Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 1: Cầm tù



Sở Du Ninh kéo xiềng xích trên cổ chậm rãi đi đến bên cửa sổ để nhìn ra phía bên ngoài, trên quảng trường sạch sẽ ngăn nắp có mấy hình bóng mũ áo chỉnh tề, trên mặt bọn họ mang theo ý cười vội vàng từ phía xa chạy đến, dường như có tin tức gì truyền đến. Nghĩ đến Cao Dương đã đi nửa tháng trước rồi Sở Du Ninh không khỏi nghĩ đến lửa giận của hắn trước khi đi…. Xem ra người đàn ông này đã không thỏa mãn với hoàn cảnh hiện tại.

Cao Dương là cái đùi thứ nhất Sở Du Ninh bám lấy, lúc ấy vẫn là thời đầu tận thế, trong lúc vô tình cô đụng phải hắn mang theo mấy đồng đội, thời điểm mà nhóm người có dị năng đầu tiên còn ở cấp dị năng thấp nhất bồi hồi sờ mó, hắn cũng đã lên tới cấp 2. Hơn nữa hắn còn có khả năng chỉ huy xuất chúng, năng

lực chỉ huy tác chiến cực mạnh, Sở Du Ninh nhìn một chút liền nhận định là hắn.

Sự thật chứng minh ánh mắt của cô không tồi, đi theo Cao Dương không chỉ có cái ăn cái uống, còn ở trong hai năm ngắn ngủi, bằng vào năng lực của bản thân thành lập ra căn cứ nhỏ này, tuy rằng căn cứ không lớn nhưng ngay ngắn trật tự, thuộc hạ có dị năng không chỉ nhiều mà còn tương đối nghe lời, không có gì bất ngờ xảy ra thì căn cứ này nhất định sẽ càng ngày càng lớn mạnh.

Nhưng mà… Sở Du Ninh hơi hơi nheo đôi mắt lại nhìn Cao Dương từ trên xe đi xuống dưới, theo sát hắn cùng xuống xe chính là một cô gái xinh đẹp mặc áo đỏ, người phụ nữ gắt gao đi theo phía sau hắn, dường như hắn cũng không có ý định làm cô gái này tránh ra.

Ngay lúc này Cao Dương ngẩng đầu nhìn về phía cô, ngay sau đó khóe miệng gợi lên một tia cười lạnh, một tay đem người phụ nữ phía sau ôm vào trong ngực, ngay sau đó xung quanh liền vang lên một trận cười ồn ào, có mấy người thậm chí không nhịn được nhìn thoáng qua Sở Du Ninh ở phía bên này.

Sở Du Ninh không có né tránh, vẻ mặt vẫn không có biểu hiện gì nhìn xuống phía dưới, dường như người đàn ông ở phía dưới ôm người phụ nữ khác cùng với cô không có một chút quan hệ nào.

Nhìn thấy bộ dáng này của cô, ánh mắt Cao Dương trầm xuống, tươi cười trên mặt giấu đi trong nháy mắt, ồn ào xung quanh chậm rãi dừng lại, một lúc sau cũng không còn ai dám cười nữa. Dường như người phụ nữ trong ngực Cao Dương nhận ra được điều gì đó, không khỏi ngẩng đầu nhìn lại, vừa đúng lúc Sở Du Ninh buông tấm rèm xuống, người phụ nữ mặc đồ đỏ chỉ kịp nhìn thấy một bóng hình yểu điệu.

Sau khi Sở Du Ninh buông tấm rèm xuống ngồi lại trên giường, ở cái thế giới ma quỷ này, Cao Dương lớn mạnh như vậy lại có quyền lực của dị năng giả cao cấp có thể chuyên sủng cô hai năm đã thật sự không dễ dàng, trên thực tế cô cũng hoàn toàn không ngây thơ cho rằng cô cùng hắn có thể một đời một người bên nhau. Cho nên nhìn thấy người phụ nữ này trong lòng cô cũng không có một chút dao động, chỉ là….

Lúc trước Sở Du Ninh liếc mắt một cái liền nhìn trúng Cao Dương, nhưng cô cũng không triển khai việc theo đuổi với Cao Dương, thậm chí yêu cũng không có. Chỉ là trông cô có dáng người xinh đẹp hoàn mỹ, lại không có chút sức chiến đấu nào, muốn sống sót ở tận thế chỉ có thể bán đứng cơ thể mình.

Chuyện này Sở Du Ninh rất rõ ràng, nhóm Cao Dương còn rõ ràng hơn.

Lấy năng lực của tiểu đội nhóm Cao Dương, nuôi một người phụ nữ để phát t.iết nhục dục hoàn toàn không thành vấn đề. Mà Cao Dương cũng phải là người chìm đắm trong sắc dục, hắn cười như không cười nhìn Sở Du Ninh, giống như thợ săn kiên nhẫn chờ đợi con mồi của chính mình đưa tới cửa.

Sở Du Ninh cũng không phải là người phụ nữ có diện mạo xinh đẹp mà rỗng tuếch, cô quá rõ ràng người phụ nữ có thể dễ dàng bị đàn ông tóm được thì sẽ không biết quý trọng, cho nên mặc dù chủ ý muốn trở thành con mồi, cô cũng sẽ không dễ dàng khuất phục.

Cứ như vậy hai người duy trì trò chơi săn thú của nam nữ kéo dài đến nửa năm, cho đến khi kiên nhẫn của Cao Dương gần như biến mất không còn chút nào vào một ban đêm trắng đen gió cao cưỡng b/ức cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.