Tam Thái Tử

Chương 233: Ngụy gia chi loạn (1)



- Có lão tổ đi theo, hành động lần này ở Ngụy gia coi như có bảo đảm. Lão tổ người như vậy mà đi thì không được, xin cho ta dịch dung thay đổi quần áo cho ngài!

Lý Lân cười cười, lão tổ đi cùng tự nhiên trở thành bảo đảm an toàn cho hắn. Nếu con bài chưa lật này có thể ngụy trang liền không thể tốt hơn rồi, giả trư ăn cọp là việc Lý Lân cực kỳ thích.

- Có thể!

Lý Hoành không có cự tuyệt. Nếu lão quang minh chính đại đi như vậy, tất nhiên sẽ đảo loạn toàn bộ thế cục Ngụy gia, thậm chí có khả năng bị những người khác ẩn thân phía sau cho thành mục tiêu công kích. Cho dù Lý Hoành đối với thực lực của mình có lòng tin, nhưng bởi vì cái gọi là hai đấm khó địch bốn chân, nếu có mấy cái lão gia hỏa của thế lực này hợp lực ra tay với lão, Lý Hoành cũng chỉ có chút chạy trối chết.

Lý Lân đem Lý Hoành dịch dung thành một người trung niên hơn bốn mươi tuổi, hơi thở võ đạo trên người cũng bị không chế thành bộ dạng Tứ phẩm Vương Tọa, thực lực như vậy, không cao không thấp, sẽ vừa không khiến đại cao thủ chú ý, lại có thể uy hiếp mấy tên đồ đệ gây rối.

Ngụy gia trong bảng xếp hạng ở Thiên Cơ Môn đứng hàng thứ chín, gia tộc truyền thừa hơn bốn trăm năm, cùng lịch sử hoàng thất Đại Đường không xê xích nhiều. Trong tộc cao thủ nhiều như mây, nhất là mấy chục năm này, thiên tài cao thủ lại càng xuất hiện tầng tầng lớp lớp, bày ra một mảnh thịnh vượng. Căn cứ theo lời Lý Hoành, Ngụy gia lão tổ Ngụy Thần Thông chính là cao thủ cao nhất Bát phẩm Vương Tọa, trong tộc còn có một kiện nhất phẩm linh bảo chân thực tồn tại, đó mới là trọng bảo trấn giữ số mạng Ngụy gia, cũng là thứ quan trọng mà Ngụy gia dựa vào mới có khả năng áp chế các thế lực khác đi lên ngai vàng thứ chín. Có thể nói chỉ cần bốn thế lực siêu cấp đứng đầu không ra tay, Ngụy gia tuyệt đối được tính là thế lực cấp đỉnh của cả Hắc Thủy vương thành

Hiện tại, Ngụy gia giăng đèn kết hoa, cực kỳ náo nhiệt. Gia chủ Ngụy gia Ngụy Tranh Hùng từ chức. Y đảm nhiệm vị trí gia chủ kéo dài mười lăm năm, thực lực bản thân tuy rằng không mạnh, chỉ khoảng Bát phẩm Võ Tông, nhưng địa vị cũng rất vững chắc, bởi vì y sinh được vài tên nhi tử tốt. Nhất là đứa con thứ ba, Ngụy Duyên, thiên phú càng xuất chúng, hiện tại tuổi còn nhỏ đã đột phá Tiên Thiên, càng được khen là thiên tài đứng đầu Hắc Thủy vương thành. Hơn nữa sau khi Ngụy Duyên tiến giai Tiên Thiên kéo theo một loạt hành động giận dữ, khiến cho mọi người Ngụy gia đối với gã có nhiều hơn một tia kính sợ. Cao thủ cũng không thể đánh, đáng sợ là tính cách cao thủ rất nguy hiểm.

Ngụy Duyên một thân hoa phục, cả người thoạt nhìn cực kỳ sôi nổi, làm sao còn có bộ dáng chật vật bị đuổi giết trốn vào Hắc Lâm như hơn một tháng trước. Nhìn thấy Lý Lân đến, Ngụy Duyên đi nhanh tới chào đón, sắc mặt vui mừng cho Lý Lân một cái ôm mạnh.

- Điện ha, hoan nghênh người có thể đến!

Ngụy Duyên hưng phấn nói.

- Ngươi là bằng hữu đầu tiên của bản hoàng tử ở Hắc Thủy vương thành, đại điển mừng ngươi kế nhiệm gia chủ, ta sao có thể không đến!

Lý Lân khẽ cười nói.

- Mau mời, lần trước điện hạ đi gấp, ta còn chưa kịp cảm tạ ân cứu mạng của ngài, hôm nay ta và người nhất định phải không say không về!

Ngụy Duyên nghe được lời của Lý Lân, vẻ mặt thoáng kích động. Bằng hữu à nha! Đây là biểu thị sự tin tưởng của Lý Lân.

- Uống rượu thì khi nào cũng có thể, ta sẽ lưu lại ở Hắc Thủy vương thành một thời gian, nhất thời cũng không vội, ngươi vẫn nên đem tâm tư dời đến trên đại điển kế nhiệm đi. Ngươi muốn ôn chuyện thì chờ đại điển qua đi rồi nói sau.

Lý Lân lắc đầu, nhưng cũng chỉ cẩn thận cự tuyệt Ngụy Duyên. Hình thức Ngụy gia có chút quỷ dị, Lý Lân cũng chỉ có thể cẩn thận một chút. Cho dù có một Cửu phẩm Vương Tọa bảo hộ cũng không thể có thể đảm bảo an toàn tuyệt đối. Dù sao ở Hắc Thủy vương thành này cũng có không ít Cửu phẩm Vương Tọa. Ít nhất là tám thế lực lớn đứng hạng trên Ngụy gia khẳng định đều có Cửu phẩm Vương Tọa. Huống chi chuyện hắn đánh chết cháu trai Chưởng giáo Thần Lang giáo mới qua hơn một tháng, nghĩ thế nào thì Thần Lang giáo cũng khó có khả năng chịu để yên.

- Một khi đã như vậy, thì cũng không nhất thời sốt ruột. Điện hạ nhanh qua, ta giới thiệu cho người vài người để nhận thức!

Vẻ mặt Ngụy Duyên khôi phục vẻ tĩnh lặng.

- Hả? Người nào?

Lý Lân hơi tò mò hỏi.

- Đều là thanh niên tài tuấn cùng ta quen biết, hơn nữa phía sau đều có thế lực bất phàm, đối với điện hạ lưu lại ở Hắc Thủy vương thành cũng sẽ có trợ giúp.

Ngụy Duyên cười nói.

Lý Lân cười vỗ vai Ngụy Duyên nói:

- Tâm ý của ngươi ta nhớ kỹ! Ta nhận ân tình của ngươi!

Ý tứ của Ngụy Duyên không có gì khác là để cho Lý Lân nhận thức chút người quyền quý, tích lũy một số người tâm phúc. Không nên xem thường những công tử ca tuổi trẻ này, có thể cùng Ngụy Duyên kết bạn tất nhiên là loại người thừa kế các thế lực lớn, nếu Lý lân có thể có được sự tán thành của bọn họ, cũng xây dựng tình hữu nghị, đối với việc Lý Lân ở lại Hắc Thủy vương thành phát triển cực kỳ có lợi, Ngụy Duyên cũng tin tưởng, bằng vào uy thế Đại Đường hiên tại, mong rằng thái độ những bằng hữu kia của hắn đối đãi Lý Lân sẽ không quá kém.

Ngụy gia có một kỳ tài hiếm có tuyệt đối là chuyện rất đáng mừng. Tại Hắc Thủy vương thành này, cao thủ Tiên Thiên vô số, nhưng người trước hai mươi tuổi đột phá Tiên Thiên vẫn chưa có.

Mấy trăm năm qua, thiên tài tài tuấn nhất Hắc Thủy vương thành thời điểm đột phá Tiên Thiên cũng chừng hai mươi tuổi, so sánh với Ngụy Duyên chậm một năm. Không nên xem thường một năm này, đoạn tuổi này là thời điểm tu vi võ đạo tăng trưởng nhanh nhất, nhiều một năm thì tương lại có thể đi xa thêm một chút. Cao thủ Cửu phẩm Võ Tông ở Hắc Thủy vương thành có rất nhiều, nhưng muốn đột phá Tiên Thiên mà không có chút thời gian tích lũy là rất khó làm được. Cũng không phải tất cả mọi người đều có vận may như Lý Lân. Tức là có thân thể Tiên Thiên, khi tiến giai có thể có được một cái siêu cấp cao thủ trợ giúp. Có thể nói, không có Thiết Hạo Dương nhúng tay vào, Lý Lân tuyệt đối không có khả năng dễ dàng đột phá Tiên Thiên như vậy.

Siêu cấp thiên tài thường thường biểu thị sự hưng vong cùng phát đạt của gia tộc, Ngụy gia đem chiếu cáo thiên hạ, không ngoại trừ việc chấn nhiếp những thế lực có quan hệ không hòa thuận với Ngụy gia, đồng thời cũng là hy vọng ở loạn cục trong tương lại biểu hiện nhiều ra một phần thực lực.

Ngụy gia tài đại khí thô, chuyện này làm cực lớn, bày ra trên trăm bàn tiệc cơ động, trên bàn, kém cỏi nhất cũng là tinh thịt của nhất giai linh thú. các loại trân tu mỹ thực sinh trưởng ở Hắc Thủy vương thành lại càng là nơi nào cũng có, hiện ra Ngụy gia giàu có tới mức nào.

Đương nhiên, lấy thân phận Tam hoàng tử của Lý Lân cùng với thực lực nửa năm nay Đại Đương biểu hiện ra ngoài tự nhiên có thể đạt được đãi ngộ không tệ. Hơn nữa hắn đối với Ngụy Duyên có ân cứu mạng, tôi tớ Ngụy gia tự nhiên không dám chậm trễ, ngay cả việc Lý Lân mang theo tôi tớ vào thượng sảnh cũng không ai dám nói cái gì.

Một chỗ xa hoa trong biệt viện Ngụy gia, mấy thanh niên nam nữ đang ngồi trò chuyện với nhau.

- Điện hạ, mời!

Ngụy Duyên cười, mang Lý Lân đi vào. Lý Lân xoay người lại liếc nhìn Lý Hoành một cái, Lý Hoành hiểu ý gật đầu, ý bảo Lý Lân tự mình đi vào.

- Ngụy huynh, không, Ngụy gia chủ, ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện. Cái giá làm gia chủ của ngươi cũng thật lớn a!

Thanh âm một thanh niên truyền đến, lời nói rất là tùy ý cũng không có ác ý gì.

- Thứ tội, thứ tội! Hôm nay khách quý tới rất nhiều, bản công tử cũng không có cách nào khác. Còn có, ta giới thiệu cho mọi người bằng hữu.

Ngụy Duyên tràn ngập áy náy nói.

- Bằng hữu? Là loại người nào lại cần ngươi tự mình tiếp đãi?

Thanh niên kia mở miệng tò mò hỏi.

- Vị này là Tam hoàng tử Đại Đường, Lý Lân, là ân nhân cứu mạng lúc trước ta từng nhắc tới!

Nguy Duyên giới thiệu Lý Lân cho mọi người. Người có thể xuất hiện ở trường hợp này tất nhiên cùng Ngụy Duyên quan hệ không tệ, tự nhiên cũng biết chuyện Ngụy gia Đại công tử ám hại Ngụy Duyên lúc trước, cũng nghe hắn đề cập qua ân nhân cứu mạng, chỉ là không nghĩ tới Lý Lân sẽ xuất hiện vào hôm nay.

Trong biệt viện chỗ này có tổng cộng sáu người, trong đó có bốn nam hai nữ, làm cho Lý Lân không ngờ tới là trong đó còn có một người quen cũ.

- Là ngươi!

Một nữ tử xinh đẹp bạch y trắng hơn tuyết, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lý Lân.

Lý Lân nhìn sang, cũng không khỏi khẽ nhíu mày.

- Ny Ny cô nương, không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt!

Lý Lân hướng nàng gật đầu, sau đó đem ánh mắt nhìn về phía Ngụy Duyên, chờ Ngụy Duyên giới thiệu hắn với những người khác. Trừ bỏ Ny Ny cô nương còn lại bốn nam một nữ, khí độ trên người đều là bất phàm, hơn nữa hơi thở võ đạo trên người cũng không kém, nhất là hồng y nữ tử từ đầu đến giờ luôn ngồi thẳng, hơi thở trên người khó hiểu, dĩ nhiên đã bước một chân vào Tiên Thiên, nói vậy chân chính đột phá cảnh giới Tiên Thiên cũng không cần lâu lắm.

- Điện hạ biết Ny Ny cô nương?

Lân này vẫn là đến phiên Ngụy Duyên kinh ngạc. Chuyện Lý Lân theo Lý Chấn Uy dạo thanh lâu gần như không có người biết. Dù sao chuyện này liên lụy đến việc công tử Thần Lang giáo bị giết, người hiểu rõ sự tình cũng là nói năng thận trọng sợ mang đến phiền toái cho gia tộc mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.