Tam Thái Tử

Chương 157: Thà làm kẻ đa tình cũng không làm thương nữ nhi tâm (5)



Lý Lân lấy ra một ít đan dược từ bên trong túi không gian, sau đó ngậm vào trong miệng, mớm vào trong miệng Bạch Tố Tố, sau đó thôi thúc chân khí để luyện hóa, bổ sung cho thể lực đã bị tiêu hao của Bạch Tố Tố. Dù sao ngày mai còn có đại chiến, bộ dáng này của Bạch Tố Tố đừng nói ra chiến trường, sợ rằng ngay cả đứng đều khó.

Nhưng chân nguyên vừa động, Lý Lân không khỏi sững sờ. Toàn bộ ma khí tràn ngập ở bên trong Đốc mạch dĩ nhiên tràn ngập linh tính, có thể theo ý niệm của mình mà hành động. Quan trọng nhất là ma khí lấy Đốc mạch huyệt Mệnh Kì môn làm trung tâm, tạo thành một đạo tuần hoàn, tự lập thành hệ thống chầm chậm vận hành.

- Chuyện gì thế này?

Lý Lân vẻ mặt hơi động, một đạo ma khí trong nháy mắt hiện ra ở trong tay hắn, ma khí vẫn khát máu tàn bạo như cũ, nhưng ngược lại ở trong tay hắn lại như cánh tay sứ. Đồng thời một cỗ sát khí đem tất cả đánh nát bấy xông ra từ trong lòng hắn, khí chất trên người bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.

Lý Lân giật bắn người lên, lập tức tản ma khí đi, khí chất trên người lại khôi phục trở lại như bình thường. Ý thức của Lý Lân chìm vào trong cơ thể, phát hiện luồng khí xoáy ma khí bên trong huyệt Mệnh Môn phát đã xảy ra một tia biến hóa. Luồng ma khí đen như mực xoáy ở trung tâm nhất xuất hiện một tia bạch tuyến, tỉ mỉ cảm ứng, đây dĩ nhiên là Tiên Thiên Thuần Dương chân khí mà Lý Lân khổ tu. Lý Lân hơi chấn động, sau đó ý thức chuyển tới trong tám khiếu huyệt khác, ngoại trừ đan điền huyệt Khí Hải, trong các khiếu huyệt khác đều không có biến hóa chút nào. Mà luồng khí xoáy ở trung tâm huyệt Khí Hải xuất hiện một tia ma khí đen thui, nương theo luồng khí xoáy xoay tròn mà chuyển động.

- Mẹ nó, xem ra chân khí trong cơ thể lão tử lại phát sinh biến hóa rồi.

Lý Lân cười khổ. Lần trước cùng bạch y nữ tử song tu làm cho chín khiếu của hắn hợp nhất, thành tựu cảnh giới võ đạo Đại tông sư. Lần này lần thứ nhất cùng Bạch Tố Tố dĩ nhiên làm cho ma khí ở huyệt Mệnh Môn cùng huyệt Khí Hải đan điền sinh ra một tia liên hệ. Tuy rằng Lý Lân không rõ ràng loại biến hóa này là như thế nào sinh ra, nhưng ma khí là tai hoạ ngầm trong cơ thể hắn xem như bước đầu được giải quyết.

- Toàn bộ Đốc mạch đã ma hóa, ma khí cùng chân khí bước đầu được liên hệ, lẽ nào bước kế tiếp là đem ma khí dung nhập vào bên trong chân khí?

Lý Lân cau mày. Công pháp của hắn tuy rằng vẫn như cũ dựa theo Tiên Thiên Nhất Khí Quyết tu luyện, nhưng cũng đã xảy ra biến hóa rất lớn. Hắn không có sư phụ, mỗi một bước tu luyện đều cần tự mình đi tìm tòi. Hơn nữa căn cứ theo hắn lí giải, Tiên Thiên Nhất Khí Quyết xem ra cùng huyền công đời này tương tự, nhưng trên bản chất lại không giống nhau. Điều này cũng làm cho con đường tu luyện của Lý Lân trở nên càng thêm khó khăn.

Sáng sớm ngày thứ hai, khi Bạch Tố Tố tỉnh lại, Lý Lân đã sớm ở bên ngoài trướng cùng Chu Thắng Nam thảo luận tác chiến. Tiếng của hai người xuyên thấu qua lều trại truyền tới tai Bạch Tố Tố làm cho nàng rất xấu hổ.

- Điện hạ cũng thật là, tại sao lại vào lúc này để cho người ta tiến vào trong soái trướng.

Bạch Tố Tố trở mình bò dậy. Phát hiện nội y trên người trên căn bản đã được mặc chỉnh tề, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên niềm hạnh phúc. Thân thể cũng không giống như trong tưởng tượng mệt mỏi như vậy, hạ thân vốn sưng đỏ cũng đã bình phục, hiện tại chỉ còn lại mơ hồ không khỏe. Bạch Tố Tố nghĩ tới Lý Lân tối hôm qua vì nàng mớn đan dược, sau đó đẩy thông đường máu, bằng không cho dù thực lực nàng là Cửu phẩm Võ Sư đỉnh phong cũng đừng hòng dễ dàng đứng lên.

Cầm lấy áo giáp đặt ở một bên, Bạch Tố Tố mặc chỉnh tề lại, nhìn vào gương, ngoại trừ khuôn mặt hơi đỏ hửng, nàng đã khôi phục lại trở thành Cân Quắc tướng quân Bạch nương tử với tư thế hiên ngang oai hùng. Nàng đứng ở bên trong cửa màn, nhất thời không biết nên làm thế nào đi ra ngoài. Tối hôm qua quá mức vong tình, sợ rằng sẽ gây ra nhiễu loạn không nhỏ.

Tâm tư xoay chuyển ngàn hồi, cuối cùng Bạch Tố Tố cắn răng một cái, vẫn là quyết định lấy dũng khí đi ra. Hiện tại Lý Lân đã trở về, Bạch Tố Tố cũng không cần phải lo lắng trong quân nổi loạn, áp lực trong lòng lập tực giảm đi nhiều. Huống chi trải qua tối qua, nàng thật sự đã trở thành nữ nhân của Lý Lân, cũng không cần tiếp tục dựa vào lời đồn đãi mà thấp thỏm sống qua ngày nữa.

Đi vào trướng chủ soái, Lý Lân cùng Chu Thắng Nam đang đứng ở trước bản đồ phân bố thế lực phía Bắc thảo luận tình thế chiến trường, thấy Bạch Tố Tố đi ra, Lý Lân mỉm cười ôn nhu. Tất cả những thứ này đều rơi vào trong mắt Chu Thắng Nam, làm cho trong lòng nàng không khỏi đau xót.

- Quân sư, ngài đã đến! Đại quân chuẩn bị như thế nào rồi?

Bạch Tố Tố khôi phục vẻ mặt lại bình thường, nàng đột phá lúng túng trong nội tâm, tự nhiên có thể thản nhiên đối mặt.

- Đại quân đã chuẩn bị thỏa đáng, đúng buổi trưa sẽ xuất phát. Tướng quân, có cần phải kéo dài thời gian lên đường hay không?

Chu Thắng Nam hung hăng nhìn Lý Lân một cái, có chút bất đắc dĩ nói.

Lý Lân nhún nhún vai, biểu thị chính mình rất vô tội.

Mặt Bạch Tố Tố đỏ lên, nàng biết chuyện tối hôm qua khẳng định không gạt được Chu Thắng Nam. Bất quá chuyện như vậy cũng thật sự khó có thể nói ra khỏi miệng. Nếu để cho nàng biết Chu Thắng Nam vì phòng ngừa tiếng kêu của nàng truyền khắp toàn bộ quân doanh, ở bên ngoài canh giữ suốt cả một buổi tối, còn không biết sẽ làm nàng xấu hổ thành như thế nào nữa đây!

Lý Lân tinh thần sảng khoái, Bạch Tố Tố kiều nhan toả sáng, chỉ có Chu Thắng Nam là tinh thần kém cỏi. Ngẫm lại cũng có thể lý giải, một ngày không ngủ đối với một cao thủ võ đạo mà nói cũng không coi vào đâu, nhưng coi như là cao thủ Tiên Thiên một buổi tối nghe xuân cung sống thì e là cũng chẳng xốc được tinh thần lại.

Lý Lân cười trộm trong lòng, tối hôm qua khi Chu Thắng Nam đến, Bạch Tố Tố đã vong tình tất nhiên là không biết, nhưng Lý Lân lại cảm nhận được. Nếu như là các tướng lĩnh khác đến đây, Lý Lân tuyệt đối sẽ không để cho họ đến gần, thế nhưng Chu Thắng Nam thì không giống. Sau khi Lý Lân biết hắn là nữ cải trang nam, trong lúc cảm xúc mãnh liệt, một ý nghĩ tà ác xông lên đầu. Hắn cố ý đối với Bạch Tố Tố đại lực xông tới, để tiếng kêu của nàng càng thêm vang dội, mặc dù cách hai tầng lều vải, Lý Lân vẫn như cũ cảm nhận được Chu Thắng Nam khí tức bất ổ .

Khi sắc trời vừa sáng, Chu Thắng Nam tinh thần mệt mỏi thu hồi cấm chế ở bên ngoài soái trướng lại, chuẩn bị trở về quân trướng của mình thay đổi chiếc áo lót đã bị ướt nhẹp, nhưng vào lúc này Lý Lân lại ăn mặc chỉnh tề đi ra, cứng ngạnh đem nàng kéo vào soái trướng. Có nhiều hộ vệ ở đây như thế, đối với hành động thân mật càn rỡ của Lý Lân Chu Thắng Nam cũng không cách nào phản kháng, trên gương mặt thanh tú tràn đầy nỗi khổ khó nói.

- Tố Tố, kế hoạch tác chiến các ngươi định ra trước đây ta đã xem rồi! Đối với kế hoạch tác chiến của Tần nguyên soái ta không có ý kiến gì, thế nhưng ta cảm giác kế hoạch thực hiện cụ thể các ngươi lại có chút vấn đề. Ở phía Bắc Khả Đôn thành, Hắc Lang quốc tập trung năm mươi vạn Lang kỵ binh, ý đồ một ngụm nuốt trọn Vệ Quốc quân chúng ta, tiến vào công phá Phí thành, đột nhập vào phúc địa Đại Đường. Mà Vệ Quốc quân chúng ta hiện nay chỉ còn không tới hai mươi lăm vạn người, binh lực chỉ bằng một nửa địch nhân. Cho dù vũ khí trang bị của chúng ta so với Lang kỵ binh tiên tiến hơn, nhưng sợ rằng vẫn khó có thể bù đắp chênh lệch về mặt binh lực.

Lý Lân đi tới trước bản đồ, nghiêm túc nói.

- Điện hạ, điểm này ta cùng Chu quân sư cũng từng thảo luận qua. Vệ Quốc quân chúng ta tuy rằng binh lực ở thế yếu, tốc độ hành động cũng không nhanh bằng Lang kỵ binh, nhưng chúng ta có thể mượn địa hình đem ưu thế của chúng ta phát huy đến mức lớn nhất. Điện hạ mời xem, chỗ địa hình này là con đường mà Lang kỵ binh Khả Đôn thành xuôi nam tất phải đi qua. Địa hình chập trùng mấp mô, cực không thích hợp cho kỵ binh hành động. Kế hoạch của chúng ta là ở đây mai phục, tranh thủ trong một trận giết chết một số bộ phận của bọn họ.

Bạch Tố Tố chỉ vào sa bàn lớn nói.

Lông mày Lý Lân trái lại không hề dãn ra, hắn luôn cảm giác trận chiến này sợ rằng không dễ dàng như vậy.

- Địa hình nơi này là chỗ tốt nhất để phục kích Lang kỵ binh xuôi nam?

Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Đúng vậy, đây là chỗ chúng ta trinh sát được tốt nhất. Thuận tiện cho chúng ta mai phục cùng rút lui, lại bất lợi cho Lang kỵ binh công kích với quy mô lớn.

Chu Thắng Nam mở miệng nói.

- Quân sư, nếu như là chỗ mai phục tốt nhất, lẽ nào kẻ địch lại không có phòng bị gì sao?

- Chuyện này...

Chu Thắng Nam sửng sốt một lát, nàng đúng là chưa từng cân nhắc qua nếu kẻ địch phát hiện sẽ như thế nào. Dù sao Lang kỵ binh của Hắc Lang quốc có chiến pháp đơn giản, trước kia đều là dựa vào binh lực cùng tốc độ đi tới như gió cùng quân đội Đại Đường giao chiến. Bởi vậy, Chu Thắng Nam mới chọn địa hình phục kích tốt nhất, tranh thủ đem ưu thế trang bị của Vệ Quốc quân phát huy đến lớn nhất.

- Điện hạ, ta cùng quân sư từng tỉ mỉ nghiên cứu qua chiến pháp của Tam đại Lang quốc, bọn họ hẳn sẽ không nghĩ tới chúng ta có can đảm mai phục ở đường lên phía Bắc đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.