Ngày thứ hai,Bạch Thất tỉnh dậy thì Đường Nhược còn đang ngủ,dung nhan yên tĩnh hé ra từ khuỷu tay khiến cho lòng anh vô cùng yên tâm.
Mỗi sáng thức dậy chỉ cần nhìn thấy cô ngủ say thì Bạch Thất liền cảm thấy thế giới này cũng chưa có hỏng bét như vậy.
Sáng hôm nay bọn họ được phân công thay ca lúc 8 giờ sáng.Hôn lên trán thiếu nữ, Bạch Thất khoác áo ngủ trên vai chuẩn bị đi rửa mặt.
Ban đêm nóng bức ban ngày lại lạnh giá, hôm nay là mùa đông sau tận thế.
Bên ngoài gió thổi làm tấm rèm đung đưa như có một cái bóng lướt qua.Bạch Thất đóng cửa sổ lại không cho gió rét thổi vào để Đường Nhược ngủ thêm một lát.
Hơi kéo rèm cửa ra,hai mắt liếc qua đã thấy cách đó 100 m Cố Úc Trạch đang đứng trên tầng ba ngoài ban công.Bây giờ ánh mắt của dị năng giả rất nhạy cảm cộng với cây cối che chắn lúc trước mạt thế cũng héo rũ toàn bộ cho dù cách cả 100m thì hai người vẫn nhìn thấy nhau rõ ràng.
Hiện tại ai ở trong nhà muốn thả cái rắm phải kéo rèm che thật kĩ.
Đối diện cũng mặc áo ngủ đang đứng ở ban công của biệt thự số 16 không biết đã đứng bao lâu khi thấy Bạch Thất kéo rèm cửa cũng sửng sốt một chút.Bạch Thất nghiêng đầu, sau khi nhìn rõ người đối diện là ai liền cười lạnh không chút do dự thò tay kéo lại rèm cửa.
Ngày hôm qua tuy rằng Đường Nhược không thấy nhưng anh lại biết ánh mắt dưới tường thành luôn dõi theo cô.
Muốn anh ghen?Muốn cùng anh trở thành tình địch,cạnh tranh công bằng sao?
Bạch Thất quay trở về hôn lên môi thiếu nữ còn đang ngủ say.
Cố Úc Trạch, không có tư cách này.
Vì vậy ngay cả một ánh mắt Bạch Thất cũng không cho hắn.
Mà bên này chứng kiến một màn này thì sắc mặt Cố Úc Trạch lập tức vô cùng khó coi.
Cho dù tốc độ Bạch Thất nhanh đến mức nào anh ta rõ ràng nhìn thấy trên cổ đối phương lộ ra rất nhiều dấu vết mập mờ.
Vốn dĩ ngày hôm qua hắn muốn lên tường thành hôn môi cô gái kia một chút vậy mà hắn còn chưa kịp lách người vào bên này Bạch Thất cái gì cũng đã làm xong.
Có chuyện gì đáng buồn hơn là gần trong gang tấc nhưng lại không thể thành.
Rửa mặt xong Bạch Thất mới gọi Bạch Nhược dậy.Thiếu nữ rất có trách nhiệm nghĩ tới hôm nay còn có nhiệm vụ quan trọng liền không nằm ỳ, cô rất nhanh đứng lên mặc quần áo rồi vào rửa mặt.
Cũng may ngày hôm qua Bạch Thất đã giúp cô tắm rửa nên trên người không có cảm giác không khỏe.
Đương nhiên trong lúc rửa mặt Đường Nhược vẫn không quên lườn Bạch Thất một cái thật sắc,Bạch Thất dịu dàng cười đem ánh mắt bắn ngược trở về cô.
Dưới lầu Điền Hải cũng đã làm xong điểm tâm, cậu còn không quên đi ra bên ngoài căn cứ lấy báo buổi sáng về.
Tờ báo là phiên bản viết tay. Cái này cũng giống một trong những thủ đoạn kiếm tiền của Phương Thanh Lam trong căn cứ mà thôi.
Những người có đầu óc buôn bán thuê một ít dị năng giả tốc độ tìm hiểu tin tức từ các căn cứ chung quanh xoay đó tổng hợp lại viết ra giấy sau đó kiếm lời.
Đối với đoàn đội Tùy Tiện sinh hoạt khá giả sẽ không đem chút tiền này để vào mắt từng biệt thự đều đặt nửa năm báo sáng. Dưới tình huống mạng lưới Internet chưa khôi phục,tất cả mọi người đều sinh hoạt giống như thời đại nguyên thủy.
Đoàn người đã từng tiếp xúc với công nghệ cao vài chục năm nay có chút không thích ứng được.Những phát minh kiểu như này là kết quả tất yếu.
Đường Nhược cầm tờ báo xem một chút nhẹ nhàng kêu lên:”A. Quả nhiên lên trang đầu rồi.”
Nhớ ngày đó ở thế giới kia của cô muốn lên trang đầu không phải dễ dàng như vậy đâu. Hôm nay cô cũng có thể coi là một danh nhân của căn cứ rồi nhỉ?
Điền Hải cũng đã xem qua tờ báo liền lên tiếng: “Chị, chị yên tâm, trên đó không có hình ảnh và tên trừ những người trước đó những người khác không ai nhận ra chị và anh Bạch đâu”.
Vì là bản viết tay nên tất nhiên không có hình ảnh. Trong căn cứ tin tức thời này lạc hậu, người viết tin lại không biết tên hai người chỉ dùng danh từ nam,nữ để gọi.
Đường Nhược gật đầu: “Vậy thì tốt rồi”.
Nếu không đi ra ngoài lại như minh tinh,rất đau đầu.Còn có tin tức về trận đánh Zombie ngày hôm qua, trên đó còn có chuyên gia phân tích nguyên nhân hình thành và thời gian kết thúc của trận đánh.
“Chuyên gia” muốn dự đoán lần tấn công này của Zombie phải mất hơn tuần. Ba người vừa ăn vừa nhìn thảo luận chuyện đã qua lại một lần thì đã ra khỏi cửa rồi.
7h30 các đoàn đội đã tập trung dưới cửa Tây chờ đến thời gian thay ca. Mọi việc giống như tờ báo sáng đã nói đêm qua trên tường thành hết thảy đều bình thường.
Không có thương vong khiến cho mội người buông lỏng cảnh giác một chút. Mọi người đều nghĩ trận chiến với Zombie nếu cứ như vậy chỉ cần dùng vật nặng thả xuông cho dù đánh tới vĩnh viễn sánh cùng trời đất bao nhiêu Zombie cũng tiêu diệt hết.
Căn cứ sợ nhất là tình huống như vậy phát sinh vì vậy buổi sáng hôm nay liền ban bố nội dung dị năng giả tăng cấp.
Thông báo được dán tại trên tường thành,khiến cho người mới thay ca hay người chiến đấu đêm qua đều nhìn được rõ ràng.
Nội dung trên đó rất đơn giản,chỉ có tên của một số dị năng giả cùng với hệ dị năng của họ sau đó là tin tức ngày hôm qua bọn họ tăng cấp dị năng.
Nói tóm lại những người này tổng kết ra nguyên nhân cùng phương pháp tăng cấp:Giết Zombie làm hao tổn dị năng sau đó hấp thu tinh hạch.
Phía dưới còn có một thông báo căn cứ sẽ phát cho dị năng giả 2 viên tinh hạch.Ngày hôm qua đánh được tinh hạch đều ở dưới tường thành vì nguyên nhân nguy hiểm các loại nên không phái người xuống nhặt.
Hiện tại mọi người đều dùng tinh hạch còn lại của mình nay căn cứ lấy tinh hạch ra để làm phần thưởng đúng là một loại ủng hộ thiết thực.
Căn cứ quả nhiên bắt được tâm lý của mọi người.Giống như tiền tài trước tận thế hiện tại dị năng giả đều theo đuổi tăng cấp dị năng.
Sau khi xem thông báo quả nhiều rất nhiều dị năng giả vỗ tay cổ vũ cảm giác người tiếp theo chính là mình không nhịn được ngẩng đầu ưỡn ngực đợi đến lượt.
Sau trận này căn cứ nghĩ ra phương pháp tác chiến mới đó là phân loại dị năng giả theo dị năng để chiến đấu.Hệ Thủy thành một đội, hệ Băng một đội,…
Đối với phương pháp này người của một đoàn đội tất nhiên sẽ bị tách ra,nhưng lần này sắp xếp theo 4 cửa của tường thành nên cũng không phải rất xa.
Hồ hạo Thiên nhìn phương pháp tác chiến mới trong lòng có chút nghi hoặc:”Như vậy là muốn từng người tự bảo trọng tự đảm bảo an toàn cho bản thân sao?”
Dương Lê vốn là hệ trị liệu, vì cô gia nhập đội của anh mà lần này căn cứ cũng không có phòng trực ban trị liệu nên chỉ ở tại phòng nghỉ ngơi chỉ khi cần mới qua hỗ trợ một chút.
Nhưng bây giờ vừa tới liền trực tiếp bị đưa về đội trị liệu rồi.Đương nhiên anh không lo lắng vì vợ mình mà cái anh lo lắng là Đường Nhược đang che giấu dị năng hệ Thủy.