Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 252: Quy tắc ngầm



Ngụy Tử Hân tìm Cố Đông, lông mày Cố Đông đột nhiên nhăn lại: “Cô muốn đưa dị năng cho Ngụy Tử Vi?”

Biểu tình của Ngụy Tử Hân rất bình tĩnh: “Anh cũng biết đấy dị năng của tôi căn bản là không thể giống với Ninh Ninh có thể sao chép dị năng khác, cho nên tôi muốn đổi một loại dị năng khác thực dụng hơn, thuận tiện đưa dị năng biến hình cho Tử Vi.”

Cố Đông cau mày nhìn Ngụy Tử Hân thật lâu: “Đổi một dị năng khác tất nhiên là có thể, nhưng dị năng biến hình thì không thể cho Ngụy Tử Vi!”

“Vì sao chứ?” Ngụy Tử Hân không hiểu.

Cố Đông im lặng một lát: “Ninh Ninh sẽ không đồng ý.”

Sắc mặt Ngụy Tử Hân đột nhiên thay đổi, nếu như là lúc trước mà Sở Du Ninh không đồng ý thì có lẽ Ngụy Tử Hân sẽ từ bỏ, nhưng mà… Ngụy Tử Hân nắm chặt nắm tay: “Dị năng của tôi, tôi có quyền làm chủ.”

Cố Đông khó hiểu nhìn Ngụy Tử Hân, lôi Sở Du Ninh ra cũng không thuyết phục được cô sao? “Cô về trước đi, tôi suy nghĩ một chút.”

Ngụy Tử Hân thoáng im lặng, sau đó xoay người rời đi.

Ngụy Tử Hân chân mới vừa đi, Cố Đông liền đi tìm Sở Du Ninh cáo trạng. Sở Du Ninh nhướng mày, ánh mắt hơi đảo: “Nếu Hân tỷ không muốn, vậy thì đổi thôi, tôi sẽ tìm một loại dị năng khác tốt hơn!”

Cái gì mà tự nguyện mới có thể chuyển dời dị năng đều là do Cố Đông thả tin tức giả là vì sợ có người vì lợi ích của mình mà cưỡng ép dị năng giả khác.

“Còn về Ngụy Tử Vi…” Sở Du Ninh bỗng nhiên cười: “Kỹ thuật cướp đoạt dị năng còn chưa quá thuần thạo, khi giải phẫu xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng là điều bình thường!”

Thấy Sở Du Ninh nói thản nhiên như vậy, Cố Đông buồn cười lắc đầu, ánh mắt xẹt qua nụ cười đắc ý của Sở Du Ninh, trong lòng thế mà lại có chút vui mừng. Bỗng nhiên, trong lòng anh trầm xuống, cuối cùng Cố Đông cũng phát hiện mỗi khi anh ở bên Sở Du Ninh đều cảm thấy rất hạnh phúc, rất thoải mái, giống như… cuộc sống cũng không khó khăn như anh tưởng tượng, nhưng mà…

Anh là kẻ tội đồ, anh làm gì có tư cách để mà hạnh phúc!

Sở Du Ninh thấy sắc mặt Cố Đông không tốt, lo lắng đi tới: “Ông chủ… Anh không sao chứ?”

Cố Đông theo bản năng lùi một bước, Sở Du Ninh thấy anh như vậy liễn sững lại, anh… đây là ghét bỏ cô à?

Cố Đông thấy Sở Du Ninh hiểu lầm thì trong lòng căng thẳng, nhưng anh cũng không giải thích, mà là mím môi không nói cái gì, đột nhiên quay đầu rời đi.

Sở Du Ninh nhìn bóng dáng chạy trối chết của Cố Đông liền nhướng mày, ghét bỏ gì đó có lẽ là không thể nào, kết hợp với khoảng thời gian này Cố Đông vẫn luôn chăm sóc cô rất nhiều, trong lòng Sở Du Ninh đưa ra một cái kết luận, Cố Đông giống như… có ý với cô.

Tất nhiên, được đàn ông thích Sở Du Ninh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao thì cô rất xinh đẹp, chỉ số thông minh cũng đủ dùng, được bất luận một người đàn ông nào thích thì cũng không có gì bất ngờ, nhưng mà bộ dáng chạy trối chết này của Cố Đông…

Sở Du Ninh thở dài, một người đàn ông đem cuộc đời của mình thành một cái luyện ngục để trả thù chính mình, sao có thể chịu để cho mình được hạnh phúc.

Tính toán cẩn thận, Cố Đông xem như là người đàn ông ưu tú nhất bên người cô, với tính cách của cô thế nhưng lại không công lược anh, trước đây là do cảm thấy anh là người đàn ông mà Hân tỷ thích, nhưng hiện tại xem ra Hân tỷ cũng không thích anh cho lắm, hơn nữa Cố Đông lại đối xử với cô khá tốt, nếu không… cứu vớt anh?

Tất nhiên, người đàn ông cường đại tự tin rất cứng rắn, muốn cứu vớt anh cũng không phải một việc dễ dàng, nhưng… dù sao cũng nhàn rỗi, quy tắc ngầm với cấp trên cũng rất thú vị!

Từ trước đến giờ Sở Du Ninh công lược đàn ông chỉ là vì sinh tồn, cho nên mỗi một bước đều vô cùng cẩn thận, chỉ sợ thua một bước là thua hết cả bàn cờ, nhưng bây giờ khác rồi, cô đã có sự nghiệp tốt đẹp làm nền tảng, công lược một người đàn ông đã là lạc thú thỏa mãn tâm hư vinh của một người phụ nữ. Tất nhiên… tiền đề là người đàn ông này phải đủ cường đại, Sở Du Ninh có thể lợi dụng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.