Tam Thái Tử

Chương 857: Khí phách vô song



- Đây là một phương pháp, tập trung tất cả nhân tài tinh thông phong ấn nghiên cứu càng thêm hoàn mỹ thuật phong ấn. Suối Sinh Mệnh cực kỳ chân quý nếu tương lai phát sinh chiến đấu, đây là liều thuốc cứu mạng hay.
Lý Lân suy nghĩ trầm giọng nói mất đi cây sinh mệnh thì suối sinh mệnh chính là trở nên trân quý rất nhiều.

- Vậy thực thi cụ thể như thế nào? Đối với văn minh cơ giới chúng ta hiểu biết cũng không nhiều, hơn nữa sinh linh Thương Long đại lục chưa chắc đã nguyện ý nhận. Dù sao thì văn minh cơ giới không mang đến trường sinh bất lão, điều này làm sụp đổ sự hăng hái của bọn họ.
Chu Thiên Bảo trầm giọng nói.

Lý Lân suy nghĩ đột nhiên kiên định nói:
- Vậy đoạt lại tất cả công pháp võ đạo trong nhân gian, trong thành lũy sắt thép chỉ có chính phủ mới có được công pháp võ đạo, đồng thời nguyên khí thiên địa trong thành lũy sắt thép cũng phải quản lý toàn diện, đào thải những người không có tư cách tiếp xúc.

- Làm như thế liệu có khiến cho sinh linh phản kháng không.
Chu Thiên Bảo có chút lo lắng nói.

- Có lẽ đây là hy sinh tất yếu đi!

- Hy sinh một nhóm người bảo toàn sinh mệnh cho tất cả sinh linh trong Thương Long đại lục, điều này có thể coi là một khoản tính toán vô cùng có lợi. Đương nhiên, nếu kế hoạch này không được thực thi thì tương lai sẽ có kết quả như thế nào, Lý Lân cũng không thể biết được. kế hoạch chế định tự nhiên do người Hỗn Loạn Lĩnh chấp hành.

Lý Lân mệnh lệnh Sát Sinh Vương toàn lực tiếp dẫn tất cả con dân Đại Đường, Thiên đế Đại Tần không biết có trở về hay không, con dân của Đại Tần Lý Lân căn bản không thể vứt bỏ.

ầm ầm ầm.

Thiên địa lại truyền đến một tiếng rên rĩ hiển nhiên lại có một pháp tắc thần hồn vỡ vụn, chỉ là không biết đó là pháp tắc thần hoàn hoàn chỉnh hay là không trọn vẹn. Vết rách trong hư không thì đã lớn hơn rất nhiều cường giả Thần cấp xuyên qua cái khe nứt cũng có thể nhìn thấy lực hỗn độn đang không ngừng ăn mòn Thương Long đại lục.

Toàn bộ thế giới điên cuồng, cường giả Thần cấp người đoạt lấy lượng lớn sinh linh tiến vào nội thế giới, những sinh linh này kém cỏi nhất cũng là cấp Võ Hoàng thậm chí cấp bậc Tiên Thiên cũng khó có thể lọt vào mắt của họ. Ngoại trừ đoạt lấy chính là chết chóc, linh mạch trong thiên địa đã bị các thế lực lớn chia cắt, đã không có linh mạch các thế lực lớn đang điên cuồng tìm linh vật thiên địa. Thậm chí còn có những tu sĩ tà ác trực tiếp giết vô tận sinh linh đoạt lấy tinh khí huyết có chứa tinh khí sinh mệnh.

Rất nhanh có người theo dõi Hỗn Loạn lĩnh. Dù sao Hỗn Loạn lĩnh thành lập thời gian ngắn, Lý Lân tuy rằng kinh thái tuyệt diễm nhưng cũng chỉ là cường già Thần cấp, đối với những cường giả cấp Thánh Nhân tọa trấn những thế lực lớn, Hỗn Loạn Lĩnh căn bản là không đủ xem.

Thế lực lớn có hành động đầu tiên tên là Thiên Sào. Trong tông môn này có hai cường giả cấp Thánh Nhân tọa trấn, trong vô tận năm tháng trước đó vẫn đang chuẩn bị tích cóp từng li từng tí nội tình dầy nặng. Sau khi động thủ, lấy tư thế sét đánh, vạn quân đánh tan Thiên Cương Môn, bá chiếm một lĩnh, đối với Hỗn Loạn lĩnh bên cạnh họ không có xem ở trong mắt.

Lúc này những khu vực xung quanh đều đã bị chiếm đoạt hết sạch. Vài tên cường giả Thần cấp dưới trướng Thiên Sào xem người Hỗn Loạn Lĩnh là con mổi, trực tiếp đánh lên cửa chính, ý đồ là cưỡng đoạt linh mạch thiên địa củaHỗn Loạn Lĩnh.

Đáng tiếc, những cường giả Thần cấp này vừa tiếp cận Vô Cực thành đã bị một đạo kiếm quang khủng bố đánh bay ra ngoài, hơn phân nửa thân thể bị vỡ vụn. Sát Sinh vương Lý Thanh Phong ra tay, lúc này gã đã không hề áp chế lực lượng huyết mạch, toàn diện sống lại có thực lực cấp Thánh Nhân.

- Thái tử điện hạ đánh nữa hay không?
Trên người Sát Sinh vương Lý Thanh Phong tản ra sát khí cực kỳ nồng đậm, hai tròng mắt đỏ bừng, trong mắt tràn đầy vẻ thị huyết tham lam.

Lý Lân không chút nghĩ ngợi nói:
- Đối phương tọa trấn chỉ là cấp Thánh Nhân, Sát Sinh vương có bằng lòng xuất chiến hay không?
Lý Lân lúc này không có tiện ra tay, thiên địa sụp đổ đã sắp đến giờ, mà hiệu ứng ngược của thiên địa thì cũng sắp triển khai. Lý Lân ý đồ mượn dùng loại ân đức cuối cùng này của thiên địa để phá tan bình cảnh, trở thành cường giả cấp Thánh Nhân. Hắn tích lũy đã đầy đủ chỉ là thiếu khuyết cơ hội.

- Thái tử điện hạ đã mở lời, Lý Thanh Phong nguyện ý làm tiên phong.
Sát Sinh vương trầm giọng nói.

Đem theo ba ngàn Hắc Sát vệ xuất chinh, trong một nửa ngày ngắn ngủi đã thống trị toàn bộ Thiên Cương lĩnh, Thiên Sào bị Sát Sinh vương công phá, vô số cường giả bị kích sát, tất cả linh mạch thiên địa mà Thiên sào tích cóp từng tí một trong nháy mắt đã thuộc về Hỗn Loạn Lĩnh.

- Ba ngàn Hắc Sát vệ không hổ là con bài chưa lật của Sát Sinh Vương, sau khi liên thủ lại có được uy lực kinh khủng như thế.
Lý Lân cũng không thể không cảm thán, hai tròng mắt sáng lên, chỉ là hắn cũng biết ba ngàn người này đối với Sát Sinh vương là trung thành đến chết, căn bản không thể dễ dàng thay đổi.

Hành động của Hỗn Loạn lĩnh đã chọc giận vài cái thế lực siêu cấp xung quanh. Bên trong những thế lực này tối thiểu cũng có cường giả cấp Thánh Nhân đỉnh cao tọa trấn, cho dù là Sát Sinh vương cũng không thể cam đoan là mình có thể đối phó.

Ước chừng có sáu cường giả thực lực cấp Thánh Nhân ra tay ý đồ gạt bỏ Hỗn Loạn lĩnh, cướp đoạt linh mạch thiên địa.

- Ai có dũng khí khi dễ Đại Đường ta không người?
Tiếng gầm giận dữ từ trong Vô Cực thành truyền đến. Từ trong không gian thông đạo xuất hiện một nhóm người mặc vương bào, khí thế cực kỳ cường đại.

- Vũ vương?
Trong đáy mắt Lý Lân hiện lên một chút dị sắc, hắn không nghĩ tới Vũ vương vậy mà ra tay giúp hắn. Lý Lân cùng với Vũ vương có chút tư thù. Nhưng mà trong lúc thiên địa sắp sụp đổ này tất cả lấy sống sót làm mục đích, ân oán năm đó như đã theo gió mà biến mất.

- Lý Lân ngươi bây giờ là Thái tử giám quốc, ngay cả ta cũng phải nghe theo sự điều hành của ngươi.
Vũ vương trầm giọng nói, sắc mặt có chút khó coi. Hắn không dám tin vào hai mắt của mình, thực lực Lý Lân tăng trưởng cực kỳ khủng bố, hiên tại ngay cả gã cũng nhìn không thấu.

- Vũ vương, ta cũng không có tâm tư chiếm đoạt tranh giành Đại Tần, hơn nữa Thiên đế cũng chưa chết, ngươi bây giờ trở về có thể dễ dàng đem người của Đại Tần đi.
Lý Lân cũng không tham luyến lực lượng Đại Tần, nếu Đại Tần có thể giúp hắn chia sẻ, gánh đỡ cho hắn một bộ phận nhân khẩu có lẽ sẽ tốt hơn, dù sao thì kế hoạch phát triển thành lũy cũng quá muộn, hiệu qủa cũng không đạt được đến trình độ hoàn mỹ.

Hai tròng mắt Vũ vương nhìn hắn hồi lâu, lắc đầu nói:
- Thiên đế cho ngươi đảm nhiệm vị trí Thái tử giám quốc, tự nhiên có đạo lý của Thiên đế, bản vương sẽ vâng theo mà toàn lực phụ tá ngươi.

Phản ứng của Vũ Vương càng làm cho Lý Lân kinh ngạc, nhìn thần sắc kiên định của Vũ Vương, Lý Lân bất đắc dĩ gật đầu. Lý Lân cũng không phải là người không dễ tha thứ cho người khác, chỉ là bởi vì quan hệ giữa hắn với Vũ Vương có chút phức tạp, có thể nói trắng ra là, hai người tuyệt đối không thể là bằng hữu, hiện tại đối đầu với kẻ địch mạnh, hai người cũng mới không có chút đối đầu giằng co nào.

- Thiên đế Đại Tần đã chết, dựa vào các ngươi, những hoàng tử đã sa sút như thế này, mà cũng muốn đối địch cùng với sáu đại thế lực của chúng ta hay sao? Hôm nay chúng ta sẽ tiêu diệt các ngươi, đoạn tuyệt hoàn toàn truyền thừa của đế quốc.
Một lão già âm u nói, người này là cấp Thánh Nhân đỉnh cao, xem như là một trong những cường giả mạnh nhất dưới Đế Cấp, cũng chính bởi vì có thực lực như vậy, mới khiến cho những lực lượng này căn bản không để Vũ Vương cùng các chư vị vương hầu cấp Thánh Nhân của Đại Tần vào trong mắt.

- Làm càn.
Vũ vương khẽ quát, ông ta quay đầu lại nói với Lý Lân và mọi người:
- Người này là con mồi của bản vương, ai cũng không được tranh giành.

- Nếu vậy ta sẽ phụ trách một người khác.
Sắc mặt Tần vương trầm ngâm, hiển nhiên là những người này cũng không biết Thiên đế vẫn chưa từng ngã xuống. Hiện nay trong lúc làm càn này đã sinh ra sát ý vô hạn. Đại Tần kể từ khi thành lập đế quốc đến nay, chưa bao giờ bị uất ức quá như thế, bị người khác đánh tới cửa, thật là vô cùng nhục nhã.

Lý Lân tiến lên từng bước, trầm giọng nói:
- Vậy thì ta cũng phụ trách một người, tốt rồi!

- Ngươi?
Vũ Vương nhướng mày lên, nhưng ngay sau đó liền gật gật đầu, hiển nhiên ông ta cũng muốn biết con bài chưa lật của tên Lý Lân thần bí này.

Lý Lân cũng không lựa chọn người mạnh nhất, bởi vì cường giả Thánh Nhân đỉnh cao, hắn còn không biết là mình có phải là đối thủ hay không. Trong đám người của sáu thế lực lớn chỉ có một gã thanh niên cấp Thánh Nhân trung kỳ, việc nhân đức không nhường ai, Lý Lân hắn lựa chọn thanh niên trung kỳ đó.

- Tiểu tử, ngươi chính là lĩnh chủ Hỗn Loạn Lĩnh phải không? Tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như thế đúng là rất giỏi, đáng tiếc một thiên tài như thế lại phải chểt non ở trong tay bản vương, đến âm phủ ngươi chớ quên nói cho Diêm Vương biết, người giết ngươi chính là đại lực võ Thánh Thân Thông.
Đối thủ của Lý Lân vẻ mặt dữ tợn nói.

Hơi thở trên người Lý Lân mặc dù khó lường, nhưng lấy ánh mắt gã tự nhiên nhìn ra trên người Lý Lân không có một hơi thở dao động cấp Thánh Nhân nào. Một con kiến bên dưới Thánh Nhân, đối với gã mà nói, chỉ cần tùy tay là có thể chụp chết, căn bản không đủ để làm cho gã coi trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.