là Nam Cung Tẫn, là do hắn không có cách quản thúc hậu viện, là hắn sủng thiếp diệt thê, làm hại mẫu thân ta ba lần bốn lượt bị người khác hãm hại, còn suýt chút nữa mất mạng!
Về phần ta, có phải là dã loại hay không, cũng không phải là chuyện mà người ngoài có thể định đoạt.
Nếu các ngươi muốn xác nhận, như vậy, mời đi tìm Hộ Quốc đại tướng quân hỏi rõ ràng, hắn nếu gật đầu nói đúng, ta cũng không thể nói gì hơn.
Dù sao, ta cũng không xem hắn là phụ thân, bởi vì, hắn không xứng!
Hôm nay ta muốn nói không phải là chuyện xưa này, điều ta muốn nói là, mặc kệ là ai hãm hại mẫu thân ta, ta đều sẽ không bỏ qua.
Cho dù ta còn nhỏ, ta cũng sẽ không tùy ý người khác khi dễ mẫu thân của ta! Hôm nay là lần cuối cùng, nể tình Bùi thiếu phu nhân là người mang lục giáp*, ta thả ngươi đi!
Sau này, ai dám hại ta mẫu thân, đều chỉ có một chữ: tử!”
* người mang lục giáp = phụ nữ đang mang thai bụng to
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắm nghiêm túc kia, mọi người rõ ràng muốn cười, lại cảm thấy tiêu điều vắng vẻ, không thể cười ra nổi.
Lại nghe Duệ Nhi tiếp tục nói: “Nếu mọi người cảm thấy Đậu Đỏ Phường không thích hợp các vị, chúng ta cũng sẽ không lôi kéo! Chúng ta mở cửa hàng bánh, là vì kiếm tiền tự nuôi sống, các vị khách quý tới nơi này, ta nghĩ cũng là vì nhấm nháp mỹ vị, mà không phải để bàn tán cuộc sống trước kia của chúng ta? Một khi đã như vậy, vì sao phải hại mẫu thân của ta, mẫu thân ta vốn là bị Nam Cung Tẫn làm hại, chẳng lẽ các ngươi còn muốn lần lượt tát muối lên miệng vết thương sao?”
Đúng vậy, các nàng là tới hưởng lạc, không phải đến đá vào chỗ đau của người khác!
Phản ứng dây chuyền nhất thời phát sinh, cuối cùng, rất nhiều người đều đồng tình nhìn Duệ Nhi, không hẹn mà cùng nói: “Tiểu lão bản yên tâm, chúng ta là đến nhấm nháp mỹ vị, từ trước đến này đều không muốn làm hại các ngươi, về sau cũng sẽ không làm hại mẫu tử các ngươi! Về phần bọn tiểu nhân này a, tiểu lão bản thấy nên xử lý thế nào thì cứ xử lý thế đó đi!”
“Phải đó, phải đó, tiểu lão bản đừng chảy nước mắt, anh tuấn như vậy, khóc rất khó coi a!”
“Đúng vậy, đúng vậy, tiểu lão bản đừng thương tâm, chúng ta sẽ không khi dễ hai mẹ con các ngươi!”
…
Trong số khách khứa, nữ quyến chiếm đa số, rốt cuộc mọi người đều vây quanh Duệ Nhi dỗ dành, khiến đoàn người Cốc Vân xấu hổ vô cùng, bị Bùi phu nhân buồn bực mang về nhà giáo huấn.
Hạ Duyệt đắc ý nhìn Duệ Nhi bị vây quanh, “Uy, thấy chiêu này của ta thế nào?”
Lưu chưởng quầy khó xử nhìn hắn, “Hạ quản gia, là không tệ, làm cho thiếu gia thành công chiếm được sự ủng hộ của mọi người, nhưng, ngài cũng để Triển hộ vệ bị người ta nhìn đỏ mắt a, ngài xem, mấy vị cô nương kia đều mắt đầy hoa đào nhìn chằm chằm Triển hộ vệ! Còn có, ngài xem, còn có vài tiểu cô nương, đều đỏ mắt nhìn thiếu gia chúng ta a, nếu phu nhân biết ngài để thiếu gia xuất đầu lộ diện như vậy, ta nghĩ… Ừm, ngài gặp phiền toái rồi!”
“Chờ phu nhân trở về, mọi chuyện đều đã yên tĩnh xuống rồi, ta đâu cần gì phải lo lắng, ta còn chờ nàng đến phạt đâu!” Hy vọng phu nhân ở phương xa nhìn thấy, sau đó sống sót trở về phạt hắn!
“Hạ quản gia, ngài xem, những người này thì sao?”
“Ngươi xem rồi giải quyết đi!” Hạ Duyệt lắc đầu tỏ vẻ đồng tình khi thấy Triển Cảnh bị vây, sau đó làm như không có gì liên quan đến mình, thong thả rời đi.
Triển Cảnh đối với việc này rất là bất mãn, Hạ Duyệt thế nhưng để thiếu gia ra mặt, còn xui khiến thiếu gia nói ra những lời này, thật sự là rất xằng bậy! Thế này không phải càng khiến thiếu gia bại lộ trước kẻ địch sao?
Mà bởi vì một ngày này, đã kéo đến một trận phong ba vượt xa sự dự đoán của Triển Cảnh rất nhiều, rất sâu xa, nhất là sự kiện đào hoa vài năm sau khiến Triển Cảnh lại thêm đau đầu, càng thêm oán giận Hạ Duyệt! Đương nhiên, những chuyện này là để nói sau.
.
.
.
Triển Cảnh rốt cuộc kéo Duệ Nhi thoát khỏi vòng vây hảo tâm của mọi người, có chút chật vật trở lại Hội Họa Viên, Triển Cảnh thật to thở phào một hơi, “Thiếu gia, về sau không thể xúc động như vậy!”
“Ta biết rồi, Triển thúc thúc, ta cảm thấy tâm tình tốt hơn rất nhiều, nguyên lai mắng chửi người cũng có thể thư giải hờn dỗi trong lòng, Hạ thúc thúc thật sự là lợi hại!”
Ngạch! Triển Cảnh xấu hổ, “Duệ Nhi, lời hắn nói ngươi cũng không thể tin hết, có đôi khi hắn cũng lừa gạt người ta a!”
Duệ Nhi cười hì hì nhìn Triển Cảnh, “Ta biết, Hạ thúc thúc chỉ thích trêu cợt thôi, bất quá, thúc ấy sẽ không lừa Duệ Nhi, cũng giống như thúc, luôn rất tốt với ta!”
Ai… Triển Cảnh bất đắc dĩ, xem ra chỉ có thể chờ phu nhân về, nói nàng hảo hảo quản thúc Hạ Duyệt, không thể dạy hư con nít!
“Triển thúc thúc, thúc thật sự muốn thành thân sao?”
A? Triển Cảnh hoạt kê nhìn tiểu tử trước mắt, “Thiếu gia, ngươi đang nói cái gì?”
Duệ Nhi chớp chớp mắt, nghịch ngợm nói: “Hỏi thúc có phải là muốn thành thân không a? Trì thúc thúc nói thúc có khả năng bị ba lão bá bá kia kéo về nhà thành thân! Có phải là thật không?”
“Không phải, đừng nghe hắn nói bậy.”
“Vậy là tốt rồi, Triển thúc thúc, ta thực sự rất thích thúc đó a, không muốn để thúc cùng một chỗ với nữ nhân khác.”
Triển Cảnh mỉm cười, “Ta sẽ luôn bảo hộ thiếu gia và phu nhân.”
“Triển thúc thúc, thúc nếu thật sự muốn thành thân, như vậy cũng phải tìm nữ nhân giống như mẫu thân, như vậy, Duệ Nhi mới có thể tiếp tục đến chơi với thúc! Nếu thúc giống như Nam Cung Tẫn, tìm về mấy nữ nhân dối trá hư hỏng, ta cũng không dám tìm thúc!” Duệ Nhi có chút thổn thức nói, thoạt nhìn cứ như một ông cụ non.
Triển Cảnh chưng hửng, đưa tay ôm lấy vai Duệ Nhi, “Yên tâm đi, thiếu gia, ta cả đời cũng sẽ không cưới nữ nhân khác!”
“Vậy, thúc cưới mẫu thân đi, mẫu thân ta tốt lắm, Tịch thúc thúc cũng tốt lắm, nhưng thúc ấy đã rời đi thật lâu, Hạ thúc thúc nói thúc ấy đi giải quyết chuyện trong nhà, còn nói thúc ấy muốn cưới nữ nhân khác, không cần mẫu thân, cho nên, ta quyết định không cần thúc ấy! Ta cũng giống như Hạ thúc thúc, ủng hộ thúc!”
Phốc ——
Triển Cảnh thiếu chút nữa nhịn không được té ngã, nói thế này là thế nào? Hạ Duyệt sao lại ngay cả loại chuyện này cũng đi nói với đứa nhỏ? Rất đáng giận!
Duệ Nhi dựa vào vai Triển Cảnh, tâm tình thật sự tốt hơn nhiều, “Triển thúc thúc, thúc có muốn không a?”
Ách… Đây không phải là vấn đề hắn có nguyện ý hay không a! Ai…
Duệ Nhi đưa tay lay lay đầu của hắn, “Triển thúc thúc, nói chuyện với thúc a!”
“Khụ khụ, Duệ Nhi, việc này không phải trò chơi của tiểu hài tử chơi đùa, không thể nói lung tung, phu nhân… Nàng, ta, ta không xứng với phu nhân.”
Duệ Nhi nhăn lại khuôn mặt nhỏ nhắn, “Vì sao không xứng? Mẫu thân nói, mỗi người đều là ngang hàng!”
Triển Cảnh thầm than trong lòng, hắn làm sao không muốn có thể cả đời cùng sống với phu nhân, cùng với mẹ con nàng… Nhưng, có một số việc, không phải bản thân có thể thay đổi, tựa như lịch sử, những chuyện đã xảy ra, là không thể gạt bỏ! Phu nhân —— mặc kệ xảy ra việc gì, hy vọng ngươi đều sẽ trở về!
Chúng ta đều đang chờ ngươi!
Mong ngươi, nhất định phải bình an trở về!