Tam Thái Tử

Chương 496: Hỗn chiến bắt đầu(1)



Theo lời nói của người trung niên gầy, sắc mặt Bát trưởng lão hoàn toàn thay đổi.

- Đồ vô sỉ, lời đó của ngươi là có ý gì!

- Tuy ngươi khống chế thân thể của Bát trưởng lão, nhưng không có thần hồn của Bát trưởng lão, hơn nữa nơi giam cầm cũng thiếu hai người, ngươi rốt cuộc là ai, vào mật địa làm gì?

Thần thức của người trung niên gầy tập trung vào Lý Lân, trầm giọng quát.

- Không biết ngươi đang nói cái gì, ngươi tránh ra cho ta!

Bát trưởng lão đột nhiên xông về phía cửa ra.

- Hừ, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Hôm nay bản tọa sẽ bắt ngươi, bức ra thân phận chân thật của ngươi.

Người trung niên gầy không lùi mà tiến, một đôi tay khô gầy đột nhiên chụp lấy cổ họng Bát trưởng lão.

Đồng tử Bát trưởng lão co rụt lại, bởi vì hắn thấy được lực lượng lĩnh vực xám mênh mông giữa ngón tay của người trung niên. Tuy có chút mỏng, nhưng đó thật sự là lĩnh vực.

- Thất Phẩm Võ Hoàng!

Thần sắc Lý Lân âm trầm, ở chỗ sâu trong đáy mắt hiện lên một vẻ tàn nhẫn.

Phốc một tiếng!

Hai đấm của Bát trưởng lão đập lên trên thân thể khô gầy của người trung niên, sức lực khủng bố chỉ kích lên một luồng gợn sóng màu đen trên lồng ngực người trung niên. Nhưng tay phải người trung niên lại chuẩn xác xuyên qua cổ họng Bát trưởng lão. Một luồng lực lượng lĩnh vực màu đen từ cổ họng Bát trưởng lão lan tràn ra toàn thân.

Uỳnh ——!

Một luồng năng lượng màu vàng kim đột nhiên dâng lên từ chỗ mi tâm Bát trưởng lão, một luồng lực lượng phong ấn tất cả dũng mãnh tiến ra đối kháng với lực lượng lĩnh vực màu đen.

- Hử? Lực lượng thật quỷ dị!

Người trung niên gầy không ngờ tới trong cơ thể Bát trưởng lão vậy mà lại có lực lượng có thể chống cự được lĩnh vực, theo bản năng tò mò đi đến quan sát. Chính vì phần tò mò này, người trung niên gầy không có phát hiện thân thể Bát trưởng lão đã phình lên một vòng dưới sự che giấu của ánh sáng vàng kim.

Vù ——!

Một luồng ánh sáng vàng kim đột nhiên vọt ra từ sau đầu Bát trưởng lão. Phá vỡ hư không xông phía phương xa.

- Chạy đi đâu!

Sắc mặt người trung niên gầy đại biến, theo bản năng muốn quăng bỏ Bát trưởng lão đuổi theo ánh sáng vàng đào tẩu.

Nhưng làm cho gã kinh hãi là. Một xiềng xích cấm chế trói buộc gã với Bát trưởng lão lại với nhau. Một luồng dao động táo bạo dị thường truyền đến từ trong cơ thể Bát trưởng lão.

- Tự bạo! Không ổn!

Sắc mặt người trung niên gầy đại biến. Phất tay chém về phía xiềng xích màu vàng. Lực lượng lĩnh vực va đập lên trên xiềng xích màu vàng vậy mà lại không thể chặt đứt nó. Ngay trong nháy mắt người trung niên chém ra kích thứ hai, một lực nổ mạnh kinh khủng bộc phát ra từ trên người Bát trưởng lão.

Tiếng nổ vang thật lớn khiến cho toàn bộ tiểu thế giới lắc lư. Vô số đệ tử gia tộc Tây Môn bế quan ở tiểu thế giới đều từ nơi bế quan lao tới, cũng lấy tốc độ nhanh nhất xuất hiện ở chỗ phát sinh nổ mạnh.

Bụi mù tiêu tán, một hố to chu vi mấy trăm mét xuất hiện ở trước cửa ra, tiểu cung điện được xây cho người trông coi cửa ra đã hoàn toàn hóa thành bột mịn trong lúc nổ tung.

Nửa ngày, ở khu vực trung tâm nổ mạnh, một bóng đen lộ ra thân hình.

- Ọc ——!

Phun ra một ngụm máu tươi, bóng đen lảo đảo vài bước. Rốt cục cũng miễn cưỡng đứng lại. Lực lượng lĩnh vực bên ngoài thân gã trong nháy mắt cũng tiêu tán toàn bộ, lộ ra bộ dạng thê thảm của người trung niên gầy. Chỉ thấy lúc này bộ quần áo của người trung niên bị nổ rách hoàn toàn, nửa người đối mặt nổ mạnh đã bê bết máu thịt. Trên gương mặt tái nhợt lại càng mất đi phần lớn máu thịt, giống như trên khuôn mặt một bộ xương khô đầy máu được khảm hai ánh mắt đỏ ngầu.

- A ——! Ta muốn giết ngươi!

Sau tiếng gầm gừ cực kỳ tức giận, người trung niên điều động chân khí trong cơ thể chữa trị tổn hại thân thể. Thực lực đến Võ Hoàng thất phẩm, tinh nguyên sinh mệnh bản thân đã càng thêm hùng tráng, có thể lợi dụng tinh nguyên tánh mạng chuyển thành sinh cơ chữa trị thân thể bị hao tổn. Đương nhiên, loại chữa trị này sẽ tiêu hao cực kỳ lớn.

- Thủ Hộ Giả đại nhân, xảy ra chuyện gì!

Một lão giả có địa vị khá cao thực lực khoảng Võ Hoàng tứ phẩm dẫn đầu chạy tới, nhìn ăn mặc chắc là một vị trưởng lão của gia tộc Tây Môn.

- Có kẻ xâm nhập, thông tri tin tức cho tất cả lão tổ bế quan. Còn có, kẻ đó đã để cho hai tù nhân chạy thoát, phát động tất cả lực lượng. Nhất định không thể để cho chúng chạy thoát.

Thanh âm oán độc đến cực điểm của người trung niên phát ra trong khí tức sinh mệnh nồng đậm. Trong thoáng chốc Lý Lân thoát thân, người trung niên đã nhận ra cảnh giới võ đạo của Lý Lân không quá Võ Hoàng tam phẩm đỉnh phong, thực lực như vậy ở bên ngoài có lẽ có thể được xưng là cao thủ một phương, nhưng ở cấm địa gia tộc Tây Môn, nhất là trước mặt Võ Hoàng thất phẩm đã lĩnh ngộ được lĩnh vực như gã, vốn không là gì. Nhưng chính là sự uy hiếp không được tính là uy hiếp đó, lại tạo cho mình thương tổn cực lớn. Giống như mèo đùa giỡn chuột bị con chuột thực sự đả thương. Tự nhiên có thể hiểu được sự xấu hổ và giận dữ đó.

- Dạ!

Lão giả kia không dám chậm trễ. Lập tức bay về phía khu vực nguyên khí thiên địa nồng nặc nhất của tiểu thế giới. Nhưng trong lòng có chút kinh ngạc, vì sao trong tiểu thế giới phát sinh chuyện lớn như vậy, mấy vị lão tổ bế quan lại không hề có phát ra tin tức, phải biết rằng lão tổ gia tộc bế quan ở chỗ linh nhãn kia đều là siêu cấp cao thủ hậu kỳ Võ Hoàng, thậm chí có đồn đãi trong lão tổ gia tộc rất có thể có người bước chân vào cảnh giới Võ Tôn trong truyền thuyết. Có lão tổ thực lực như vậy tọa trấn, còn để cho một tên Võ Hoàng tam phẩm trà trộn vào, điều này không khỏi làm cho người ta cảm thấy mất hết mặt mũi.

Ầm ầm ầm——!

Một luồng không khí kinh khủng đột nhiên bộc phát ra từ tiểu thế giới. Sắc mặt người trung niên gầy đang toàn lực chữa thương đại biến.

- Không tốt! Tên khốn đáng chết!

Người trung niên bất chấp tiếp tục chữa thương. Phá nát hư không phóng về phía khu vực lao tù.

- Wow ha ha ——! Nhốt lão tử nhiều năm như vậy, Độc Long Tiêu Thiên Dật ta rốt cục cũng ra được rồi!

Tiếng gào kiêu ngạo đến cực điểm, một thân ảnh tóc tai bù xù ngạo nghễ đứng ở giữa không trung, một luồng khí tức của cường giả tuyệt thế làm cho mọi người kinh hãi không thôi.

Cùng lúc đó, lao tù phía dưới từng tòa từng tòa sụp đổ, giữa kiếm khí đao khí ngang dọc, từng luồng khí cơ hoặc suy yếu hoặc điên cuồng bộc phát ra.

Uỳnh ——!

Hư không xuất hiện một khe nứt, sắc mặt người trung niên gầy đã khôi phục được hơn phân nửa trở nên vô cùng âm trầm.

- Là ngươi, Tả Hữu Ảnh Tử bên người Tây Môn lão quỷ, ngươi là Tả Ảnh hay là Hữu Ảnh?

Độc Long Tiêu Thiên Dật nhìn thấy người trung niên gầy xông đến, trên mặt hiện lên một vẻ hận ý khắc cốt ghi tâm.

- Gã ta là Tả Ảnh, Hữu Ảnh đã chết ở trong tay lão tử.

Một thanh âm âm trầm đi ra từ phía dưới. Một người trung niên sắc mặt trắng bệch mang theo một lão giả râu tóc bạc trắng đi ra từ trong một tòa tiểu điện.

- Ngũ trưởng lão, đáng chết! Huyết Diêm La mau buông Ngũ trưởng lão ra!

Sắc mặt người trung niên gầy được xưng là Tả Ảnh đại biến. Phải biết rằng Ngũ trưởng lão cũng là cao thủ Võ Hoàng thất phẩm, cao thủ như vậy mà lại im hơi lặng tiếng rơi vào trong tay đối phương. Đột nhiên gã nghĩ đến Lý Lân giả thành Bát trưởng lão trước đó đã tới nơi này. Còn mang hai gã tù nhân đi, lúc ấy gã chỉ lo xem xét tù nhân. Lại không nghĩ tới Ngũ trưởng lão cũng trúng chiêu của Lý Lân. Nhưng bây giờ hối hận đã không còn kịp, rơi vào trong tay Huyết Tu La làm sao còn có thể tốt được nữa.

- Hắc hắc, một viên thuốc bổ lớn như vậy há có thể nói buông tay thì lão tử buông tay!

Nói xong Huyết Tu La phun ra một ngụm huyết quang, hoàn toàn bao vây Ngũ trưởng lão lại.

- Đáng chết!

Tả Ảnh đột nhiên xông về phía Huyết Tu La, gã muốn cứu ra Ngũ trưởng lão trước khi lão bị luyện hóa.

- Khặc khặc ——! Muốn cứu người, trước qua cửa ải của lão tử đã!

Thân ảnh Độc Long thoáng động, ngăn ở trước người Tả Ảnh.

- Đáng chết, ngươi cút ngay cho ta! Ám Ảnh Phần Thiên trảo!

Trảo ảnh đen nhánh đầy trời hướng về phía Độc Long mà đến.

- Võ Hoàng thất phẩm. Không nghĩ tới mấy trăm năm trôi qua, thực lực của ngươi vậy mà không hề có tinh tiến, trách không được ngươi du đãng nơi nơi, vẫn là bộ dạng suy nhược như hiện tại!

Độc Long kiêu ngạo cười nói, đột nhiên chém ra một quyền, quyền ý bá đạo nổ nát trảo ảnh đầy trời. Đánh bay Tả Ảnh đi.

- Không có khả năng, ngươi bị nhốt mấy trăm năm. Đại trận Yên Diệt luôn không ngừng rút lấy lực lượng của các ngươi, vì sao thực lực của ngươi còn có thể tinh tiến!

Trên mặt Tả Ảnh tràn đầy vẻ khiếp sợ. Gã vậy mà nhìn không thấu thực lực của Độc Long, đây quả thực là một chuyện cực kỳ khó hiểu. Đối phương bị nhốt mấy trăm năm, cho dù là một mạch khoáng linh thạch cũng sẽ bị đại trận Yên Diệt rút sạch.

- Hừ! Muốn biết đáp án thì dựa vào thực lực tới lấy.

Độc Long lãnh khốc nói.

A ——!

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương không cam lòng truyền đến. Ngũ trưởng lão bị huyết quang bao phủ vào một thoáng trước tử vong rốt cục cũng tỉnh lại, đáng tiếc đã chậm, ở bên trong huyết quang của Huyết Tu La. Ngũ trưởng lão hoàn toàn hóa thành một vũng máu, bị Huyết Diêm La ý cười dữ tợn đầy mặt nuốt xuống. Khí tức uể oải của gã điên cuồng tăng vọt, trong chớp mắt đã vượt qua Tả Ảnh, trở nên thâm sâu khó lường.

- Khặc khặc ——! Huyết lão quỷ, chúng ta giết ra đi! Gia tộc Tây Môn nhốt chúng ta lâu như vậy. Cũng nên đến thời điểm trả giá lớn rồi!

Độc Long lớn tiếng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.