Bọn họ XXOO nhiều lần như vậy rồi, Tô Hồng vẫn không thể nào đọc được DNA của Nhan Ngọc Minh.
Hệ thống đã kinh qua tầng tầng kiểm nghiệm cùng phán đoán khác nhau, xác nhận bởi vì trong tiềm thức Nhan Ngọc Minh đối với tình cảm dành cho Tô Hồng vẫn chưa thực sự ở mức độ phù hợp, nói cách khác, đế quốc của bọn họ cần có vật dẫn về tinh thần, DNA Nhan Ngọc Minh bị hoàng đế ẩn ở nơi sâu xa nhất.
Trừ khi Nhan Ngọc Minh yêu thương cùng tin tưởng hắn 100%, mới chia sẻ cũng hắn đoạn DNA này
Vì lẽ đó nếu phán đoán cho hoàn chỉnh, Nhan Ngọc Minh đối với tình cảm của mình, tuyệt đối không đạt đến trình độ có thể vì hắn mà từ bỏ kế thừa A Hào.
Duck sững sờ nghi ngờ hỏi: "Các ngươi đã lên giường rồi sao?"
Tô Hồng: "…Đã lên"
Lẽ nào phương thức nghiệm chứng tình cảm rõ ràng nhất chính là lên giường sao?
"Vậy là được" Trong lòng Duck quả quyết phán đoán. "Minh là người giàu cảm xúc có bệnh sạch sẽ, đã độc thân rất nhiều năm, cũng chưa từng chạm qua bất kỳ người nào, nếu như không phải vì yêu ngươi, anh ta tuyệt đội sẽ không lên giường với ngươi."
Tô Hồng: "???"
"Anh ấy thực sự…chưa từng cùng bất kỳ người nào lên giường sao???"
Vấn đề này nên được hỏi ra rõ ràng!
"Đương nhiên, chuyện như vậy chúng ta tuyệt đối sẽ không điều tra sai, nếu không phải vậy chúng ta tại sao không trực tiếp bắt cóc Minh, mà lại bắt cóc ngươi. Bởi vì vị trí của ngươi ở trong lòng anh ta nhất định rất có trọng lượng!" Duck nói rất khẳng định.
Tô Hồng nhìn Duck đang vô cùng tư tin, trong lòng cũng không biết là cảm động hay vẫn là lúng túng.
Đau lòng lão Nhan Ngọc Minh biến thái này, hóa ra thực sự mang tấm thân độc thân xử nam nhiều năm như vậy, mặc dù mình cũng chỉ là một cậu nhóc …. Nhưng tuổi tác của hắn còn nhỏ nha!
Nhanh chóng tới 30 tuổi rồi mà vẫn còn là xử nam, ngẫm lại như thế, hắn cũng có thể tha thứ cho lần đầu tiên của hai người, Nhan Ngọc Minh sử dụng tư thế như muốn nuốt sống bản thân…..
Nếu như vậy, nụ cười trên mặt Tô Hồng liền rõ ràng hơn rất nhiều.
Tô Hồng thân mật tiến lại vị trí gần hơn, nhỏ giọng nói: "Các anh đến bao nhiều người. Nếu các anh đảm bảo không có hành động, tôi đại khái…có thể khuyên nhủ Nhan tổng đến 80% độ khả thi."
Hai mắt Duck sáng ngời, không nghĩ tới cái bình hoa nhỏ này lại rất biết nói đạo lý nha!
"Ngươi không gạt ta chứ?"
Tô Hồng cười giả dối: "Tôi đương nhiên không lừa gạt anh, còn phải cảm tạ anh nữa, nếu như không phải nhờ anh, tôi cũng không biết hắn là lão xử nam, trường hợp khi tôi hiểu rõ tình cảm của hắn đối với mình, tất nhiên sẽ không muốn anh ta phải làm loại chuyện sống trên đao gươm máu lửa."
Duck đột nhiên cảm thấy bình hoa nhỏ này thật là đứa trẻ hiểu chuyện, dường như hiểu rõ vì sao Minh lại thích loại con trai phương đông này, tướng mạo đẹp trai không nói, tính cách cũng dịu ngoan hiền lành như thế, xem ra có thể cân nhắc một chút đến phương đông tìm một người bạn gái
Ngay sau đó, hắn cũng không để ý đến bên trong tai nghe đã lâu không có truyền đến tiếng nhắc nhở, từ trên ghế salon đứng dậy đi tới, lẩm bẩm nói: "Ta đảm bảo không hành động, ta với Minh dù gì nói thể nào cũng lớn lên bên nhau từ nhỏ, chỉ cần hắn chịu từ bỏ quyền thừa kế…"
Lời còn chưa nói hết, Duck chỉ cảm thấy vải trẳng rầm rầm bay loạn trước mắt.
Tính cảnh giác nhiều năm tôi luyện làm hắn lập tức dừng bước, đưa tay lên hướng đánh về hướng chiếc chăn mềm mại đang bay tới, nhưng trên đó thực sự chỉ là vải bông, không có gì để đánh vào.
"Chỉ cần chịu từ bỏ quyền thừa kế, thường thế nào đây?"
Một tiếng âm thanh như ma quỷ truyền đến từ phía sau, Duck xoay người lại đánh một quyền, đập trúng chăn, trượt mục tiêu, xấu hổ không thôi.
Không chờ hắn có thể mắng người, một cái xích sắt cực nhỏ thoáng qua một cái trước mắt.
Làm sao lại nhanh như vây!
Mồ hồi Duck đầm đìa, tuyến dưới báo về xuất thân Tô Hồng chỉ là một tên nhóc xuất thân từ nông thôn dân dã, căn bản không thể có thân thủ ác liệt đến như thế được
Trong chốc lát, cái xích sắt kia quấn lấy cổ Duck, Tô Hồng một mặt âm trầm xuất hiện sau lưng duck, đầu dối mạnh mẽ vững vàng chấn trên lưng Duck, ghì chặt lấy chiếc xích sắt!