Tan Chảy: Trái Tim Của SẾP Cả Ngày Lẫn Đêm

Chương 40: Cha nuôi tổng giám đốc cấm dục (40)



Ánh mắt Nhan Ngọc Minh tràn ngập khảo cứu híp híp lại.

Tô Hồng vừa bước xuống một chân, liền biết nghe lời đem chân thu hồi lại: "Không được xuống tay, em là người tàn phế."

Trời không thương tiểu Tô Hồng ta đây, trọn đêm dài muôn thuở đều đáng kinh sợ!

Mấy ngày sau, Tô Hồng được phê chuẩn có thể xuống giường quanh quẩn trong nhà bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại, là Tô Văn gọi cho hắn.

Trong điện thoại, Tô Văn sử dụng tấm lòng cùng ngữ khí như tro nguội lạnh nhắn hắn đến tập đoàn Tô thị một chuyến, cha Tô mệnh lệnh cô đem nhiều công tác trực tiếp quản lý trong tay giao cho Tô Hồng.

Tô Hồng suy nghĩ một chút, chào hỏi Nhan Ngọc Minh một chút liền rời đi.

Vòng tròn mơ hồ loạn lạc nhà Tô gia này,đã sớm nên chấm dứt rồi.

Để điện thoải dị động xuống Nhan Ngọc Minh liền liếc nhìn về Eric với khuôn mặt đang đầy vẻ phức tạp, lạnh nhạt nói: "Nếu như cậu quá nhàn rỗi, tôi trước tiên kiến nghị năm sau có thể sang nước Anh bắt tay chuẩn bị công việc"

Eric nhanh chóng xua tay, mặt đầy u oán nhìn về phía Nhan Ngọc Minh: "Minh, giận cá chém thớt là không đúng."

"Vậy hãy để cho nước cờ vận hành theo dự tính" Nhan Ngọc Minh cũng không ngẩng đầu lên nói.

Eric bị hắn nói như thế, đột nhiên ngồi thẳng người, có chút do dự nói: "Vài ngày trước đó tại thời điểm tôi gặp phải Cố Thường An ở Australia,hắn vì muốn chúng ta không quấy rầy hắn hắn và Âu Dương Thần, tiết lộ với tôi một chuyển khác"

Nhan Ngọc Minh hơi dừng lại một chút.

Quan hệ của Cố Thường An với hắn không phải địch cũng chẳng phải ta, càng giống như đối thủ trên thương trường hợp tác, đối với chuyện này, kỳ thực nếu như đối phương không thiết kế bắt cóc Tô Hồng, Nhan Ngọc Minh vốn dĩ không muốn dư thừa quan tâm.

Eric nhỏ giọng nói: "Hắn nói với tôi, hắn ở Aurtralia đã cùng một người nửa năm trước nhận một chuyện làm ăn, để họ lén lút ra tay giết chết một người đàn ông Hoa Kiều."

Nhan NGọc Minh dừng sự tình trên tay, chậm rãi ngẩng đầu: "Nói tiếp đi"

"Người thuê yêu cầu bọn họ tại thời điểm Hoa Kiều nam này nghỉ hè, đem áo cứu sinh an toàn của hắn âm thầm phá hỏng, dàn dựng hiện trường giả tạo là đối phương bất ngờ tử vong, chuyện này lúc đó có vẻ như còn gây ra không ít náo động với tình hình trong nước, anh tính toán thời gian xem, kỳ thực có thể đoán được, người bị chết kia….chính là đại ca nhà Tô Hồng."

Hai mắt Nhan Ngọc Minh thoáng qua một tia sáng lạnh lùng, trực giác có chỗ nào dó có vấn đề, trái tim như bị châm đâm trúng vô tình âm ỷ đau.

Eric hít sâu một hơi: "Sau đố, ta dùng một vài thủ đoạn, bức Cố Thường An nói ra tên người thuê kia"

"Chính là chị của Tô Hồng, Tô Văn"

Nhan Ngọc Minh đẩy ra chiếc bàn, nhanh chân bước ra khu làm việc

"Lập tức mang theo người, cùng tôi đi đến Tô thị!"

Rong ruổi nhiều năm, hắn trước giờ vốn luôn ung dung không vội không quan tâm hơn thua, nhưng đến sau khi hắn nghe được tên Tô Văn, cùng liên tưởng đến việc Tô Hồng vừa gọi điện thoại cho hắn nói muốn đi đến Tô thị một chuyến, nhất thời có dự cảm không tốt từ bốn phương tám hướng vây về.

Tô Hồng, chờ anh, tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì!

….

Giữa trưa, Tô Hồng ở trên đường bị kẹt lại, hơn 1 giờ mới tới tổng công ty tập đoạn Tô thị, trực tiếp đi đến văn phòng lúc đầu của Tô Văn

Lúc này chỉ thấy văn phòng đã bị thanh lý gần hết, những món đồ riêng tư của Tô Văn cũng đã đóng gói, mà người phụ nữ vốn cao ngạo quý giá như nữ vương Tô Văn kia sắc mặt tái nhợt ngồi giữa ghế salon.

Sô pha phía trước bàn bên trên còn có một chiếc USB cùng với một cặp văn kiện đã được thu dọn.

Những thứ này đại khái đều là tâm huyết của Tô Văn những năm gần đây, thế nhưng hiện tại lại bị Tô Án ban lệnh cưỡng chế, toàn bộ giao cho Tô Hồng

"Tới rồi, ngồi đi."

Cô phờ phạc mà nói, Tô Hồng nhìn cô một cái, yên lặng ngồi xuống, tiếp nhận tập văn kiện mà Tô Văn đưa đến, chậm rãi lật xem.

"Những thứ này đều là hạng mục kinh doanh của công ty con mà mấy năm qua tôi đảm nhiệm và những công việc sau này, cậu có thể từ từ xem."

Tô Văn đứng dậy rót đến hai chén nước, thời điểm đưa đến trước mặt Tô Hồng, cô có chút không nhận ra thoáng dừng lại, nhưng cuối cùng vẫn dứt khoát buông xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.