Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 56



Edit: Điềm Điềm

**********************

Mục Liệu bị câu nói nhẹ nhàng này của Hạ Thanh làm cho tức chết, cái gì gọi là hắn ta đến giải quyết vấn đề, lúc trước nếu không phải hắn ta cổ vũ, hắn có thể bị Tần Tinh Lan đánh ra sao?

Hắn nghĩ như vậy, liền trừng mắt nhìn Hạ Thanh.

Hạ Thanh là gia chủ Hạ gia kế tiếp, bản tính tâm tính tự nhiên không giống Mục Liệu, đối với Mục Liệu trợn mắt mà nhìn căn bản thờ ơ, thật giống như không cảm nhận được.

Mục Tâm nhìn thấy Hạ Thanh có chút ngoài ý muốn, chờ nghe thấy Mục Liệu và hắn ta nói những lời kia, trong lòng từng chút từng chút chìm xuống.

Trước kia Mục Liệu cũng sẽ ở bên ngoài gây chuyện. Nhưng không có một lần bị người ta tìm tới cửa, càng không có người nói là tới cửa giải quyết vấn đề.

Chuyện gì cần phải có Hạ Thanh, người thừa kế được Hạ gia bồi dưỡng như tộc trưởng kế nhiệm đặc biệt đến giải quyết.

” Hạ Thanh, ngươi nói rõ ràng đi, là Mục Liệu không hiểu chuyện đã làm cái gì ở Quang Diệu sao?”

Đột nhiên nghe thấy Mục Tâm mở miệng, Mục Liệu nóng nảy: ” Hùng phụ, ngài muốn biết cái gì con nói với ngài, ngài ngàn vạn lần không nên nghe Hạ Thanh nói bậy, nó không có ý tốt, nếu không phải nó con làm sao…”

” Ngươi câm miệng, Hạ Thanh ngươi nói xem!” Mục Tâm quát lớn với Mục Liệu quay đầu nhìn về phía Hạ Thanh.

Biểu tình trên mặt Hạ Thanh rất nhạt, ngũ quan tuấn tú lộ ra một cỗ cảm giác lạnh lẽo xa cách.

” Mục Liệu đắc tội không phải ta, cũng không phải Quang Diệu, là Tần Nguyên soái.”

Những lời này từ trong miệng Hạ Thanh nhẹ nhàng, tự nhiên giống như đang thảo luận về thời tiết.

Tuy nhiên, khi những lời này kết thúc, căn phòng lớn như vậy đều im ắng, Mục Tâm nhíu mày, trong nháy mắt không chắc chắn ba chữ cuối cùng ông nghe thấy là gì: ” Ngươi nói ai?” ”

Hạ Thanh ngẩng đầu nhìn Mục Liệu sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy: ” Ngày đó Mục Liệu đến khách sạn đặt căn phòng nhìn ra biển màu xanh, không khéo lúc đó trong phòng có khách dùng cơm, quản gia tiếp đãi Mục Liệu nhắc nhở hắn, Mục Liệu nói hắn có thể thương lượng với khách nhân, cho đối phương gấp đôi tiền, để đối phương nhường phòng, ta cảm thấy đề nghị này cũng không tệ, nhưng hậu quả cần Mục Liệu tự mình gánh vác, hắn đồng ý, về phần sau khi hắn tiến vào phòng đã làm cái gì, như thế nào bị Tần Nguyên soái đánh ra, ta không biết. ”

Nói đến đây Hạ Thanh dừng lại một chút, tiếp tục nói: ” Mặc dù như vậy ta cảm thấy mình vẫn cần phải tới đây, đem sự tình nói rõ ràng, Mục gia chủ Tần Nguyên soái bên kia vẫn là mau chóng tới cửa xin lỗi, miễn cho đêm dài lắm mộng! ”

” Hạ Thanh ngươi ít ở chỗ này giả từ bi, ta nói lúc ấy sao ngươi lại rộng lượng như vậy, liền tiếp nhận đề nghị của ta, có phải ngươi đã sớm biết khách nhân trong phòng là ai, ngươi là ông chủ Quang Diệu, ngươi khẳng định biết, sao ngươi lại xấu xa như vậy?”

Mục Liệu đỏ mắt, bộ dáng kích động đến mức muốn động thủ với Hạ Thanh.

Hạ Thanh căn bản không chịu ảnh hưởng từ thái độ của hắn, nghiêng đầu nhìn Mục Tâm: ” Mục gia chủ, lời ta đã nói xong, cáo từ. ”

Hạ Thanh nói xong liền thật sự đứng dậy rời đi, một chút ý tứ muốn dừng lại cũng không có.

Càng kỳ quái chính là, Mục Tâm cũng không có ý muốn lưu hắn lại.

Mục Liệu tức giận đỏ mắt cứ như vậy nhìn Hạ Thanh nói xong việc, lướt qua bên cạnh hắn.

Đối phương lúc này đây giống như cảm nhận được tầm mắt, liếc hắn một cái, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên, cho hắn một nụ cười lạnh trào phúng.

Trong nháy mắt đem hỏa khí của Mục Liệu châm lên, cọ cọ một chút phóng ra tin tức tố, nhào về phía Hạ Thanh.

” Mục Liệu không được!”

Mục Tâm đứng lên, đáng tiếc không đợi ông làm cái gì, Mục Liệu đã quỳ gối tại chỗ, sắc mặt tái nhợt bộ dáng thống khổ lại không cam lòng, Hạ Thanh đứng ở trước mặt hắn, ánh mắt lạnh lẽo nói: ” Đối với Tần Nguyên soái ngươi chẳng lẽ cũng làm như vậy sao?”

Một câu nói khiến sắc mặt Mục Tâm và Mục Liệu trong nháy mắt trở nên khó coi hơn.

Mục Tâm lúc này cũng tỉnh táo lại: ” Hạ gia tiểu tử dừng lại được rồi. ”

Hạ Thanh ngước mắt nhìn ánh mắt ẩn chứa cảnh cáo của Mục Tâm, cái gì cũng không nói xoay người rời đi.

Hắn vừa đi, Mục Liệu trong nháy mắt nằm sấp trên mặt đất, không cam lòng kêu gào: ” Hùng phụ cứ như vậy để Hạ Thanh khi dễ ta sao? ”

” Không phải là ngươi tự mình tìm sao?” Mục Tâm đưa tay kéo hắn ra khỏi mặt đất, ấn xuống ghế: ” Ta hỏi ngươi, hôm đó vào phòng ngươi đã làm gì?”

Mục Tâm sắc mặt âm trầm, thoạt nhìn tâm tình phi thường không tốt, Mục Liệu trong lòng sợ hãi, nhưng nghĩ đến phản ứng của hắn sau khi đi vào phòng nhìn thấy Tứ điện hạ, hắn liền chột dạ.

Hắn rất rõ ràng, với tư cách là Alpha độc thân nhìn chằm chằm vào một Omega đã kết hôn, là một chuyện rất thất lễ, hơn nữa còn là ở trước mặt Tần Tinh Lan, đối phương còn là Tứ điện hạ Đế quốc.

Thấy hắn trầm mặc không trả lời, sắc mặt lại trở nên tái nhợt, thái dương Mục Tâm đột nhiên nhô lên, lớn tiếng nói: ” Nói! ”

” Nói… bọn họ, nếu bọn họ nguyện ý đổi phòng cho con, con có thể trả giá gấp đôi.” Mục Liệu nói xong đặc biệt nhấn mạnh một câu, ” Hùng phụ, đừng để Hạ Thanh khiêu khích, con thật sự không làm gì! ”

” Chỉ là những lời này, tuy rằng thất lễ, liều lĩnh, nhưng tuyệt đối sẽ không làm Tần Tinh Lan tức giận, hẳn là ngươi đã làm cái gì đó, tốt nhất hiện tại ngươi nên nói rõ ràng cho ta, đừng để ta tự mình điều tra!”

Mục Liệu mồ hôi lạnh đều rơi xuống: ” Còn… Còn có chính là lần đầu tiên nhìn thấy Tứ điện hạ… nhìn… nhìn thêm vài lần… Ah!! ”

Hắn từng câu từng câu đâm vào lòng Mục Tâm, một cái tát bay đến: ” Điên rồi, ngươi cho rằng đó là ai, bình thường ngươi thích tiểu minh tinh gì đó ta mặc kệ ngươi, bởi vì không quan trọng, nhưng ta không biết ngươi không hiểu chừng mực như vậy, Tứ điện hạ là người ngươi có thể nhớ thương sao, ngươi cảm thấy Tần Tinh Lan hắn ăn chay sao, cư nhiên như vậy ở trước mặt hắn!! ”

Mục Tâm vừa mắng vừa đánh Mục Liệu, cuối cùng lại rút thắt lưng.

Đánh cho Mục Liệu ngao ngao trên mặt đất kêu lên, nhưng lần này Mục Tâm căn bản không có một chút ý tứ mềm lòng: ” Bại gia tử ngu xuẩn, ngươi tự mình chết thù thôi, không nên mang theo Mục gia cùng ngươi chôn cùng! ”

” Hùng phụ con sai rồi, con thật sự biết sai rồi. Ah… Cầu xin ngài đừng đánh, hu hu…”

” Không đánh không nhớ, hôm nay để cho ngươi nhớ cho kỹ lỗi lầm lần này!

Động tĩnh bên ông làm quá lớn, làm cho Mục Kỳ ở trong phòng bị hấp dẫn tới đây.

Nhìn thấy Mục Liệu đang gào thét trên mặt đất, trên mặt và trên người đều là vết máu, quần áo vốn còn nguyên vẹn đều trở thành vải vụn, vội vàng chạy tới bắt lấy tay Mục Tâm: ” Đại ca, ngươi đang làm cái gì vậy, ngươi điên rồi, lại đánh xuống, Mục Liệu sẽ chết! ”

” Chết thì chết, sống cũng là lãng phí, cũng là một tai họa!” Thắt lưng trong tay bị rút đi, Mục Tâm vẫn không hết giận mà đi lên đá hắn hai cước, mới lui về phía sau ngồi xuống, thở hổn hển, bình ổn tâm tình.

Mục Kỳ nâng Mục Liệu ngã xuống đất dậy: ” Lần này ngươi lại làm cái gì, sao lại chọc hùng phụ ngươi nổi giận lớn như vậy? ”

Mục Kỳ nói như vậy, ánh mắt lại nhìn Mục Tâm.

” Ngươi bảo hắn tự nói xem hắn có mặt mũi hay không!” Mục Tâm ném chén trà.

Mục Kỳ thấy thế muốn gọi người tới chữa khỏi vết thương trên người Mục Liệu, lại bị Mục Tâm ngăn cản: ” Chữa cái gì, ta hiện tại dẫn hắn đến phủ Nguyên soái xin lỗi! ”

” Phủ Nguyên soái?” Mục Kỳ nghe vậy sắc mặt nhất thời tái đi, sau đó quay đầu nhìn về phía Mục Liệu, ” Lần này ngươi trêu chọc Tần Tinh Lan? ”

Thấy Mục Liệu không dám hé răng, Mục Kỳ liền biết là thật, lập tức tát Mục Liệu một cái: ” Hồ đồ! ”

Nói xong ngẩng đầu nhìn Mục Tâm: ” Đại ca cần ta làm cái gì? ”

” Không cần, ta tự mình dẫn hắn đi là tốt rồi!” Mục Tâm đứng lên, nhìn vết thương trên người Mục Liệu, ” Lên xe chờ ta. ”

Mục Liệu lúc này cái gì cũng không dám nói, cái gì cũng không dám làm, ngoan ngoãn đi.

Dung Hề nghe thấy tin tức hệ thống an ninh cửa lớn nhắc nhở Mục gia chủ tới cửa bái phỏng, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại.

0520 ngửa đầu nhìn về phía cậu: ” Chủ nhân có cần thông báo cho sư tử lớn không?”

Người Mục gia đột nhiên tới cửa, Dung Hề ít nhiều biết nguyên nhân, nghĩ đến ngày đó Tần Tinh Lan tức giận, Dung Hề liền có chút tức giận: ” Không cần, dẫn bọn họ đến phòng khách.”

Vì vậy, khi Mục Tâm với Mục Liệu đến, chỉ có một robot nhỏ đứng trên thềm gỗ chờ đợi họ.

” Xin chào, chủ nhân đang ở phòng khách chờ các ngươi.”

” Làm phiền.”

” Không cần.” 0520 dùng âm thanh đáng yêu nói xong, xoay người mang theo hai người đi tới phòng khách, chỉ là sau khi mở cửa, Dung Hề cũng không có ở bên trong.

Sau khi Mục Tâm và Mục Liệu đi vào, 0520 nói: ” Các ngươi chờ một chút.”

Nói xong đóng cửa lại xoay người rời đi.

Mục Tâm lạnh lùng liếc mắt nhìn Mục Liệu một cái, đã chuẩn bị tốt chờ thật lâu, nhưng trên thực tế, Dung Hề cũng không để cho bọn họ chờ lâu, cậu thay một thân quần áo tới.

Trong nháy mắt cửa mở ra, Mục Tâm và Mục Liệu cùng ngẩng đầu, liền nhìn thấy người đứng ở cửa sau lưng là ánh mặt trời rực rỡ, tiểu thư tính môi đỏ răng trắng, xinh đẹp làm cho người ta nhịn không được kinh ngạc.

Mục Tâm đứng lên, ngay sau đó kéo Mục Liệu, cung kính kêu một tiếng: ” Tứ điện hạ. ”

Trong lòng nhịn không được âm thầm kinh ngạc, vị Điện hạ này thật sự là Omega tuyến thể bị hỏng sao?

Bộ dáng này thoạt nhìn cho dù là Ngũ điện hạ cũng không bằng cậu.

Nghĩ như vậy, tâm tình càng thêm chìm xuống.

Dung Hề đi vào, thản nhiên đảo qua hai người, chỉ dừng lại vài giây khi nhìn về phía Mục Liệu: ” Xin chào Mục gia chủ, không biết đến thăm là có chuyện gì? ”

” Tứ điện hạ, lần này dẫn Mục Liệu tới đây, đặc biệt tới xin lỗi, ta biết lần trước ở Quang Diệu, hắn đối với ngài và Nguyên soái có rất nhiều bất kính, ta đã hung hăng giáo huấn hắn, kính xin Tứ điện hạ cùng Nguyên soái mở một mắt.”

Mục Tâm những lời này nhìn như hèn mọn, nhưng lại khắp nơi lộ ra cường thế.

” Khó trách mang theo một thân thương tích tới, chỉ là bộ dáng này, Mục gia chủ là cố ý muốn hãm hại ta sao?”

Thanh âm của cậu mềm nhũn nhẹ nhàng, không cường thế lại rất trực tiếp.

Mục Tâm trong lòng căng thẳng, nói: ” Điện hạ hiểu lầm rồi, ta cũng không phải ý tứ này, chỉ là nghĩ làm như vậy có thể làm cho ngài bớt giận. ”

Dung Hề nở nụ cười: ” Bây giờ ngài tới đây chỉ là làm cho ta bớt giận sao? ”

“…… Chúng ta có thể đợi Nguyên soái trở về.” Mục Tâm không nghĩ tới tiểu thư tính nhìn như mềm mại, lại hoàn toàn không sợ bọn họ, so với Tứ điện hạ yếu đuối dễ khi dễ, lúc này có sự khác biệt rất lớn.

” Trước khi Mục gia chủ tới cửa cũng chưa từng cẩn thận suy nghĩ qua loại vấn đề này sao, khó trách con cái sẽ làm ra loại chuyện thất lễ này, thì ra là môn phong Mục gia, phụ vương ta trọng lễ nghĩa nhất, là một trong những thế gia, Mục gia chủ có phải nên suy nghĩ lại một chút hay không?”

Dung Hề cười nói xong những lời này, Mục Tâm cho dù trong lòng có vô số loại lý do phản bác, lúc này đều phải nghẹn ở trong lòng không thể phát tác.

Không chỉ như thế còn phải cúi đầu nhận sai: ” Tứ điện hạ giáo huấn đúng ạ. ”

” Hy vọng Mục gia chủ sau khi trở về có thể quản giáo con cái trong nhà, không cần xuất hiện vấn đề như vậy nữa, lần này gặp ta cùng Nguyên soái còn tốt hơn một chút, nhưng cũng không nên đem sự dịu dàng của Nguyên soái trở thành nhân từ, sau khi trở về, Mục gia chủ vẫn là viết thư xin lỗi, công khai thừa nhận sai lầm với Nguyên soái đi, thời gian không sớm, Mục gia chủ mời.”

Nói xong cậu nghiêng người nhường cửa, ý tứ phi thường rõ ràng.

Chỉ thiếu một câu để cho họ cút đi!

Mục Tâm cố ý chọn thời gian này tới, đây đụng phải vách tường ở chỗ Dung Hề, không chỉ không giải quyết vấn đề, còn phải viết thư xin lỗi.

Làm cho ông vốn muốn khi dễ Dung Hề yếu đuối phải thất vọng.

Ông cho rằng tiểu thư tính yếu đuối dễ lừa, nhìn thấy Mục Liệu toàn thân đầy vết thương sẽ sinh ra lòng trắc ẩn.

Hiện tại xem ra lời đồn đều là đánh rắm!

Quả nhiên người có thể ở cùng Tần Tinh Lan không thể là người hiền lành!

Còn nói Tần Tinh Lan dịu dàng, quả thực mù quáng!

Nhìn theo Mục Tâm và Mục Liệu rời đi, Dung Hề rũ mắt nhìn về phía 0520 nhu thuận bên cạnh: ” Phát sóng cho sư tử lớn? ”

Âm thanh 0520 lộ ra một loại không dám tin: “… Tại sao chủ nhân biết? ”

Dung Hề hừ nhẹ một tiếng không nói cho 0520, nó không phát ra thanh âm liền khẳng định được đang làm “chuyện xấu”: ” Anh ấy nói như thế nào? ”

Hiển nhiên là chỉ Tần Tinh Lan.

Bị bắt bài 0520 đành phải nói: ” Anh ta nói cậu làm rất tốt, chủ nhân, 0520 cũng cảm thấy chủ nhân dạy người trông rất đẹp! ”

Dung Hề cười rộ lên: ” Biết rồi, chúng ta đi chuẩn bị cơm tối đi 0520. ”

” Tốt lắm chủ nhân.”

Tối cùng ngày, trên quang võng xuất hiện một lá thư xin lỗi của Mục gia…

Mục gia: Đầu tiên vô cùng xin lỗi vì chiếm dụng một số thời gian của mọi người ở đây, ta là Mục Liệu của Mục gia, ở chỗ này ta muốn xin lỗi Tần Nguyên soái cùng Tứ điện hạ, vì sự thất lễ cách đây không lâu của ta, ta không nên bởi vì bối cảnh trong nhà mà muốn làm gì thì làm, càn rỡ kiêu ngạo, ta đã hoàn toàn nhận thức được sai lầm của mình, sau này tuyệt đối không tái phạm, kính xin Nguyên soái Tứ điện hạ tha thứ, mời công chúng giám sát…

[ Mục gia đang làm cái gì???? ]

[ Mục Liệu không phải là Alpha hoa hoa nổi tiếng kia sao, đột nhiên xin lỗi vì cái gì???? ]

[ Ngửi được mùi dưa!!!!! ]

[ Tôi có một suy đoán táo bạo không biết nên nói không!!!! ]

[ Mời mọi người liên hệ với mấy người trước đó thấy Nguyên soái cùng Tứ điện hạ hẹn hò, lúc ấy có người tiết lộ, ở Quang Diệu Tần Nguyên soái tức giận, bởi vì một thế gia tử, lúc ấy tôi nhớ rõ còn có người hỏi thằng nhóc đó là ai, hiện tại đến xem thằng nhóc đó có phải là Mục Liệu hay không????? ]

[ Vì sao lúc ấy không có xin lỗi, hiện tại đột nhiên xin lỗi, Nguyên soái tính sổ rồi sao??? ]

[ Hi, nguyên bản tôi không muốn nói, nhưng nhìn thấy lời xin lỗi tôi liền đến tiết lộ một chút, tôi đoán là Hạ gia tới cửa báo tin, sau đó Mục Tâm tức giận, đem Mục Liệu đánh một trận, cuối cùng Mục Tâm mang theo Mục Liệu đến cửa xin lỗi, tôi lớn mật suy đoán một chút công khai xin lỗi hẳn là Tứ điện hạ yêu cầu, bởi vì dựa theo thời gian đó, Tần Nguyên soái hẳn là không ở nhà, chính là vậy! ]

[ Hợp lý hoài nghi phía trên là người trong cuộc, nói nhiều như vậy, xin nhất định bảo vệ mình thật tốt! ]

[ Chọn thời gian Nguyên soái không có ở đây tới cửa là vì cái gì, khi dễ Tứ điện hạ chúng ta sao, kết quả bị Tứ điện hạ đánh vào mặt??? ]

[ Chỉ có tôi muốn biết Nguyên soái có thể tỏ thái độ chuyện này hay không??? ]

[ Phía trên cậu không phải một mình tôi cũng muốn biết!!! ]

[ Chuyện này cùng Hạ gia có quan hệ gì sao? ]

[ Hạ gia là ông chủ Quang Diệu, tôi hoài nghi sâu sắc tên ngu xuẩn Mục Liệu này bị người ta lừa!!! ]

Tần Tinh Lan: ” Trả thù của ngươi là ý tứ này sao?”

[ Vừa rồi hình như thấy Nguyên soái gửi tin nhắn???? ]

[ A a a a a, Nguyên soái gửi tin nhắn, “ý tứ này”????  Ý ngài là sao!!!? ]

[ Là nói Mục Liệu nói muốn trả thù Nguyên soái, kết quả hiện tại chạy tới xin lỗi, Nguyên soái mới có thể nói là “ý tứ này”???? ]

[ Đại biểu lớp trên tổng kết rất đúng chỗ, vì cái gì tôi cảm thấy Nguyên soái có chút tiếc nuối đây ha ha! ]

[ Mục Liệu dám nói trả thù Nguyên soái, người này có phải đầu óc hỏng rồi hay không? ]

[ @Mục Húc Nguyên soái nói ” ý tứ này”???? ]

……

Sau khi gửi thư xin lỗi xong, Mục Liệu đang chờ Tần Tinh Lan tỏ thái độ, nhìn thấy những lời này thiếu chút nữa hộc máu.

Bọn họ từ phủ Nguyên soái đụng phải một cái vách tường trở về, Mục Tâm cũng không để cho hắn chữa khỏi vết thương trước, liền để cho hắn viết thư xin lỗi, hắn đều làm như vậy, kết quả Tần Tinh Lan còn không chịu buông tha hắn!

Mục Liệu bây giờ thật lòng có chút ủy khuất.

Mục Tâm nhìn thấy những lời này sắc mặt nhất thời âm trầm xuống: ” Ngươi còn nói trả thù hắn? ”

Mục Liệu trong lòng run rẩy, nhỏ giọng nói: ” Lúc ấy không nhận ra là hắn, liền… miệng nói một chút, thực sự không muốn trả thù!!” Sớm biết thân phận đối phương, đánh chết hắn cũng không có khả năng, hắn cũng không phải vội vàng chết sớm!

Cho nên Hạ Thanh tuyệt đối là cố ý lừa gạt hắn!

” Hiện tại làm sao bây giờ, hùng phụ?” Nếu Tần Tinh Lan vẫn nắm lấy chuyện này không buông.

” Hừ, Mục gia chúng ta lần này mặt mũi đã mất hết, còn có thể làm sao bây giờ, giả bộ cái gì cũng không làm, ngươi gần đây thành thành thật thật ở nhà cho ta, chỗ nào cũng không được đi, ta sẽ mời thầy giáo tự mình đến dạy ngươi!”

Đối mặt với yêu cầu của Mục Tâm, Mục Liệu bây giờ không dám nói không, nhu thuận gật đầu, nhìn tâm tình Mục Tâm giống như bình thản một chút, mới cẩn thận đưa ra yêu cầu: ” Hùng phụ con có thể trị liệu được không? ”

Bây giờ trên người hắn thật sự rất đau!

Mục Tâm giống như quyết tâm muốn hắn nhớ lâu: ” Lần này thương tích ngươi tự dưỡng cho ta, không được dùng máy trị liệu! ”

Nói xong không nhìn Mục Liệu, liếc mắt một cái cũng không quay đầu đi.

Mục Liệu bị bỏ lại phía sau: ” QAQ”

Khi Dung Diễn đọc được lời xin lỗi của Mục gia gửi đến Tần Tinh Lan, Dung Khải vừa vặn ở cùng một chỗ với ông.

Thuận thế hỏi: ” Mấy ngày nay ngươi có đi phủ Nguyên soái hay không? ”

Đột nhiên nghe thấy vấn đề này, Dung Khải ngước mắt nhìn Dung Diễn một cái, tựa như đang phán đoán mục đích những lời này của ông.

Chỉ là Dung Diễn nhìn qua chỉ thuận miệng hỏi.

” Trong khoảng thời gian này vẫn bận chuyện của Đại ca, chưa từng đi qua, phụ vương có việc gì sao?”

” Quan hệ giữa hắn và lão Tứ rất tốt sao?”

” Ừm, rất tốt, lần trước không phải còn truyền ra tin tức bọn họ hẹn hò sao.”

” Nhưng không nghĩ tới hắn lại thích tính cách lão Tứ, Mục gia xin lỗi, chuyện này ngươi thấy thế nào?”

” Thanh danh Mục Liệu quả thật không tốt, lần này coi như là đá trúng miếng sắt, cũng là một lần giáo huấn, huống chi phụ vương ngài không phải một lòng muốn cảnh cáo thế gia một chút sao, lần này coi như vậy đi.”

” Quan hệ giữa ngươi và Tần Tinh Lan không tệ?” Dung Diễn cười khẽ một tiếng, lại làm cho Dung Khải trong lòng lộp bộp một chút, vội vàng nói, ” Tần Nguyên soái loại tính cách này làm sao có thể cùng con thâm giao. ”

” Ngươi cảm thấy Tần Tinh Lan thế nào, ta muốn nghe ngươi nói thật.”

Không biết Hôm nay Dung Diễn làm sao vậy, vì sao đột nhiên túm lấy Tần Tinh Lan không buông.

Dung Khải lại không dám chậm trễ chút nào.

” Sau trận chiến Tinh Hải, thế lực của Tần Tinh Lan bị hao tổn, cho dù hắn còn sống trở về, một mình cũng không đáng sợ, hiện tại hẳn là thời điểm tốt nhất để nắm bắt.”

” Đây là lời thật lòng của ngươi?”

” Vâng, cho dù hắn có thể bồi dưỡng một nhóm người trung thành, cũng cần thời gian.”

” Điểm ấy ngươi nói không sai, hắn cần thời gian.” Dung Diễn đại khái chiếm được đáp án ông muốn, trên mặt thoải mái hơn rất nhiều, ” Chuyện Thú sinh năm nay liền giao cho ngươi phụ trách, mặt khác hỏi Dung Thăng một chút, hắn có thể trở về hay không. ”

” Vâng phụ vương.”

Thanh âm này của hắn vừa dứt xuống, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa, sau đó truyền đến thanh âm có chút vội vàng của Dung Đỉnh: ” Phụ vương, mẫu phụ đột nhiên ngất đi, ngài mau đi xem đi! ”

Đột nhiên nghe thấy lời này, Dung Diễn đứng lên, bước nhanh đến trước cửa, mở cửa nhìn Dung Đỉnh chạy tới toát mồ hôi: ” Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, hôm nay không phải nói có chuyển biến tốt đẹp sao? ”

” Hôm nay trước bữa cơm tối, bệnh đau đầu của mẫu phụ quả thật giảm bớt rất nhiều, con vốn tưởng rằng đêm nay người rốt cục có thể ngủ ngon, nhưng không nghĩ tới vừa rồi khi con muốn rời đi, mẫu phụ hét lớn một tiếng, con chạy tới, mẫu phụ đã ngất đi.”

” Không phải nói Lam Bối của Nhân ngư tộc có thể chữa khỏi loại đau đầu này sao?” Dung Khải đi tới nhìn Dung Đỉnh hỏi.

Những lời này của hắn vừa nói ra, Dung Diễn cũng hướng Dung Đỉnh nhìn qua.

Dung Đỉnh sắc mặt trắng bệch: ” Nhị ca đây là đang oán ta không có chiếu cố tốt mẫu phụ sao, nhưng chuyện Lam Bối ta cũng là nghe lão bác sĩ nói, bằng không ta làm sao hiểu được đây!”

” Đều bớt nói đi.” Dung Diễn quát lớn một tiếng, dẫn đầu ra khỏi thư phòng, đi về phía tẩm cung.

Tô Chu lúc này tỉnh lại, thấy Dung Diễn, hốc mắt nhất thời đỏ lên.

Dung Diễn bước nhanh qua đưa tay vuốt ve gò má hắn: ” Vương hậu hiện tại cảm giác thế nào? ”

Tô Chu dựa vào, ôn nhu nói: ” Làm Bệ hạ phí tâm, hiện tại tốt hơn nhiều. ”

” Vậy là tốt rồi, Vương hậu ráng mà tu dưỡng.”

” Ta sẽ làm, Bệ hạ cũng không cần bận tâm ta.”

” Đây là nói nhảm gì vậy, ngươi là Vương hậu của ta, ta sao lại không quan tâm đến ngươi?”

” Có những lời này của Bệ hạ là đủ rồi, dù sao loại tội nhân như ta có thể sống đến hôm nay đã phi thường may mắn, không có gì không biết đủ.”

” Không cho phép ngươi nói như vậy, muốn nói sai cũng là lỗi của ta!”

” Không phải Bệ hạ sai, năm đó nếu không phải ta không khống chế được tình cảm của mình đối với Bệ hạ, Thích Huy ca ca làm sao có thể chết đây, tất cả đều là Thần Thú trừng phạt ta!”

” Thích Huy là bệnh chết có quan hệ gì với ngươi, không cần miên man suy nghĩ, nghỉ ngơi sớm một chút, ta ở với ngươi.”

” Bệ hạ thật sự chưa từng hối hận sao?” Tô Chu nhìn Alpha trước mắt, đây là người tôn quý nhất toàn Đế quốc, đến nay hắn vẫn còn nhớ rõ, lần đầu tiên nhìn thấy ông bên cạnh Thích Huy, khi đó hắn còn là một Omega nhỏ cái gì cũng không hiểu vừa mới trưởng thành, còn đang tiếp nhận cuộc sống chu cấp của Thích gia.

Thích Huy đối với hắn cũng rất chiếu cố, bằng không cũng sẽ không để cho hắn vào cung thăm hỏi, lần đầu tiên nhìn thấy Dung Diễn, hắn liền bị quý khí trên người ông hấp dẫn, không dời được mắt, hắn rất rõ ràng mình đối với Alpha này động tình.

Mà lúc ấy Thích Huy gả vào vương cung nhiều năm vẫn không có thai, tình cảm của hai người cũng xảy ra một ít vấn đề, hắn tiến cung cũng là vì chuyện này mà thăm hỏi Thích Huy.

Nhưng sau khi nhìn thấy Dung Diễn, hắn liền thay đổi chủ ý, hắn muốn có được Alpha này.

Sự thật chứng minh Dung Diễn đối với Thích Huy không có tình yêu, hắn rất dễ dàng bắt được Dung Diễn, hơn nữa thuận lợi thụ thai, chuyện này đối với Thích Huy đả kích rất lớn, lại ở vấn đề con nối dõi nên y nhịn.

Hắn từ đầu đến cuối không cảm thấy mình sai, hắn bất quá là đang tranh thủ tình yêu của mình mà thôi!

Cho đến khi Thích Huy qua đời vì bệnh tật, hắn liền bắt đầu đau đầu cả ngày, hắn cảm thấy đây là Thích Huy nguyền rủa đối với hắn, hơn nữa mỗi ngày ác mộng quấn thân.

” Ta sai rồi, Thích Huy ca ca…”

Dung Diễn ngủ bên cạnh hắn đột nhiên bị tiếng này của hắn đánh thức, đêm nay đã vô số lần nghe thấy cái tên mà trước kia không muốn nhắc tới, cũng làm cho ông không khỏi nhớ tới người kia.

**********************

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.