Tam Thái Tử

Chương 281: Thôn Thiên hồ lô



- Ba vạn một ngàn tinh thạch!

Đây là phòng chữ Địa số ba, tuy thanh âm vang lên có chút run run nhưng mọi người đều hiểu. Cái giá ba vạn tinh thạch này gần như làm thế lực này táng gia bại sản.

- Ba vạn hai ngàn tinh thạch!

Phòng chữ Địa số một lập tức tăng giá, mức tăng không giảm như trước.

- Bốn vạn tinh thạch!

Trong phòng số năm, một giọng nói lạnh băng vang lên. Thế lực có mặt đều ngạc nhiên không thôi, không nghĩ tới phòng số năm lại chặn ngang một phát, hơn nữa còn đẩy giá lên mức bốn vạn tinh thạch.

Thế lực khắp nơi đều trầm mặc, rõ ràng cái tên trong phòng số năm có đại tài khí thô làm cho người ta câm nín, liên tục xuất ra sáu vạn tinh thạch mà giọng điệu không chút thay đổi. Đồng thời, bốn thế lực trầm mặc làm cho những thế lực còn lại ngửi thấy mùi vị bất thường. Tuy Tam Sơn Ấn rất mê người nhưng mất mạng thì cũng vô dụng.

Chẳng lẽ… đến cuối cùng thì kiện Tam Sơn Ấn này cũng vào tay người trong phòng số năm. Cảnh tượng bốn đại thế lực tranh giành ba kiện linh bảo không xuất hiện, các thế lực có dã tâm bừng bừng thì càng không có thực lực nhúng tay vào. Phòng số năm cùng số sáu thần bí là người thắng lớn nhất trong buổi đấu giá đêm nay. Hiện tại, tất cả mọi người đều tập trung về kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng, cùng chờ đợi hi vọng cuối cùng với sự xuất hiện của linh bảo Thôn Thiên Hồ Lô.

Thủ tịch bán đấu giá đã bị kinh hỉ (kinh ngạc và vui mừng) cực lớn làm cho khiếp sợ chết lặng. Gã liếc mắt nhìn về mọi người một cái, thần sắc dần khôi phục bình tĩnh. Sau đó, gã lấy ra một cái hồ lô cao hơn nửa mét màu vàng trong không gian giới chỉ ra, liền tùy ý bỏ lên bàn đấu giá.

Mọi người ngạc nhiên, hai kiện trước xuất hiện rất trịnh trọng, vậy mà kiện cuối cùng này lại tùy ý lấy ra như thế.

- Chư vị, đây là một kiện linh bảo không biết phẩm chất!

Người bán đấu giá nói ra câu đầu tiên đã làm mọi người ngạc nhiên không thôi.

- Chư vị, cái Thôn Thiên Hồ Lô này là một vật được phát hiện trong một di tích thượng cổ cùng với binh trận không trọn vẹn kia. Lúc mới xuất thế thì nó có uy lực là linh bảo nhị phẩm. Đáng tiếc, không biết vì nguyên nhân gì mà ý thức trong linh bảo bị tiêu tán rồi, uy lực bị giảm bớt thành linh bảo nhất phẩm trong vòng trăm năm. Hơn nữa, tốc độ tiêu tán còn đang tăng nhanh, đến bây giờ, linh tính của cái hồ lô này đã mất hết. Trừ cường độ bản thể vượt xa linh bảo nhất phẩm ra thì không hề có thần uy gì. Chư vị nên biết, bản thể linh bảo được chế luyện từ thiên tài địa bảo mà thành, cái Thôn Thiên Hồ Lô này cũng không ngoại lệ. Căn cứ vào xem xét của Giám định sư Thiên Uyên các chúng tôi, nếu cái hồ lô này trải qua nuôi dưỡng cẩn thận, tương lai chưa chắc là không thể sinh ra thần uy lần nữa. Hy vọng chư vị nắm lấy cơ hội, vì tiền đồ ngàn năm của gia tộc.

Miệng lưỡi tên bán đấu giá mọc đầy hoa sen, nói tới chất liệu của Thôn Thiên Hồ Lô này thành thứ hiếm có trong trời đất. Nhưng dù vậy cũng không thể làm cho nhiệt tình người tham gia đấu giá trở nên suy yếu. Các thế lực đều không nghĩ tới, vật phẩm áp đáy của Thiên Uyên các lại là một mặt hàng như vậy.

- Giá bắt đầu là một vạn tinh thạch, mời chư vị ra giá!

Người bán đấu gia lớn tiếng nói.

Lời vừa ra, toàn bộ đấu giá hội liền lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều chú ý tới cái hồ lô ảm đạm không chút ánh sáng này, nhưng không ai ra giá. Cùng lúc đó, từng luồng thần niệm ngang dọc mà tới, bao trùm lấy Thôn Thiên Hồ Lô. Bọn họ đang tra xét tình huống của Thôn Thiên Hồ Lô. Một lát sau, từng luồng thần niệm đều mang theo cảm xúc thất vọng mà về. Tất cả cao thủ đều không xem trọng cái Thôn Thiên Hồ Lô này.

Tại trong một căn phòng chữ Địa cuối cùng, Lý Lân hơi cau mày. Thần niệm của hắn cũng xuyên thấu hồ lô nhưng chỉ cảm giác trong hô lô là một mảnh mờ mịt, không hề có uy áp đặc hữu của linh bảo chi linh. Bản thể của hồ lô thì lại càng ảm đạm vô quang, linh tính gần như đoạn tuyệt hoàn toàn.

- Như vậy không phù hợp với lẽ thường a! Dù Thần trong hồ lô này thật sự tiêu tán rồi, bằng vào chất liệu bản thể của linh bảo cũng có thể giữ lại ít nhiều linh tính, nào có ảm đạm như vậy.

Lý Lân nhăn mày.

Cùng lúc đó, trong thức hải của Lý Lân, Lục Mang Tinh đột nhiên lưu chuyển rất nhỏ, một luồng ý thức khát vọng cực độ tràn ngập trái tim Lý Lân. Cùng ngay lúc này, sáu cánh cửa trong Lục Mang Tinh bị mây mờ che kín phát ra từng tiếng rào rào, giống như là tiếng xiềng xích kịch liệt kéo. Ngay sau đó, không gian bên trong đêu rung động, dòng khí màu xám bắt đầu khởi động, hoàn toàn bao lấy thần long quả bên cạnh, phòng ngừa khỏi bị hư bởi chấn động này.

- Tuyệt đối là bảo bối, thứ có thể làm cho Lục Tinh Mang sinh ra phản ứng lớn như vậy chắc chắn là bảo bối.

Lý Lân biến sắc, nhìn về cái hồ lô màu đen trên đài đấu giá, ánh mắt đã không còn không coi trọng như trước.

Lúc này, trong trường đấu giá đã hoàn toàn lặng ngắt, bởi vì không có người ra giá, kiện vật phẩm đấu giá này sắp bị lưu phách.

*Lưu phách: thuật ngữ trong đấu giá, là vật phẩm đưa giá quá cao, không ai trả giá.

- Một vạn … linh thạch thượng phẩm?

Một giọng nói chần chờ vang lên. Vốn chuẩn bị gõ chùy đấu giá tuyên bố kiện Thôn Thiên Hồ Lô này bị lưu phách, người bán đấu giá hơi sửng sốt, vội vàng giơ đấu giá chùy trong tay lên, trên khuôn mặt lộ ra thần sắc kích động.

- Tiền bối trong Phòng chữ Địa số ba mươi sáu ra giá một vạn linh thạch thượng phẩm, còn có ai ra giá không? Còn có ra giá không? Một! Hai! Ba! Thành giao!

Tên bán đấu giá gõ chùy thật nhanh, giống như là sợ Lý Lân đổi ý vậy.

Ở bên trong phòng chữ Thiên số một, Long Uy cau mày.

- Phì! Chẳng qua chỉ là một kẻ quê mùa chưa thấy chuyện, vậy mà dùng một vạn tinh thạch mà đổi một linh khí tổn hại này, thật sự là phá của trời!

Dư Thương Hải lộ vẻ trào phúng, đối với kiện vật phẩm được gọi là linh bảo không biết phẩm cấp này, lão đã cẩn thận kiểm tra qua, linh tính bên trong đã ảm đạm tới mực sắp tắt. Điều này cũng nói rõ, bản thể của cái hồ lô này đã bị tổn thương khó lòng chữa trị. Một linh bảo tổn hại như vậy, cho dù là dựng dưỡng một vạn năm cũng không thể khôi phục hoàn toàn. Không cần nói tới một vạn tinh thạch, dù là một ngàn tinh thạch thì Dư Thương Hải cũng không thèm chú ý.

- Không đúng lắm! Dư chưởng giáo, không nên xem thường bất kỳ địch nhân nào!

Long Uy luôn cảm thấy sự tình không đơn giản như trong tưởng tượng. Người có thể lấy ra một vạn tinh thạch lại không nhìn ra tình huống của hồ lô này sao. Long Uy cảm thấy chủ nhân trong gian phòng này nhìn thấy giá trị của hồ lô mới quyết định ra tay. Mà có thể làm người ta không tiếc mà bỏ ra một vạn tinh thạch để mua nó, điều này đủ thuyết minh giá trị bất phàm của hồ lô này rồi. Trong lòng Long Uy cẩn thận cân nhắc, đây là bản năng của một quân nhân, không nói rõ đúng sai, nhưng bản năng này đã mấy lần cứu mạng gã trên chiến trường.

- Tướng quân không cần lo lắng, chủ nhân phòng chữ Địa chỉ là là tán tu cấp Tiên Thiên sơ kỳ. Chờ đến khi đấu giá hội kết thúc, bản tọa sẽ cho người kết liễu hắn, đến lúc đó ngài tự mình kiểm tra là được.

Dư Thương Hải không để ý nói. Tính toán thời gian, có lẽ bây giờ thì đệ tử bốn đại thế lực đã bày xong đại trận giam cầm không gian. Hiện tại, bốn phía Thiên Uyên các đều đã bị phong tỏa hoàn toàn, trừ cao thủ Hoàng cấp chân chính, dù cho có Không Gian truyền tống phù thì cũng đừng mơ mà rời khỏi khu vực này.

Long Uy gật đầu, nếu vậy thì không có vấn đề gì rồi. Bốn đại thế lực liên thủ đã đủ quét ngang các thế lực khác trong Hắc Thủy vương thành. Trong lòng Long Uy âm thầm cân nhắc, làm thế nào để Thần Lang giáo có thể kiếm được lợi ích lớn nhất trong loạn cục này. Vừa nghĩ, ánh mắt gã không tự chủ được mà chuyển về phía gian phòng chữ Thiên số năm và số sáu. Đó là hai cái biến số lớn nhất trong ngày hôm nay, hi vọng thực lực mà bốn đại thế lực liên thủ đừng làm gã thất vọng.

Sau vài phút đồng hồ, vật phẩm đấu giá lục tục được đưa về các phòng, kẻ hộ tống còn có nhân viên trung tầng của Thiên Uyên các, bọn họ phụ trách thu lấy tinh thạch. Dù sao, thứ mà Thiên Uyên các bán đấu giá đều là kỳ trân dị bảo, dù có tiền cũng không mua được, giá trị xa xỉ. Nhân viên bình thường căn bản không có tư cách tiếp xúc với tinh thạch.

Nguyên bản Lý Lân tính toán dùng toàn bộ tinh thạch để trả, nhưng sau khi nghĩ kỹ thì hắn vẫn lấy khối tinh thần thiết ngoại vực ra, đủ để so với một nửa linh thạch. Dù sao, hành động sau này của hán cũng cần đại lượng tinh thạch, hiện tại nếu trả bằng tinh thạch thì lượng tinh thạch còn lại của hắn trở nên eo hẹp. Chẳng bằng dùng tinh thần thiết ngoại vực tới đổi. Nói thế nào thì hiện giờ hắn cũng chưa cần luyện khí, để trong tay cũng chỉ là một đống sắt vụn. Hơn nữa, trong không gian giới chỉ của hắn còn mấy vạn cân tinh thần thiết ngoại vực, dù ngàn cân thì hắn vẫn bỏ được.

Theo người bán đấu giá cao nhất nói lời cảm ơn, lần đấu giá hội này đã coi như hoàn toàn kết thúc, các thế lực lớn nhỏ, bất kể là có đạt được thứ mình muốn hay không đều chuẩn bị rời đi.

Lý Lân vẫn chưa lập tức đứng dậy mà ngồi vuốt ve cái Thôn Thiên Hồ Lô vừa tới tay. Đây chính là thứ mà hắn tiêu tốn một vạn tinh thạch thượng phẩm, nếu đổi thành tinh thạch hạ phẩm thì khoảng một triệu khối. Bở ra một khoản tiền lớn như vậy, nếu Thôn Thiên Hồ Lô không có giá trị thì Lý Lân liền thua lỗ lớn. Hắn tin tưởng Lục Mang Tinh, nếu Thôn Thiên Hồ Lô không có lai lịch lớn thì Lục Mang Tinh cũng không thể sinh ra động tĩnh lớn như vậy. Thậm chí, ngay cả cánh cửa cực lớn ổn như bàn thạch bên cạnh Lục Mang Tinh cũng xuất hiện dị thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.