Tàn Nguyệt Tình Thương

Chương 30



Sư phó mang theo hoàng thúc đã trở lại, nhìn hai người hạnh phúc kia, ta thật không cam tâm! Ta liều chết liều sống làm việc cho ngươi ba năm, các ngươi lại đi chơi, hừ!

“ Lão nhân, kết quả ba năm của ta như thế nào?” Ta không khách khí hỏi.

“Ngươi là đồ đệ bất hiếu, không tôn sư trọng đạo!”

“ Hừ! Đừng nói nhiều, nhanh nói kết quả!”

“ Ba năm này ngươi rất cố gắng, làm cho vi sư cũng chấn động a, chính là vi sư đã già, thật sự không có năng lực lại tiếp nhận Hàn Băng cốc, như vậy đi, ba năm cuộc thi ngươi đã qua cửa, Hàn Băng cốc vẫn là ngươi lãnh đạo đi “ Lão nhân này cười thật giống hồ ly!

“ Vâng! Sư phó, đồ nhi tuân mệnh!” Đạo cao một thước, ma cao một trượng, lúc này ta muốn hảo hảo “biếu” ngài một món quà!

Buổi tối chợt nghe thấy trong phòng lão nhân xuất hiện một tiếng hét thảm, hoàng thúc tuy rằng ngươi rất đau ta, đối với ngươi như vậy là không phúc hậu, nhưng là không có biện pháp, ai cho ngươi cùng lão nhân kia hợp nhau lừa gạt ta?

Ngày hôm sau nhìn thấy sư phó mắt gấu mèo đi ra, ta trong lòng kêu thích a! Ha ha…… Tiến cung gặp phụ hoàng thôi!

—————————————————————————–

Ngồi ở trong lòng phụ hoàng: “ Phụ hoàng, ta thật hâm mộ hoàng thúc, sư phó thương hắn quá ”.

“ Hừ! Ngươi thật không lương tâm, phụ hoàng còn chưa đủ thương ngươi a!”

“ Không phải, không phải, sư phó mang theo hoàng thúc vài năm khẳng định đi chơi rất nhiều nơi, ta cũng muốn nga!”

“ Triệt nhi muốn? Chính là Triệt nhi không phải có Hàn Băng Cốc sao?”

“ Triệt nhi đương nhiên muốn đi chơi, chính là phụ hoàng đi không được, cho nên Triệt nhi cũng không thể đi, Triệt nhi đã đem Hàn Băng Cốc giao cho Lôi, ta mới không cần làm cốc chủ mà ”.

“ Triệt nhi, trên người ngươi có giải chung chưa? Ngươi không phải nói Mạc Nhan nói ba năm sau mới cho ngươi giải chung sao?”

“ Phụ hoàng, ngươi nói việc này, nhắc tới ta thật sinh khí, làm gì có cái chung a, lão nhân kia gạt ta, lúc ấy hắn cho ta ăn là đường của Mạc Cách, ta đã tìm Mạc Cách xác nhận qua “

“ Triệt nhi ngoan, không tức giận, khí phá hư thân mình phụ hoàng chính là sẽ đau lòng!”

“ Phụ hoàng, Triệt nhi vẫn muốn hỏi ngươi, vì cái gì phụ hoàng cũng không lão a? Cùng Mạc Cách giống nhau!”

“ Mạc Cách không nói cho ngươi sao?”

Ta lắc đầu……

“ Phụ hoàng ăn dược của Mạc Cách, cho nên vĩnh viễn cũng sẽ không lão nga! Tốt lắm, ngủ đi, phụ hoàng cam đoan ngày mai chính là một cái hảo thời tiết “

————————————————————————————-

Lắc lắc lắc, ta đây là ở chỗ nào? Ta không phải ở Vân Long cung sao? Chẳng lẽ động đất? Mở mắt ra, phụ hoàng ngồi bên người ta, chúng ta hình như là ở trong xe ngựa!

“ Phụ hoàng, chúng ta đi đâu?”

“ Tùy tiện, Triệt nhi muốn đi chỗ nào, phụ hoàng sẽ cùng Triệt nhi đi “

“ Thật vậy chăng? Triệt nhi muốn ăn ngon, ngoạn ở hảo địa phương “

“ Hảo, đều y ngươi!”

“ Đáng tiếc ta không có tiền, xem ra Triệt nhi phải tìm việc, bằng không liền nuôi không nổi phụ hoàng ”.

Phụ hoàng từ trong lòng ngực lấy ra một xấp ngân phiếu thật dày, mỗi tờ đều là một vạn hai,số này đủ cho ta cùng phụ hoàng sống mười đời xa hoa a!

Tiền! Thật là một thứ tốt a!

“ Phụ hoàng, ngươi đi rồi ngôi vị hoàng đế làm sao bây giờ?”

Ha ha, phụ hoàng thần bí cười cười:

“ Mạc Nhan cùng Vân Thiên làm hại phụ hoàng năm năm không gặp tiểu bảo bối, lại hại tiểu bảo bối chịu nhiều khổ như vậy,cũng nên bồi thường tốt cho bọn họ ”.

“ Phụ hoàng, chờ về sau có cơ hội tìm Mạc Cách, ta cũng muốn hắn giúp ta uống dược kia, bằng không ta càng già càng xấu, phụ hoàng vẫn là tuổi trẻ như vậy, trong lòng Triệt nhi thấy không công bình ”.

Phụ hoàng điểm cái mũi nhỏ của ta:“ Ngươi a! Mạc cách đã sớm cho ngươi ăn qua dược này, ngươi hiện tại cùng phụ hoàng giống nhau nga!”

“ Phải không? Ta đây như thế nào không biết?”

“ Cái kia về sau phụ hoàng sẽ từ từ nói cho ngươi “

“ Phụ hoàng, vậy ngươi làm kế gì mà cho hoàng thúc tiếp nhận vị trí hoàng đế a?”

“ Về sau ngươi gặp lại liền biết, phụ hoàng sẽ chậm rãi nói cho ngươi! Triệt nhi, vấn đề của ngươi thật đúng là nhiều!”

Ta hắc hắc cười!

“ Triệt nhi, phụ hoàng vì ngươi làm nhiều như vậy, ngươi không có cái gì nói cùng phụ hoàng sao?”

Như thế nào có thể không có, phụ hoàng làm nhiều như vậy, ta rất cảm động!Ta lập tức bổ nhào vào trong lòng phụ hoàng.

“ Dực, phụ hoàng của ta, ta yêu ngươi!”

“ Triệt nhi,bảo bối của phụ hoàng, phụ hoàng vĩnh viễn yêu ngươi “

Hai môi dính vào nhau, bên trong xe ngựa nhiệt độ lên cao, truyền đến âm thanh rên rỉ êm tai……

Giá xe ngựa là tiểu Văn Tử, đỏ mặt, mang theo tươi cười, dương roi ngựa,hướng tới thiên đường hạnh phúc!

Toàn văn hoàn/

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.