Tam Thái Tử

Chương 488: Gặp lại cố nhân (2)



- Là ta, Tam ca, ta thật sự không nghĩ tới ngươi lại tới nhanh như vậy, còn trở thành khôi thủ của học viện Thần Ma năm nay.

Lý Triệt kích động nói, lúc trước khi gã thấy người đứng đầu bảng tinh anh có tên là Lý Lân, gã căn bản không dám xác định, cuối cùng mới cẩn thận kiểm tra mới biết được đó thật sự là Tam ca chưa từng bao giờ được coi trọng.

- Đây là ngươi làm cái gì? Không phải là theo Hoàng tỷ tiến vào học viện Thần Ma sao? Sao lại trở thành bộ dáng này?

Lý Lân khó hiểu hỏi.

- Nói thì dài, Tam ca nhanh đi gặp một người a!

Lý Triệt không nhiều lời, lôi kéo Lý Lân tiến vào trong phòng chính, vừa đi vào, mùi thuốc gay mũi truyền đến.

- Đây là?

Lý Lân ngạc nhiên nhìn nữ nhân sắc mặt vàng vọt như đang hấp hối trên giường. Vô luận thế nào hắn cũng không nghĩ tới, nữ nhân này lại là Lưu Thanh Thanh của Đại Diễn Tông, là đệ tử nội môn Đại Diễn Tông bị hắn quấy rồi cùng đoạt Thanh Long đao.

- Tam ca biết nàng ta?

Lúc này đến phiên Lý Triệt kinh ngạc, dù sao lúc bọn họ rời khỏi Đại Đường, Lý Lân còn chưa quật khởi, thoạt nhìn cũng không có tiếp xúc gì với Đại Diễn Tông.

- Khục khụ, cô em kia, ngoan ngoãn để ta sủng hạnh!

Nghĩ tới chuyện hoang đường lúc trước, khuôn mặt tuấn tú của Lý Lân có chút đỏ lên.

- Ách! Mong Tam ca nhìn nàng một chút!

Lý Triệt trầm giọng nói.

- Nàng ta là người Đại Diễn Tông, tại sao lại ở cùng một chỗ với ngươi, Tuyết Linh cùng Đại hoàng tỷ đâu?

Lý Lân cau mày hỏi.

- Mấy người Đại hoàng tỷ đi đâu ta không rõ, nửa năm trước chúng ta ngoài liền bị ám sát, nếu không có Tư Đồ lão sư yểm hộ, hai người chúng ta không thể trốn về được rồi. Mà tòa tiểu viện này chính là do Tuyết Linh tỷ tỷ tìm cho chúng ta, nhưng ba tháng trước, Tuyết Linh tỷ cũng mất tích. May mắn là Tam ca đã đến rồi, nếu không thật sự ta không biết nên làm thế nào!

Lý Triệt chua xót nói, ai có thể nghĩ ngay trước cửa học viện Thần Ma lại xảy ra chuyện này, làm cho bọn họ không kịp ứng phó, có thể nói là thương vong thảm trọng.

- Là ai làm?

Trên người Lý Lân bộc phát ra sát khí làm người ta sợ hãi.

- Không biết, nhưng mà nghe Tư Đồ lão sư nói, gia tộc Tây Môn trong sáu đại thế lực Thiên Đế Thành có hiềm nghi lớn nhất.

- Gia tộc Tây Môn?

Lý Lân cau mày, sát khí trên mặt càng đậm hơn, còn tưởng rằng tự nhiên gây thù chuốc oán, hiện tại xem ra, sự tình so với tưởng tượng của mình cón phức tạp hơn.

Lý Lân không nói gì nữa, cúi đầu xem xét tình huống của Lưu Thanh Thanh.

- Nàng ta trúng độc, hơn nữa còn là độc tố hỗn hợp ăn mòn cả thân thể lẫn thần hồn!

Lý Lân nhíu mày, có thể tra tấn một Võ tông cửu phẩm thành bộ dạng thế này, sao có thể là độc tố bình thường được.

- Còn trị được không?

Lý Triệt ân cần hỏi.

- Yên tâm đi, có ta ở đây thì nàng muốn chết cũng khó!

Nói xong, Lý Lân lấy từ trong không gian giới chỉ ra một bình ngọc, đổ ra một viên đan dược màu xanh. Nhẹ nhàng thả vào trong miệng Lưu Thanh Thanh, đây là giải độc hoàn do Hương Lân phối chế, chỉ cần không phải là thiên phủ kỳ độc, kịch độc bình thường đều có thể giải trừ.

Ưm….

Trong hôn mê, Lưu Thanh Thanh mơ mơ màng màng mở to mắt, nàng liếc nhìn Lý Lân một cái, ánh mắt không có tiêu cự, há miệng như muốn nói gì đó.

- Ngươi ra ngoài trước đi, ta muốn giúp nàng thôi huyệt quá cung!

Nhìn tìn huống của Lưu Thanh Thanh, nàng nằm trên giường đã khá lâu, hiện tại độc tố được giải trừ, nếu không lập tức bổ sung tinh nguyên sinh mệnh thì e là sẽ tạo thành bệnh căn. Đối với nữ nhân này, Lý Lân luôn cảm giác có chút áy này, dù sao năm đó chỉ là chuyện ân oán giữa Đại Đường cùng Đại Diễn Tông, một nữ nhân như nàng là kẻ vô tội. Hơn nữa, Lý Lân còn gián tiếp đạt được tài nguyên từ trên người nàng giúp hắn tăng nhanh quật khởi.

Lý Triệt gật đầu, đối với Lý Lân, bây giờ gã tín nhiệm trăm phần, dù sao có thể đoạt được thứ nhất ở trong vô số tu sĩ thì lợi hại bậc nào.

Sau một lúc lâu, vẻ mặt vàng như nến của Lưu Thanh Thanh đã biến mất, nửa thân trên gần như trần trụi chảy ra đại lượng độc tố màu đen, lấy thực lực của Lý Lân tự nhiên có thể thoải mái loại bỏ. Rất nhanh, da thịt trắng bệch trên người Lưu Thanh Thanh đã xuất hiện màu lúa mạch khỏe mạnh, theo tinh nguyên sinh mệnh tinh thuần truyền vào, khí sắc của nàng càng ngày càng tốt, đến cuối cùng, ngay cả chân tóc khô cằn cũng khôi phục vẻ sáng bóng.

- A a! Thật là thoải mái a!

Theo bản năng mà rên nhẹ, Lưu Thanh Thanh mở to mắt, vẻ mơ hồ trong mắt đã biến mất, kinh ngạc nhìn Lý Lân.

- Tỉnh rồi, hiện tai ngươi nên ngưng tâm tĩnh khí, vận hành chân khí qua ba mươi sáu chu thiên rồi là có thể khôi phục!

Lý Lân thu tay đang dính sau lưng ngọc trong suốt của nàng, trên mặt lộ vẻ xấu hổ.

Lưu Thanh Thanh nhìn hắn một cái, cũng không tức giận vì Lý Lân xé áo nàng, thậm chí còn có chút ửng hồng đặc biệt.

Lý Lân vuốt mũi, có chút khó hiểu, nhưng bây giờ người ta đã tỉnh, lưu lại trong phòng thì rất có thể trở thành hiềm nghi đùa giỡn lưu manh.

Ngay tại lúc Lý Lân đạp cửa bước ra, một giọng nói nhẹ nhàng yếu ớt như muỗi truyền tới:

- Cảm ơn ngươi, tiểu dâm tặc!

Lý Lân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa thì đập mặt xuống đất, hắn giống như gặp quỷ mà nhìn khuôn mặt cười như không cười của Lưu Thanh Thanh, sau đó liền xoay người nhanh chân chạy trốn. Từ khi sống lại đến giờ, một màn này xem như là lần Lý Lân bị chật vật nhất.

- Nói cụ thể tình huống đi!

Lý Lân âm trầm nói, đứng trước mặt hắn, Lý Triệt cảm thấy có chút áp lực.

- Một năm rưỡi trước, chúng ta đi tới học viện Thần Ma, dưới trợ giúp của Tư Đồ lão sư, Đại hoàng tỷ cùng Vãn Tình tỷ tỷ đồng thời tham gia khảo nghiệm nhập viện năm trước, cuối cùng thành công thông qua, trở thành đệ tử chính thức của ngoại viện. Mà Tuyết Linh tỷ thì nhờ vào thiên phú mà trở thành đệ tử dự bị của học viện Thần Ma, đồng thời trở thành học viên dự bị còn có Lưu Thanh Thanh. Những người còn lại thì chỉ có dùng thân phận người hầu của đệ tử chính thức để tiến vào học viện. Lúc đầu thì mọi chuyện đều thuận lợi, Đại hoàng tỷ cùng Vãn Tình tỷ tỷ theo nhau đột phá cản trở của Tiên Thiên, tiến vào bảng tinh anh ngoại viện. Tuy xếp hạng cuối cùng nhưng cũng triệt để bộc lộ tài năng, cuộc sống của chúng ta cũng tốt hơn rất nhiều. Chỉ là đến nửa năm trước, Tư Đồ lão sư đột nhiên nhận được mệnh lệnh, mang theo Đại hoàng tử cùng Vãn Tình tỷ tỷ đi tới một mỏ khoáng trấn áp phản loạn, chúng ta tự nhiên cũng đi theo. Hành động lần này không có vấn đề gì, tới mỏ khoáng đó thì chỉ có một tên Vương tọa bát phẩm dẫn dắt thế lực, bị Tư Đồ lão sư cùng Đông Phương lão sư liên thủ đánh chết. Nhưng khi chúng ta trở lại Thiên Đế Thành thì đột nhiên bị lọt vào ám sát của một đám người thần bí. Đông Phương lão sư, Thượng Quan lão sư, Đại hoàng tỷ cùng với Vãn Tình tỷ tỷ đồng thời mất tích, những người khác bị tập kích giết chết, có lẽ những tên thần bí kia không để chúng ta vào mắt, ta cùng Lưu Thanh Thanh mới giữ được tính mạng, chỉ là cuối cùng Lưu Thanh Thanh bị người thần bí bắn trúng môt mũi tên, trúng phải kỳ độc. Chúng ta chỉ có thể trốn nơi này tu dưỡng!

Ngũ hoàng tử chậm rãi nói, kể lại chuyện một năm qua, Lý Lân nghe vô cùng cẩn thận, có thể ám sát lão sư của học viện Thần Ma ngay tại Thiên Đế Thành đủ nói rõ đối phương không phải là kẻ bình thường, không cần nói cũng biết, nhất định có người bên trong học viện Thần Ma.

- Tuyết Linh mất tích thế nào?

Theo lời của Lý Triệt, Lý Lân biết lúc đó Tần Tuyết Linh đang bế quan, cũng không theo Tư Đồ Thiên Xung đi dẹp phản loạn.

- Tuyết Linh gặp chuyện không may vào ba tháng trước, lúc đó tỷ ấy theo một trưởng lão nội viện chấp hành nhiệm vụ, cuối cùng lại không trở về.Ta đã âm thầm tìm hiểu, Tuyết Linh tỷ mất tích được ghi lại trong học viện Thần Ma.

Lý Triệt chua xót nói, lấy thực lực của gã căn bản không thể nào tra xét, thậm chí vì giữ mạng mà không thể không che dấu chính mình.

- Hai lão sư cùng hai tên đệ tử chính thức của học viện Thần Ma mất tích mà không ai hỏi thăm gì sao?

Trên mặt Lý Lân lộ ra hàn mang, đây là học viện Thần Ma mà mọi người hướng tới sao? Hỗn loạn không chịu nổi như thế, nơi nào có bộ dạng của một thế lực siêu cấp.

- Hỏi thăm? Hỏi cái gì chứ! Vì bảo đảm tài nguyên của Học viên luôn sung túc, hàng năm cao thủ của học viện khi làm nhiệm vụ chết đi không ít, nhưng mà những người này đa phần là học viên dự bị! Về phần học viên chính thức, chỉ cần mệnh bài chưa vỡ thì chứng minh là còn sống, học viện Thần Ma sẽ không hỏi đến, bởi vì bọn họ cho rằng những điều này cũng là lịch lãm. Dù sao học viện Thần Ma không phải là nhà trẻ, đây là nơi bọn họ bồi dưỡng cao thủ siêu cấp.

Lý Triệt bất đắc dĩ nói, đây là thế giới hiện thực, so với thế giới kỳ vọng kia thì tàn khốc hơn nhiều.

- Vì sao ngươi đoán là người gia tộc Tây Môn?

- Tư Đồ lão sư có thù hận rất lớn với gia tộc Tây Môn, cụ thể thì ta không rõ ràng lắm. Ở trong học viện Thần Ma, phàm là người có quan hệ với Tư Đồ lão sư thì phần lớn đều bị người gia tộc Tây Môn khi dễ cùng cô lập. Không nói ai khác, lần Tuyết Linh gặp chuyện không may đó, trưởng lão dẫn đội đúng là họ hàng xa của gia tộc Tây Môn!

- Nói như vậy, chuyện này thế nào cũng không thoát khỏi quan hệ với gia tộc Tây Môn? Ngũ đệ, ngươi an tâm ở lại nơi này, đêm nay ta muốn dò thám gia tộc Tây Môn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.