Tam Thái Tử

Chương 446: Cao thủ Giang gia (2)



Tiểu tử, chính là người giết người của Giang gia ta? Ngươi muốn tự sát hay là để lão phu xé xác ngươi ra?

Lão già Giang gia âm trầm nói. Gương mặt tràn đầy thần tình huyết này khiến Lý Lân nhướng mày, lão già này không dễ đối phó, nếu không cẩn thận đối phó, e rằng hôm nay sẽ phải chịu thiệt.

Lý Lân hít sâu một hơi, trầm giọng quát:

- Để tiểu gia ta tự sát đó là làm mù mắt chó của ngươi, mạng của tiểu gia ở đây, có bản lĩnh thì tự mình tới lấy!

Lão già Giang gia sắc mặt trong nháy mắt trở nên xanh mét, trầm giọng gầm lên:

- Đồ không biết sống chết, lão phu hôm nay sẽ giúp ngươi toại nguyện.

- Giang lão quỷ cẩn thận, tiểu tử này có chút kì quái, không dễ đối phó!

Tây Môn Bắc Phong sắc mặt âm trầm nói. Chính là vì sự lơ là trước đó của mình, nên mới phải trả giá đắt bằng một cánh tay.

- Khặc khặc! Tây Môn lão quỷ, ngươi cho là lão tử và ngươi giống nhau? Ngươi yên tâm nhìn lão tử hành hạ thiên tài đến chết thế nào đây.

Nói xong, trên mặt Giang lão quỷ lộ ra một nụ cười cực kỳ biến thái, khiến mọi người nơi xa nhìn đến thần sắc rét run, có những đệ tử đại gia tộc gan nhỏ cũng không dám mở to mắt nhìn.

- Giết!

Một tiếng rít gào, không ngờ lão già Giang gia đã trực tiếp nhằm về hướng Lý Lân, một thanh trường thương giống như giao long xuất hải, hoàn toàn bao vây Lý Lân trong đó. Thương này vừa ra đã chứng minh thực lực thương pháp đáng sợ của lão ta.

Đoành!

Thanh Long đao ngạnh kháng trường thương, một luồng sức lực truyền đến. Lý Lân run run cánh tay, đem luồng lực lượng này đẩy ngược lại. Ưu thế lớn nhất của Lý Lân chính là cường độ và sức mạnh của thân thể, nếu đối phương đã không biết rõ, hắn tất nhiên phải nắm bắt cơ hội cho đối phương bị thương nặng.

Một tiếng ầm vang, trường thương của lão già Giang gia bị gấp khúc, sức mạnh khủng khiếp khiến lão ta phải liên tục lùi lại mấy bước mới có thể đứng vững thân thể.

- Thể tu, không ngờ trên thế giới này còn có thể tu đơn thuần! Có ý nghĩa, lão tử chưa từng xé xác võ giả thể tu, hôm nay hãy để lão tử thử cường độ thân thể của ngươi.

Lão già Giang gia chẳng những không kinh hãi, ngược lại trên mặt còn lộ ra thần sắc hưng phấn. Ánh mắt kia không phải đang nhìn đối thủ, mà là nhìn con mồi tất nhiên sẽ rơi vào tay mình.

- Giang lão quỷ, lão phu đến giúp ngươi một tay!

Tây Môn Bắc Phong vọt về phía Lý Lân, trong mắt tràn đầy sát khí.

Lần này cao thủ của Giang gia không nói lời cự tuyệt, vì lão đã phát hiện thực lực của Lý Lân không yếu, nếu thật sự tiếp tục giao đấu, cho dù cuối cùng có thể xử lý đối phương thì bản thân cũng phải chịu ít tổn thất. Những người như họ ai không phải lão hồ ly, trước khi có được lợi ích thiết thực thì ai lại chấp nhận mạo hiểm bị trọng thương.

- Vô sỉ!

Lãnh Băng nghiến răng, trên gương mặt lạnh như bang lần đầu tiên để lộ thần sắc phẫn nộ. Hai cao thủ thành danh trên một thế hệ không ngờ lại hợp sức rat ay với một thanh niên, nói ra ngoài cũng đủ khiến hai đại gia tộc mất mặt.

- Triệu đại ca lần này phải làm phiền rồi!

Lâm Vũ sắc mặt vô cùng khiếp sợ. Một Lục phẩm Võ Hoàng đã khiến Lý Lân dung hết mọi thủ đoạn, bây giờ hai người cùng lên, tình hình của Lý Lân lập tức trở nên vô cùng nguy hiểm.

- Đại Bá Vương Thương, Bá Vương Tá Giáp!

- Phiên Thiên Ấn Pháp, Phiên Thiên Chi Mạch!

Hai lão già thủ đoạn cực kỳ kinh người, vừa tiến lên đã dung địa giai võ kỹ. Một cự thương phá tan tất cả cùng một mảnh sơn mạch san bằng vạn vật phong kín mọi cử động của Lý Lân.

Ông!

Hư không vô thành vô tức sụp đổ một mảnh hắc động nuốt lấy Lý Lân vào trong. Phiên Thiên Chi Mạch đáng sợ kia của Tây Môn Bắc Phong nhìn thấy không có chiến quả gì.

Nhưng Bá Vương Thương được ngưng tụ bởi chân khí kia lại một tiếng ầm vang, không ngờ lại không bị không gian ngăn cách, một thương phá hư không tạo thành một cái động lớn, Lý Lân ẩn núp bên trong bị đẩy mạnh ra ngoài.

- Đáng chết, Bá Vương Thương này không ngờ lại có đặc điểm tập trung không gian, thậm chí đến hư không cũng không cách nào ngăn cách nó!

Lý Lân sắc mặt âm trầm. Nếu trốn không được, Lý Lân lập tức từ bỏ việc lợi dụng sức mạnh của Lục Mang Tinh để chạy trốn, chỉ còn có một con đường kháng cự đến cùng.

Thanh Long đao một tiếng rồng ngâm xuất hiện trong tay phải của Lý Lân, Bạch Hổ kiếm một tiếng hổ gầm xuất hiện trong tay trái của Lý Lân. Trong thời khắc nguy cơ, Lý Lân quyết định mạo hiểm xuất thủy, cho dù không đáng cũng không để hai lão già có được lợi. Hai loại binh khí theo chuyển động của hai tay hắn, không ngờ lại sản sinh ra hai loại ý chí đao kiếm hoàn toàn tương phản.

- Hắc giao!

Theo tiếng quát khẽ của Lý Lân, một hư ảnh màu đen giống như u linh vọt ra từ trong cánh tay phải của hắn. Bóng đen trong nháy mắt tang vọt trăm ngàn lần, hóa thân thành một con giao long màu đen dài ngàn trượng. Lúc này chiếc sừng trên trán của giao long màu đen đã thoái hóa thành hai bao vươn lên cao, bên trong ẩn chứa một sức mạnh kinh khủng. Phần bụng ngoại trừ ba chiếc trảo, còn có một đôi sừng gồ lên như móng vuốt. Có thể nói con hắc giao này một khi tiến hóa hoàn thành, thì sẽ trở thành thần long ngũ trảo hoàng giả trong long tộc.

Rống!

Một tiếng rồng ngâm cực kì vang dội tán phát ra từ trong miệng hắc giao, thân hình khổng lồ màu đen đột nhiên quất về hướng mảnh chân khí sơn mạch vạn trượng liên miên trên không trung kia.

Tiếng vang ầm ầm, trời long đất lở. Sơn mạch liên miên kia không ngờ hoàn toàn sụp đổ dưới một cái quất đuôi này. Đến người thi thuật là Tây Môn Bắc Phong cũng sắc mặt tái nhợt trong nháy mắt. Vốn là vì cánh tay cụt mà bị trọng thương, bây giờ lại là thương càng them thương, lực chiến đấu nhanh chóng suy yếu.

- Không thể nào, đây là thần giao có thể tiến hóa thành thần long ngũ trảo, trên người ngươi sao có thể có có loại thần vật này?

Trong mắt Tây Môn Bắc Phong có thêm vài phần sợ hãi. Hắn đã đánh giá Lý Lân rất cao rồi. Nhưng vẫn bị thủ đoạn thiên biến vạn hóa của hắn làm cho trọng thương, hơn nữa mỗi loại đều vô cùng lợi hại.

- Âm Dương lĩnh vực!

Lý Lân không có thời gian đáp trả lực lượng của Tây Môn Bắc Phong, hắn cùng lúc sử dụng hai loại đao kiếm hoàn toàn tương phản đối với hắn đã sản sinh gánh nặng cực kì lớn. Cho dù là Minh Vương Pháp Thân dung nhập vào thân thể hắn vẫn khiến hắn có một loại cảm giác như tê liệt.

Âm Dương lĩnh vực chính là một loại ý cảnh võ đạo được Lý Lân phát triển căn cứ vào quyền ý của Thái Cực quyền. Dựa theo tình huống bình thường, với cảnh giới của hắn mà thi triển ra cũng sẽ không có uy lực lớn như vậy. Mà lần này không giống, Lý Lân cùng lúc thôi động Bạch Hổ kiếm và Thanh Long đao khiến linh tính của bản thân hai loại thần binh bị thôi động. Khiến hai loại ý chí võ đạo của hắn phát sinh lột xác. Bên trong khí phách ngang nhiên ẩn chứa ẩn nhẫn tiềm tàng uyên thâm, một loại bên trong lạnh lùng ẩn chứa ý tứ bá đạo. Hai loại ý chí vốn không dung hòa giống như đạo âm dương trong Thái Cực. Với sức mạnh kinh khủng sản sinh từ ý chí Thái Cực dung hợp cùng một chỗ đến Lý Lân cũng cảm thấy giật cả mình.

Lúc này ánh đao trong tay Lý Lân sản sinh biến hóa quỷ dị, một phương thanh mông mông một mảng ẩn chứa uy áp bá đạo, phương còn lại bạch sâm sâm một phen tràn ngập sát khí lãnh khốc. Hai loại lĩnh vực giằng co cùng một chỗ hóa thành Âm Dương ngư cực lớn bách trượng phương viên, trong nháy mắt va chạm vào Phách Vương Thương của cao thủ Giang gia.

Phách Vương Thương mà ngay cả hư không cũng không thể ngăn trở lại hoàn toàn mai một trong nháy mắt khi va chạm với loại Âm Dương ngư quỷ dị này. Ngay sau đó, Âm Dương ngư không chút trì hoãn hướng về phía cao thủ Giang gia mà ép tới.

Cao thủ Giang gia biến sắc, hắn từ trong Âm Dương ngư hai màu xanh trắng này cảm nhận được nguy cơ tử vong, không chút do dự, hắn đem bản thể trường thương màu đen trong tay bắn về phía Âm Dương ngư đang uy áp mà tới, một tràng dao động quỷ dị phát ra từ trên trường thương.

- Phát!

Trường thương trong khoảnh khắc tiếp xúc với Âm Dương ngư đột nhiên tự nổ. Bên trong trường thương ẩn chứa sát khí vô tận trong nháy mắt bao phủ phạm vi ngàn mét ở phía dưới.

- Đi!

Lãnh Băng sắc mặt đại biến, một tay bắt lấy Lâm Vũ Vi và Trương Thanh. Thân hình nhanh chóng phóng ra khỏi phạm vi sát khí.

- Chuôi trường thương lúc nãy?

Lâm Vũ Vi trong long còn sợ hãi nói.

- Ít nhất cũng là linh bảo ngũ phẩm! Cao thủ Giang gia này quả nhiên là người tàn nhẫn! Loại bảo bối thế này mà nói tự nổ là tự nổ!

Lãnh Băng thần sắc nghiêm trọng. Nếu không phải lúc nãy hắn giải phóng một bộ phận lực lượng trên người, muốn dẫn hai người thoát ly ra khỏi phạm vi sát khí vẫn thật không phải là chuyện dễ dàng.

- Chẳng lẽ hắn chính là người đó trong truyền thuyết Giang gia?

Trương Thanh biến sắc, dường như nghĩ đến một nhân vật cực kì khó đối phó.

- Người nào?

Lãnh Băng hỏi. Có thực lực thế này tuyệt đối không phải hạng người bừa bãi vô danh.

- Giang Du! Đệ đệ ruột của gia chủ Giang gia! Lục phẩm điên phong Võ Hoàng, được xưng là ác độc tàn khốc!

Trương Thanh sắc mặt khó coi nói.

- Vì sao ta trước đây chưa từng nghe nói Giang gia có nhân vật đáng sợ thế này?

Lâm Vũ Vi khó hiểu. Thời gian nàng ở Thiên Đế thành tuy là không nhiều như Trương Thanh, nhưng cũng đã có bỏ công sức điều tra tình huống của Thiên Đế thành. Cao thủ Giang gia quả thật không ít. Nhưng lại chưa từng nghe nói về Giang Du này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.