Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 266: Dị năng mới



Vốn dĩ Sở Du Ninh cũng không có hứng thú gì với hắn, nhưng từ một khắc hắn xuất hiện kia thì đã thành có. Cố Nam vẫn luôn ở trong Tiêu Hồn Động, thậm chí có khả năng vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm, thế mà Cố Đông vẫn luôn không phát hiện ra hắn, phải biết rằng Cố Đông chính là dị năng giả không khí cấp 8, chỉ cần Cố Nam còn ở trong này thì không có khả năng mà Cố Đông không phát hiện được.

Nhưng vấn đề là, Cố Đông thế mà lại thật sự không phát hiện ra! Không chỉ mỗi Cố Đông, ngay cả tiến sĩ K cũng không phát hiện ra, vậy thì rốt cuộc Cố Nam đã làm như nào để có thể tránh được cả cái phòng thí nghiệm bị hắn xưng là cái cơ thể thứ hai kia?

Lúc Sở Du Ninh còn đang vô cùng nghi hoặc thì cô trơ mắt nhìn cái bóng đen đột nhiên biến thành một con thỏ có tốc độ cực kỳ nhanh, mà dị năng trong cơ thể cô cũng phải chịu một ngoại lực vô hình đè ép, bản thân lại biến thành cục đá bị con thỏ ngậm ở trong miệng.

Hơi thở dị năng quen thuộc này… Là dị năng biến hình của Ngụy Tử Hân! Lúc mà bóng đen bao phủ Ngụy Tử Vi là đang cướp đoạt dị năng của cô ta? Là do quá trình phẫu thuật có sơ hở, hay là do… Đây là dị năng mới của Cố Nam?

Cố Nam mang theo Sở Du Ninh chui vào một chiếc xe chạy ra bên ngoài, chiếc xe này cũng đúng lúc muốn ra khỏi thành. Nói thật, hành động lần này của Cố Nam đã khiến Sở Du Ninh rất nghi hoặc, đầu tiên là tò mò với dị năng của hắn, tiếp theo… cô lại cảm nhận được hơi thở của dị năng giả cấp 6 trên người hắn, phải biết rằng dị năng của Ngụy Tử Hân giống với Sở Du Ninh đều là cấp 4, thế cho nên cái hơi thở của dị năng giả cấp 6 này là cái gì?

Dị năng mới của Cố Nam vừa có phát đã lên thẳng cấp 6 sao?

Cuối cùng… vì sao Cố Nam lại muốn mang cô rời đi, nếu như nói muốn nói chỉ vì một pha hành động kia Sở Du Ninh mà hắn sinh ra tình cảm thì cô cũng không tin, cho dù cô có xinh đẹp hơn nữa thì cũng không có khả năng làm người ở dưới loại tình huống như này mà còn rung động, điểm này cô vẫn là tự hiểu được, nếu vậy…

Cũng chỉ còn lại một khả năng khác, Cố Nam biết Cố Đông đối xử với cô rất đặc biệt, muốn ăn miếng trả miếng, đem cô ra để trả thù Cố Đông!

Dùng một người phụ nữ để trả thù một người đàn ông khác không ngoài hai điểm, một là cướp đi tình yêu của người phụ nữ này. Một cái còn lại chính là… tra tấn cô ta để làm người đàn ông kia cảm thấy đau khổ…

Nếu như là cái thứ hai thì thật sự không tốt cho lắm, cấp bậc dị năng của cô không cao bằng Cố Nam, hơn nữa hình như hắn còn có thể khống chế dị năng của cô… Sau khi Sở Du Ninh suy nghĩ nửa ngày cuối cùng đã quyết định, tiên hạ thủ vi cường, làm cho hắn yêu cô!

Thật ra bởi vì dạo gần đây cuộc sống mỗi ngày trôi qua quá êm đềm cho nên đã có một khoảng thời gian cô không đi thông đồng với đàn ông, cái kiểu thông đồng sinh tử…

Sở Du Ninh vẫn luôn rất bình tĩnh, sau khi đi theo Cố Nam ra khỏi thành, hắn nhân cơ hội nhảy xuống xe chờ tới khi những người đó đi hẳn rồi mới biến về bộ dáng ban đầu.

Sở Du Ninh cũng rất thức thời, thuận theo hắn biến về hình dáng ban đầu, vẻ mặt đề phòng nhìn hắn: “Oan có đầu ng có chủ, cậu bắt tôi làm cái gì?” Bây giờ Sở Du Ninh không muốn chọc giận Cố Nam, nhưng thử hắn vẫn là điều cần thiết.

Cố Nam đã không còn là đứa trẻ to xác nữa, trong mắt hắn ẩn giấu sự điên cuồng cực đoan, nhưng lại bị vẻ ngoài lạnh như băng đè nén xuống, nhìn qua vô cùng nguy hiểm nhưng lại… rất xinh đẹp…

Thôi đi, Sở Du Ninh cũng không biết có phải mình bị Triệu Tiêm Tiêm lây bệnh hay không, ở trong trường hợp này rồi mà vẫn còn suy nghĩ Cố Nam có xinh đẹp hay không.

Nhưng Cố Nam thật sự rất xinh đẹp, có thể là do liên quan đến thời gian cho nên khí chất đã thay đổi, thoạt nhìn hắn còn hấp dẫn hơn cả trước đây. Mang theo hơi thở thần bí nguy hiểm, khiến người ta nhịn không được mà muốn tới gần hắn, tìm hiểu hắn.

Tất nhiên, loại con trai này có lẽ hấp dẫn mấy người phụ nữ tràn đầy tình mẫu tử, khẳng định không phải như kiểu Sở Du Ninh.

Cố Nam yên lặng nhìn chằm chằm Sở Du Ninh, vẻ tàn bạo giấu ở đáy mắt kích động, hắn đột nhiên bóp cổ Sở Du Ninh: “Đừng cho là tôi không biết cô đã giúp Cố Đông tìm được tôi!”

Sở Du Ninh thế mà lại không lời gì để nói…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.