Tam Thái Tử

Chương 489: Giết lên cửa



- Dò thám? Chỉ một mình huynh sao? Quá nguy hiểm!

Lý Triệt quá sợ hãi, thế lực trong Thiên Đế Thành không giống như bên Đại Đường. Mỗi một thế lực nổi tiếng nơi này đều là cực kỳ khủng bố, Lý Lân đi như vậy chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi.

- Không sao! Nếu học viện Thần Ma không có hành động gì, chứng tỏ mấy người vẫn còn sống. Nếu suy đoán của ngươi là đúng, vậy bọn họn chắc chắn bị giam giữ rồi.

Lý Lân âm trầm nói, trách không được nửa năm rồi mình không nghe được Tư Đồ Thiên Xung nói gì, lúc đó còn tưởng Tư Đồ Thiên Xung đã tìm được đệ tử xuất sắc hơn rồi nên bỏ quên mình. Hiện tại xem ra không phải là như vậy.

- Tam ca, phải cẩn thận đó!

Lý Triệt gật đầu, dùng thực lực của Lý Lân do thám sẽ có cơ hội rất lớn, vô luận thế nào, Lý Triệt cũng không nghĩ tới, Lý Lân mang một thân sát khí kia không đơn giản là đi do thám, nếu có thể, hắn không ngại làm một tên đồ phu tay đầy máu tươi.

- Yên tâm đi!

Nói xong, Lý Lân nhanh chóng rời khỏi tiểu viện, đi tới một quán trà đối diện cửa gia tộc Tây Môn.

Nơi ở của gia tộc Tây Môn cực kỳ bao la hùng vĩ, làm thế lực đứng đầu Thiên Đế Thành, gia tộc Tây Môn hoàn toàn xứng đáng là một địa đầu xà, dù là học viện Thần Ma cũng phải cho vài phần mặt mũi. Gia tộc Tây Môn cũng không chịu thua kém, mỗi đời đều có cao thủ Võ hoàng xuất hiện, ba đại công tử thế hệ này lại càng đặc biệt xuất sắc, nhất là đại công tử Tây Môn Nhạc, chẳng những có thể trở thành một trong chín đại cao thủ, còn đoạt được thành tích thứ ba trong bảng tinh anh. Điều này càng làm cho gia tộc Tây Môn càng thêm thịnh vượng.

Lúc này, không khí bên trong gia tộc Tây Môn có chút ngưng trọng, tam công tử Tây Môn Thụy đang bị trưởng lão gia tộc chất vấn.

- Thụy nhi, ngươi xác định kẻ đả thương ngươi chính là Lý Lân đột nhiên xuất hiện kia?

Gia chủ Tây Môn âm trầm nói.

- Không sai, chính là hắn! Tuy lúc đó hắn đã dịch dung, nhưng khí chất cùng thân hình hoàn toàn giống nhau, hơn nữa, nghe nói người này cũng có thân thể cực kỳ khủng bố, thậm chí còn khủng bố hơn cả đầu trọc Điền Bá Quang được xưng là man thú.

- Tây Môn Thiên Hữu! Người này chính là hung thủ giết chết nhị công tử!

Gia chủ Tây Môn nhìn vào một người trung niên có diện mạo già cả, ánh mắt tản ra hung quang bức người.

- Là hắn, lúc ấy chúng ta bị người này đuổi giết, nhị công tử đúng là bị kẻ này phóng thích ra một con giao long màu đen nuốt chửng. Thuộc hạ lợi dụng vụ nổ mới tránh thoát một kiếp!

Tây Môn Thiên Hữu chính là kẻ lợi dụng thi thể linh thú nổ tung mới thoát một kiếp khi Lý Lân đuổi giết, cũng là Thiên Cơ sư của gia tộc Tây Môn.

- Khốn kiếp! Dám động thổ trên đầu gia tộc Tây Môn chúng ta, thật sự không biết sống chết!

Gia chủ Tây Môn tràn ngập sát khí làm cho người ta sợ hãi.

- Phụ thân, ngài phải báo thù cho nhị ca, ta đã điều tra qua hắn rồi, người này có quan hệ với Tư Đồ Thiên Xung, làm không tốt chính là đệ tử gia tộc Tây Môn chúng ta mời chào. Hiện tại Tư Đồ Thiên Xung bị chúng ta bắt giữ, một khi tin tức lộ ra, dù là gia tộc Tây Môn chúng ta cũng không thể thừa nhận được lửa giận của học viện Thần Ma.

Tây Môn Thụy lớn tiếng nói.

- Ta biết, nhưng mà lúc này không thể nóng vội, dù sao tên Lý Lân này đoạt được khôi thủ trong lần khảo thí mở viện này. Thực lực như vậy sẽ làm cho cao tầng học viện chú ý, chúng ta ra tay quá liều lĩnh! Kẻ này dám giết Phong nhi, hắn tất phải chết. Nhưng chúng ta cần phải tìm một cơ hội thích hợp!

Gia chủ Tây Môn rất muốn lập tức bằm thây Lý Lân, nhưng dù sao lão cũng là kiêu hùng một phương, tuy đau thương con chết nhưng cũng phải mạnh mẽ nhịn xuống.

Sắc trời dần tối đen, ở ngoại viện gia tộc Tây Môn, một thân ảnh màu đen di động như quỷ mị, một khi vọt vào một gian phòng, hắn sẽ dừng lại thoáng một lúc, sau khi hắn hạ xuống một phòng thì phòng hắn vào lúc trước không còn môt người nào sống sót. Lý Lân dùng một buổi chiều thu thập tình báo, nhưng càng thu thập thì sát khí trên mặt Lý Lân càng nồng hơn. Gia tộc Tây Môn không việc ác nào không làm, có thể nói là tội ác chồng chất. Không chỉ đệ tử trực hệ quần là áo lượt gây ra tội ác, ngay cả gia đinh của gia tộc Tây Môn cũng thường xuyên lừa gạt, điều này làm cho Lý Lân giết người không có chút gánh nặng tâm lý nào.

Phốc, phốc….

Thanh âm mơ hồ như là tiếng liêm đao của tử thần đang gặt hái từng sinh mạng. Sau một canh giờ, ngoại viện khổng lồ như mê cung đã bị Lý Lân đi qua hơn phân nửa, cao thủ từ Tiên Thiên trở lên đều trở thành vong hồn dưới kiếm của Lý Lân. Có lực lượng của Lục Mang Tinh hỗ trợ, Lý Lân giết chóc càng thêm thoải mái tự nhiên.

Nội viên gia tộc Tây Môn chính là nơi ở của tộc nhân trực hệ, trong này so với ngoại viện càng thêm lớn hơn mấy lần, bên trong có đầy thính thiên lầu các chọc trời, thoạt nhìn tràn đầy tình thơ họa ý, nhưng mà những thứ này, đối với Lý Lân thật sự là không có giá trị thưởng thức. Hắn muốn tìm tới người có địa vị càng cao trong gia tộc Tây Môn, dù sao việc quan trọng nhất lúc này là tìm được mấy người trưởng công chúa, xác định sinh tử của bọn họ.

Vèoooooo….

Lý Lân xuất hiện trong một tòa thiên viện, bên trong thiên viện này có khí tức hơi chút lợi hại, khoảng chừng Võ hoàng nhị phẩm đỉnh phong. Thực lực như vậy, nếu đặt trong thế lực bình thường chính là cao thủ đứng đầu, nhưng ở trong gia tộc Tây Môn thì chỉ là kẻ giữ cửa nội viện.

- Kẻ nào!

Tên cao thủ Võ hoàng đang khoanh chân ngồi kia đột nhiên mở mắt, ngưng trọng hô lên. Ngay tại lúc vừa ngồi đó, y cảm thấy có người đứng rình coi, thực lực đạt tới Võ hoàng, thần hồn ngưng thực, cảm giác nhạy bén hơn nhiều so với bình thường, bởi vậy, khi bị người quan sát liền có chút cảm ứng không hiểu.

- Người giết ngươi!

Giọng nói âm trầm từ bốn phương tám hướng truyền tới, điều này làm cho tên cao thủ Võ hoàng gia tọc Tây Môn quá sợ hãi, thanh âm quá mức quỷ dị, là thần thông truyền tống. Trong lúc mê mang nhìn địch nhân tới, cổ của y đã bị Lý Lân bóp chặt.

- Không có khả năng, chẳng lẽ người là hậu kỳ Võ hoàng … hoặc là nói người là cao thủ Võ tôn?

- Sưu hồn!

Lý Lân âm trầm phun ra hai chữ, hai chữ này như là ma chú, làm cho tên cao thủ Võ hoàng điên cuồng giãy dụa.

Đáng tiếc y không những thua Lý Lân trên cảnh giới võ đạo, lực lượng thân thể lại càng kém hơn Lý Lân cả vạn dặm. Dưới tình huống áp chế toàn diện, cao thủ Võ hoàng gia tộc Tây Môn chậm rãi ngừng giãy dụa, trên mặt lộ vẻ thống khổ.

- Quả nhiên là do gia tộc Tây Môn động tay! Gia tộc dơ bẩn này nên bị hủy diệt!

Lý Lân âm trầm nói, may mắn lúc trước hắn ra tay tàn nhẫn, bây giờ còn muốn tiếp tục giết chóc, toàn bộ gia tộc Tây Môn đã bị hắn xếp vào danh sách phải giết.

Phốc một tiếng, tên cao thủ Võ hoàng này bị Lý Lân bẽ gãy cổ, gục trong tay Lý Lân. Ngay tại nháy mắt kẻ này chết đi, trong nhục khiếu vọt nay một đạo nguyên thần màu lửa đỏ.

- Phong ấn thần phù, trấn phong!

Lý Lân sớm có dự liệu, quát khẽ một tiếng, tám miệng thần phù phong ấn màu vàng giam cầm nguyên thần của đối phương trong nháy mắt. Cuối cùng thì nguyên thần cũng bị Lý Lân thu vào trong tay áo.

Vô thanh vô tức ám sát một cao thủ Võ hoàng của gia tộc Tây Môn, sắc mặt Lý Lân vẫn không chút thả lỏng, với nội tình của gia tộc Tây Môn, Võ hoàng nhị phẩm còn xa mới được coi là chiến lực cao cấp.

Ngay tại khi hắn chuẩn bị tiếp tục lẻn tiếp vào phòng khác, cuối cùng hắn cũng bị lộ, nguyên nhân rất đơn giản, tên cao thủ Võ hoàng bị Lý Lân giam cầm đột nhiên tự bạo thần hồn, dù lần tự bạo này không tạo thành phiền toái cho Lý Lân, nhưng cũng ảnh hưởng tới mệnh bài của gã. Với nội tình như gia tộc Tây Môn, tự nhiên có người chuyên môn bảo quản lệnh bài của các cao thủ, vô luận lúc nào cũng phải lập tức báo cáo. Huống chi đôt nhiên chết bất đắc kỳ tử là là trưởng bối phụ trách canh giữ gia tộc ngày hôm nay. Trong lúc nhất thời, tiếng địch gào réo, mọi người từ bốn phương tám hướng vọt tới.

- Là vị bằng hữu nào tự tiện xông vào gia tộc Tây Môn!

Một tiếng quát phẫn nộ xen lẫn kiêng kị truyền tới, gia chủ cùng mấy tên trưởng lão gia tộc Tây Môn lăng không hô to, để người ta vô thanh vô tức tiến vào trong hậu viện, đây quả thật là trắng trợn vả vào mặt gia tộc Tây Môn. Đây là chuyện chưa từng xảy ra kể từ khi thành lập gia tộc Tây Môn đến giờ.

- Khốn kiếp, dám giết Thập tam đệ, lão tử muốn lấy mạng ngươi!

Một lão già râu tóc bạc trắng từ sau núi của gia tộc Tây Môn gầm hét mà tới. Thần thức cường hãn nháy mắt tập trung lên người Lý Lân, khí thế Võ hoàng lục phẩm bộc phát, lập tức vọt về chỗ Lý Lân.

Lý Lân biến sắc, Võ hoàng lục phẩm thì hắn thật sự không sợ, đơn đả độc đấu hắn sẽ không chịu thiệt. Nhưng nơi này là gia tộc Tây Môn, có vô số cao thủ, chỉ cần nghe tiếng quát của lão già tóc bạc này thì cũng biết trong gia tộc Tây Môn có ít nhất là mười ba trưởng lão từ Võ hoàng trở lên. Cái này còn chưa tính cao thủ cao thủ thế hệ này, còn trưởng bối ấn dấu bế quan. Nhìn cao thủ gia tộc Tây Môn từng bước ép sát tới, Lý Lân cảm giác hành động của mình hơi lỗ mãng rồi.

- Báo cáo gia chủ, thành viên có mặt ở ngoại viên đều bị giết toàn bộ!

Một cái tin tức làm cho cao thủ gia tộc Tây Môn phẫn nộ dị thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.