Tam Thái Tử

Chương 480: Kết thúc mười ngày



Lý Lân thoáng nhẹ nhàng thở ra, sau đó hắn lấy tiên thiên thuần dương cương khí của mình làm vật dẫn liên lạc với trận pháp thần long, lực lượng màu vàng mạnh mẽ rút lực lượng thần long nơi Trương Thanh ra. Bởi vì Tiên Thiên thuần dương cương khí cùng với lực lượng thần long màu vàng là đồng căn đồng nguyên, bởi vậy cấu trúc của trận pháp cực kỳ thành công.

Nửa ngày sau, Trương Thanh mở to hai mắt, một cổ khí tức kinh khủng từ trong người của hắn bộc phát ra.

- Lực lượng thật mạnh, lão đại, đây là cảm giác của cao thủ Võ Hoàng sao?

Trương Thanh rất là hưng phấn, y đột nhiên chém ra một quyền, trên hư không xuất hiện một đường thông đạo thật lớn, thực lực như vậy khiến cho cả người hắn giống như là đang nằm mơ.

- Xem ra là thành công rồi, hãy hướng vào ta đây toàn lực xuất thủ, ta muốn xem xem ngươi nắm trong tay bao nhiêu lực lượng.

Lý Lân trầm giọng nói.

Trương Thanh gật gật đầu, thần sắc ngưng trọng, y tụ tập toàn bộ lực lượng đột nhiên chém thẳng một quyển vào Lý Lân.

Một tiếng ầm vang, nắm tay Trương Thanh nện vào trong lòng bàn tay của Lý Lân, cả người y bởi vì phản lực khổng lồ đẩy lui đi tới vài chục bước.

- Không tồi , lực lượng Võ Hoàng ngũ phẩm thêm một chút thời gian cọ sát, đủ để ứng phó với Võ Hoàng ngũ phẩm đỉnh .

Trên mặt Lý Lân lộ ra một thần sắc vừa lòng.

- Trời ạ ngươi quả thật là quá biến thái, Võ Hoàng ngũ phẩm cũng đỡ không nổi một kích tùy ý của ngươi.

Trương Thanh vẻ mặt buồn bực nói, trong lòng y hạ quyết tâm không bao giờ so sánh cùng với cái đồ biến thái Lý Lân này nữa, thật sự là quá đả kích người ta.

Lý Lân cười cười, hắn xoay người lại nhìn hai người Lâm Vũ Vi cùng Lãnh Băng, trên người hai nàng chân khí bàng bạc đã thu hồi toàn bộ, trên mặt đều có vẻ không hề bận tâm.

Rắc rắc.

Trong cơ thể Lãnh Băng truyền đến một thanh âm vỡ vụn, hơi thở cả người nàng đột nhiên tăng vọt, làn da trắng như tuyết trên thân trong nháy mắt đã biến thành màu lam.

- Này…Đây là…!

Trương Thanh há hốc mồm, Lãnh Băng thế nhưng khi kim long nhập vảo trong cơ thể đột phá bức tường Võ Hoàng thì bị cản trở, phải biết rằng trước đây nàng chằng qua chỉ là Cửu phẩm Vương Tọa đỉnh, nhưng là rất nhanh Trương Thanh liền nghĩ đến trong cơ thể Lãnh Băng có phong ấn thần dị, có lẽ là thần long màu vàng kia khi nhập vào trong cơ thể đã giải phóng đi một phạm vi lớn phong ấn này, cho nên lần này không để cho nàng nhìn thấy cảnh giới mạnh mẽ, đột phá đến cấp Võ Hoàng.

Lãnh Băng chậm rãi mở to mắt, đập vào mắt nàng là một ánh mắt điên dại và ngu đần.

- Tên béo, ngươi làm cái gi?

Tính tình Lãnh Băng tuy rằng lãnh đạm nhưng dù sao thỉ cũng là nhi nữ, bị Trương Thanh ở trong một khoảng cách gần như vậy mà nhìn mặt, trên mặt nàng hiện lên một sắc mặt đỏ bừng, gã béo Trương Thanh cũng hoảng sợ xấu hổ mà lui nhanh về phía sau.

- Chúc mừng ngươi đã đột phá đến cảnh giới Võ Hoàng, không biết bây giờ ngươi có thể phát huy ra được bao nhiêu thực lực?

Lý Lân cười hỏi.

- Ta cũng vậy ta cũng không nghĩ tới kim long lại kích thích phong ấn trong cơ thể của ta, về phần thực lực ta chỉ sợ vẫn như cũ ở Võ Hoàng ngũ phẩm đỉnh, dù sao lần này chỉ là để cho ta đột phá đến Võ Hoàng, chủ thể phong ấn trong cơ thể được hoàn toàn cởi bỏ.

Lãnh Băng nói.

Lý Lân gật gật đầu, tuy rằng Lãnh Băng khiêm tốn, nhưng mà Lý Lân biết là Lãnh Băng này là Võ Hoàng ngũ phẩm, nhưng mà thực lực của nàng so với Trương Thanh hoàn toàn dùng ngoại lực mạnh mẽ hơn rất nhiều, dù sao thì bản thân Lãnh Băng đã thật sự là cao thủ Võ Hoàng, cảnh giới võ đạo của nàng so với tên béo Trương Thanh cao hơn không ít.

Nhưng vào lúc này, Lâm Vũ Vi cũng đã mở mắt, nàng dường như không có một chút thay đổi nào, giống như thần long nhập vào cơ thể nàng vô thanh vô tức mà biến đi vậy.

- Tiểu ma nữ, ngươi, đây là cái tình huống gì? Ngươi sẽ không bị thần long kia đoạt nhà chứ?

Trương Thanh lo lắng hỏi.

- Đoạt cái đầu của ngươi! Người bị đoạt nhà như bản cô nương cũng không có vấn đề, là ta tạm thời tuần phục cái kim long kia, hắn nguyện ý đưa lực lượng của hắn cho ta mượn.

Lâm Vũ Vi cười tủm tỉm.

- Ngươi đã giao tiếp với kim long rồi sao?

Thần sắc Lý Lân trầm xuống, dù sao thì cũng là tùy theo cương khí trong cơ thể hóa sinh mà ra tất cả, kiểu tình huống này làm cho hắn nghĩ tới trường hợp Diệu Ni trọng sinh trong truyện Hồng Lâu Mộng.

- Ta đã tìm được bộ phận bản năng của nó, coi như tạm thời đạt thành hiệp nghị. Hì hì! Ta đây hiện tại có thể so sánh với Võ Hoàng lục phẩm rồi.

Lâm Vũ Vi đắc ý nói.

Lý Lân gật gật đầu có chút bất đắc dĩ nói:

- Xem ra kim long trong cơ thể của ngươi hấp thu lực sinh mệnh lại xảy ra dị biến, ngươi sẽ thật sự không nuôi dưỡng cho ta một cái sinh mệnh chứ.

Lý Lân cũng không có ý tứ gì đặc biệt, nhưng mà những lời này lại có ý nghĩa rất khác, cho dù Lâm Vũ Vi có là người cá tính can đảm cũng bị lời nói của Lý Lân làm cho mặt đỏ ửng.

- Khốn kiếp, ngươi nói cái gì vậy, cái gì mà ngươi gọi là nuôi dưỡng sinh mệnh, ta chỉ là mượn tạm kim long của ngươi một thời gian, một khi sống qua được ngày thứ mười bản cô nương sẽ lập tức trả cho ngươi.

Tiểu ma nữ giương nanh múa vuốt nói. cũng biết là bản tính nàng không phải là như thế, chỉ là mượn điểu này để che dấu đi bối rối của mình.

Trên mặt Lý Lân hoàn toàn màu đen, hắn không hề quan tâm đến nàng, trầm ngâm nửa ngày rồi quyết định đem một bộ trận pháp truyền cho ba người.

- Chỗ này của ta có một bộ hợp kích trận pháp, cũng là có được từ một tộc của linh thú, đó là long tộc, tên của nó gọi là Tứ Long Dung Thiên trận, nếu ba người các ngươi nắm giữ bộ trận pháp này, chúng ta bốn người hợp lực sống qua mười ngày cũng là không cố sức.

- Long tộc trận pháp, làm sao ngươi lại có thể có được?

Ba người lắp bắp kinh hãi, nhân loại cùng linh thú từ trước đến nay quan hệ cũng không ăn ý, mặc dù nhân loại và linh thú đã đại chiến qua vài ngàn năm, nhưng nhân loại và linh thú giằng co thì vẫn còn tồn tại như trước, hai bên đều nói là tử thù của nhau cũng không phải là nói quá.

- Chỉ là may mắn mà có.

Chờ khi Lý Lân đem Tứ Long Dung Thiên trận truyền cho ba người, ba người lập tức đắm chìm vào trong đó, Bộ hợp kích trận pháp này tuy rằng vang dội hàng đầu, nhưng trên thực tế cũng không thể tính toán là trận pháp thâm ảo, đây cũng chỉ là Lý Lân muốn trong thời gian ngắn tăng lên một ít thực lực mà thôi.

Sau đó ba người bọn họ đã gặp từng đợt rồi lại từng đợt khiêu chiến, đến buổi sáng sớm ngày thứ mười thì bốn người gặp nguy cơ lớn nhất. Bảy vị cao thủ Võ Hoàng cũng đồng thời tinh thông hợp kích trận pháp, lực chiến đấu đạt đến trình độ Võ Hoàng thất phẩm, Lý Lân cố hết sức một mình ứng phó, dù sao thì cảnh giới võ đạo của hắn vẫn là có thấp một chút, có thể chống cự với cấp chiến lực Võ Hoàng thất phẩm cũng đã là cực kỳ nghịch thiên rồi.

Vì giải quyết phiền toái, bốn người không thể không sử dụng Tứ Long Thiên Dung trận, kết quả phát huy cũng không tồi, cuối cùng đã đánh cho đối phương phải bại lui, Lý Lân cũng không đuổi tận giết tuyệt, sau khi đã bức lui đối phương liền lập tức rời đi, nếu thật sự là muốn đại chiến sinh tử thì Tứ Long Dung Thiên trận mài hợp chưa thuần thục cũng chưa chắc đã là đối thủ của Bắc Đẩu Thất Tinh trận của bảy vị Võ Hoàng.

Nhưng ngược lại, trong suốt cả ngày thứ mười kia, hấp lực lốc xoáy kinh khủng xuất hiện đến ba lần, một lần so với một lần lại càng khủng bố hơn, gần như là chỉ hai canh giờ là lại xuất hiện một lần, chỉ là hiện tại thực lực của ba người đã hơn trước rất nhiều, vì thế tự nhiên không có gì sợ hãi, mà Lý Lân trên người cũng không cần có nguyên linh châu, nhưng chiến lực lại mạnh mẽ thủ đoạn công kích lại càng sắc bén dị thường, ba đợt lốc xoáy xuất hiện đều bị hắn dùng thanh long đao phóng ra chém nát.

Ầm ầm ầm!

Trên bầu trời mây âm u, mây đen dầy đặc bao phủ khắp mặt đất, tất cả mọi người đếu bị hấp dẫn, giương mắt mà nhìn vào giữa không trung.

- Ngày thứ mười đã kết thúc, chúc mừng các ngươi thông qua khảo nghiệm thành công.

Vẻ mặt Lý Lân tươi cười nói.

- Đúng vậy, , ta cảm nhận được áp lực trong lòng ta, đích thực đã giảm bớt rất nhiều.

Trương Thanh hưng phấn nói.

-Thật tốt quá, rốt cục cũng có thể rời khỏi cái địa phương quỷ quái đáng chết này.

Lâm Vũ Vi đồng dạng hưng phấn.

- Lý đại ca, ngươi thực sự muốn đi cửa ải cuối cùng sao?

Lãnh Băng hơi lo lắng hỏi, nàng trước sau cảm thấy quyết định của Lý Lân có chút qua loa.

- Không sai, ta muốn đi xem một chút thực lực siêu cấp cao thủ bên trong Thần Ma học viện.

Lý Lân hiện tại cần chiến đấu để rèn luyện chính mình, hơn nữa so sánh với thanh niên cao thủ đương đại, cảnh giới Võ Hoàng tam phẩm đỉnh như Lý Lân vẫn là thấp môt chút.

- Lão đại, ta rất xem trọng ngươi, ngươi cố lên ta chờ mong nhận được tin tức tốt ngươi ra nhập nội viện.

Trương Thanh hào sảng nói.

- Cuộc lữ hành của chúng ta kết thúc, Lý đại ca ngươi cần phải cố gắng lên.

Nói xong Lâm Vũ Vi nhéo một cái vào cái pháp ấn cổ xưa, một tiếng rồng ngâm từ trong cơ thể nàng truyền đến, một con thần long màu vàng giống như tia chớp từ trong cơ thể Lâm Vũ Vi lao ra, sau một thoáng do dự, nhưng rồi vẫn chui vào trong cơ thể Lý Lân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.