Tận thế chi huyễn ma trùng sinh

Chương 4: Tai nạn ập xuống



Một ngày nhanh chóng trôi qua, ngày thứ hai bắt đầu, một mình Sở Hàn độc chiếm linh mạch sớm đã đạt tới cấp 1 đỉnh phong. Hành trình xuống núi của hắn lúc này lại đơn giản hơn nhiều.

Nhưng thời gian qua nhanh hơn so với hắn dự đoán, chỉ còn 15 phút nữa là bắt đầu bùng nổ linh khí đợt 1, Sở Hàn phải nhanh chóng tìm kiếm thức ăn dự trữ.

Bùng nổ linh khí đợt 1 sẽ kéo theo động đất ở rất nhiều nơi, linh khí tràn ra ở mức độ cực lớn, linh khí này căn bản không thể hấp thu vì sự ô nhiễm cực nặng, do hoạt động công nghiệp lâu năm của nhân loại.

Các động vật chịu tác động sớm nhất của đợt linh khí ô nhiễm này, phát sinh dị biến hàng loạt. Động vật có linh trí càng thấp càng dễ bị linh khí xâm nhập, khiến cho lí trí dần biến mất, bản năng triệt để bộc phát.

Gần 2/3 nhân loại cũng không thoát khỏi, bị linh khí làm ô nhiễm cũng mất hết lí trí tấn công đồng loại, nhưng quá trình tiến hóa lâu dài để cho bản năng con người dần xói mòn, nên thực lực so với yêu thú dị biến thấp hơn tương đối nhưng so với người thường vẫn hơn rất nhiều. Hành động theo bản năng thấp kém không có lí trí để những người này không khác gì zombie.

Sở Hàn phóng như bay trên đường, làm nhiều người giật mình. Hỗn loạn nhẹ đã bắt đầu, nhiều người đầu óc đã không còn tỉnh táo, đèn giao thông chập chờn.

Nhấc lên chiếc điện thoại trong túi, một bảng thông báo to đùng trên màn hình khóa "Mất kết nối".

"Mất sóng rồi, còn 3 phút nữa thôi."

Sở Hàn thấy xa xa phía trước một của hàn tiện lợi khá lớn, trông có vẻ khá vững chắc.

"Hi vọng chịu được động đất"

"Xin lỗi quý khách, hệ thống điện của chúng tôi đang có vấn đề, tạm thời không thể phục phụ" Lão bảo về cúi đầu chào nói với từng người, thái độ phục vụ rất tốt.

Sở Hàn vừa chạy tới, lão bảo vệ lại nhắc nhở hắn. Không thời gian nhiều lời, Sở Hàn huyễn hóa ra một thanh kiếm, đầy sát khí nhìn ông ta "Mở cửa". Thanh kiếm như từ không khí biến ra, nhiều người gần đó còn tưởng hắn làm ảo thuật.

Đây là năng lực của Sở Hàn, là con đường mà kiếp trước hắn đi tới đỉnh phong. Hư Huyễn chi đạo - dối thiên gạt địa. Bản chất của nó là đánh vào niềm tin, hắn tạo ra kiếm, hắn tin, ngươi tin thì nó là thật. Hắn giết ngươi, hắn tin, ngươi tin mình đã chết, ngươi sẽ chết.

"Xin lỗi quý..."

Đồng hồ chỉ còn 30 giây nữa, Sở Hàn không nhiều lời, một kiếm cắm xuyên ngực lão bảo vệ. Lão trợn tròn mắt không tin nhìn Sở Hàn. Từ đầu tới cuối lão cứ tưởng hắn đang làm ảo thuật, mọi người xung quanh cũng thế.

Một người chợt giật mình la toán lên

"A, giết người, chạy đi"

"Ai đó gọi 113 đi"

"Mất sóng rồi, không gọi được"

Một người thanh niên khá to con, tay cầm ống sắt đi tới

"Để tôi khống chế hắn, ai đó gọi 114 đi "

Vài người khác cũng tiến lên "Để tôi giúp anh"

Người thanh niên to con vừa tiến lên vung ống sắt hướng đầu Sở Hàn đập xuống không chút nương tình. Cái gì mà giúp khống chế, rõ ràng là mượn cớ đánh người cho đã tay thôi.

Bước được hai bước, ống sắt giơ cao chưa kịp đánh xuống, đầu hắn đã lăn lông lốc đưới đất.

Mọi người im bặt, tiếng ống sắt rơi xuống đất "keng", những người vừa hô hào giúp đỡ cũng đứng yên không nhúc nhích.

Giết hai người nhanh gọn, từ đầu tới cuối không đến 10s.

Sở Hàn mở cửa xông vào cửa hàng, âm thanh to lớn đuổi hết nhân viên cùng những người đang sửa chửa ra.

"Cho 10s cút hết ra ngoài cho ta"

Một đám người sắc mặt tái mét ùa ra. Sở Hàn nhanh chóng khóa tất cả cửa lại bắt đầu đếm ngược

Người bên ngoài vây xem rất đông, kẻ đứng xem chuyện vui, người cố giúp được gì thì giúp.

5 4 3 2 1..."Rầm!" động đất xảy ra trên toàn thế giới, mặt đất nứt ra từng khe lớn nhỏ ở khắp nơi, từ trong đó tràn ra một luồng khí đen, đám đông bên ngoài lúc này bắt đầu hoảng loạn, nhiều người hít phải khí đen bắt đầu ngất xỉu.

Hoảng loạn kéo dài 2 phút, không một ai nghĩ tới chuyện vào nhà hay kiến trúc gì. Động đất thì có ngu mới chui vô nhà. Nhưng sau đó một nhóm người bắt đầu có biểu hiện bất thường, những người ngất xỉu cũng tỉnh lại tấn công những người bên cạnh, nhiều người bắt đầu ý thức được cái gì đó không đúng, đập cửa kính gào thét

"Cho tôi vào, làm ơn"

"Anh muốn bao nhiêu tiền cũng được, cho tôi vào"

Xui cho bọn chúng là kính cường lực quá tốt, nhiều tên cố đập cửa nhưng không được.

Sở Hàn căn bản không quan tâm, chỉ nhìn đồng hồ trên chiếc điện thoại, nhìn từng giây trôi qua.

"Thời gian không sai biệt lắm"

Sau 3 phút, động đất dừng lại, bên ngoài chỉ còn tầm 10 người vẫn không ngừng đập cửa gào thét.

Sở Hàn mở cửa, 10 người không chần chừ ùa vào, sắt mặt mỗi người tái xanh không còn giọt máu, ngồi bệt xuống sàn.

Còn lại một đám người điên dại bên ngoài điên cuồng săn giết đồng loại. Những kẻ như thế gọi là vô thức nhân, hay thú nhân. Không có ý thức, chỉ có bản năng như dã thú. Chúng sẽ sớm tiến hóa ra hình thái khác, không giống nhân loại nữa.

Vừa thấy bên ngoài mở cửa liền chạy tới, Sở Hàn nhanh chóng đóng cửa nhưng vẫn để một con lọt vào.

Đám người vừa ngồi xuống thì lại bắt đầu bỏ chạy. Nó thấy được linh lực từ Sở Hàn tràn ra, không để ý đám người kia mà vọt tới Sở Hàn. Sở Hàn một đấm vào đầu nó làm nó lùi lại mấy bước nhưng lại nhanh chóng đứng lên phóng tới lần nữa. Móng tay nó lúc nào không biết đã dài hẵn ra, rất giống móng vuốt liên tục cào về Sở Hàn, hắn nghiêng người liên tục tránh né.

Sở Hàn lách người qua, một kiếm cắt vào bụng nó, da nó dày hơn bình thường, vết thương vẫn không phải chí mạng. Thú nhân hét thảm, xoay người muốn đổi mục tiêu tới người khác. Trường kiếm trong tay nhanh chóng đổi thành đoản kiếm, Sở Hàn tạo thế, dồn hết lực vào tay ném đi, đoản kiếm xỏ xuyên tim nó. Thú nhân ngã xuống nhưng vẫn giẫy dụa, Sở Hàn rút kiếm ra bổ đôi đầu nó. Thú nhân ngừng giãy giụa, máu óc văng tung tóe, nhuộm đỏ sàn.

Bơi móc trong đống óc nhầy nhụa đó, Sở Hàn lấy ra một viên đá nhỏ. Đá này chính là tinh hạch, thường kết tinh trong cơ thể sinh vật dị biến, rất trọng yếu trong đột phá hoặc có thể dùng như linh thạch.

Lập tức bóp nát viên đá, một luồn linh lực từ cánh tay tràn vào cơ thể, một cỗ cảm giác thoải mái lan tràn toàn thân. Thực lực tăng trưởng một đoạn nhỏ.

Thú nhân sẽ tiến hóa rất nhanh, Sở Hàn phải tranh thủ trước khi chúng nó đạt cấp 2.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.