Tam Thái Tử

Chương 290: Đến tận cửa (2)



Ngao Kim đúng thật là có lý do để kiêng kị, bởi vì người đến là Quách Uy, một tên con người đã chạm tới bình chướng Hoàng đạo. Nếu hắn có thể không cố kỵ gì mà toàn lực ra tay thì gã chẳng hề e ngại Quách Uy chút nào. Phiền là nơi đây là thế giới nhân loại, nếu thân phận vương giả linh thú bị rò rỉ thì tất sẽ bị cao thủ nhân loại cùng nhau vây công. Mà chỉ riêng đại trận phong tỏa không gian kia cũng đủ khiến gã không thoát được, Không Gian Truyền Tống phù mà Thánh Long Vương giao cho gã cũng bị đại trận không gian đó khắc chế hoàn toàn, Ngao Kim vốn không nắm chắc là sẽ thoát được ra ngoài.

Ngay khi Ngao Kim đang khó xử, hậu viện phủ tổng đốc dâng lên một cổ khí thế không hề thua kém.

- Đúng rồi, sao ta lại quên phủ tổng đốc còn có một tên trưởng bối Cửu phẩm Vương Tọa của tiểu tử Lý Lân đó chứ!

Ngao Kim thả lỏng thần sắc, cả người nhanh chóng lao xuống địa thất. Chuyện của nhân loại thì cứ để nhân loại đối phó đi.

Vù…..

Không trung trên phủ tổng đốc tối sầm lại, một bóng người toàn thân tỏa ra khí thế băng hàn lăng không đứng đó, đúng là phó viện trưởng Thần Ma học viện Quách Uy đã chém giết Kim Lợi, đuổi Tiêu Vũ rồi ầm ầm lao tới. Ngay sau đó Hoàng tử đời thứ ba của ĐẠi Đường, Lý Hoàng đi ra khỏi tiểu viện, chắp tay nói với Quách Uy đang đứng giữa không trung kia:

- Bái kiến Quách viện trưởng, không biết Quách viện trưởng đại giá quang lâm hàn xá này có gì cần chỉ giáo?

Sắc mặt Lý Hoành vẫn bình tĩnh, nhưng thực tế thi trong lòng lại cực kỳ bồn chồn. Cảnh Quách Uy giết chết Kim Lợi, lão đã nhìn thấy. Nếu đơn đả độc đấu thì Lý Hoàng chưa hẳn đã là đối thủ của Kim Lợi, huống chi Kim Lợi còn có linh bảo trấn phải hộ thân. Người mạnh như vậy lại chết trong tay Quách Uy, Lý Hoành đương nhiên càng không phải là đối thủ của y. Chỉ là dù sao nơi đây cũng là phủ tổng đốc của Đại Đường, đại diện cho mặt mũi của Đại Đường hoàng triều, lão là người có thực lực cao nhất ở đây, đương nhiên phải ra mặt ứng phó rồi.

Quách Uy chậm rãi hạ xuống, thu sát khí trên người lại, cả người khôi phục bộ dáng lạnh lùng như trước.

- Bản tọa là được người nhờ vả tới đây gặp một người!

Lý Hoành sửng sốt, hơi khó hiểu hỏi:

- Quách viện trưởng muốn gặp ai?

Quách Uy liếc phủ tổng đốc một cái rồi nói:

- Tam hoàng tử Đại Đường, Lý Lân!

- Lý Lân?

Sắc mặt Lý Hoành thay đổi, không hiểu vì sao Lý Lân lại có liên quan tới nhân vật lớn như phó viện trưởng của Thần Ma học viện được.

- Bản tọa nhận được tin rằng bây giờ Lý Lân đang ở trong phủ tổng đốc, sao vậy, chẳng lẽ bản tọa không thể gặp hắn được sao?

Quách Uy trầm giọng nói, trong lời có vài phần không vui.

- Quách viện trưởng hiểu lầm rồi. Lý Lân đúng là đang ở phủ tổng đốc Hắc Thủy, nhưng mà hắn tới tham gia hội đấu giá của Thiên Uyên các, hiện tại vẫn chưa về!

Lý Hoành cười gượng, đối mặt với nhân vật sát phạt quyết đoán như vậy, Lý Hoành chỉ có thể cẩn thận ứng đối, sợ hành động không khéo là sẽ đưa tới tai họa ngập đầu cho phủ tổng đốc Hắc Thủy.

- Hắn cũng tham gia hội đấu giá?

Quách Uy ngẩn ra, theo bản năng nghĩ tới những thi thể bị linh bạo tử bạo nổ nát bét kia, chẳng lẽ trong số đó có Lý Lân, đây cũng quá trùng hợp rồi!

- Quách viện trưởng muốn gặp tại hạ?

Một giọng nói kinh ngạc truyền tới từ sau lưng Quách Uy.

Vẻ mặt Quách Uy biến đổi, thình lình xoay người lại, vừa hay nhìn thấy Lý Lân một thân hoa phục màu xanh đang chậm rãi bước tới.

Cảm nhận được dao động chân khí nhàn nhạt trên người Lý Lân, Quách Uy không khỏi cau mày lại.

- Ngươi chính là Tam hoàng tử Lý Lân? Tiên Thiên thể mà Bách Hiểu Đồng Tử nói?

Quách Uy mở miệng hỏi.

- Bách Hiểu Đồng Tử?

Trong mắt Lý Lân lóe lên tinh quang, chút thấp thỏm không yên trong lòng đã bình phục hơn phân nửa. Quách Uy có thể nói ra lão sư phụ tiện nghi của mình, hơn nữa đến giờ trên người vẫn không tản ra sát khí, khiến cho trong lòng Lý Lân lại có vài phần suy đoán.

- Chính là tại hạ, Lý Lân, Quách viện trưởng từng giao hảo với gia sư sao?

Sắc mặt Lý Lân cung kính hơn vài phần. Cho dù thế nào thì ngươi ta vẫn là cao thủ Cửu phẩm Vương Tọa, giờ lại chạm tới bình chướng Hoàng đạo, có khi ngày nào đó có thể đột phá tới cao thủ Hoàng cấp ấy chứ. Một tên Tiên Thiên Nhất phẩm Vương Tọa như mình nên cung kính một chút cho thỏa đáng.

- Có chút giao tình! Tiểu tử ngươi thật là Tiên Thiên thể ư? Sao lại có chút thực lực đó?

Quách Uy gật gật đầu, có vẻ khá chướng mắt với thực lực của Lý Lân. Huống chi dựa theo những gì y biết, Tiên Thiên thể dưới tiên Thiên thì không có bình chướng, chỉ cần tích lũy là đủ, trở thành cao thủ Tiên Thiên là chuyện dễ dàng. Mà khí tức trên người Lý Lân cùng lắm là Nhất Nhị phẩm Võ Tông, làm sao giống thể chất nghịch thiên dạng sơ kỳ của Tiên Thiên thể.

Lý Lân cười cười, không hề che giấu thực lực của mình, một luồng chân khí dao động không kém phát ra từ trong cơ thể.

- Tiên Thiên Nhất phẩm Vương Tọa! Ngươi có thể che giấu thực lực ở trước mặt bản tọa?

Quách Uy tuy hơi kinh ngạc về thực lực Lý Lân, nhưng càng kinh ngạc về thủ đoạn ẩn dấu thực lực của Lý Lân trước mặt mình. Đây không thể nói là vượt qua lẽ thường, nhưng cũng làm y hoàn toàn bất ngờ.

- Mấy thủ đoạn nho nhỏ mà thôi, không đáng để Quách viện trưởng kinh ngạc như vậy. Sư phụ ta có khỏe không? Ông ấy có nói rằng một năm sau sẽ đón ta đi Thần Ma học viện, bây giờ cách một năm cũng không còn bao nhiêu thời gian nữa!

Lý Lân cười cười, không thèm để ý, nói.

- Lần này bản tọa đến chính là vì chuyện này! Sư phụ ngươi có chuyện quan trọng không tới được, nên nhờ bản tọa mang mấy thứ tới cho ngươi! Xem ra thực lực bây giờ của ngươi, mặc dù không bằng mấy tên tiểu quái vật trong học viện nhưng cũng không tệ. Hơn nữa nếu ngươi xuất phát trong vòng ba tháng thì còn có thể đến kịp đại hội võ đạo của Thần Ma học viện!

Quách Uy cẩn thận đánh giá Lý Lân, xác định hắn quả thật đạt tới Tiên Thiên, hơn nữa nền tảng vững chắc, chân khí hùng hậu hơn xa người thường, trong lòng lại coi trọng Lý Lân một phần.

- Đại hội võ đạo của Thần Ma học viện?

Lý Lân tò mò hỏi.

- Không sai! Mỗi năm năm Thần Ma học viện sẽ tiến hành đại hội một lần, phàm là học viên và đệ tử của Thần Ma học viện đều có thể tham gia, người xuất sắc sẽ được thưởng rất lớn. Chờ ngươi đến Thần Ma học viện thì hãy hỏi sư phụ ngươi cho rõ. Bản tọa chỉ có thể nói một chút, phàm là người có thể lấy được top mười lăm của đại hội là không có một ai lại không thể đột phá bình chướng Hoàng đạo!

Quách Uy nói, đồng thời cũng tỏ ra hướng tới đại hội võ đạo của Thần Ma học viện.

- Tham gia đại hội võ đạo của Thần Ma học viện này ư, thôi bỏ qua. Vãn bối giờ vừa mới tiến vào Tiên Thiên, sao có thể là đối thủ của đám đệ tử thiên tài của Thần Ma học viện được. Huống chi vãn bối giờ tục sự quấn thân, sợ là trong thời gian ngắn khó mà thoát thân được.

Lý Lân không chút để ý mà nói. Cao thủ Hoàng cấp tuy là mê người, nhưng không phải ai cũng có thực lực để tranh đoạt. Nếu hiện giờ Lý Lân không phải Nhất phẩm Vương Tọa mà là Lục phẩm hay Thất phẩm Vương Tọa, có lẽ hắn còn đi góp vui. Nhưng với hiện tại thì không.

- Cách đại hội võ đạo của Thần Ma học viện còn hơn nửa năm nữa, đi hay không ngươi hãy tự quyết định.

Quách Uy không nói nhiều, cao thủ Tiên Thiên mười lăm tuổi đúng là được gọi là thiên tài, nhưng nếu người này là Tiên Thiên thể thì lại hơi kém. Cao thủ Vương Tọa đỉnh phong như Quách Uy biết rõ bước vào Tiên Thiên chẳng qua chỉ là nhập môn võ đạo chân chính. Mà Tiên Thiên thể lại chẳng có ưu thế đáng kể nào ở cảnh giới Vương Tọa cả, thậm chí phần lớn Tiên Thiên thể thành tự lớn nhất chỉ là Tiên Thiên Cửu phẩm Vương Tọa, ngay cả bình chướng Hoàng cấp cũng khó mà chạm tới. Cho nên sau khi kinh ngạc qua đi, Quách Uy cũng không nghĩ gì nhiều.

- Mời Quách viện trưởng vào nghỉ ngơi, Lý Lân lập tức đi thu xếp dâng lên ngài Linh thú yến đặc sắc của Hắc Thủy vương thành.

Lý Lân cung kính nói. Nếu một vị cao thủ như vậy có thể ở lại phủ tổng đốc, cho dù chỉ là vài ngày thì cũng có thể để cho Lý Lân làm được rất nhiều chuyện.

Quách uy dường như nhìn thấu tâm tư của Lý Lân, từ đầu tới cuối chẳng cho Lý Lân chút mặt mũi nào, y vô cùng lãnh đạm nói:

- Không cần, bản tọa còn có việc quan trọng phải làm, cáo từ!

Nói xong liền ném một cái túi cho Lý Lân, không quay đầu lại mà phóng lên cao, trực tiếp đi tới phía nam của Hắc Thủy vương thành.

- Lý Lân, ngươi bái Bách Hiểu Đồng Tử làm sư phụ từ khi nào vậy?

Lý Hoành thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Quách Uy khiến lão cảm thấy rất áp lực, giờ y đi rồi, Lý Hoành cũng có thể yên tâm. Nhớ tới cuộc đối thoại của Lý Lân và Quách Uy, lão tò mò hỏi.

- Hoàng thúc tổ, chuyện này nói thì dài lắm. Năm trước khi Bách Hiểu Đồng Tử của Thần Ma học viện nấn ná ở hoàng cung đã thấy ta, rồi thu ta làm đệ tử. Nếu không có sư phụ tài bồi, sẽ không có ta của ngày hôm nay!

Trên khuôn mặt Lý Lân lộ ra vẻ cung kính. Về phần chân tướng sự tình, Lý Lân đương nhiên là sẽ không nói cho Lý Hoành.

- Hèn chi võ đạo của ngươi tiến bộ khác hẳn bình thường, thì ra là có cao thủ Thần Ma học viện dạy dỗ sau lưng! Không tệ, không tệ, lại thêm Trưởng công chúa và Ngũ hoàng tử, hoàng tộc Đại Đường ta có ba người có liên hệ với Thần Ma học viện rồi.

Lý Hoành lại không nghi ngờ gì, lời của Lý Lân đã giải thích cho nguyên nhân vì sao thực lực hắn tiến nhanh như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.