Đẩy cửa đi vào bên trong viện, một mùi vị u ám phát ra tràn vào khoang mũi, trước mắt mờ mịt một mảnh, dường như nơi này rất lâu rồi không có ai ở qua.
Tô Hồng cau mày che mũi, lại bị một đôi tay có chút ấm áp kéo lại, truyền vào trong miệng hắn một viên đan dược lạnh lẽo.
"Tiếu Thanh nham hiểm độc ác, hắn chú ý né tránh tất cả những điều khả nghi".
Hạ Tinh Hoàng nhàn nhạt nhắc nhở, trong lòng Tô Hồng ấm áp, nhưng trên mặt lại không lộ ra, chỉ cẩn thận gật đầu.
Nuốt xuống Hoàn Dược của Hạ Tinh Hoàng, Tô Hồng cảm thấy bên trong cơ thể rõ ràng bốc lên một nguồn nội lực tinh khiết, như một ngon lửa hừng hừng, bảo vệ cơ thể bệnh tật bất xâm.
Hai người lục soát qua ngoại viện một lần, không phát hiện bất cứ vấn đề gì, liền đưa mắt khóa chặt vào cửa gỗ ở đại sảnh.
Tô Hồng trao đổi một ánh mắt cùng Hạ Tinh Hoàng, nhấc theo Kinh Hồng kiếm, dùng sức vung lên, trực tiếp mạnh mẽ chém ngang cửa gỗ thành hai đoạn!