Tân Lang Biến Tân Nương

Chương 43





Đi làm đến tan tầm, hầu như ngày nào cũng phải tang ca. Cuộc sống bận rộn gấp rút, năm ngày trôi qua rất nhanh. Trong lúc Bối Hiểu Ninh lại gọi thêm cho Vương Tinh một lần điện thoại, bảo cô mang thêm mấy người bạn đến quán bar chơi Halloween.

Sáng thứ sáu, Bối Hiểu Ninh vắt chân lên cổ tất cả mấy cửa hàng của công ty đều kiểm tra qua một lần, sau đó gọi điện thoại cho giám đốc, nói trong nhà có việc gấp, phải khẩn trương quay về một chuyến. Tổ triển lãm trưng bày của công ty chỉ có hai người, không phân ai là tổ trường hay trưởng ban gì hết, cho nên có chuyện gì Bối Hiểu Ninh đều trực tiếp báo lại cho giám đốc.

Bối Hiểu Ninh thái độ làm việc nghiêm túc, năng lực thì khỏi phải bàn, từng làm việc trong công ty lớn, tiền lương cũng không cao lắm. Cho nên mặc dù đợt thử việc còn chưa qua, giám đốc công ty mới bên này đã quyết định muốn giữ hắn lại rồi. Giám đốc cũng không nhắc Bối Hiểu Ninh từng đáp ứng trong vòng một tháng sẽ không nghỉ thứ 7, chủ nhật, mà thoải mái đáp ứng hắn luôn.  Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hôm nay tâm tình giám đốc cũng không tệ.

Ngồi trên taxi, Bối Hiểu Ninh gọi điện cho Lăng Tiếu. Lăng Tiếu đang ở nhà nóng ruột chờ hắn a.

Bối Hiểu Ninh về đến nhà, Lăng Tiếu đã đem cả đống đồ mua về bày sẵn đầy đủ ra. Bạch Bản và Đồng Hoa Nhi còn đang vui vẻ chui tới chui lui trong đống quần áo, rất vui vẻ.

Lăng Tiếu đứng dậy đỡ cặp cho Bối Hiểu Ninh, “Lão đại, em đã về.”

Bối Hiểu Ninh thay giầy, “Nghĩ ra muốn hóa trang cái gì chưa?”

“Chưa, em không về, anh làm sao dám tự quyết định.”

Bối Hiểu Ninh cầm cốc, rót phân nửa nước, sau đó khoanh tay đi đến đứng trước đống quần áo, một bên uống nước một bên chậm rãi tinh tế đánh giá mỗi một đồ vật trên mặt đất.

Tuần trước hai người bọn họ đem đại đa số phục sức để lại quán bar, chuẩn bị cho Lâm Uy, Vương Bưu cùng những khách không có đồ hóa trang dùng, Lăng Tiếu cùng Bối Hiểu Ninh mỗi người cầm đồ vật mình thấy hứng thú lên. Hiện tại trước mặt Bối Hiểu Ninh mấy thứ khác nhau hợp thành một tổ hợp bộ cô thỏ (1), y tá, xương khô, cương thi tân nương (Corpse Bride) (2), cương thi triều nhà Thanh (3), quỷ hút máu (vampire-ma cà rồng), sát nhân scream (4), Batman và Robin. Trong đó chỉ có bộ cô thỏ và bộ y tá là do Lăng Tiếu cầm qua muốn Bối Hiểu Ninh mặc cho y xem, còn lại đều là Bối Hiểu Ninh cẩn thận chọn lựa mãi mới ra.

Bối Hiểu Ninh cáu liếc xéo Lăng Tiếu một cái, “Anh chả cầm được bộ nào đứng đắn cả!”

“Hắc hắc.” Lăng Tiếu ngây ngô cười một tiếng, “Ai nói em không chịu tự chọn.”

“Thế bây giờ biết chọn cái nào đây? Chỉ được có mỗi mấy cái này.”

“Ờm… Batman và Robin đi?”

“Ngu.”

“Xương khô với sát nhân Scream?”

“Xấu.”

“Thế cương thi?”

“Anh chịu hóa trang làm cương thi tân nương, tôi nhất định làm Cương Thi triều Thanh.”

“Emily (5) vừa cao vừa cường tráng á? Em thật muốn hù chết mọi người sao?”

Bối Hiểu Ninh để cốc nước không lên quầy bar, ngồi xổm xuống nhăn mày nhíu mặt, phát hiện ngày đó bọn họ mua tận 3 bộ hàm răng quỷ hút máu dài ngắn khác nhau, nhưng mà lễ phục và áo choàng nam cổ điển kiểu Âu thì chỉ có một bộ. Hắn nghĩ một chút, “Hai ta cùng hóa trang làm quỷ hút máu đi, lễ phục anh khỏi mặc, tôi mặc, cho anh mặc áo choàng, anh tự mặc bộ ves đen của anh ấy. Lát nữa đi trên đường tìm một tiệm kính mua hai bộ kính áp tròng màu, rồi đến quán bar hảo hảo hóa trang vào là được.”

Lăng Tiếu nhún vai, “Nghe lời em.”

Bối Hiểu Ninh trước thay một bộ áo sơ mi tơ tằm cùng lễ phục màu xanh ngọc, rồi tìm một bộ sơ mi trắng cổ nhọn và tây phục cho y mặc vào. Nhìn nhìn vẫn thấy còn thiếu cái gì đấy, Bối Hiểu Ninh nhanh trí, cắt một mảnh áo choàng của Batman ra làm nơ cài cổ áo. Sau đó dựng thẳng cổ áo sơmi của Lăng Tiếu lên đến tận cằm, thắt cho y cái nơ, rồi lại bẻ một ít cổ áo trắng ra, xong.

Lúc tại tiệm kinh mua kính sát tròng, mặc dù Lăng Tiếu không có khoác áo choàng, nhưng hai người giống như những anh chàng đẹp trai đến từ những trang viên Châu Âu thế kỷ 18 làm không ít người phải dừng lại ngắm nhìn.

Bối Hiểu Ninh liền cảm thấy xấu hổ kinh khủng, nhưng đợi bọn hắn chọn xong kính, vừa quay lại thì thấy Lăng Tiếu không thèm để ý đến ai nhởn nhơ tạo dáng trước mấy cái gương trong tiệm. Bối Hiểu Ninh đi qua dùng sức đẩy y một cái, “Vào trong đi, để nhân viên đeo kính cho.”

Từ tiệm kính đi ra, hai con ngươi Lăng Tiếu đều thành đỏ, Bối Hiểu Ninh thì thành màu tím. Hai người nam nhân trang phục quái dị vừa lấy tay lau nước mắt [R: chắc vì bị xót ^^], vừa lấy tốc độ sét đánh nhanh như chớp phi lên xe hơi, chuồn ngay khỏi tầm mắt chăm chú săm soi của mọi người xung quanh.

Túy Mộng rất lớn, thiết bị đều mới lắp đặt, vốn ra vào phải có giấy thông hành, nhưng Lăng Tiếu cùng Bối Hiểu Ninh đường đường là chủ nhà nên đi lại rất tự nhiên.

Thời gian vẫn còn sớm, đồ trang trí trong bar chỉ vừa mới được chuẩn bị xong, khắp nơi đều là đèn bí đỏ, mặt nạ và mặt quỷ cùng vẽ nên bức tranh ‘Halloween’ khổng lồ. Cái bàn trên tầng hai bị cắt đôi, lộ ra một chỗ trống, quầy bar mỗi lần đi qua đều thấy có them một cái giỏ nhỏ đựng đầy kẹo trái cây bọc đường đủ mọi màu sắc.

Giấy thong hành ghi là tám giờ bắt đầu, khách đến sớm có teher ngồi nghỉ ngơi dưới lầu, có thể hóa trang trong nhà vệ sinh. Lăng Tiếu và Bối Hiểu Ninh lên thẳng tầng hai, nhân viên phục vụ, bartender lẫn nhân viên bảo vệ đều được hóa trang hẳn hoi hết cả. Lâm Uy nói Ny Đế Á cùng Cát Ân đã tới, đang trong phòng hóa trang, ban nhạc cùng ảo thuật gia được mời đang trên đường đến.

Lăng Tiếu cùng Bối Hiểu Ninh đi đến phòng hóa trang. Cửa vừa mở, đã thấy Vương Tinh cùng mấy người bạn thân Đồng tư Nguyệt và Tương Lâm. Thì ra người trước kia Lăng Tiếu nói qua là bạn tốt của Vương Tinh có nhà tại phụ cận khu phát triển của Túy Mỹ chính là Tương Lâm, Đồng Tư Nguyệt thì lại chính là phù dâu trong cái lễ cưới thất bại kia, vốn là bạn thân lớn lên từ nhỏ với Vương Tinh, bạn chí thân không giấu giếm nhau điều gì. Ba cô gái trong khoảng thời gian Vương Tinh phải kết hôn với Bối Hiểu Ninh thường xuyên đến Túy Mỹ, cho nên đã chả xa lạ gì với Lăng Tiếu và Ny Đế Á.

Đồng tư Nguyệt và Tương Lâm đều hóa trang xong hết, Đồng Tư Nguyệt là thiên sứ, Tương Lâm là miêu nữ. Vương Tinh và Ny Đế Á còn đang hóa trang. Vương Tinh trên lung có một đôi cánh đen, trên đầu đeo một đôi sừng đỏ, Ny Đế Á mặc váy xuyên thấu trông không khác cởi trần là mấy.

Nghe nói Lăng Tiếu và Bối Hiểu Ninh muốn hóa trang, Đồng Tư Nguyệt và Tương Lâm lập tức xung phong, chia ra hóa trang cho cả hai người. Lăng Tiếu nhìn Bối Hiểu Ninh, Bối Hiểu Ninh gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. Vì vậy hai người ngồi xuống.

“Cát Ân đâu?” Lăng Tiếu hỏi một câu.

“Đi chơi với trai rồi!” Vương Tinh khó nén hưng phấn hét lên một câu.

Bối Hiểu Ninh nhăn mặt nhíu mày, “Ngươi hưng phấn thế làm gì?”

Vương Tinh cong lên đôi mắt sáng lấp lánh, xấu xa ngắm Bối Hiểu Ninh và Lăng Tiếu qua gương, “Hôm nay thật sự quá hạnh phúc!”

Lăng Tiếu và Bối Hiểu Ninh khó hiểu nhìn Đồng Tư Nguyệt, Tương Lâm đang lập tức kêu lên phụ họa theo, “Đúng vậy đúng vậy, quá hạnh phúc!”

Lăng Tiếu không biết mấy cô này đang hạnh phúc cái gì, đoán là cao hứng vì được tặng giấy thông hành?

Bối Hiểu Ninh nhìn chằm chằm Đồng Tư Nguyệt tươi cười quỷ dị trước mắt nghĩ thầm: hai người này làm sao vậy? Chẳng lẽ cái bệnh dở hơi cổ quái kia của Vương Tinh cũng lây?

Lúc này cửa phòng hóa trang bật mở, trong nháy mắt, trừ Ny Đế Á, tất cả mọi người trong phòng đều không hẹn mà cùng nuốt nuốt nước miếng.

Cát Ân và bạn trai đi vào, hai người đều hóa trang quỷ quái, hai tai nhọn hoắt, hóa trang đạm bạc. Nhất là bạn trai Cát Ân, da trắng như tuyết, mũi cao mắt sâu, tóc dài thẳng màu vàng lấy ra hai lọn túm lại tết sau đầu, trên lưng có một cây cung và một túi tên, trông y hệt như Legolas trong 《 Chúa nhẫn 》(5)!

“Đây là bạn trai của ta, Alva(*).” Cát Ân giới thiệu một câu.

(*) Trong QT và raw đều ghi là A Nhĩ Ngõa, là ta tự ý chuyển sang phiên âm tiếng Anh cho dễ nghe =A= nếu phiên âm của ta không chuẩn hoặc mn k thích thì ý kiến để ta sửa về tiếng Hán nhé ^^ tiện thể nói luôn tiếng Anh Ny Đế Á là Ni Diya còn Cát Ân là Jean nhé!

“Hello! Chào mọi người!” Alva cười khoát tay áo.

Trong phòng tất cả mọi người đều hướng hắn gật đầu nói xin chào, Cát Ân còn giới thiệu từng người một cho hắn. Lúc nói đến Bối Hiểu Ninh, Cát Ân hướng hắn chớp chớp mắt, mập mờ nói: “Hắn chính là Bối Hiểu Ninh, I’ve told you.”

“Oh! I know!” Alva kinh hô một tiếng, sau đó thì ngọng nghịu nói một câu: “Chị──dâu?”

Mặt Bối Hiểu Ninh lúc ấy liền tái mét. Mọi người đều sửng sốt mất một giây, sau đó bắt đầu cười ha hả.

Ny Đế Á hóa trang xong, cô hóa trang thành tiên cá, hai chân dài để trần vẽ chút vẩy cá. Ny Đế á xoay người đến bên cạnh Alva, “Ngươi không phải ở chỗ cách nơi này rất xa sao? Đến kiểu gì?”

“Taxi, nhưng ta đến nhầm chỗ, Gene tìm được ta, chúng ta cùng đến đây.” Alva nói tiếng Trung cũng không ngọng lắm, nhưng không lưu loát bằng Ny Đế Á và Cát Ân, hắn phải cố gắng mới nói được trôi trảy chút.

Ny Đế Á nhìn hắn và Cát Ân một chút, “Hai người không làm ách tắc giao thông luôn à?”

Cô nói xong rất nhanh, Alva nhìn về phía Cát Ân.

“Jam.” Cát Ân cười nhìn hắn.

Alva hiểu ra ý của Ny Đế Á, mắc cỡ cười.

Hai tròng mắt của Vương Tinh đều dán vào trên mặt Alva, lập tức hướng về phía Đồng Tư Nguyệt làm một động tác trái tim <3, bị Bối Hiểu Ninh nhìn thấy, hắn ho khan hai tiếng: ý bảo cô đừng có mà dọa người như vậy, người không hiểu còn tưởng cô xem trúng mặt con nhà người ta.   Rất nhanh đã đến tám giờ, Lăng Tiếu và Bối Hiểu Ninh rốt cục cũng hóa trang xong. Dưới chỉ huy của Bối Hiểu Ninh, mặt hai người đều được trát cho trắng như vôi, hai bên thái dương vẽ thêm mạch máu màu xanh, khóe miệng vẽ thêm một vệt máu. Cuối cùng bọn họ đeo răng nanh giả sáng choang vào, hai con quỷ hút máu đẹp đẽ mị hoặc của phương Đông ra lò.   Tám giờ đúng, bạn bè của Bối Hiểu Ninh đến, bọn họ cũng đã hóa trang hết cả. Trình Ngôn và Lưu Na một cặp vợ chồng là cảnh sát cùng nữ cảnh sát, Khương Hạo là bộ xương khô, Đỗ Hoành Đào là tinh tinh, Tôn Lỗi là người ngoài hành tinh, Tôn Miểu Miểu dẫn theo một bạn học nam, giả trang thành công chúa và hoàng tử. Hoành tráng nhất là Trương Suất, Mã Hồng không tới, tự hắn chuẩn bị làm một thân xác ướp, trên mặt quấn toàn băng gạc, chỉ lộ mỗi một con mắt.      

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.