Tam Thái Tử

Chương 468: Trấn áp (2)



Lý Lân nhíu mày, không rõ lắm gã ta đang nói gì, nhưng điều này lại cho hắn biết, lai lịch của người trung niên mặt trắng mà hắn trong lúc vô ý cứu lại không nhỏ, rất có thể giống như Cửu U chân nhân, là nhân vật sống sót từ thượng cổ.

- Được rồi, ta không có thời gian thảo luận người khác với ngươi, giao bản nguyên tiểu thế giới cho ta. Ta sẽ cho ngươi một con đường sống.

Trải qua giao thủ vừa rồi, Lý Lân biết mình muốn giải quyết gã ta trong khoảng thời gian ngắn tuyệt không dễ dàng.

- Nằm mơ, hiện tại ta lập tức sẽ trục xuất ngươi ra khỏi tiểu thế giới.

Cửu U chân nhân cũng ôm tâm tư như Lý Lân căn bản sẽ không có khả năng thỏa hiệp. Gã hô một tiếng, hào quang chín màu hóa thành bàn tay to che trời, chộp tới Lý Lân.

Uỳnh!

Một luồng quang mang hồng nhạt đột nhiên bốc lên từ trên người Lý Lân, bàn tay to che trời xông tới đột nhiên dừng lại.

- Tiêu tán!

Lý Lân trầm giọng quát. Bàn tay to che trời dường như cực kỳ sợ hãi quang mang hồng nhạt này, công kích khủng bố kia vậy mà lại tán đi theo lời nói của Lý Lân.

- Gì?

Cửu U chân nhân choáng váng. Đây là tình huống gì, cho dù Lý Lân dùng lực thô bạo đánh nát cũng không thể làm cho gã giật mình như vậy, phải biết rằng đó chính là công kích bản thân phát ra, Lý Lân vậy mà chỉ động miệng đã phá giải được.

- Ta có được dấu ấn tiểu thế giới, cũng nhận được sự tán thành của tiểu thế giới. Bản nguyên tiểu thế giới này sẽ không thương tổn ta.

Thần sắc Lý Lân khôi phục lạnh nhạt.

- Không, đây là của ta, ngươi cút ra ngoài cho ta.

Cửu U quát rống, trên mặt tràn đầy vẻ oán độc.

Lý Lân lắc đầu, bắt đầu điều động lực lượng Lục Mang Tinh, vì tốc chiến tốc thắng, hắn chuẩn bị mạo hiểm sử dụng lực trấn áp của Huyền Vũ Khải. Đồ cổ giống như Cửu U chân nhân thực sự là quá ít, giết gã sẽ quá đáng tiếc.

- Cửu U lĩnh vực, Cửu Cửu Quy Nhất!

Trên mặt Cửu U tràn đầy vẻ điên cuồng. Trách không được công kích của gã thủy chung khó có thể làm gì được Lý Lân, không phải gã không có thực lực, mà là Lý Lân đã lấy được sự tán thành của thế giới này, hiệu quả mà Cửu U chân nhân điều động lực lượng của tiểu thế giới trấn áp hắn đương nhiên sẽ rớt đi rất nhiều. Nếu không chỉ dựa vào thực lực Võ Hoàng Tam Phẩm như Lý Lân sớm đã bị hắn nổ thành cặn bã.

- Huyền Vũ Khải, lực Trấn Thế!

Theo sự thúc giục của Lý Lân, Huyền Vũ Khải đột nhiên phóng đại, một con thần quy vạn trượng tựa như đến từ viễn cổ trong nháy mắt lấy xu thế Thái Sơn áp đỉnh ép về phía Cửu U chân nhân.

- Phá!

Một tiếng hô, Cửu U lĩnh vực nháy mắt bị linh quy đập vụn, thân rùa khổng lồ nghiền ép xuống. Một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến, ngay sau đó tất cả trở nên im hơi lặng tiếng.

- Thu!

Theo một tiếng hô của Lý Lân, chân thân thần quy khổng lồ hóa thành kích cỡ lòng bài tay, nháy mắt nhảy vào trong không gian của Lục Mang Tinh. Trong mấy món thần binh của Lý Lân, chỉ có Huyền Vũ Khải có thể tự do ra vào không gian Lục Mang Tinh, mấy món thần binh khác đều không thể. Điều này làm cho Lý Lân nhớ tới sự tồn tại của những cánh cửa thần bí trung ương không gian Lục Mang Tinh. Hắn tìm kiếm nhiều lần thủy chung vẫn không đoạt được.

- Trước tiên trấn áp ngươi, về sau chậm rãi bào chế.

Lý Lân thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt phức tạp điều động dấu ấn hồng nhạt trong cơ thể, chính là thứ này này ám toán mình, làm cho mình cùng Vệ Thanh Tuyền lâm vào bể dục, thần xui quỷ khiến có sự thân mật da thịt. Mặc dù tâm tư phức tạp, Lý Lân lại không có từ bỏ thứ tốt đã tới tay, đây chính là lá chắn luyện hóa bản nguyên tiểu thế giới. Tiểu thế giới này đã gần sát biên giới chuẩn bị sụp đổ, mà bản nguyên thế giới lại còn không hoàn chỉnh, nhưng vẫn là một khoản tài phú cực lớn khiến cho cao thủ dưới Võ Tôn điên cuồng.

Thời gian từ từ trôi qua, ở đỉnh thánh sơn trung ương tiểu thế giới, Vệ Thanh Tuyền đang nhắm mắt điều tức đột nhiên bật dậy, gương mặt khẩn trương nhìn tiểu thế giới phát ra tiếng nổ vang.

- Đó là?

Vẻ mặt Vệ Thanh Tuyền có chút khiếp sợ, bởi vì cô đột nhiên phát hiện thế giới khổng lồ vậy mà đang thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Không sai, chính là thu nhỏ lại. Tựa như thế giới đó đột nhiên co rút lại vậy.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ai thắng?

Vệ Thanh Tuyền nhìn bản nguyên tiểu thế giới tản ra hào quang chín màu mãnh liệt trên bầu trời, trên mặt không tự giác có thêm một chút lo lắng.

Uỳnh!

Trên hư không xuất hiện một cánh cửa, một thân ảnh hùng tráng xuất hiện, chính là Lý Lân đắc thắng mà về. Hắn gật đầu với Vệ Thanh Tuyền, sau đó đột nhiên nhảy vào trong thân thể phía sau Vệ Thanh Tuyền.

Sau đó Lý Lân chậm rãi mở mắt, ánh mắt ôn hòa nhìn về phía Vệ Thanh Tuyền.

- Ngươi... Thắng?

Vệ Thanh Tuyền không tự giác nhẹ nhàng thở ra, thần sắc trên mặt có chút phức tạp.

- Ừ, đa tạ ngươi!

Thần sắc trên mặt Lý Lân có chút chân thành, một chút bất mãn đối với Vệ Thanh Tuyền trước đó cũng hoàn toàn tiêu tán. Nữ nhân này có thể bất kể hiềm khích trước kia hộ pháp cho thân thể của hắn, chỉ cần phần tình nghĩa này cũng đủ khiến cho Lý Lân coi trọng.

- Ai cần ngươi đa tạ, chúng ta là địch nhân, địch nhân không chết không thôi!

Vệ Thanh Tuyền nghiến răng, nghĩ tới chuyện đã xảy ra trước đó, nàng còn có loại xúc động muốn phát điên. Thánh nữ băng thanh ngọc khiết rơi xuống phàm trần, hơn nữa tiểu tử vô danh được tiện nghi không có chút ý cảm ơn, thần sắc lạnh nhạt kia làm cho Vệ Thanh Tuyền hận không thể một chưởng đánh chết hắn.

- Vậy sao?

Trên mặt Lý Lân lộ ra một chút vẻ mặt cổ quái, như vậy không giống như kẻ thù sinh tử.

- Khốn kiếp. Ngươi đang suy nghĩ gì!

Vệ Thanh Tuyền hét rầm lên tựa như mèo bị giẫm phải đuôi.

- Không nghĩ gì hết!

Lý Lân sờ sờ cái mũi, càng cảm thấy có chút khó nắm bắt đối với tâm tư của nữ nhân này.

- Ta hiện tại không phải là đối thủ của ngươi, nhưng sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ tự tay lấy tính mạng của ngươi.

Vệ Thanh Tuyền không muốn ở lại cùng với Lý Lân một khắc, xoay người đi xuống dưới thánh sơn.

- Đợi một chút!

- Ngươi muốn làm gì?

Vệ Thanh Tuyền đột nhiên đề phòng hỏi.

Lý Lân thoáng xấu hổ nói:

- Ta có thể trực tiếp đưa cô ra ngoài!

- Ngươi nắm giữ tiểu thế giới này?

Trên gương mặt đẹp của Vệ Thanh Tuyền hiện lên một chút vẻ giật mình. Tuy rằng Lý Lân thành công đi ra cô đã có chút phỏng đoán, nhưng khi thực sự xác nhận, Vệ Thanh Tuyền vẫn cảm thấy giật mình. Một tiểu thế giới trọn vẹn a! Đây chính là thứ có thể làm cho võ giả Võ Hoàng đỉnh phong điên cuồng.

- Xem như vậy đi, nhưng thế giới này đã đến sát biên giới chuẩn bị sụp đổ, có lẽ không bao lâu nữa sẽ biến mất!

Lý Lân lạnh nhạt nói.

- Bản nguyên tiểu thế giới không phải dễ lấy. Nếu đã sụp đổ thì không sao, nhưng nếu ngươi có được cái hoàn chỉnh, chỉ sợ ngươi sẽ trở thành mục tiêu của kẻ khác. Còn có. Cho dù ngươi đưa ta ra ngoài ta cũng sẽ không cảm kích ngươi.

Vệ Thanh Tuyền nói hơi chút chanh chua.

- Đương nhiên sẽ không!

Lý Lân có chút buồn bực nói. Xem ra nữ nhân này còn chưa có tiếp nhận chuyện đã xảy ra trên người mình. Tưởng tượng cũng có thể hiểu được. Cho dù là đại nam nhân như Lý Lân đối mặt loại chuyện đó cũng có chút không được tự nhiên. Lý Lân trước đó đã nghĩ, nếu như thực lực của mình yếu hơn so với Vệ Thanh Tuyền, chỉ sợ hiện tại hắn đã là một cỗ thi thể. Vĩnh viễn không nên xem thường sự lạnh lùng của võ giả. Nhất là khi bước vào lĩnh vực Võ Hoàng, sinh mệnh động một chút đã hơn mấy trăm ngàn năm. Tình thân càng thêm đạm mạc.

Lý Lân vung tay lên. Trong hư không xuất hiện một cánh cửa. Một luồng không khí trong lành từ ngoại giới truyền đến. Vệ Thanh Tuyền không quay đầu lại, phóng về phía cánh cửa. Cô thật sự không muốn ở cùng một không gian với Lý Lân thêm một phút nào nữa.

Nhìn cánh cửa hư không dần dần biến mất, trên mặt Lý Lân lộ ra thần sắc có chút tiếc hận. Vừa rồi cảm xúc của Vệ Thanh Tuyền mềm hoá, là thời cơ tốt nhất để quan hệ hai người dịu đi. Đáng tiếc chuyện trong hiện thực tuyệt không cho phép Lý Lân trầm mê trong tình nhi nữ.

Tốc độ tiểu thế giới sụp đổ nhanh hơn so với hắn tưởng tượng. Hơn nữa bản nguyên tiểu thế giới không hoàn chỉnh, Lý Lân dĩ nhiên không thể mang tiểu thế giới hoàn chỉnh đi.

- Hiện tại cũng chỉ có thể luyện hóa được chút nào hay chút đó!

Lý Lân có chút bất đắc dĩ. Bây giờ cách thời gian học viện Thần Ma khai giảng chỉ còn không đến một tháng, nếu như hắn muốn tham gia cuộc đại tỷ thí của học viện Thần Ma, nhất định phải tham gia cuộc thi nhập học học viện Thần Ma trước, đó là quy tắc, cho dù Lý Lân quen biết thầy dạy của học viện cũng không thể nhảy qua.

- Nếu như có thể có được phần bản nguyên thế giới trên người trung niên râu bạc trắng kia thì hay rồi, như vậy có thể luyện hóa được toàn bộ thế giới vào trong cơ thể, hiện tại chỉ có thể tận lực thu hoạch.

Hắn nghĩ.

Quanh thân Lý Lân tuôn ra quầng sáng hồng nhạt, những khí tinh thuần nhất kia đã khó có thể dao động được tâm trí của hắn, thậm chí còn trở thành chìa khóa để hắn luyện hóa tiểu thế giới. Lý Lân không biết chủ nhân cũ của tiểu thế giới này là sự tồn tại dạng gì, nhưng lấy khí kia xây nên căn cơ tiểu thế giới, nghĩ cũng biết không phải là thứ tốt đẹp gì. Bởi vậy, Lý Lân cũng không phải quá mức tiếc hận đối với việc không thể đạt được tiểu thế giới hoàn chỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.