Tam Thái Tử

Chương 299: Âm hiểm Đế Thí Thiên (4)



- Cắn nuốt được tinh khí võ đạo của cái tên cao thủ Hoàng cấp kia thì Kim Cương Bất Động Minh Vương kinh của bản tọa cuối cùng thì cũng có được một tiến bộ lớn.

Gã nói xong cả người liền bay vọt lên không không còn thấy gì nữa.

Một nửa ngày sau, sự im ắng của Kim Mã đường cũng đã đem lại cho người ta sự chú ý, sau khi thần thức cẩn thận quét đi quét lại, chẳng những không có gặp bất kỳ một ngăn cản nào, ngay cả pháp trận ở trên không của Kim Mã đường luôn luôn vận chuyển để ngăn cản thần thức cũng biến mất không thấy gì nữa, cảnh tượng bên trong lúc này tự nhiên cũng hiện ra trước mắt mọi người. Vẻ mặt tên cao thủ này tràn đầy vẻ nghi ngờ, ngay sau đó, cả người gã giống như một làn gió xoáy xông thẳng vào nơi trú ngụ của Kim Mã đường.

Liền ngay sau đó cũng có nhiều người đã phát hiện ra hiện tượng dị thường này, tin tức cũng nhanh chóng được truyền đi.

Dư Thương Hải của Thần Lang Giáo mang theo sắc mặt nghiêm nghị cộng thêm long uy đại tướng quân xuất hiện ở nơi trú ngụ của Kim Mã đường, ở cái nơi mà trước kia không có khả năng bước đến nay lạihiện ra im ắng như vậy trước mặt của y. Ngay sau đó thì Tiêu Võ cũng đến, hộ tống gã còn có mấy vị Vương Tọa trưởng lão cao cấp của Đại Diễn tông cùng với một số tên đệ tử hạch tâm. Sau đó thì Phượng Vô Lương của Phượng Hoàng cốc cũng tự mình đích thân đến, mặc dù ở thởi điểm cùng Quách Uy giao chiến, Phượng Vô Lương đã thật sự mất hết cả sĩ diện, nhưng dù sao thì gã cũng vẫn là à lãnh tụ của một phương thế lực của thành Hắc Thủy vương lại cũng là siêu cấp cao thủ, những loại chuyện như thế này nhất định phải xuất hiện. Những người khác tuy rằng đều cũng đã đến nhưng vẫn không có ai dám đàng hoàng đi vào, dù sao thì cũng không ai có thể cam đoan rằng bên trrong phủ là an toàn.

- Tiêu Trưởng lão, Vô Lương huynh, ta và hai ngươi cùng đi vào xem như thế nào?

Dư Thương Hải mở miệng trầm giọng nói, mặc dù thần thức cảm ứng không thấy bên trong còn có sinh mạng tồn tại, nhưng mà Dư Thương Hải vẫn không dám mạo hiểm.

- Chính hợp ý ta.

Tiêu Võ gật gật đầu, gã thật sự cũng rất muốn biết, cuối cùng chuyện gì đã xảy ra với Kim Mã đường.

- Bản tọa cũng đồng ý.

Phượng Vô Lương tự nhiên cũng không có ý kiến gì, chỉ đến khi trên khuôn mặt biểu hiện khinh bỉ của Tiêu Võ tự nhiên nhìn về phía gã, nhưng Phương Vô Lương cũng không nhìn. Lão quái vật đã sống đến mấy trăm năm, không phải là da mặt đã dày như núi, cái trò khinh bỉ ấy thì tính là cái gì.

Ba người họ đi trước còn mọi người thì chỉ có thể yên lặng đi theo sau.

- Thây khô, toàn thân huyết nhục tinh khí tất cả đều đã bị hút sạch hết, rốt cuộc là vật gì đã làm? Là người hay là linh thú?

Tiêu Võ càng nhìn thì sắc mặt lại càng khó coi.

- Chắc là người, hơn nữa là thực lực của đối phương này là rất cường hãn, tất cả những người này bao gồm cả những cửu phẩm Vương Tọa đều đồng thời bị một kích giết chết.

Dư Thương Hải trầm giọng nói.

- Vì sao lại không thể là linh thú? Dù sao thì loại thủ đoạn kỳ lạ này chỉ có linh thú thì mới có thể làm được.

- Không, để có thể vô thanh vô tức làm được hết tất cả, tất nhiên phải là cao thủ Hoàng cấp. Căn cứ vào những điều mà bản tọa biết, Hắc Thủy tùng Lâm chỉ có một thú hoàng hoàng cấp, hơn nữa lại chưa từng rời đi khỏi Hắc Thủy tùng lâm, cũng chưa từng nghe nói có linh thú Hoàng cấp khác đã lui tới, hơn nữa nếu như là linh thú thì nó không thể chỉ ra tay với duy nhất người của Kim Mã đường.

Phương Vô Lương nói.

- Các ngươi tới đây xem, nếu ta nhìn không lầm thì đây là thi thể của cao thủ Hoang cấp.

Không biêt từ khi nào Long Uy đã đi tới phía sau núi lên tiếng gọi, mọi người lập tức theo tiếng gọi chạy đi.

- Là hắn! Không nghĩ tới là hắn vẫn còn sống.

Ba người liếc mắt nhìn cái thây khô đang ngồi khoanh chân, trong nháy mắt kinh sợ đến nỗi không nói được nên lời.

Trong một mật thất ở bên dưới mặt đất của phủ tổng đốc, Lý Lân nhìn khuôn mặt đang dương dương tự đắc của Đế Thí Thiên mà không nói gì.

- Ta nói, lúc ngươi đi sao cũng không lấy một mồi lửa đốt những thây khô kia đi, ngươi làm như vậy sẽ tạo nên sự kinh hoàng ở Hắc Thủy vương thành.

Lý Lân tức giận nói.

- Ai có tâm tư đi thu thập những thứ rác rưởi này, ta nói cho ngươi biết, bản vương lần này kiếm được khá, một cái tinh khí võ đạo của một võ giả hoàng cấp tam phẩm đủ để cho thực lực của bản vương tiến thêm lên vài ba bậc, hơn nữa bản tọa còn đánh cướp được toàn bộ giới chỉ không gian của Kim Mã đường, đó cũng phải nói là môt khoản lớn tài phú, ngay lúc này bản vương chưa dùng được đều giao lại cho ngươi, ngươi sẽ từ từ sử dụng chứ.

Nói xong, Đế Thí Thiên đem một đống lớn không gian giới chỉ để ngay tại trước mặt Lý Lân, Lý Lân có Lục Mang Tinh trong người, không có những cấm chế không gian giới chỉ này thì cũng không có khó khăn gi.

- Cũng tốt, ngươi lần này đã gây chấn động quá lớn, mấy thứ này đưa vào Hắc Thủy Tùng Lâm cũng chưa chắc đã là tốt.

Lý Lân vung tay lên đem một đống không gian giới chỉ thu vào trong không gian Lục Mang Tinh, ở trong không gian Lục Mang Tinh đầy rẫy những dòng khí sắc xám cũng có thể hòa tan có hiệu quả không gian giới chỉ cấm chế, thậm chí có thể còn tốt hơn so với ánh huỳnh quang của Lục Mang Tinh.

- Ma đao cho ngươi, thực lực của ngươi so với bản vương có yếu hơn một chút, nên ở trên người nên có thêm một số lực để tự bảo vệ mình.

Đế Thí Thiên tuy rằng cực kỳ khát vọng ma đao, nhưng sau khi cân nhắc vẫn thấy là để ma đao ở bên người của Lý Lân là thỏa đáng, dù sao Lý Lân cũng là chủ thể của hai người, nều Lý Lân mà chết thì Đế Thí Thiên cũng không thể sống được.

Lý Lân gật gật đầu, thu hồi ma đao, cảm nhận được đao hồn đang ngủ say trong ma đao có một lực lượng khủng bố đang ẩn tàng, sắc mặt hắn cũng không khỏi hơi hơi biến sắc.

- Bản vương chỉ cần cái tinh khí võ đạo tam phẩm hoàng tọa kia là được rồi, những thứ này để lại cho ngươi, ngươi mau mau làm cho thực lực tăng lên một chút đi. Bản vương phát hiện ra, cảnh giới võ đạo của bản vương tăng lên cùng một nhịp thở với ngươi, nếu võ đạo cảnh giời của ngươi không tăng lên được thì tiến bộ của bản vương cũng rất là mỏng manh.

Đế Thí Thiên trầm giọng nói.

- Điểm ấy ta sẽ cố gắng, còn đây là không gian cấu trúc pháp môn truyền tống trận, ngươi cũng về cấu trúc lấy một cái, tuy rằng không thể thực hiện truyền tống cự ly xa, nhưng nếu là muốn truyền tống mấy văn kiện tin tức thì cũng là không thành vấn đề.

Lý Lân đem trí nhớ cấu trúc truyền tống trận truyền cho Đế Thí Thiên, dù sao thì cũng không thể để mỗi lần truyền tống tin tức Đế Thí Thiên đều phải để trả giá, nếu không trả giá cho không gian không đạo, tin tức không thể mạnh mẽ chui xuyên qua.

- Cái này cũng không tồi.

Đế Thí Thiên gật gật đầu, sau đó gã phát động không gian truyền tống thần phù, cả người tiến vào trong không gian thông đạo rồi biến mất không thấy gì nữa.

Đế Thí Thiên sở dĩ sử dụng không gian thần phù là bởi vì, trong không gian thần phù này có được tọa độ cây cối trong Hắc Thủy Tùng Lâm, điều đó có thể cho gã trực tiếp truyền đến Hắc Thủy Tùng Lâm. Đương nhiên, trong các khoảng cách giới hạn không có khả năng trực tiếp truyền tống về Long cốc, nhưng cũng chỉ cần tiến vào trong địa vực Hắc Thủy Tùng Lâm thì ai còn có thể uy hiếp được gã, nơi an toàn của thánh Long Vương này.

Tiễn Đế Thí Thiên đi rồi, Lý Lân đi ra khỏi mật thất hướng về phía trên đi lên, Ngao Kim đang mang một bộ mặt hồ nghi từ phía trên đi xuống.

- Sao ngươi lại tới đây?

Lý Lân kinh ngạc, Ngao Kim hiện tại thường xuyên trốn tránh Lý Lân, y đường đường là một thái tử của long tộc mà lại bị Lý Lân một hoàng tử của loài người thường xuyên chi phối nên cảm thấy vô cùng mất mặt.

- Ta cảm nhận được hơi thở của thánh Long Vương đại nhân, chẳng lẽ Thánh Long vương đại nhân đã đến.

Ngao Kim hơi có vẻ kích động hỏi.

- Chỉ là một đạo hóa thân mà thôi, ngươi đã tới chậm, hắn đã trở về rồi.

Lý Lân nói giọng lạnh nhạt, cao thủ hoàng cấp quả thật có được năng lực hóa thân ngàn dặm, nhưng để có được điều này phải là cao thủ Võ Hoàng cao cấp thì mới được mà lại còn phải là cao thủ Võ Hoàng cao cấp cao cấp mà thần hồn không bị sứt mẻ nữa, giống như Lý Lân, hắn cũng có được chiến lực hoàng cấp loại này nhưng lại không có được cảnh giới hoàng cấp, đã thế lại còn rất lơ mơ về cao thủ hoàng cấp, vậy thì làm sao có thể làm được loại chuyện này, nếu không thì Đế Thí Thiên cũng không có thể tiêu hao sinh mệnh thân thể lớn như thế để từ trong không gian thông đạo chui ra.

- Thánh Long Vương đại nhân, ngài có nói gì không?

Kim Ngao hỏi.

- Ngài hỏi tình hình của ngươi những ngày gần đây, hỏi ngươi có nghe lời của ta hay không?

Lý Lân không một chút nghĩ ngợi nói.

- Ngươi nói như thế nào?

Từ trong đáy lòng Kim Ngao cảm thấy rất căng thẳng, y sợ Lý Lân nói xấu y trước mặt Đế Thí Thiên.

- Bản vương nói ngươi rất phối hợp với ta và cũng đã tận tâm điều tra sự tình của nhân loại.

Lý Lân nửa như cười nửa như không nói.

- Hừ! Thật tốt quá!

Ngao Kim thở một hơi nhẹ nhõm, nếu Lý Lân nói xấu y, hoặc giả như Đế Thí Thiên thấy y không có biện pháp thì sớm muộn gì y cũng sẽ có một ngày phải về trong rừng, đến lúc đó không biết rằng Đế Thí Thiên sẽ còn hành hạ y như thế nào nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.