Tán Gái Ở Nhà

Chương 20



Yêu là tin tưởng lẫn nhau!

Yêu là chấp nhận mọi thứ thuộc về người mình yêu!

Yêu là biết tha thứ cho nhau mọi thứ!

Yêu là không nói lời xin lỗi!

Đêm, lúc chị đi! Chẳng đi tìm chị! Biết tìm chị ở đâu giữa cái trời đất bao la rộng lớn này? Chị đã là một người trưởng thành! Chị phại chịu trách nhiệm với mọi hành động của chị khi chị quyết định dù nó là đúng hay sai! Chị đã quyết định vậy thì em làm sao mà thay đổi được, nếu em có thể đến với chị, đó là nếu như vậy thì em cũng chẳng bao giờ có thể theo chị từng bước, từng bước một trong cuộc đời!

Lúc đó, em cũng lo lắng lắm chứ, lo lắng chị ra đường vào cái giờ đêm hôm khuya khoắt thế này, em sợ chị gặp phải chuyện gì, sợ chị nghĩ quẩn sợ chị gặp thằng Phúc rồi xảy ra chuyện gì đấy! Sợ chị làm những điều điên dồ nào đo!

Nhưng em biết làm gì đây, em cũng muốn tìm chị lắm chứ, em đã đi vòng quanh ở những nơi mà em nghĩ chị có thể tới nhưng không hề thấy chị! Hiện tai em đã là gi của chị đâu mà có quyền đi tìm chị suốt như vậy, mà có quyền trách mắng chị mỗi khi chị đi mà không một lời nói! Giờ, chị vẫn là 1 người khách trọ, khách trọ ở nhà em không hơn, không kém! Có thể trong lòng em chị có 1 vị trí khác nhưng thực tế là như vậy!

Em ngồi hút thuốc ở ngoài sân thượng , chẳng biết có nhiều không nữa! Cũng chẳng nhớ là mấy giờ! T đi ra sân thượng!

T: Anh lo cho chị Quỳnh lắm hả?

E:.................

T ngồi xuống bên cạnh em, con bé nói:

T: Anh yên tâm, chắc chị không sao đâu! Chị có phải là trẻ con đâu chứ!

T: Anh yêu chị Quỳnh thật à?

E:..............

T: Haiz nói thật là nếu như vậy thì em không chắc là đến với nhau được đâu! Thứ nhất, chẳng biết chị Quỳnh có yêu anh không, thứ hai, anh không hiểu hết được mọi thứ của chị đâu!

E: Là những thứ gì?

T: Con người, gia đình, quá khứ, hiện tại và tương lai nữa.......

E: Em nói rõ hơn được không?

T: Em cũng chẳng biết nói gì cả, mà cũng chẳng có gì để nói cả! Nếu một ngày nào có thể thì anh sẽ nghe được từ chị!

T: Thôi muộn rồi anh vào nghỉ đi, ngồi thể này cũng chẳng làm gì! Để sáng mai dậy xem sao! Anh cứ ngồi đây, mai chị nhỡ có làm sao thì anh làm gì có sức nữa?

T nói đúng giờ em chẳng hiểu bất cứ thứ gì về chị cả, không 1 thứ gì từ những điều nhỏ nhất!

Thôi đi vào đi nghỉ, tính sau đi! Ngồi lo lắng cũng chẳng được gì!

4 giờ sang!

Tiếng gõ cửa nhẹ nhẹ, thực sự là em lên giường cũng chẳng ngủ được chỉ nằm đó cố nhắm mặt lại thôi!

C: L mở cửa cho chị với!

Giọng chị hơi khác!

Em bật vội dậy, chạy ra mở cửa! Chị dựa vào tường, cả người tỏa ra toàn là mùi rượu! Quần áo thì xộc xệch chân vẫn đi đôi giày cao gót đen của chị! Chưa bao giờ em tưởng tưởng ra chị trong một cái hình tượng như thế này! " Nát"

Mọi người đừng hiểu sai cái ý nghĩa cái từ nát này! Tóm lại mỗi người hiểu theo cách khác nhau, đối với em là vậy!

Thấy em chạy ra ngoài chị tay khua khua trong không khí, người gần như ngồi bêt xuống đất, miệng thì lèo nhèo!

C: Chồng ơi đưa vợ vào ngủ với!

Chị vừa nói, vừa cười 1 nụ cười méo mó của người say! Trên mặt chị vẫn còn vương nhưng giọt nước mắt còn chưa khô hẳn!

Em chẳng nói gì cả, cúi xuống, bế chị vào trong phòng, đặt chị lên giường, tháo giày cao gót cho chị! Chị mặc áo sơ mi trăng, quần Jean dài! Nhưng áo thì nhăn nheo nửa trong nửa ngoài, quần thì xắn lên ngang bắp chân! Muốn chị thay quần áo để nằm cho thoải mái chứ người thì toàn mùi rượu, quần áo thì xộc xệch như thế này! Nhưng chẳng biết làm sao để thay cả! Thôi đành để như vậy!

Em nằm phòng điều hòa! Bên ngoài thì nóng cơ mà trong phòng thì khá lạnh! Lấy cái chăn mỏng mỏng đắp cho chị, chị vừa uống rượu sợ chị bị cảm!

Chị nhắm ngay mắt từ lúc em đặt chị xuống giường! Em tắt điện trong phòng đi! Trong phòng chỉ còn lại ánh đèn ngủ mờ mờ thôi! Nằm xuống bên cạnh chị! Chống tay lên để có thể nhìn chị rõ hơn! Khuôn mặt chị khi ngủ vẫn vậy! Yên bình, xinh đẹp như tranh vẽ, mấy giọt nước mắt giờ đã khô! Tóc chị đã xõa ra, vẫn còn mùi hương thơm quyến rũ của chị như thường ngày! Đôi mắt nhắm chặt! Nhìn chị em muốn ôm chị lắm! Nhưng không dám, chỉ dám thỉnh thoảng dùng ngón tay vuốt nhẹ qua má chị thôi!

Chẳng biết bao nhiêu lâu nữa, em vẫn tư thế chống tay xuống giường để nhìn chị, bỗng nhiên, mắt chị mở to ra, nhìn chằm chằm em! Thực sự là em giật mình, suýt té ngửa!

E: Chị chưa ngủ à? Chị ngủ đi chứ, uống nhiều rượu vậy mà!

C: Gọi vợ là vợ đi!

Chị vẫn nhìn chằm chằm em, mặt 2 người đối diện nhau rồi nói!

E: Thôi em không quen đâu, chị ngủ đi!

C: 1 lần thôi không được à?

Từng giọt nước mắt trong suốt lại bắt đầu chảy ra trên khuôn mặt chị!

C: 1 lần thôi được không?

E:..................

Em nhìn thẳng vào khuôn mặt chị, nước mắt vẫn cứ lăn dài! chẳng biết là vì chuyện gì nữa! Thực sự lúc này em thấy đau đớn tột cùng, đau lắm, đau ở trong ngực! Thực sự!

E: Vợ ơi chồng yêu vợ nhiều lắm!

Em không kiềm chế được nữa chị ạ, nhìn chị đau, nhìn chị khóc, nhìn chị buồn, nhìn chị say rượu, em không thể làm gì được giúp chị cả! Nhìn chị đau em cũng đau, nhìn chị buồn em cũng buồn, như vậy có phải là yêu không ?

Nghe thấy câu đó của em chị chẳng nói gì cả, chỉ nhìn em, chị nở một nụ cười, một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt tràn đầy nước măt!

Chị có biết là nhìn lúc chị cười chị đẹp lắm không? Sao chị không cười mãi để em có thể ngắm khuôn mặt xinh đẹp của chị mãi!

Cứ như vậy 1 lúc rồi chị nói!

C: Vợ chưa say đâu chồng nhé, chồng đừng lừa vợ! Chồng không yêu vợ đúng không? Chồng yêu vợ vì cái gì? Vì tiền, vì sắc đẹp hay TD?

Em chẳng biết nói sao cả! Im lặng!

Chị lại khóc, ướt đẫm gối! Hai người cứ như vậy, im lặng, nhìn nhau!

Cứ như vậy tới khi chị ngồi dậy 2 tay từ từ cởi từng cái cúc cửa chiếc áo sơ mi trắng ra! Mắt chị vẫn nhìn em!

Em lặng người, chị làm cái gì vậy? Chị uống nhiều quá rồi!

Em giữ lấy tay của chị đang cởi tới chiếc cúc áo thứ 3!

E: Chị làm gì vậy?

C: À có gì đâu, cho chồng còn hơn cho anh ấy! Vợ mệt mỏi quá rồi!

Giọng chị nghẹn ngào hẳn đi!

C: Vợ đẹp không?

E: Có! Mà thôi chị ngủ đi! Uống nhiều rồi! Say rượu rồi nói linh tinh!

C: Haiz vợ đẹp vậỵ sao L không muốn?

E:..................................

E: Chị đi ngủ cho em nhờ!

Thực sự lúc này em rất bực chị! Bực chị vì chị không biết giữ gìn bản thân mình gì cả!

C:.... Chồng à! V mệt mỏi quá!

Chị vẫn ngồi đó nhìn em và nói!

E: Vâng có chuyện gì chị nói với em được không?

C: Haiz chồng không hiểu được đâu! Chuyện của vợ cứ để vợ giải quyết!

Chồng yêu vợ đúng không? Yêu vợ thì chồng phải tin vợ nhé!

C: Nhưng có 1 vấn đề đấy là nếu chồng yêu vợ thực sự thì tốt nhất đừng yêu vợ nữa!

E:................

C: Thôi không nói nữa, vợ chồng mình ngủ đi! Vợ mệt quá rồi! Chồng ôm vợ ngủ 1 hôm nhé!

Em với chị nằm xuống, chị nằm trong vòng tay em, nhắm mắt! Em vẫn nằm đó thôi, ôm chị nhưng lòng chẳng vơi đi chút lo lắng nào cả!

1 lúc sau chị lại mở mắt ra tiếp!

C: Mai vợ xin nghỉ phép, chồng đưa vợ với T đi đâu xa xa 1 tuần nhé! Chồng có bận gì không?

E: Chị cứ ngủ đi rồi mai dậy tính!

Chị nhắm mắt lại, lần này chị ngủ thật! Cơ mà sau đó chị bắt đầu sốt! Sốt cả cao ngày qua, đến sáng nay mới đỡ!

T ở phòng chị chăm sóc chị suốt cả ngày! Có mấy lần em qua phòng chị thì chị vẫn cố cười với em, mặc dù em biết chị vẫn mệt! Con bé T thì nó đòi đi Pháp! Chị với em thì chưa quyết định!

Haiz chuyện này chẳng biết đi về đâu nữa, có lẽ em sẽ đi với chị mấy hôm có thế ở trong nước, có thể ra nước ngoài! Chị cần 1 thời gian thoải mái!

Đối với em, chị vẫn là 1 ẩn số rất lớn! Em chưa biết bất cứ gì về chị cả! Có lẽ chị cũng không muốn em biết! Thời gian cũng chẳng còn nhiều nữa! .............

Until the end!

Cũng 1 tháng rồi nhỉ! 1 tháng Quỳnh tới thay đổi cuộc sống của mình!

Đêm nay, có lẽ Quỳnh đã hoàn toàn tin tưởng L! Đã nói mọi chuyện của Quỳnh đối với L!

L hiểu! Quỳnh là một người con gái tốt nhất mà L đã từng quen và có lẽ cũng là người con gái tốt nhất trong cuộc đời L! L hiểu tại sao Quỳnh lại phải làm vậy, nếu là Quỳnh có lẽ chẳng có mấy người trên đời này làm được như Quỳnh, ít ra là L sẽ chẳng thể nào làm được!

Quỳnh hỏi tại sao L lại yêu Quỳnh hả? Chỉ mới gặp nhau thôi mà?

Có lẽ lúc đầu chỉ là L thích sắc đẹp của Quỳnh! Đơn giản vậy thôi! Nhưng tới giờ thì L cũng chẳng biết giải thích như thế nào với Quỳnh cả! Nhưng L chắc chắn giây phút này L yêu Quỳnh!

Có người nói L chỉ là người thay thế, L chấp nhận, nếu được ở bên Quỳnh cả đời thì L chấp nhận mãi mãi là một người thay thế!

L tự cảm nhận được rằng L không xứng đáng với Quỳnh, hiện tại L không đủ khả năng để giúp Quỳnh vượt qua được chuyện mà Quỳnh phải đối mặt! Có lẽ 5,10 năm nữa L cũng chưa đủ khả năng to lớn ấy! Nhưng L sẽ cố, sẽ cố gắng để có được khả năng ấy dù lúc đó không còn Quỳnh bên cạnh nữa!

Có lẽ đến chuyện được ở bên Quỳnh thôi L cũng không đáng! Đúng số phận của chúng ta là do chúng ta lựa chọn! Quỳnh đã chọn cách đó mà chắc cũng chỉ có duy nhất cách đó thôi! Nhưng dù sao đi nữa thì L vẫn mong mọi thứ sẽ thay đổi, Quỳnh sẽ hạnh phúc dù không có L đi nữa!

L sẽ cố gắng yêu Quỳnh nhiều nhất trong những ngày cuối cùng chúng ta ở bên nhau, sẽ cố gắng để Quỳnh cảm thấy thoải mái nhất, hạnh phúc nhất trong 7 ngày nữa! Chồng yêu vợ của chồng lắm!

Cuối cùng chuyện gì đến cũng phải đến các bạn ạ, chị đã tin tưởng mình, đã nói chuyện của chị với mình, mình đã biết những bí mật của chị! Nhưng có lẽ mình cũng như các bạn không thể ngờ được trước đây và tất cả chúng ta đều không thể giúp gì được chị cả! Muốn thoát được hay không có lẽ trên đời này chỉ có duy nhất một người đó là chị mà thôi! Còn đó là chuyện gì mình xin phép được giữ bí mật! Một ngày nào đó, có thể có có thể không nếu mọi chuyện qua đi và mọi người nhớ tới mình mình sẽ quay lại và nói khi đó sẽ không ảnh hưởng tới chị nữa!

1 tháng qua, ăn cùng các bạn ngủ cùng các bạn mình rất cảm ơn cũng như biết ơn các ban Voz đã ở bên mình đã theo mình và chị, đã động viên mình lúc mình buồn, đã tư vấn cho mình lúc khó khăn, đã bên mình lúc mình buồn, đã chia sẻ niềm vui đối với mình! Thực sự rất cảm ơn các bạn cảm ơn bạn NTHH, lonely_FAver0.3, tonisd, b0yng0cthjks0ck, sonjk, khanh123 ..... nhiều bạn mà mình không thể kể tên hết! À cảm ơn cả hacker nữa, màn đạp đầu vào tường của thím làm mình cười mãi.......

Rất vui khi được quen với mọi người!

Mình sẽ đi với chị ra nước ngoài 1 tuần, quên đi hết những sóng gió gặp phải!

Khi về có lẽ mình sẽ xa chị nhưng thôi, mọi người đừng buồn! Cứ coi như là mình viết truyên cho mọi người đọc vui đi! Cũng không hẳn là SE đâu, ít nhất thì mình cũng có được niềm tin của chị!

Khi về nếu được mình sẽ viết vài dòng nữa cho các bạn! Tạm biệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.