Tam Thái Tử

Chương 437: Ma tinh



Nghe nói bên trong động phủ thượng cổ có Cảnh Giới Đan, ánh mắt tất cả mọi người đều trởn nên nóng bỏng. Lý Lân cũng có chút động tâm, có thể không có tai họa ngầm mà tăng lên cảnh giới quả thật không đơn giản. Phải biết rằng, chân khí dễ tăng nhưng cảnh giới khó cầu. Hiện tại hắn vẫn trì trệ ở cảnh giới nửa bước Võ Hoàng, nếu có thể đột phá thành cao thủ Võ Hoàng chân chính, rất nhiều thần vật trong cơ thể cũng sẽ lợi dụng triệt để hơn.

- Nếu trong động phủ thượng cổ này có Cảnh Giới Đan, vậy thì rất có khả năng cũng có Đạo Hạnh Đan. Chúng ta có được Đạo Hạnh Đan, không nói đột phá bình cảnh hiện tại, cho dù là một đường tu luyện đến Vương Tọa đỉnh phong, đột phá Võ Hoàng cũng không có vấn đề gì!

Lãnh Băng đột nhiên nói.

- Đạo Hạnh Đan?

Mọi người hít một hơi lạnh, phải biết rằng Đạo Hạnh Đan chính là đan dược ngũ phẩm, mỗi khi xuất thế tất sẽ tạo nên phong ba rất lớn. So với Đạo Hạnh Đan, Cảnh Giới Đan chỉ là cặn bã.

- Lãnh tỷ tỷ, sao ngươi biết bên trong động phủ thượng cổ có tồn tại Đạo Hạnh Đan?

Lâm Vũ Vi khó hiểu hỏi, mọi người đều đưa mắt nhìn về phía nàng, xem ra những người khác cũng có chút tò mò.

- Dù Cảnh Giới Đan chỉ là đan dược tứ phẩm, nhưng có rất ít người biết, Cảnh Giới Đan chỉ là Đạo Hạnh Đan bán thành phẩm. Luyện chế Đạo Hạnh Đan thất bại nhiều lần thì cuối cùng có thể ngưng tụ thành Cảnh Giới Đan. Nếu bên trong động phủ thật sự có đại lượng Cảnh Giới Đan, vậy thì khả năng có Đạo hạnh Đan cũng rất lớn.

Lãnh Băng trầm giọng nói.

- Đạo Hạnh Đan a! Nếu bản cô nương lấy được, đột phá tới Vương Tọa đỉnh phong là chuyện dễ dàng.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Vũ Vi tràn đầy mơ ước.

- Thôi đê, bây giờ chúng ta cần phải suy nghĩ làm thế nào để tiến vào trong động phủ thượng cổ kia mới đúng, động phủ bảo tồn từ thượng cổ đến nay, không cái nào là dễ đối phó. Về phần đạt được cái gì, chỉ có thể nhìn vào cơ duyên của mỗi người rồi.

Mao Kỳ trầm giọng nói. Liếc mắt xem thường nhìn Lâm Vũ Vi.

- Không sai, Mao huynh nói mới là điều trọng yếu nhất, chúng ta không có ưu thế so với tu sĩ khác, cho nên nhất định phải dựa vào cơ duyên mới được.

Mập mạp trầm giọng nói, mọi người gật đầu, thần sắc lộ ra vài phần ngưng trọng.

Ma Thú Sơn Mạch hoàn toàn khác với Man Hoang Cổ Địa, nơi này có một sinh linh đặc thù sinh sống, đó là ma thú. Điểm khác biệt lớn giữa bọn chúng cùng với bộ tộc linh thú trong Man Hoang Cổ Địa là chỉ hấp thu một loại thiên địa nguyên tố, thủ đoạn công kích cũng hoàn toàn khác với linh thú. Đồng thời, vì có thể hấp thu một loại nguyên tố, bên trong thân thể bọn chúng không ngưng kết linh đan mà là ma tinh. Chính vì điểm đặc thù này, ma thú mới phân biệt ra khỏi linh thú., trở thành một chủng tộc độc đáo. Ma Thú Sơn Mạch chính là gia viên của nhất tộc ma thú, cao giai ma thú ở chỗ nào cũng có, dù là thế lực siêu cấp cũng không thẻ hoàn toàn chinh phục.

Gràoooooo

Một tiếng rít gào truyền tới, sóng nhiệt nóng bỏng táp vào mặt, cản trở trước lối đi của mọi người.

- Ma thú tam giai, Hỏa Lang! Không nghĩ tới lại bị loại súc sinh này chặn đường!

Lãnh Băng dẫn đầu đoàn cau mày, thấp giọng nói.

- Để ta tới đi, mới vừa tới Thiên Đế thành, còn chưa thấy ma thú trong truyền thuyết là thế nào?

Lý Lân tiến về phía truocs, trầm giọng nói.

- Cẩn thận, con Hỏa Lang này có thực lực tương đương với nhân loại Võ vương trung kỳ, trọng yếu nhất là thần thông hỏa diễm có chút quỷ dị.

Trương Thanh mở miệng nói.

Lý Lân gật đầu, cả người giống như là một tia chớp màu xanh, theo tiếng nổ vang lên, trong nháy mắt hắn đã xuất hiện trên đỉnh đầu Hỏa Lang đang gầm thét.

Rầm một tiếng, Lý Lân dùng tốc độ mà người ta không tưởng được xuất hiện trên đỉnh đầu Hỏa Lang, một quyền đánh ngã.

Ngao….

Một tiếng rên rĩ, Hỏa Lang còn rất hung lệ đã bị đánh nửa thân mình lún vào trong bùn đất, thất khiếu đầu sói thần tuấn tràn đầy máu, đôi mắt nhìn về Lý Lân mang theo sợ hãi.

Gràooo….

Ngay tại lúc Lý Lân còn đang nghiên cứu xem ma thú cùng linh thú có gì khác nhau, một tiếng gầm gừ ẩn chứa âm tiết quái dị vang lên, lửa nóng ngập trời hư không xuất hiện trên đỉnh đầu Lý Lân, bao trùm toàn thân hắn thành một người lửa.

- Ồ!? Thủ đoạn của ma thú thật là quỷ dị!

Thần sắc Lý Lân hơi biến đổi, điều động chân khí trong cơ thể, đánh tan ngọn lửa bên ngoài thân thể. Hắn đưa mắt tò mò nhìn về Hỏa Lang, thần thông này hoàn toàn khác với thần thông của linh thú. Nói về uy lực, thần thông của con ma thú tam giai này mạnh mẽ hơn nhiều so với linh thú tam giai.

- Lão tử muốn nhìn ma tinh rốt cuộc là cái thứ gì!

LÝ LÂN trầm giọng nói.

Phốc một tiếng, cánh tay của Lý Lân mạnh mẽ đâm qua bộ lông của Hỏa Lang, móc ra một tinh thể màu đỏ lớn bằng ngón tay cái từ trong bụng nó.

- Đây la ma tinh? Bên trong có năng lượng tràn đầy thuộc tính hỏa!

Lý Lân đánh giá tinh thể màu hồng trong tay, lộ ra vài phần tò mò.

- Thật lợi hại!

Lãnh Băng thấp giọng nói.

Những người khác cũng gật đầu, tên mập Trương Thanh nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó liền nhanh chóng trở nên hưng phấn. Không cần biết Lý Lân trâu bò bực nào, chỉ với thực lực luyện thể của hắn đã lợi hại hơn nhiều so với tưởng tượng.

- Không phải là có thân thể dã man sao, có gì đặc biệt hơn người chứ!

Từ lúc bắt Lý Lân gọi nàng là tỷ tỷ thất bại, Lâm Vũ Vi rất là bất mãn với Lý Lân. Làm một mỹ nữ có khí chất xuất chúng, đi tới nơi nào cũng tiền hô hậu ủng, không nghĩ tới tới tên khốn này lại bựa thế, trong lòng Lâm Vũ Vi quả thật có chút khó chịu.

- Ta nói tu vi chân khí của hắn, có thể dễ dàng đánh tan ngọn lửa của Hỏa Lang, tên Triệu Vô Cực này có thực lực chân khí không yếu hơn Vương Tọa thất phẩm. Hơn nữa, người này có có thực lực luyện thể cường hãn, e rằng cường giả Vương Tọa đỉnh phong cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn. Trương Thanh, ngươi tìm được hắn ở đâu đấy?

Lãnh Băng thấp giọng nói. Làm kẻ có tu vi cao nhất trong nhóm, Lãnh Băng không thể nghi ngờ là có quyền nói chuyện lớn hơn người khác nhiều.

- Lúc trước ta đã nói qua sao, ta ngẫu nhiên gặp được hắn trong phường thị, chính vì thấy hắn có thực lực không tệ mới gọi hắn theo.

Khóe miệng Lãnh Băng hơi co quắp, trong mắt lộ ra chút cổ quái nhìn Lý Lân đang dùng thần thức tra xét ma tinh, nàng nhẹ nhàng đi tới.

- Triệu huynh, ma tinh này chính là tinh hoa một thân ma thú, năng lượng bên trong rất tinh thuần, chính là bảo bối không tệ, viên ma tinh tam giai này có thể bán được ít nhất là một trăm tinh thạch thượng phẩm. Hơn nữa, thân thể Hỏa Lang tương đối lành lặn này cũng có trị giá khoảng một trăm ba mươi tinh thạch thượng phẩm. Chúc mừng Triệu huynh kiếm được chút tiền không tệ.

Lý Lân kinh ngạc nhìn thiếu nữ lạnh băng này, trên mặt lộ ra nụ cười thiện ý.

- Đa tạ Lãnh cô nương chỉ giáo!

- Triệu huynh, viên ma tinh này, ngoài cách bán đi thì còn có thể để mình dùng, loại thiên địa nguyên khí đơn thuần này có chút quý giá đó. Nhất là đối với võ giả tu luyện công pháp một loại thuộc tính. Võ giả bình thường có thể thông qua năng lượng thiên địa nguyên khí tinh thuần này mà tẩy rửa thân thể, làm cho thân thể càng thêm mạnh mẽ.

Trương Thanh đi tới, nói ra những gì mình biết về ma tinh cho Lý Lân nghe.

- Những thứ ngươi nói chỉ là cách dùng thô thiển nhất, năng lượng trong ma tinh chỉ có thể lợi dụng được một hai phần. Nếu dùng ma tinh phối hợp với một ít dược vật mà luyện chế đan dược thì hiệu quả càng tốt hơn.

Lâm Vũ Vi đi tới bên cạnh Lãnh Băng rồi nói, nói xong lại có chút khó chịu liếc Lý Lân một cái, điều này làm cho Lý Lân không biết chuyện gì xảy ra.

- Đáng tiếc, chúng ta không có luyện dược sư, chỉ có thể dùng cách thô thiển như vậy.

Lý Lân nói xong, trong cơ thể truyền ra một luồng hấp lực mạnh mẽ. Tinh thể màu đỏ chậm rãi trở nên ảm đạm, đến khi năng lượng hao hết thì liền hóa thành bột mịn. Đồng thời, hắn cảm giác được một luồng năng lượng nóng bỏng dung nhập vào cơ thể, còn chưa kịp phản ứng gì, chân khí kim cương luôn chậm rãi ẩn núp trong đan điền đột nhiên giống như được ăn thuốc kích thích, điên cuồng xông lại cắn nuốt sạch sẽ năng lượng màu đỏ này. Sau đó nó còn phát ra khát vọng mỏng manh.

- Đây là?

Từ khi tu luyện chân khí kim cương thì chưa có dị tượng này xảy ra, điều này làm cho Lý Lân kinh hãi cũng mừng rỡ. Hiện tại, Kim Cương Bất Động Minh Vương Kinh đã tu luyện tới tầng sáu, thành công cô đọng ra Minh Vương pháp thân. Nhưng bộ công pháp cổ võ của Hoa Hạ này càng về sau càng thêm tối nghĩa khó hiểu. Với ngộ tính của Lý Lân cùng với tri thức kiếp trước cũng không thể tiến triển gì, điều này làm cho Lý Lân cảm thấy thực sự bất đắc dĩ. Ai có thể nghĩ tới chân khí kim cương không có hứng thú gì với linh đan của linh thú, lại có thể khát vọng với lực lượng trong ma tinh như thế. Điều này làm cho Lý Lân nghĩ tới phương thức tăng cường chân khí kim cương.

- Ta cần đại lượng ma tinh, không biết làm thế nào để kiếm được thứ này?

Lý Lân nói với Trương Thanh.

Mạp mạp ngạc nhiên, không nghĩ tới Lý Lân lại nói như vậy, mọi người đều biết ma tinh là đồ tốt, nhưng ma tinh cũng có giá trị cực cao, tán tu như bọn họ không thể tùy ý sử dụng.

- Trong phường thị Thiên Đế thành có bán loại ma tinh này, nhưng phần lớn chỉ là ma tinh cấp thấp, nếu ngươi tìm được ma tinh cao cấp thì chỉ có hai phương pháp. Thứ nhất là bằng vào thực lực của mình mà tham gia hội bán đấu giá trong Thiên Đế thành, thứ hai chính là tiến vào Ma Thú Sơn Mạch săn bắt ma thú cao giai!

Trương Thanh nói.

1000.000.000.000

- Hội đấu giá!?

Lý Lân yên lặng ghi nhớ trong lòng, dù còn một đường là tiến vào Ma Thú Sơn Mạch săn bắt ma thú, nhưng quá mức phiền toái. Huống chi Ma Thú Sơn Mạch kéo dài hàng tỉ dặm, tuy đây không phải là một trong mười đại cấm địa trên đại lục, nhưng không phải người nào có thể dễ dàng dính vào. Ngay cả bá chủ gần bên Ma Thú Sơn Mạch như Thần Ma học viện cũng khó mà quản lý được Ma Thú Sơn Mạch. Ma thú đột phát cửu giai đối với cao thủ siêu cấp trong Thần Ma học viện cũng phải đau đầu.

Vùuù…..

Tiếng xé gió truyền đến, mọi người biến sắc, Trương Thanh thấp giọng nói:

- Có người đến, đáng chết, xem phương hướng chắc là đi về phía động phủ thượng cổ!

Sắc mặt mập mạp trở nên cực kỳ khó coi, bởi vì người tới có nhân số rất nhiều, không ít hơn mười người, hơn nữa, theo khí tức từ xa truyền tới mà xem, có không ít cao thủ.

- Chúng ta bị phát hiện rồi! Cảnh giới!

Lãnh Băng trầm mặt, chuyện sợ nhất đã xảy ra, ở vòng ngoài của Ma Thú Sơn Mạch, đáng sợ nhất không phải là ma thú, mà là nhân loại đánh cướp. Tại đây chính là một vùng hỗn loạn không có ai quản lý, cũng chính là nơi tốt nhất để giết người cướp của.

Lãnh Băng vừa dứt lời, từng tiếng xé gió xuất hiện trước mặt mọi người.

- Ồ!? Nơi này còn có một đội ngũ tán tu, xem ra không chỉ chúng ta biết về tin tức động phủ thượng cổ xuất thế!

Nhóm người này mang áo quần thống nhất, chắc là người cùng một thế lực, người cầm đầu là một người trung niên hơn ba mươi tuổi, khí tức trên thân có chút âm trầm. Theo thủ đoạn cử trọng nhược khinh mà xem, tối thiểu cũng là cao thủ nửa bước Võ Hoàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.