Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 182



Hô hấp của Sở Du Ninh cũng dần dần trở nên nặng nề, cô cảm thấy có lẽ mình cũng rất biến thái, tình cảnh này thế mà lại làm cho cô có cảm giác hưng phấn, đôi mắt hưng phấn dần dần trở nên ướt át mê ly, tiểu huy*t hưng phấn mềm mại ẩm ướt, hưng phấn tới mức làm cô không tự chủ được mà hơi chuyển động vòng eo, không kìm chế được mà dùng tiểu huy*t dâng lên cho Cố Nam, nhưng lại không chịu để cho cậu ta thật sự đi vào.

Cố Đông nhận ra biến hóa của Sở Du Ninh, tầm mắt rơi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn đang dần bị tình dục khống chế. Sở Du Ninh khẽ mở miệng, nhìn xuyên qua khe hở giữa môi và răng có thể nhìn được cái lưỡi khó nhịn khát vọng đang rung động, Cố Đông hơi ngừng lại, trong lòng hắn lại cảm thấy có chút căng thẳng, cái lưỡi kia giống như khát vọng có người tới hút chặt nó. Cố Đông rướn người về phía trước theo bản năng nhưng lại bị Cố Nam ở giữa hai người chặn lại, ánh mắt Cố Đông khôi phục tỉnh táo trong nháy mắt, rồi lại đem lực chú ý trở lại trên người Cố Nam.

“Hừ!” Hắn vừa làm vừa cười lạnh: “Em quên mất tiểu Phạm Tuyết của em rồi à?”

Nghe thấy tên Phạm Tuyết, Cố Nam đang ý loạn tình mê đột nhiên mở to hai mắt nhìn. Nhưng Cố Đông vẫn không chịu buông tha cho cậu ta, hắn duỗi tay nắm lấy côn th*t sưng to của Cố Nam trượt lên trượt xuống ở cửa miệng tiểu huy*t của Sở Du Ninh.

Ánh mắt của Sở Du Ninh hơi lóe, dù sao cũng vẫn phải làm như vậy… nếu thế thì cứ làm mình sướng trước đã rồi tính? Nghĩ như vậy, tiểu huy*t cô cũng phối hợp hút từng chút một.

Cố Nam mới chỉ bị làm cúc huy*t nào đã được cảm nhận cái cảm giác này, cậu ta cắn chặt môi, đôi mắt đỏ ửng lên.

Cố Đông dừng động tác cắm vào, hắn chăm chú cầm côn th*t Cố Nam đùa giỡn tiểu huy*t của Sở Du Ninh: “Cầu xin anh đi, cầu xin anh để cho em cắm vào đó?”

Cố Nam giận trừng mắt cắn răng nói: “Nằm mơ!”

“Muốn thủ thân như ngọc cho Phạm Tuyết sao?” Cố Đông cười lạnh hỏi.

Nghe thấy lời này Sở Du Ninh suýt chút nữa đã không nhịn được mà cười thành tiếng, cũng đã bị hắn chà đạp như thế này rồi còn gì nữa đâu mà thủ thân như ngọc.

Ánh mắt Cố Đông rơi xuống gương mặt Sở Du Ninh, Sở Du Ninh vội vàng dập tắt ý cười, sau đó cánh tay tinh tế trắng như ngọc chậm rãi xoa nắn ngực của Cố Nam, một cái tay khác lại tự sờ chính ngực của mình, khó nhịn mà xoa nắm. “A…” Cơ thể của Sở Du Ninh thong thả phập phồng, đôi mắt mê mang nhìn Cố Nam: “Cho tôi… cầu xin cậu đấy… Cho tôi đi…” Nói xong tiểu huy*t dưới thân lại cọ vào côn th*t của Cố Nam, không chỉ như thế cô còn làm ra vẻ không cẩn thận mà cọ qua ngón tay của Cố Đông.

Ý định của Sở Du Ninh là định giúp Cố Đông câu dẫn Cố Nam một chút, nhưng mà… lại không nghĩ tới cô chỉ vừa dứt lời, Cố Đông lại đẩy về phía trước một cái thật mạnh, động tác trên tay phối hợp làm cho côn th*t của Cố Nam cắm vào trong huy*t của Sở Du Ninh.

“A~” Sở Du Ninh thỏa mãn rên rỉ thành tiếng.

“A!” Khoái cảm nhân đôi khiến cho Cố Nam cuối cùng không thể nhịn nổi mà kêu thành tiếng.

Cố Đông hơi ngừng lại, sau đó liền bắt đầu đưa đẩy hông một cách kịch liệt, lần này hắn làm rất tàn nhẫn, giống như là muốn xuyên qua Cố Nam mà ch*ch Sở Du Ninh.

Theo lý thuyết sức lực của Cố Đông đều ở dồn hết ở trên người Cố Nam, Cố Nam đã phải thừa nhận phần lớn thì lẽ ra đến cô sẽ không còn bao nhiêu, nhưng

ai mà biết được Cố Đông lại tăng thêm lực độ làm tới mức khiến cho Sở Du Ninh có chút trở tay không kịp, lập tức đã bị cắm thẳng tới tử c*ng.

Hoa huy*t của Sở Du Ninh còn chưa bị thao, lần này đã trực tiếp làm hạ thân của cô căng cứng, một cơn đau từ chỗ miệng tử c*ng truyền tới, Cố Nam lần đầu tiên ch*ch tiểu huy*t của một người phụ nữ cho nên lần này đã khiến cậu ta trực tiếp b.ắn ra.

Cố Đông không biết Cố Nam bắn, chỉ cho rằng cả người cậu ra run rẩy co rút là bởi vì quá sướng, hắn cười lạnh một tiếng: “Đúng là nên để cho Phạm Tuyết tới nhìn cái bộ dáng d*m đãng này của em!” Nói rồi động tác của hắn càng ngày càng sâu, càng ngày càng tàn nhẫn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.